Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 472: Thanh Đế tuyệt đối là cái độc thân (length: 8228)

"Ngươi lúc trước nói, thần cách của Cửu Vân Đế Quân cho ngươi, Hỗn Độn Thiên có một chút hy vọng sống?" Lúc này Lý Chu Quân dù vẫn đang ngăn cản cái cán của Võ Hoàng kia hóa thành trường thương bạc vạn trượng, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười nhẹ nhõm hỏi.
Võ Hoàng thấy Lý Chu Quân chặn được một thương phân thân của mình mà sắc mặt vẫn nhẹ nhõm như vậy, cũng không khỏi kinh ngạc trong lòng, bất quá nàng lại tiếp tục nói: "Ừ, nhưng nếu ngươi có thể thắng được phân thân này của ta, thần cách Cửu Vân Đế Quân tự nhiên thuộc về ngươi."
Khi giọng nói của Võ Hoàng vừa dứt, một vết nứt xuất hiện trong hư không, ngay sau đó, một nữ tử Thiên Tiên mặc trang phục võ giả màu trắng, tóc búi gọn gàng, trên mặt không trang điểm phấn son nhưng vẫn xinh đẹp, từ từ bước ra từ trong khe nứt.
Khí tức trên người nữ tử không mạnh mẽ, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp bách cực mạnh, khiến người sinh lòng kính sợ, không dám nhìn thẳng.
"Võ Hoàng đại nhân!" Đám người Võ Thần Điện thấy nữ tử áo trắng xuất hiện thì trong mắt đều lóe lên một tia sùng kính, cung kính hành lễ nói.
Bất quá Võ Hoàng không để ý đến đám người Võ Thần Điện, mà là nhìn Lý Chu Quân bằng đôi mắt đẹp, ngọc thủ vung lên, cây ngân thương vạn trượng vốn đang giằng co với Lý Chu Quân, lúc này không ngừng thu nhỏ lại, cho đến khi hóa thành kích thước bình thường, bay trở về tay Võ Hoàng.
Cùng lúc đó, Lý Chu Quân lắc lắc cánh tay cười nói: "Võ Hoàng đại nhân, xem ra hôm nay không tránh khỏi một trận chiến rồi."
"Đừng nói nhiều lời." Võ Hoàng cười nói, vừa dứt lời liền ra tay, chỉ thấy trường thương của hắn chỉ về phía Lý Chu Quân, vô số bóng thương bạc phân liệt ra, dày đặc xuất hiện trước người Võ Hoàng.
Ngay sau đó, trường thương trong tay Võ Hoàng rung lên, vô số bóng thương bạc dường như hóa thành những đạo điện bạc, mang theo ý nổ vang quét về phía Lý Chu Quân.
Chiêu này của Võ Hoàng vừa xuất ra, chỉ riêng khí tức thôi đã khiến những người dưới Chân Thần khó thở.
Trong hư không, Uyên Chủ bản thể nhìn phân thân Võ Hoàng đang đại triển thần uy, thở dài một hơi nói: "Thực lực của nữ nhân này, e là đã vượt xa bảy vị thần còn lại của Hỗn Độn Thiên hiện giờ, uy lực của mỗi bóng thương này đều không thua gì một thương đầu tiên nàng vừa thi triển."
Tần Thiên Nhất thấy thế, chỉ khẽ cười, không nói gì.
Cùng lúc đó, Lý Chu Quân đối mặt với những bóng thương như lôi đình bạc đánh tới của Võ Hoàng, sắc mặt lại vô cùng thản nhiên, chỉ thấy Lý Chu Quân sau khi giằng co ngang sức với phân thân Võ Hoàng thì giữa mi tâm thần nhãn, đầy những đạo lôi đình vàng kim đang lưu chuyển.
Một khắc sau, bàn tay phải của Lý Chu Quân đột nhiên nắm chặt, trong chốc lát bùng nổ ra những đạo lôi đình vàng kim, va chạm với những đạo thương ảnh hóa thành điện bạc của phân thân Võ Hoàng thi triển.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Khi lôi đình vàng kim va chạm với điện bạc, những vụ nổ kinh khủng tức khắc nổ ra trong hư không, khí lãng cuồn cuộn như biển gầm lật tung hư không, đánh về phía đám người Uyên Thần Điện, Võ Thần Điện ở phía dưới.
Nhưng cũng may Lý Chu Quân và phân thân Võ Hoàng, dù đang giao đấu nhưng vẫn phân tâm khống chế những khí lãng kinh khủng này, nên không làm bị thương đến mọi người.
"Thực lực của Thanh Đế mạnh như vậy sao?" Mọi người Uyên Thần Điện, Võ Thần Điện, đều hít sâu một hơi trong khoảnh khắc này.
Uyên Chủ bản thể trong hư không thấy thế, cũng không nhịn được nuốt nước miếng.
Nếu xét về thực lực mà Thanh Đế đã thể hiện ra, bản thân tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Đế!
Vậy thì Tần Tổ, người có thể nuôi dưỡng Thanh Đế mạnh mẽ đến vậy, thực lực sẽ mạnh đến mức nào? !
Uyên Chủ không dám nghĩ nữa, nhưng cũng may là bây giờ mình đứng về phía Tần Tổ.
Cùng lúc đó.
Thân hình của Lý Chu Quân cũng động, hóa thành một đạo lưu quang, với tốc độ cực nhanh trực tiếp xuyên qua những lôi đình vàng kim, những vụ nổ của điện bạc, xuất hiện hoàn hảo không chút sứt mẻ trước mặt phân thân Võ Hoàng.
Oanh!
Khi Lý Chu Quân xuất hiện trước mặt phân thân Võ Hoàng, không chút do dự, thần nhãn giữa mi tâm đột nhiên bắn ra một cột sáng vàng kim, đánh về phía phân thân Võ Hoàng.
Phân thân Võ Hoàng thấy vậy, tốc độ cực nhanh giơ thương đón đỡ cột sáng vàng kim từ thần nhãn Lý Chu Quân bắn ra, sau đó xoay người né tránh cột sáng vàng kim, đồng thời mang theo quán tính lớn dùng trường thương bạc nghiền nát hư không quét về phía đầu Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân thấy cảnh này, dù không ngại một thương này của phân thân Võ Hoàng quét thẳng lên đầu mình, dù sao mình cũng có thể đánh ngang tay với một thương này, nhưng thật sự mà bị đánh một cái thì không khéo sẽ mọc cái bướu.
Thế là Lý Chu Quân giơ cánh tay phủ đầy long lân ngọc bích lên, chắn ở bên đầu.
Ầm!
Trường thương của phân thân Võ Hoàng hung hăng quét lên cánh tay long lân ngọc bích của Lý Chu Quân, một loạt hoa lửa nổ tung, nhưng thân hình Lý Chu Quân lại không hề nhúc nhích.
Phân thân Võ Hoàng cũng cảm thấy được, một thương này của mình tựa như quét vào một tòa Thần Sơn sừng sững, thần sơn không hề lay động mảy may, ngược lại hổ khẩu của mình bị một luồng phản chấn lớn gây đau nhức.
Lúc này Lý Chu Quân tiếp tục xuất chiêu, tay phải bắt ngược lấy trường thương bạc của Võ Hoàng, đột nhiên kéo một cái, kéo phân thân Võ Hoàng về phía mình, đồng thời thuận thế tay trái tung một quyền vào gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của phân thân Võ Hoàng.
Khâu Nhạc ở phía dưới thấy thế, không nhịn được lẩm bẩm: "Cái tên Thanh Đế này chắc chắn là FA."
Những người khác của Uyên Thần Điện thấy vậy, đều không khỏi liếc mắt, cơ hội này là lúc nào, còn đang nghĩ chuyện này?
Mà những người của Võ Thần Điện thấy Lý Chu Quân vậy mà có thể đánh qua lại với phân thân Võ Hoàng, nhất thời có chút bừng tỉnh như mộng, không thể tin được.
Cùng lúc đó, phân thân Võ Hoàng vừa kinh ngạc trước sự cường hãn của nhục thân Lý Chu Quân, vừa bị Lý Chu Quân kéo lại gần trong sự bất ngờ, đồng thời khi nhìn thấy nắm đấm của Lý Chu Quân đang đánh tới mặt mình, nàng cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, sau một khắc, nàng cũng giơ nắm đấm ngọc như chạm trổ lên, tung một quyền đối oanh với Lý Chu Quân.
Oanh!
Một khắc hai nắm đấm va vào nhau, hư không xung quanh một lần nữa sụp đổ.
Mà Lý Chu Quân và phân thân Võ Hoàng thì giằng co tại chỗ, hai người quyền đối quyền bắt đầu so đấu thực lực cứng rắn, chính là độ hùng hậu pháp lực trong cơ thể.
Võ Hoàng lúc này trong lòng căng thẳng, dù sao lúc này nàng ở trạng thái phân thân, hao phí bao nhiêu lực lượng cũng là mất bấy nhiêu, không thể bổ sung lại được, so độ hùng hậu pháp lực trong cơ thể thì nhất định mình thiệt thòi.
Nhưng ngay sau đó, nàng đã trông thấy Lý Chu Quân, khóe môi nhếch lên một nụ cười như có như không nhìn mình chằm chằm.
Không những vậy, Võ Hoàng kinh ngạc phát hiện, khi pháp lực trong cơ thể mình trôi qua với tốc độ cao, lực lượng trên tay không ngừng suy yếu đi, Lý Chu Quân đối diện cũng như thế.
Võ Hoàng không tin lại tăng thêm lực lượng vận chuyển trong tay.
Kết quả lực lượng bên phía Lý Chu Quân cũng theo sát mà tăng lên, dường như đối phương một mực cố ý duy trì lực lượng ngang bằng với mình.
Cảm giác này thật giống như mình là một đứa trẻ, đối phương là một người lớn, khi đánh nhau, đối phương một mực thu lực lại vậy.
Lúc này dù Võ Hoàng có ngốc cũng đoán ra được, thực lực của người đối diện tuyệt đối trên phân thân của mình!
Dù sao việc khống chế sức mạnh có thể đạt tới trình độ dễ dàng và nhỏ bé như vậy, thực lực của thanh niên này, e rằng không thua gì bản thể của mình!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận