Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 766: Tiêu Dạ Thần ly khai (length: 8218)

"Ngươi muốn biết không?" Tiêu Dạ Thần cười lạnh nhìn Lý Chu Quân nói, "Vậy ta sẽ cho ngươi biết!"
Ngay khi lời của Tiêu Dạ Thần vừa dứt, những đường vân đen vốn có trên mặt hắn bắt đầu di chuyển khắp cơ thể.
Một luồng khí tức hoang dã khiến người ta khiếp sợ từ bên trong Tiêu Dạ Thần tỏa ra.
Khí tức trên người hắn cũng liên tục tăng lên, đạt đến cảnh giới Đạo Hoàng thất phẩm mới dừng lại.
"Có thể ép ta dùng cấm thuật, ngươi chết cũng đáng." Lúc này, đôi mắt Tiêu Dạ Thần đã hoàn toàn biến thành màu đen, nhìn chằm chằm Lý Chu Quân không chút tình cảm.
"Đạo Hoàng thất phẩm?!"
Nhìn luồng khí tức phát ra từ người Tiêu Dạ Thần, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.
"Cấm thuật?" Lý Chu Quân gật đầu, "Đây là con bài tẩy của ngươi sao?"
Tiêu Dạ Thần không nói gì thêm với Lý Chu Quân mà trực tiếp ra tay.
Mọi người nín thở nhìn thân thể Tiêu Dạ Thần dần trở nên to lớn, cao đến vạn trượng mới dừng lại.
Lúc này, Tiêu Dạ Thần một tay nắm trăng, một tay nắm mặt trời, giống như một vị Đại Đế ngự lâm nơi này, tỏa ra uy năng to lớn.
Các hòn đảo trên mặt biển trước mặt Tiêu Dạ Thần giống như biến thành những quân cờ nhỏ bé.
"Không ngờ hắn lại có thể trưởng thành đến mức này." Vạn Tượng Hoàng cười khổ.
"Ngươi hối hận đã tách cháu gái mình ra khỏi hắn?" Ti Dược Hoàng hỏi.
Vạn Tượng Hoàng lắc đầu nói: "Tâm thuật của Tiêu Dạ Thần bất chính, ta sẽ không yên tâm giao cháu gái cho hắn."
"Có lý, ta ủng hộ ngươi." Ti Dược Hoàng cười nói.
"Không biết đạo hữu Lý có thể ứng phó được Tiêu Dạ Thần lúc này không." Bá Hoàng cau mày nói.
"Nhìn bộ dạng bình thản của đạo hữu Lý, có lẽ đã tính trước rồi." Kim Hà bà bà nhìn vẻ mặt ung dung của Lý Chu Quân rồi phân tích như vậy.
"Mong là thế." Vạn Tượng Hoàng có chút bất đắc dĩ nói, "Không ngờ vừa kết bạn đạo hữu Lý lại đẩy hắn vào nơi đầu sóng ngọn gió, lão phu trong lòng có lỗi với đạo hữu Lý."
"Đúng vậy." Bá Hoàng gật đầu.
Cùng lúc đó.
Lý Chu Quân nhìn Tiêu Dạ Thần hóa thành thân hình vạn trượng, không nói một lời, thần sắc vẫn thản nhiên.
"Chuẩn bị lãnh cái chết chưa?" Tiêu Dạ Thần quan sát Lý Chu Quân như đang nhìn một con kiến, giọng nói ầm ầm tựa như tuyên án số phận của Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân cười nói: "Thử xem."
"Cuồng vọng." Tiêu Dạ Thần cười lạnh một tiếng, Nhật Nguyệt trong tay bị hắn ném đi như ném đá về phía Lý Chu Quân.
Tiêu Dạ Thần nhìn như xuất thủ tùy ý nhưng Nhật Nguyệt hắn ném ra lại có thanh thế cuồn cuộn, hoàn toàn đủ sức đánh chìm toàn bộ các hòn đảo, bao gồm cả Vạn Tượng tông.
Lý Chu Quân thanh sam phiêu dật, cành liễu trong tay nhẹ nhàng vung lên, một lần nữa chém ra một kiếm quang hết sức bình thường.
"Bây giờ ta thi triển cấm thuật đã đạt tới cảnh giới Đạo Hoàng thất phẩm, ngươi còn vọng tưởng dùng chiêu này để đỡ thần thông của ta sao?" Tiêu Dạ Thần cười nhạo nói.
Nhưng một giây sau.
Tiêu Dạ Thần trợn tròn mắt.
Lý Chu Quân một lần nữa dùng kiếm quang từ cành liễu chém ra, lại dễ dàng hóa giải Nhật Nguyệt mà hắn vừa ném ra.
"Ngươi không phải nói ngươi đang ở dưới cảnh giới Đạo Hoàng thất phẩm sao?!" Tiêu Dạ Thần nhìn chằm chằm Lý Chu Quân nói.
Lý Chu Quân cười: "Đó là vừa nãy."
"Đạo hữu Lý rốt cuộc có thực lực gì?"
"Tiêu Dạ Thần đã bộc phát tu vi Đạo Hoàng thất phẩm, đạo hữu Lý vẫn có thể dễ dàng ứng phó?!"
"Tu vi của đạo hữu Lý thật sâu không lường được!"
Ti Dược Hoàng, Kim Hà bà bà, Bá Hoàng, Vạn Tượng Hoàng lúc này đều cảm thán.
"Đạo Hoàng thất phẩm không phải là giới hạn của Lý Chu Quân?" Thanh Yên Quân nghiến răng.
Quân Nan Trắc đã rời khỏi hiện trường, trốn trong chăn run lẩy bẩy.
Cùng lúc đó.
Sắc mặt Tiêu Dạ Thần khó coi, không nói một lời.
Rõ ràng, Thanh Y Đạo Hoàng này đang đùa bỡn hắn.
Tu vi của Thanh Y Đạo Hoàng này quả thực thâm bất khả trắc.
Mặc dù tình huống rất tồi tệ.
Nhưng Tiêu Dạ Thần lại tìm lại được lòng tự tin.
Hắn cứ nghĩ rằng, Đạo Hoàng lục phẩm làm sao có thể là đối thủ của hắn được?
Thanh Y Đạo Hoàng chết tiệt này đang cố ý giấu dốt.
Bất quá lúc này Tiêu Dạ Thần cũng biết, hôm nay có Lý Chu Quân ở đây, hắn muốn hủy diệt Vạn Tượng tông là điều không thể.
"Ta nhớ kỹ ngươi." Tiêu Dạ Thần nhìn Lý Chu Quân nói, "Nếu ngươi muốn đối đầu với ta, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải trả giá đắt!"
"Ta tên Lý Chu Quân, đừng tìm nhầm người." Lý Chu Quân cười nói.
Hắn chỉ mong Tiêu Dạ Thần tìm mình gây sự.
Biết đâu lại có thể kích hoạt nhiệm vụ hệ thống?
"Tốt, ta nhớ kỹ ngươi." Tiêu Dạ Thần cười lạnh một tiếng, thân hình vạn trượng dần thu nhỏ lại thành một điểm rồi biến mất không dấu vết.
Lý Chu Quân nhìn theo hướng Tiêu Dạ Thần rời đi, chỉ cười cười không nói gì, sau đó ngồi xuống cầm cành liễu trên tay, cắm xuống đất.
"Đạo hữu Lý, đa tạ." Vạn Tượng Hoàng lúc này có chút hổ thẹn nói với Lý Chu Quân.
"Chúng ta là bạn bè." Lý Chu Quân vỗ tay, đứng lên cười với Vạn Tượng Hoàng.
"Đạo hữu Lý, ngươi phải ở lại Vạn Tượng tông nhiều chút thời gian để ta chiêu đãi ngươi tử tế." Bá Hoàng lúc này cười nói với Lý Chu Quân.
"Còn phải nói sao?" Vạn Tượng Hoàng cười ha ha, "Đạo hữu Lý muốn ở lại Vạn Tượng tông, định cư ở Vạn Tượng tông cũng không vấn đề gì, lão phu còn cầu còn không được!"
"Nằm mơ đi!" Bá Hoàng cười nói.
Một đám Đạo Hoàng ở đó cười đùa.
Đám người Vạn Tượng tông cũng biết điều tranh thủ rời đi, nên bận việc gì thì đi bận việc đó.
Lúc này Lý Chu Quân nhìn về phía Thanh Yên Quân, cười hỏi: "Trở về tông môn, cảm thấy thế nào?"
"Vẫn ổn." Thanh Yên Quân đối diện với Lý Chu Quân, có chút gượng gạo nói.
"Ừm." Lý Chu Quân gật đầu.
Vạn Tượng Hoàng nghi hoặc: "Đạo hữu Lý quen biết vị đệ tử này?"
"Quen biết trong thế giới đại trận, có chút giao tình." Lý Chu Quân gật đầu.
"Thì ra là thế." Vạn Tượng Hoàng bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nhìn Thanh Yên Quân, cười tủm tỉm nói: "Có bằng lòng trở thành đệ tử chân truyền của ta không?"
"Hả?" Thanh Yên Quân ngẩn người.
Hạnh phúc đến bất ngờ vậy sao?
Sau đó Thanh Yên Quân nhìn về phía Lý Chu Quân, nàng biết, Vạn Tượng Hoàng bằng lòng thu nhận nàng làm đệ tử, hoàn toàn là vì Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân cười tủm tỉm gật đầu, ra hiệu cho nàng nhanh chóng đồng ý.
Thấy vậy, Thanh Yên Quân không nói hai lời liền cúi đầu với Vạn Tượng Hoàng nói: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
"Ừm." Vạn Tượng Hoàng gật đầu.
Bá Hoàng không sai biệt lắm, liền cười nói: "Mọi người, ta vừa rồi bị chút thương tích, nên về dưỡng thương trước."
"Đa tạ." Vạn Tượng Hoàng cảm kích nói với Bá Hoàng.
Nói cho cùng, Bá Hoàng bị thương cũng là vì ân oán giữa hắn và Tiêu Dạ Thần.
"Đều là bạn bè cả." Bá Hoàng khoát tay không quan trọng, sau đó gật đầu với Lý Chu Quân rồi thân hình biến mất.
Ti Dược Hoàng nói với Lý Chu Quân: "Đạo hữu Lý, tại hạ tuy không giỏi đấu pháp, nhưng tài dược thuật của tại hạ có lẽ tương lai đạo hữu sẽ cần đến, nếu tương lai đạo hữu có việc, cứ trực tiếp báo cho ta là được."
"Được." Lý Chu Quân cười nói.
Ngay sau đó, Ti Dược Hoàng cáo từ rồi rời khỏi Vạn Tượng tông.
Có lẽ là đồng cảm phụ nữ, Kim Hà bà bà lúc này nhìn Ứng Dĩnh Nhi nói: "Nha đầu, sau này tìm đạo lữ cần phải cẩn thận lựa chọn."
"Đa tạ bà bà nhắc nhở." Ứng Dĩnh Nhi chân thành nói.
"Ừm, lão bà này xin cáo từ." Kim Hà bà bà nói với Lý Chu Quân, Vạn Tượng Hoàng.
"Đa tạ, đi thong thả." Vạn Tượng Hoàng nói.
Lý Chu Quân cũng cười tủm tỉm gật đầu với Kim Hà bà bà.
"Lý mỗ cũng không ở lại đây nhiều, bất quá để tránh Tiêu Dạ Thần quay lại, Lý mỗ để một phân thân ở đây đi."
Sau khi Kim Hà bà bà rời đi, Lý Chu Quân nói với Vạn Tượng Hoàng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận