Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 639: Có lẽ đây chính là ý nghĩa a (length: 7855)

"Đây chính là hung thú Cùng Kỳ sao?!"
"Dù chỉ đứng ở đó thôi cũng khiến người ta run rẩy từ trong linh hồn, nếu nó nhìn chằm chằm ta, chắc ta phải tè ra quần mất..."
Khi Cùng Kỳ vừa xuất hiện, mọi người quan sát trên quảng trường đều cảm thán.
"Nàng ta thật có gan đấy?"
Lúc này Hắc Y Lão Nhị có chút do dự, hiện giờ rốt cuộc có nên ra tay hay không.
Hắc Y Thập Cửu và Hắc Y Nhị Thập đều mong chờ nhìn Hắc Y Lão Nhị.
Ngay lúc Hắc Y Lão Nhị còn đang do dự thì dị biến đột ngột xảy ra.
Chỉ thấy trong đám người, một nam tử mặc áo bào vàng bay ra, trước khi Từ Như Mặc và đám giáp sĩ kịp phản ứng, trực tiếp rơi xuống trên bình đài.
Không chỉ có thế, hắn còn cách không đánh một chưởng, trực tiếp trấn áp Cùng Kỳ nằm rạp xuống đất, mặc cho Cùng Kỳ gầm thét liên tục cũng không thể động đậy.
Màn bất thình lình này khiến mọi người sững sờ.
Sau khi Từ Như Mặc kịp phản ứng, liền dẫn một đám giáp sĩ bao vây nam tử áo bào vàng.
"Còn có cao thủ?!"
Lúc này Hắc Y Lão Nhị là tam phẩm Đạo Quân, khi nhìn thấy nam tử áo bào vàng ra tay liền kinh hãi.
"Phó điện chủ, người này tu vi thế nào? Ta không nhìn lầm chứ, là một vị tứ phẩm Đạo Quân?" Hắc Y Thập Cửu không kìm được hỏi.
"Ngươi không nhìn lầm, đích thực là một vị tứ phẩm Đạo Quân, chỉ là không rõ vị tứ phẩm Đạo Quân này có quan hệ gì với Ôn Mộng Thanh." Hắc Y Lão Nhị nói: "Nhưng có tứ phẩm Đạo Quân ra tay thì chúng ta không đùa được, quay về cũng có lý do báo cáo."
"Phó điện chủ, điện chủ chắc biết nơi này nguy hiểm nên mới bảo chúng ta đến, rõ ràng là coi chúng ta như con rơi rồi!" Hắc Y Thập Cửu chặn lại.
"Chẳng lẽ ngươi thật muốn lão tử làm điện chủ chắc?" Hắc Y Lão Nhị im lặng nói: "Thực lực của điện chủ cũng chỉ là tam phẩm Đạo Quân, nhưng hắn chắc chắn có thể nghiền ép ta."
"Phó điện chủ, chuyện này chúng ta cần bàn bạc thêm, nhưng hiện tại cứ xem tình hình bên Ôn Mộng Thanh thế nào đã." Hắc Y Thập Cửu nói.
"Ừm, hả?" Hắc Y Lão Nhị gật đầu, ngay lập tức phản ứng lại, liền cho Hắc Y Thập Cửu một cái vào gáy: "Còn dám dạy lão tử làm việc?"
"Nào có..." Hắc Y Thập Cửu vô cớ ăn một cái liền ấm ức không thôi.
Hắc Y Lão Nhị thấy thế hừ một tiếng, rồi đặt mắt lên bình đài.
Lúc này Ôn Mộng Thanh nhìn nam tử áo bào vàng đột ngột xuất hiện, trong lòng dù có chút bối rối nhưng vẫn trấn định hỏi: "Xin hỏi các hạ tôn tính đại danh?"
"Thượng Hồ thư viện, Thiên Bảng thứ ba, Mạc Nhu Cầu." Nam tử áo bào vàng nhã nhặn cười nói: "Sân nhỏ của lão sư ta vừa hay thiếu người trông cửa, đầu Cùng Kỳ này không tệ, Ôn Thành chủ cũng không tệ."
"Thượng Hồ thư viện..." Nghe thấy thân phận của nam tử áo bào vàng, Ôn Mộng Thanh lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng.
"Lại là Mạc Nhu Cầu, người đứng thứ ba Thiên Bảng của Thượng Hồ thư viện?!"
Lúc này, những người đến quan sát ở quảng trường cũng xôn xao.
Viện trưởng Thượng Hồ thư viện, nghe nói là một vị lục phẩm Đạo Quân, thực lực quỷ thần khó lường, đạt đến mức cực kỳ khủng bố!
Mà danh hào Mạc Nhu Cầu cũng vang dội vô cùng.
Căn bản không phải là thứ bọn họ có thể tiếp cận!
Không ngờ hôm nay Mạc Nhu Cầu lại hiện thân tại Bắc Tinh thành, chỉ là Mạc Nhu Cầu hiện thân lại đi cướp Cùng Kỳ của thành chủ, bọn họ dù không cam tâm thay Ôn Mộng Thanh, cũng chỉ dám giận mà không dám nói.
Dù sao Thượng Hồ thư viện là quái vật khổng lồ, không phải là thứ họ có thể trêu chọc!
Lúc này Hắc Y Lão Nhị nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Ôn Mộng Thanh thì bắt đầu có chút hả hê:
"Cái Ôn Mộng Thanh này, hôm trước còn phách lối, lần này không phách lối nổi rồi, người của Thượng Hồ thư viện đều để ý đến con Cùng Kỳ trong tay nàng, lần này Cùng Kỳ của nàng chắc chắn không giữ được rồi."
Cùng lúc đó.
Ôn Mộng Thanh vẫn vô cùng trấn định nói với Mạc Nhu Cầu: "Mạc công tử, đã là thiên kiêu đứng thứ ba Thiên Bảng của Thượng Hồ thư viện, cần gì phải tranh đoạt con Cùng Kỳ này với tiểu nữ tử làm gì?
Dù sao con Cùng Kỳ này cũng là do tiểu nữ tử tốn bao tâm tư mới có được, bây giờ chỉ thiếu chút nữa là nó nhận chủ rồi."
"Ta sớm nghe nói Ôn thành chủ lấy thân nữ nhi chống đỡ Bắc Tinh thành này, Mạc mỗ cũng hết sức khâm phục, bây giờ ta dù mang Cùng Kỳ đi cũng không đành lòng nhìn Bắc Tinh thành này có ngày hóa thành đống phế tích." Mạc Nhu Cầu cảm thán:
"Hung thú Cùng Kỳ sau khi nhận chủ, tuy chỉ trung thành với một người, nhưng bản tính nó vốn ác liệt, tu vi lại tăng trưởng rất nhanh, lại có đủ hỉ nộ ái ố, nếu như ngươi không có thực lực trấn áp nó, thì khi nó nổi nóng dù không gây hại đến chủ nhân là ngươi, thì nó cũng sẽ không để ý đến tính mạng của người dân Bắc Tinh thành."
"Ngụy biện! Mẹ nó ngụy biện!"
Đúng lúc này, Cùng Kỳ đang bị trấn áp nằm rạp trên mặt đất, phát ra giọng nữ non nớt: "Đừng có mà giội nước bẩn lên Cùng Kỳ ta, lão nương nếu nhận chủ thì tuyệt đối răm rắp nghe theo, bảo hướng Đông không dám hướng Tây!
Vì Cùng Kỳ tộc ta muốn nhận chủ thì nhất định phải ký kết khế ước, khế ước vừa thành, sinh tử của Cùng Kỳ đều do chủ nhân quyết định, chúng ta Cùng Kỳ nhận chủ là phải xem nhân phẩm, loại người giội nước bẩn lên Cùng Kỳ tộc ta như ngươi thì dù có đánh chết ta cũng không ký, cái lão sư cẩu thí kia của ngươi chắc chắn cũng chẳng phải người tốt đẹp gì, còn không bằng ký với Ôn lão muội, nàng ta tuy nhốt ta trong bình nhưng cũng cho ta ăn ngon uống sướng, không lừa ta!"
Lời Cùng Kỳ vừa nói ra khiến sắc mặt của Mạc Nhu Cầu có chút khó coi.
Ôn Mộng Thanh lúc này cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Nhưng Mạc Nhu Cầu bị Cùng Kỳ vạch trần, cũng chẳng muốn giả bộ nữa, hắn nhìn Ôn Mộng Thanh nói: "Ôn thành chủ, ta nói rõ luôn nhé, Cùng Kỳ ta muốn, còn ngươi ta cũng muốn, sư phụ ta trước giờ thích mẫu người như Ôn thành chủ, có thể một mình gánh vác một phương như thế này."
Lời Mạc Nhu Cầu vừa nói ra, các tu sĩ Bắc Tinh thành đều phẫn nộ.
"Thượng Hồ thư viện đừng có quá đáng!"
"Không sai!
Nếu không có Ôn thành chủ gây dựng nên Bắc Tinh thành lớn thế này thì có lẽ bọn ta sớm đã vẫn lạc phiêu bạt ngoài đường rồi!
Những gì Ôn thành chủ làm vì các tu sĩ Bắc Tinh thành này bọn ta đều thấy rõ, nếu như Thượng Hồ thư viện làm ra những việc này, thì cho dù có thân tử đạo tiêu bọn ta cũng phải đòi lại công đạo cho Ôn thành chủ!"
"Đúng đó, cướp Cùng Kỳ coi như xong, dù sao nó cũng không gây nguy hiểm đến thành chủ, nhưng ngươi mà dám để ý đến thành chủ thì chúng ta có chết cũng không chấp nhận!"
Các tu sĩ Bắc Tinh thành lúc này đều lòng đầy căm phẫn.
Ôn Mộng Thanh thấy vậy thì trong lòng có chút nặng nề, có lẽ đây chính là ý nghĩa nàng nguyện ý thủ hộ thành này chăng...
【Đinh: Ôn Mộng Thanh vẫn còn nợ túc chủ một cái nhân tình, sao có thể nhìn nàng bị khi dễ?
Nếu như bị ức hiếp đến chết thì nhân tình của túc chủ còn cần hay không?
Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, đánh lui Mạc Nhu Cầu!
Nhiệm vụ hoàn thành, túc chủ tu vi đột phá Đạo Giả tam trọng cảnh giới!】 Lý Chu Quân nhìn hệ thống thông báo nhiệm vụ mà ngơ ngác, sao cứ cảm thấy như mình thiếu Ôn Mộng Thanh vậy nhỉ?
Nhưng nói thật, Lý Chu Quân cũng không vừa mắt cách làm của Mạc Nhu Cầu, vừa hay hệ thống cũng ban bố nhiệm vụ, vậy thì đành nhận nhiệm vụ tiện thể giả vờ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận