Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 347: Lão tổ ngươi ở đâu? (length: 7855)

"Tiểu tử, đúng là được voi đòi tiên. . ."
Ngay khi Minh Tổ còn chưa nói hết câu, Lý Chu Quân đã hành động, một lần nữa áp sát Minh Tổ, vung nắm đấm đánh tới.
Minh Tổ đỡ một quyền của Lý Chu Quân xong cũng không muốn giao chiến, lập tức giãn khoảng cách rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Lý Chu Quân cố ý chậm hơn Minh Tổ nửa nhịp, dù sao hệ thống nói rằng thời gian truy sát hoặc giao chiến càng lâu thì phần thưởng càng hậu hĩnh.
Nhưng lại không hề nói nhất định phải giao chiến.
Sau đó, Lý Chu Quân còn nhân lúc sơ hở này nói với Chân Vân Tử: "Lão Sơn Chủ, đợi ta đến đón người về Đạo Thiên tiên cung, dù sao với tình cảnh hiện giờ của ngài, muốn đến Đạo Thiên tiên cung còn mất rất nhiều thời gian."
"Được, được." Chân Vân Tử xúc động rưng rưng, hậu bối thật có tiền đồ a.
Cùng lúc đó, Lý Chu Quân đuổi theo hướng phân thân của Minh Tổ đang bỏ chạy.
Ở tận Hỗn Độn Thiên xa xôi, Tần Thiên đang xem trận đấu ở Đạo Thiên Thánh cung gật đầu nói: "Tính cách tiểu tử này lão phu cũng thích, đối với người nhà thì gần gũi hòa đồng, còn đối với đối thủ thì có thù tất báo, không tệ không tệ, có cái hương vị của lão phu lúc trẻ."
Khi Minh Tổ và Lý Chu Quân rời đi.
Linh Điệp tiên tử lúc này nhìn Chân Vân Tử, khách khí cười nói: "Vị lão tiên sinh này, lúc trước là tôi đã mạo phạm, những thiên tài địa bảo trong vườn linh dược này, ngài nếu thích thì cứ tự nhiên lấy, mong ngài bỏ qua hiềm khích trước đây."
Nhờ có Tần Thiên ra tay nên vườn linh dược của Tiên Dược Tông cũng không bị ảnh hưởng.
"Không sao, lão phu không phải loại người được thế thì lấn tới." Chân Vân Tử cười nói, rồi cười tủm tỉm nhìn Hùng Tam: "Gấu nhỏ à, lần này ngươi tin là Thanh Đế là hậu bối của ta chưa?"
"Tin, tin ạ." Hùng Tam vội vàng gật đầu.
Tuy hắn thân là Yêu Quân mà lại chịu thua một Chân Tiên cửu phẩm thì quả thực mất mặt, nhưng ai bảo người ta có Thanh Đế chống lưng kia chứ!
Thời gian trôi qua.
Ba ngày sau.
Minh Tổ đối mặt với Lý Chu Quân truy sát, hoảng loạn chạy trốn khắp nơi, từ trong Tiên Giới châu chạy một mạch đến Nam Châu, rồi từ Nam Châu lại một đường chạy đến Đông Châu, cuối cùng đi một vòng lớn, rốt cuộc đến được lối vào Hỗn Độn Thiên.
Lối vào Hỗn Độn Thiên nằm ở một nơi cực kỳ hiểm trở ở Trung Châu.
Nơi này nhìn ra toàn là những ngọn núi tuyết nối tiếp nhau.
Trên đỉnh một ngọn núi cao vạn trượng có một màn sáng trông như hố đen.
Lúc này Minh Tổ đã dừng chân dưới màn sáng hố đen đó.
Hắn nhìn lại phía sau.
Quả nhiên Lý Chu Quân đã đuổi tới.
"Ba ngày, ngươi đuổi giết lão tổ ta ba ngày ba đêm!" Minh Tổ tức giận nói, bản thân phân thân này tuy chỉ là Thánh Nhân nhất phẩm, nhưng ở Hỗn Độn Thiên cường giả như mây này thì không ai dám truy sát hắn như thế.
Dù sao thực lực bản thể của hắn rất mạnh.
Vậy mà bây giờ, ở một Tiên Giới nhỏ bé, hắn lại bị một tên ngông cuồng đuổi giết ba ngày ba đêm!
Mấu chốt là hắn còn không thể làm gì được tên nhãi này, dù sao phía sau tiểu tử này ở Hỗn Độn Thiên cũng có người, hơn nữa thực lực của người đó còn mạnh hơn bản thể của hắn.
"Có bản lĩnh thì ngươi cứ đuổi vào Hỗn Độn Thiên đi." Minh Tổ hừ lạnh với Lý Chu Quân một tiếng, lập tức không quay đầu lại, nhảy thẳng vào lối vào Hỗn Độn Thiên.
Lý Chu Quân thấy vậy, tự nhiên không tiếp tục đuổi vào Hỗn Độn Thiên.
Dù sao hắn cũng không rõ tình hình Hỗn Độn Thiên thế nào, mình đi vào, trong thời gian ngắn liệu có thể quay về không.
Cho nên, Lý Chu Quân vẫn quyết định cứ chờ khi thực lực đủ mạnh, dù không cần năng lực chia năm năm thì cũng phải đứng trên đỉnh Tiên Giới, rồi mới tính đến chuyện đi xem xét tình hình.
Nghĩ đến đây, Lý Chu Quân quay đầu về hướng Tiên Dược Tông, chuẩn bị đón Chân Vân Tử quay về Đạo Thiên tiên cung.
Trên đường, hệ thống ban thưởng.
【 Đinh: Chúc mừng túc chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, truy sát Minh Tổ ba ngày ba đêm!
Mỗi ngày thăng một phẩm, tu vi của túc chủ thăng lên Tiên Đế cửu phẩm!
Ngạo Tuyết phi kiếm cũng tăng theo cấp độ của túc chủ!
Ban thưởng cho túc chủ thẻ trải nghiệm Thánh Nhân nhất phẩm ba phút!
Chú thích: Hệ thống xuất phẩm, nhất định là tinh phẩm, túc chủ thể nghiệm cảnh giới Thánh Nhân, chính là thân thể cường hãn thành thánh! 】 Cùng lúc đó.
Hỗn Độn Thiên.
Bên trong một đại điện tựa hang động.
Minh Tổ sắc mặt vô cùng khó coi.
"Khanh khách đi, lão tổ, tên Thanh Đế đó hẳn đã bị ngài tóm gọn rồi chứ?!" Một con gà trống lớn màu đen xuất hiện bên cạnh Minh Tổ.
Con gà này chính là Cửu U Thần Kê, bên trong ẩn chứa hàn khí vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa thực lực con gà này vậy mà cũng đã đạt đến cảnh giới Thánh kinh khủng!
Ba~!
Một khắc sau, Cửu U Thần Kê bị Minh Tổ tát cho bay ra, Minh Tổ tức giận hét: "Oa nha nha nha tiểu nhi Thanh Đế, làm càn, làm càn!"
Cửu U Thần Kê thấy vậy, cụp đuôi bỏ đi, rõ ràng là vừa rồi tự mình nịnh hót không đúng chỗ, nơi đây không nên ở lâu.
Hình ảnh chuyển.
Minh La Cổ Tộc.
Sắc mặt Vĩnh Dạ Tiên Đế đang nóng nảy đi đi lại lại trong đại điện.
Nghe cha nói Minh Tổ hắn lão nhân gia đã xuống, bây giờ hình như là đi tìm Thanh Đế gây sự rồi.
Tại sao Minh Tổ hắn lão nhân gia lại phải mất lâu như thế mới xử lý xong một tên Thanh Đế nhỏ nhoi thế này?
Ba~!
Ngay lúc Vĩnh Dạ Tiên Đế đang đi đi lại lại, tâm phiền ý loạn Minh Cổ thực sự không nhịn được nữa, tát Vĩnh Dạ Tiên Đế bay ra ngoài, trong miệng lầm bầm nói: "Đi đi lại lại, đi đi lại lại, ngươi có bệnh hả?"
Vĩnh Dạ Tiên Đế ngã trên đất, bụm mặt một vẻ ủy khuất nhìn Minh Cổ: "Cha, con có thật là con trai của cha không vậy?!"
"Nhặt được." Minh Cổ mặt đầy ghét bỏ nói.
Vĩnh Dạ Tiên Đế: ". . ."
Minh Đài lúc này cười nói: "Vĩnh Dạ à, cha ngươi nói vậy thôi nhưng lòng dạ rất mềm, ngươi yên tâm đi, ngươi chắc chắn là con ruột của cha ngươi, nếu không thì cha ngươi cũng sẽ không đối xử tệ với ngươi vậy đâu, dù sao đánh là thương mắng là yêu, vừa đánh vừa mắng mới là thật lòng nha."
Minh Vĩnh Dạ nghe vậy, im lặng.
Thế quái nào mà lại là nói năng chua ngoa nhưng lòng dạ mềm như đậu hũ vậy, đây rõ ràng là lời lẽ cay nghiệt, lòng dạ rắn độc mà!
"Đúng rồi, Đại trưởng lão, Minh Tổ đã dặn dò hai chúng ta dùng Cửu Minh Âm Lôi tôi thể, hay là chúng ta cho Vĩnh Dạ tiểu tử này đi cùng luôn đi." Minh Đài lúc này nhìn Minh Cổ cười nói.
Minh Vĩnh Dạ thấy vậy, sợ hãi lập tức trợn mắt: "Thôi đi, cha, nhị thúc, cái thân bé nhỏ này của con chịu không nổi Cửu Minh Âm Lôi đâu!"
Lúc này Minh Vĩnh Dạ sắp khóc rồi, lão tổ ngươi ở đâu rồi? Mau trở lại đi!
"Có lý đấy, Vĩnh Dạ, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi." Minh Cổ lúc này gật đầu nói.
Minh Vĩnh Dạ: ". . ."
Xong con bê rồi. . .
"Nói mới nhớ, lão tổ sẽ không phải đã quay về Hỗn Độn Thiên rồi chứ?" Minh Đài lúc này lại nói.
"Có thể đấy." Minh Cổ gật đầu nói, dù sao phân thân Thánh Nhân nhất phẩm của lão tổ thì tuyệt đối không thể bị lật xe ở Vĩnh Hằng Tiên Giới.
Có lẽ là đã xử lý xong tên Thanh Đế rồi, không muốn nán lại ở Tiên Giới, trực tiếp về Hỗn Độn Thiên.
Lúc này, Minh Vĩnh Dạ đã lén lút mò ra ngoài đại điện.
Nhưng lại bị Minh Cổ kéo về bằng bàn tay lớn, túm lại rồi nói: "Con trai ngoan, đi thôi, chúng ta cùng nhau đến Cửu Minh Âm Lôi trì tôi luyện nào, để vi phụ xem tu vi hiện tại của con thế nào."
Minh Vĩnh Dạ không nói gì, chỉ âm thầm rơi lệ.
Hắn đã hạ quyết tâm, đợi lão tổ xuống, mình nhất định phải tìm lão tổ mách tội mới được!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận