Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 757: Nhịn ngươi rất lâu (length: 7964)

"Có chuyện cần ngươi đi làm một cái." Lý Chu Quân lúc này nói với Chương Tự Cường.
Chương Tự Cường vỗ ngực, ngạo nghễ nói: "Chuyện gì sư phụ cứ nói, việc gì ta làm chắc chắn xong, không làm được thì ta có chết cũng phải làm cho xong!"
"Ừm." Lý Chu Quân gật đầu, "Không khó như ngươi nghĩ đâu, đi tìm Gia Tiền chân nhân, bảo vệ hắn cho chu toàn."
"Gia Tiền chân nhân?" Chương Tự Cường lẩm bẩm, "Sao cái tên này nghe quen tai thế nhỉ?"
Đột nhiên, Chương Tự Cường nhíu mày: "Nhớ ra rồi, trước đây ta với hắn cùng là tam phẩm Đạo Chủ, lúc nhờ hắn làm việc, lão già đó còn làm giá, bị ta sửa cho một trận!"
"Sư phụ để ta đi bảo vệ hắn cho chu toàn?" Chương Tự Cường mặt mày ủ rũ nói với Lý Chu Quân, "Ta sợ nhìn thấy hắn không kìm được mà vả cho hắn chết."
Lý Chu Quân: ". . ."
"Việc này giao cho ta đi." Thanh Yên Quân chủ động đứng ra nói.
"Cũng tốt." Lý Chu Quân cười nói, "Vậy làm phiền Thanh Yên Quân."
"Không được!" Chương Tự Cường cuống cuồng nói, ngay sau đó liếc nhìn Thanh Yên Quân, nổi giận đùng đùng, "Đây là việc sư phụ giao cho ta, ngươi xía vào làm gì? !"
"Không phải ngươi không đi sao?" Thanh Yên Quân cười nói.
"Chẳng phải ta đang nũng nịu với sư phụ chút thôi à?" Chương Tự Cường nghiêm túc nói, "Với lại lão già kia đúng là từng hố ta, trước đây còn để hắn chạy thoát."
"Vậy thì cùng đi đi." Thanh Yên Quân bình thản nói.
"Sư phụ, ngươi xem nàng kìa!" Chương Tự Cường nhìn Lý Chu Quân, hai mắt rưng rưng.
Lý Chu Quân xua tay: "Ngươi cứ cùng Thanh Yên Quân đi đi."
Nói xong, Lý Chu Quân quay người rời đi.
"Hừ!" Sau khi Lý Chu Quân đi, Chương Tự Cường hừ lạnh với Thanh Yên Quân, rồi quay mặt đi chỗ khác.
Nhưng Thanh Yên Quân chẳng để ý đến Chương Tự Cường, đội lại mũ rộng vành, cất bước đi luôn.
Chương Tự Cường thấy vậy thì trợn tròn mắt: "Chờ ta với!"
Một bên khác.
"Gia Tiền chân nhân, giao ra hai quyển Thần Thư ngươi giấu đi, tha cho ngươi không chết!"
Chưởng Hỏa Thần Quân giơ hai tay, trên lòng bàn tay bốc lên ngọn lửa hừng hực, như hai mặt trời nóng rực, cực kỳ oi bức.
Phía sau Chưởng Hỏa Thần Quân còn có một đám thất phẩm, bát phẩm Đạo Chủ, đang chăm chú nhìn Gia Tiền chân nhân.
Lúc này, Gia Tiền chân nhân vô cùng thảm hại, miệng phun máu tươi.
"Hắc hắc, hai quyển Thần Thư đã bị lão phu tách ra cất giấu rồi, các ngươi có giết lão phu cũng tìm không thấy đâu." Gia Tiền chân nhân tuy chật vật, nhưng mặt mày vẫn tươi cười đắc ý.
Chưởng Hỏa Thần Quân giận dữ: "Được, vậy để ngươi nếm thử Sưu Hồn Đại Pháp của ta!"
Gia Tiền chân nhân nghe vậy sắc mặt tái mét, nhưng rất nhanh lại hừ lạnh nói: "Ngươi dám lục soát hồn ta, lão phu liền chết cho ngươi xem!"
"Á à!" Chưởng Hỏa Thần Quân trợn mắt, "Cũng cứng đầu đấy chứ? !"
"Xem xem ngươi chết nhanh, hay là ta lục soát hồn phách ngươi nhanh hơn!" Chưởng Hỏa Thần Quân cười lạnh một tiếng, liền muốn động thủ.
"Chậm đã!"
Giọng của Chương Tự Cường đột nhiên vang lên.
Hai luồng khí tức cửu phẩm Đạo Chủ kinh khủng cũng đột ngột quét ngang cả trường, khiến tất cả tu sĩ ở đây đều run rẩy.
Gia Tiền chân nhân càng trắng bệch mặt mày, cười khổ: "Xong rồi, ngay cả cửu phẩm Đạo Chủ cũng nhắm vào bảo vật trong tay mình sao?
Hy vọng Lý lão đệ có thể chăm sóc tốt cho con cháu gái của ta!"
Cùng lúc đó, Chưởng Hỏa Thần Quân Thần Quân ngẩn người, biểu cảm trợn mắt trừng trừng với Gia Tiền chân nhân cũng lập tức chuyển sang tươi cười vui vẻ nhìn Chương Tự Cường: "Cường ca, sao ngươi cũng tới? Ngươi đến giúp ta sao?"
Rất nhiều thất phẩm Đạo Chủ, bát phẩm Đạo Chủ khi thấy Chương Tự Cường và Thanh Yên Quân hai vị cửu phẩm Đạo Chủ giáng lâm, đều tái mặt.
"Người đến lại là Thanh Yên Quân đứng thứ ba của chủ thế giới!"
"Không chỉ có Thanh Yên Quân, mà cả Phong Nhân Đế kia, hắn cũng đột phá cửu phẩm Đạo Chủ rồi? !"
Một vài tu sĩ không rõ chuyện Chương Tự Cường đột phá cửu phẩm Đạo Chủ thì kinh hãi nói.
Trong đó có một vài bát phẩm Đạo Chủ từng tận mắt thấy Chương Tự Cường cứu Chưởng Hỏa Thần Quân dưới tay Kim Mang Đạo Chủ thì lại càng từ bỏ ý định với Thần Thư.
"Lý Chu Quân đạo hữu bảo ta đến cứu ngươi." Lúc này, Thanh Yên Quân nhẹ nhàng nói với Gia Tiền chân nhân.
"Thanh Yên Quân lại là một nữ nhân? !"
"Còn có người có thể sai khiến Thanh Yên Quân? !"
"Lý Chu Quân là ai? !"
Những tu sĩ chưa trải qua chuyện ở Thiên Hải học viện và Kim Mang Đạo Chủ, có chút hoang mang.
"Phong Nhân Đế, tức Cường ca của ta, là cửu phẩm Đạo Chủ mọi người biết rồi chứ, Lý Chu Quân chính là sư phụ của Phong Nhân Đế." Chưởng Hỏa Thần Quân cười nói.
"Cái gì? ! Sư phụ của cửu phẩm Đạo Chủ? !" Những tu sĩ hoang mang, lập tức bừng tỉnh.
Gia Tiền chân nhân lúc này cũng trợn tròn mắt.
Lý lão đệ sao đột nhiên thành sư phụ của cửu phẩm Đạo Chủ vậy? !
Lúc này Gia Tiền chân nhân cũng rất hoang mang, rõ ràng trước đó ở Đạo Giới, bọn hắn còn cùng nhau ăn gà nướng.
Sao giờ mình vẫn đang phải đau đầu vì chuyện làm sao thành bát phẩm Đạo Chủ.
Còn Lý lão đệ đã trực tiếp thành sư phụ của cửu phẩm Đạo Chủ rồi?
Không chỉ vậy, ngay cả Thanh Yên Quân danh tiếng lẫy lừng cũng nghe theo lệnh của Lý lão đệ luôn rồi?
Chỉ có điều lúc này, Gia Tiền chân nhân nhìn Chương Tự Cường thì thấy có chút quen mắt, nhưng không thể nhớ ra ngay được là ai.
Dù sao Gia Tiền chân nhân cũng biết rõ, mình đã hố không ít người.
"Ngươi cái tên này chạy cũng nhanh thật, vừa chân trước đi từ Thiên Hải học viện, chân sau đã mạnh lên để lấy Thần Thư rồi?" Lúc này Chương Tự Cường cười tủm tỉm nói với Chưởng Hỏa Thần Quân.
Chưởng Hỏa Thần Quân ngượng ngùng nói: "Chẳng phải để đuổi kịp bước chân của ngươi sao?"
"Ha ha." Chương Tự Cường nở nụ cười đáng sợ với Chưởng Hỏa Thần Quân, "Hôm nào ta giúp ngươi luyện tập chút, biết đâu sẽ có ích đấy?"
"Đương nhiên rồi!" Chưởng Hỏa Thần Quân vội vàng gật đầu.
"Sư phụ ta bảo ta với Thanh Yên Quân đến bảo vệ lão già này, mấy người có thể cút được rồi." Chương Tự Cường nhìn đám thất phẩm Đạo Chủ, bát phẩm Đạo Chủ đang bao vây Gia Tiền chân nhân, hừ lạnh một tiếng.
Thất phẩm Đạo Chủ, bát phẩm Đạo Chủ nghe thấy vậy thì như được đại xá, vội vàng chạy khỏi nơi này.
Chưởng Hỏa Thần Quân đứng tại chỗ, nhìn Chương Tự Cường: "Cường ca. . ."
"Cút!" Chương Tự Cường không hề tỏ vẻ mặt tốt với Chưởng Hỏa Thần Quân.
"Miệng lưỡi thì độc địa nhưng lòng dạ thì như đậu phụ." Chưởng Hỏa Thần Quân lắc đầu, "Ta biết rõ ngươi chắc chắn là quan tâm ta, không thì lúc đó ngươi cũng sẽ không cứu ta từ tay Kim Mang Đạo Chủ."
Chương Tự Cường ngây người.
Sao câu này quen tai thế nhỉ?
"Ngươi cho ta, cút!" Chương Tự Cường đạp Chưởng Hỏa Thần Quân bay đi, mãi đến khi Chưởng Hỏa Thần Quân biến thành một vệt sáng biến mất ở chân trời, lúc này hắn mới nhìn Gia Tiền chân nhân, bĩu môi, "Lão già, không nhận ra ta nữa à?"
"Không nhận ra. . ." Gia Tiền chân nhân gãi đầu.
"Hừ." Chương Tự Cường khoanh tay trước ngực, hừ lạnh, "Nếu không phải sư phụ bảo ta bảo đảm cho ngươi chu toàn, thì ta đã giết ngươi đầu tiên rồi."
"Việc đã xong, ta đi trước." Thanh Yên Quân nói.
"Ngươi đi đi, ta có giữ ngươi đâu." Chương Tự Cường nói.
Rầm!
Một giây sau, Chương Tự Cường bị hất bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất.
Thanh Yên Quân hừ lạnh một tiếng: "Nhịn ngươi lâu lắm rồi, nếu không phải nể mặt sư phụ ngươi, ngươi đã chết rồi."
Nói xong, Thanh Yên Quân quay người rời đi, sợ đi chậm, lại bị Chương Tự Cường tấn công bằng lời nói.
Còn Gia Tiền chân nhân nhìn một màn này thì lập tức ngơ ngác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận