Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 247: Sư phụ, ngươi dạng này thật được không? (length: 8612)

"Sư huynh, ngươi đoán xem, người đánh Tức Dương Yêu Đế một trận là ai." Nguyệt Thanh Đại lúc này cười tủm tỉm hỏi Tuyết Hữu Sinh.
"Là ai?" Tuyết Hữu Sinh hơi sững sờ.
"Thanh Đế." Nguyệt Thanh Đại nói.
"Là hắn à." Tuyết Hữu Sinh bừng tỉnh ngộ ra.
"Vậy ngươi lại đoán xem, Thanh Đế là ai?" Nguyệt Thanh Đại tiếp tục cười nói.
"Ồ? Chẳng lẽ sư muội ngươi đã gặp Thanh Đế rồi?" Tuyết Hữu Sinh kinh ngạc nói.
"Không sai, mà Thanh Đế chính là Lý Chu Quân." Nguyệt Thanh Đại nói, vừa nói, hai mắt Nguyệt Thanh Đại chăm chú nhìn Tuyết Hữu Sinh.
Nàng muốn biết, Tuyết Hữu Sinh có phải đã sớm biết, kỳ thật Lý Chu Quân chính là Thanh Đế.
Quả nhiên, cái gặp lúc này Tuyết Hữu Sinh, mặt lộ vẻ thâm trầm cảm khái nói: "Không ngờ sư muội ngươi lại phát hiện ra."
Kì thực, nội tâm Tuyết Hữu Sinh.
Ngọa Tào?
Sư muội, ngươi đang đùa ta à?
Thằng nhãi thối Lý Chu Quân kia là Thanh Đế?
Không đùa đấy chứ?
Không được, trước hết phải giữ vững phong độ!
"Sư huynh, ngươi đã sớm biết rồi, vì sao ngay từ đầu không nói cho ta?" Nguyệt Thanh Đại lúc này hỏi.
"Chuyện này đối với Đạo Thiên Tiên Cung của ta mà nói, chẳng phải là một bất ngờ lớn hay sao? Dù sao muốn lừa được người khác, Đạo Thiên Tiên Cung chúng ta không có mạnh như vậy, đầu tiên phải lừa được chính mình." Tuyết Hữu Sinh cười nói.
"Không có gì để nói. . ." Nguyệt Thanh Đại phát hiện, mình vậy mà thật sự không có cách nào phản bác Tuyết Hữu Sinh.
"Được rồi, sư muội ngươi đã về, vậy ta cũng nên đi." Tuyết Hữu Sinh cười nói, vừa nói xong, Tuyết Hữu Sinh không dừng lại, nhanh như chớp liền bỏ chạy.
Hắn sợ ở lại thêm, sẽ bị lộ tẩy.
Vậy thì quá xấu hổ rồi.
Sau khi rời khỏi Thiên Khung Điện, Tuyết Hữu Sinh lúc này cũng lâm vào nghi ngờ chính mình.
Mục Thái Vũ đã thề với trời, là nhìn Lý Chu Quân lớn lên.
Chuyện này không đến mức lừa gạt mình, một lão tổ cấp nhân vật của Đạo Thiên Tông chứ?
Dù sao đùa giỡn với trời, cái giá này đối với tu sĩ mà nói, quá lớn.
Vậy thì, Tiên Đế tam cảnh cửu phẩm trong vòng năm trăm tuổi?
Lần này, sau Nguyệt Thanh Đại, đến phiên Tuyết Hữu Sinh tâm đạo không ổn.
Bất quá hắn cũng không lo lắng, Lý Chu Quân sẽ có mưu đồ gì với Đạo Thiên Tiên Cung.
Dù sao Đạo Thiên Tiên Cung nói cho cùng, vẫn còn có người trên đầu.
Việc Tiên Đế tam cảnh cửu phẩm, thật đúng là không đến phiên một Tiên Đế cửu phẩm như hắn quan tâm.
Nghĩ vậy Tuyết Hữu Sinh cũng lười quản, trực tiếp trở về trưởng lão điện chuẩn bị bế quan.
Sư đệ sư muội mình tu vi vượt qua mình còn chưa tính, hiện tại ngay cả hậu bối từ Đạo Thiên Tông phi thăng lên, cũng vượt xa mình, điều này trong lòng xác thực có chút, không thoải mái à.
Đương nhiên, trong lòng Tuyết Hữu Sinh cảm thấy, tu vi vượt qua mình thì đó cũng là tiền bối, cho nên trong cùng thế hệ, mình vẫn là rất lợi hại.
. . .
Cùng lúc đó.
Lý Chu Quân một đường trở về Vân Kiều Cung.
"Trưởng lão." Thiền Y và Trúc Linh đang canh giữ ngoài Vân Kiều Cung, trông thấy Lý Chu Quân trở về, đều kích động nói.
Các nàng thật lo lắng Lý Chu Quân xảy ra chuyện.
Mặc dù chung sống với Lý Chu Quân không lâu, nhưng mà cách hành xử của Lý Chu Quân rất tốt, nếu chẳng may Lý Chu Quân xảy ra chuyện, về sau các nàng sẽ bị Tạp Dịch Điện an bài như thế nào, cũng không rõ.
"Đi giúp ta hầm con gà." Lý Chu Quân cười nói.
"Vâng, trưởng lão chờ một lát, bọn ta đã sớm chuẩn bị xong rồi." Thiền Y nói, thân là tạp dịch đệ tử hầu hạ trưởng lão, nhớ kỹ sở thích của trưởng lão, rất quan trọng.
Lý Chu Quân lúc này thấy vậy hơi kinh ngạc, bất quá vẫn là gật gật đầu cười nói: "Ừm, các ngươi đi đi."
Ngay khi Lý Chu Quân dặn dò, Thiền Y, Trúc Linh đi hầm gà.
Thương Khung Vực.
Đoán Thiên Điện.
Trên không.
Mây đen dày đặc, lôi kiếp tích tụ.
Rất hiển nhiên, trong Đoán Thiên Điện, có đồ vật gì đó kinh thiên động địa, sắp ra đời.
Nhan Huyền Thanh, Nhan Huyền Hồng lúc này đứng ở khoảng đất trống ngoài Đoán Thiên Điện, ngẩng đầu nhìn lôi kiếp trên không.
"Sư phụ giúp Lý tiên sinh rèn đúc Tiên Đế khí cửu phẩm, xem ra đã thành hình." Nhan Huyền Hồng nói: "Chỉ cần lôi kiếp này giáng xuống, trong tiên giới sẽ có một Tiên Đế khí cửu phẩm cường đại xuất hiện."
"Ừm." Trong mắt Nhan Huyền Thanh có chút lo lắng: "Sau khi sư phụ luyện hóa Phần Thiên Thần Viêm, đột phá Tiên Đế cửu phẩm, liền vẫn luôn giúp Lý tiên sinh rèn đúc Tiên Đế khí này, cũng không biết lần đầu tiên sư phụ rèn đúc Tiên Đế khí cửu phẩm, có thể chống được lôi kiếp này không."
"Chắc là, có lẽ, không có vấn đề gì đâu, tay nghề của sư phụ vẫn rất mạnh." Nhan Huyền Hồng không chắc chắn nói.
"Nhan Huyền Hồng, ngươi đồ nghịch, nghi ngờ năng lực của vi sư, ngươi muốn ăn đòn à?!" Tiếng quát của Đoán Thương Khung, truyền ra từ phòng rèn trong Đoán Thiên Điện.
Nhan Huyền Hồng: "? ? ?"
Quả nhiên, chỉ có thế giới mình chịu tổn thương, đã thành công.
Rõ ràng em gái mình cũng nghi ngờ năng lực của sư phụ, vì sao chỉ điểm tên mình?
Nhan Huyền Hồng cảm thấy rất đau lòng.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, lôi kiếp thành hình, một đạo to như thùng nước, lóe lên tia điện màu lam, đánh tới vị trí của Đoán Thương Khung, bùng nổ một tiếng vang kinh khủng, nhà cửa xung quanh trong nháy mắt bị phá hủy.
Cũng may lôi kiếp tuy mạnh, nhưng nhằm vào Đoán Thương Khung luyện đế khí chỉ có một đạo, sau một đạo sấm sét, mây đen trên trời tan đi, trời lại quang đãng.
Nói lại, chỗ Đoán Thương Khung chuyên rèn đúc bảo vật có bãi chuyên nghênh đón lôi kiếp, cho nên đối với chỗ khác của Đoán Thiên Điện, tổn hại không lớn lắm, người bên kia cũng đã sớm tản ra.
Hơn nữa, thủ đoạn của Tiên Đế có thể trong một ý niệm khôi phục những kiến trúc bị lôi kiếp phá hủy này.
"Sư phụ hắn lão nhân gia, giúp Lý tiên sinh rèn đúc cái Đế khí gì vậy? Mà lôi kiếp lại hung mãnh thế? Ngay cả trận pháp nghênh đón lôi kiếp do sư phụ mời cao nhân tới bố trí, cũng không chống được?" Nhan Huyền Hồng hít sâu một hơi.
Ở Tiên Giới, khi có chí bảo ra đời, thiên đạo sẽ giáng xuống lôi kiếp.
Nếu chí bảo không chịu được, vậy thì không nên ra đời.
Nếu chí bảo chống được, còn có thể nhận được thiên đạo ban tặng, khiến nó càng thêm cường đại.
"Lôi kiếp khủng khiếp như vậy, sư phụ không sao chứ?" Nhan Huyền Thanh lại lo lắng nói, dù sao theo lẽ thường, sau khi lôi kiếp qua, thiên đạo sẽ giáng xuống kim quang, tăng cường độ của bảo vật.
Lần này Nhan Huyền Hồng khôn ra, quả quyết nói: "Sư phụ hắn lão nhân gia chắc chắn không sao!"
"Không sao cái rắm! Lôi kiếp này ngay cả trận pháp cũng không chịu nổi, lão phu đau lưng rồi! Ngươi đồ nghịch kia, muốn hại chết lão phu à? Vẫn là sư muội ngươi biết thương lão phu." Lúc này, Đoán Thương Khung giọng bực bội lại truyền tới.
Nhan Huyền Hồng: "? ? ?"
Sư phụ, ngươi làm vậy được sao?
Quá ngang ngược rồi.
Bất quá đúng lúc này, trên trời có kim quang rơi xuống.
Một bộ nhuyễn giáp màu ngọc bích, từ chỗ Đoán Thương Khung, hứng kim quang, chậm rãi bay lên.
Nhan Huyền Thanh, Nhan Huyền Hồng trông thấy cảnh này, trong lòng nhẹ nhõm thở ra, thành công rồi, xem ra sư phụ cũng không có gì đáng ngại.
Hai người vội vàng chạy tới chỗ Đoán Thương Khung.
Thấy Đoán Thương Khung lúc này chật vật nằm trong hố lớn bị cháy đen trên mặt đất, một bộ mặt mày hớn hở nhìn bộ nhuyễn giáp màu ngọc bích trên không, giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.
"Huyền Thanh, lần này lão phu bị lôi kiếp trọng thương, đến lúc đó lão phu sẽ đưa ngọc phù tìm được Lý tiên sinh cho con, để con mang bộ nhuyễn giáp này đến chỗ Lý tiên sinh, tên thì để Lý tiên sinh đặt." Đoán Thương Khung lúc này quay đầu nói với Nhan Huyền Thanh.
Lúc trước cùng Lý Chu Quân đi Tiên Di Đại Lục, Đoán Thương Khung từng tặng Lý Chu Quân một ngọc phù, có thể định vị lẫn nhau.
Nhan Huyền Thanh trước sững sờ, nhưng nghĩ đến việc có thể gặp Lý tiên sinh mà cô mong nhớ ngày đêm, liền đỏ mặt nói: "Dạ, sư phụ."
"Sư phụ, nếu không để con đi!"
Nhan Huyền Hồng vội nói.
Sau đó hắn cảm nhận được, đến từ em gái mình, ánh mắt muốn ăn thịt người, không khỏi toàn thân rùng mình một cái: "Thôi vậy, vẫn để em gái con đi đi. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận