Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 228: Trương Tử Thạch thăm (length: 8994)

Tại thư phòng chờ đợi một đêm, Lý Chu Quân đối với Đạo Thiên tiên cung cũng đại khái có chút ít hiểu biết.
Sau đó Lý Chu Quân đẩy cửa ra, vừa vặn sáng sớm luồng ánh nắng đầu tiên, liền chiếu trên khuôn mặt tuấn tú của Lý Chu Quân, mà mây mù cũng vừa lúc lúc này dâng lên, tựa như hợp thành một chiếc cầu mây.
"Khó trách gọi Vân Kiều sơn." Lý Chu Quân nhìn thoáng qua cảnh sắc trước mắt, trên mặt không khỏi mỉm cười.
Đúng lúc này, Thiền Y chạy chậm đến, đi tới trước mặt Lý Chu Quân.
"Thế nào?" Lý Chu Quân thấy vậy, trên mặt hơi kinh ngạc, không lẽ mới vừa đến Vân Kiều sơn ngày đầu tiên, liền đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
"Trưởng lão, có một vị gọi là Trương Tử Thạch trưởng lão, muốn đến bái phỏng ngài, bây giờ hắn đã ở ngoài cầu mây chờ." Thiền Y vội nói.
"Trương Tử Thạch?" Lý Chu Quân hơi sững sờ một chút, nhớ tới hôm qua trên đường đến Vân Kiều sơn, gặp phải vị kia, tráng hán cao như cột điện.
"Mời hắn vào đây đi." Lý Chu Quân gật đầu nói.
"Dạ trưởng lão, Thiền Y đi ngay!" Thiền Y đáp lời, sau đó vội vàng chạy chậm về hướng ngoài cầu mây.
Lý Chu Quân đứng tại chỗ đợi một lát, Trương Tử Thạch liền theo Thiền Y, đi tới nơi này.
"Lý trưởng lão."
"Trương trưởng lão."
Lý Chu Quân và Trương Tử Thạch hai người gặp mặt, đều khách khí cúi chào.
Thiền Y thấy thế, biết điều lui xuống, dù sao chuyện giữa các trưởng lão, không phải người tạp dịch thân phận như nàng có thể nghe, không khéo sẽ biết càng nhiều, chết càng nhanh.
"Không biết Trương trưởng lão tới đây, cần làm chuyện gì?" Lý Chu Quân hơi nghi hoặc hỏi Trương Tử Thạch.
"Kỳ thật cũng không có việc lớn gì, chỉ là muốn tìm Lý trưởng lão uống chút rượu, không rõ Lý trưởng lão, trước đây có tham gia chuyến đi Thiên Tinh thành, đón đệ tử không?" Trương Tử Thạch hỏi Lý Chu Quân.
"Không có." Lý Chu Quân lắc đầu.
"Vậy Lý trưởng lão có từng nghe nói qua, Huyết Thí ma điện?" Trương Tử Thạch lại hỏi.
Huyết Thí ma điện, cái này Lý Chu Quân ngược lại là biết.
Nghe nói Điện chủ của nó, Ma Đế Phù Vạch Tội, cũng gọi Phù Vạch Tội Ma Đế, chính là cường giả đỉnh cấp không kém gì Huyền Đế của Thái Sơ thánh địa, vị trí thứ hai trong mười vị Tiên Đế hiện nay!
Mà những người trong Huyết Thí ma điện thì điên cuồng khát máu, ai nấy đều hung hãn không sợ chết, coi các thế lực trong đại Tiên Giới là kẻ thù giết cha.
Không chỉ có như thế, người của Huyết Thí ma điện phân đường, trải rộng khắp nơi, giết không hết, rất nhiều thành trì đều có phân đường của Huyết Thí ma điện, lại ẩn tàng rất sâu.
"Chẳng lẽ ý của Trương trưởng lão là, Đạo Thiên tiên cung ta lần này, rất có thể bị Huyết Thí ma điện tập kích?" Hai mắt Lý Chu Quân khép lại.
"Lý trưởng lão quả nhiên là người thông minh!" Trương Tử Thạch cười ha ha nói: "Cho nên Trương mỗ mới tới nhắc nhở Lý trưởng lão, dù sao linh thuyền của chúng ta, sau khi từ Thiên Tinh thành đón người, lại từ Thiên Tinh thành đến bầu trời dưới núi, sẽ trải qua rất nhiều nơi hiểm trở, người của Huyết Thí ma điện, cũng rất có thể sẽ mai phục ở những nơi này."
"Đa tạ Trương trưởng lão, đã cất công đến nhắc nhở." Lý Chu Quân khẽ cười nói, ngược lại không quá để ý, dù sao người nào lợi hại hơn hắn, cũng không đánh lại hắn.
"Hắc hắc, Lý huynh, có thể uống vài chén rượu không?" Trương Tử Thạch từ trong ngực lấy ra rượu, cười tủm tỉm nói, xưng hô với Lý Chu Quân lúc này đã đổi lại.
"Đương nhiên." Lý Chu Quân cười nói, cũng không cự tuyệt lời mời của Trương Tử Thạch, dù sao sau này còn phải cùng nhau cộng sự, trực tiếp từ chối sẽ tổn thương tình cảm.
"Trương trưởng lão, mời." Lý Chu Quân lùi lại một bước, mời Trương Tử Thạch vào thư phòng.
Thư phòng của hắn rất lớn, có khu vực pha trà chuyên dụng, có bàn trà, có thể dùng để uống rượu.
"Đa tạ." Trương Tử Thạch không đợi được mà chui vào thư phòng Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân cười cười, khẽ nói: "Thiền Y, Trúc Linh."
"Trưởng lão." Nghe thấy Lý Chu Quân gọi, Thiền Y và Trúc Linh gần như ngay tức khắc, đi tới trước mặt Lý Chu Quân.
"Giúp ta chuẩn bị mấy con gà quay nhắm rượu." Lý Chu Quân nói.
"Gà quay?" Thiền Y và Trúc Linh nhìn nhau một hồi, rồi nói với Lý Chu Quân: "Vâng, trưởng lão."
Nói xong, hai cô gái cáo lui.
Sau đó Lý Chu Quân mới bước vào thư phòng.
Thấy Trương Tử Thạch đã từ trong ngực thuần thục lấy ra dụng cụ pha rượu —— hai chiếc chén rượu xanh ngọc, một bình rượu xanh ngọc, xem chừng là một gã nghiện rượu lâu năm.
"Lý huynh, bình rượu ngon này, thế nhưng là Trương mỗ chuyên môn đổi từ Vạn Bảo các, là Tiên Quân say, cho dù Tiên Quân uống, cũng sẽ say mèm một trận, người bình thường ta không lấy ra đâu." Trương Tử Thạch vuốt ve bình rượu xanh ngọc như vuốt ve mỹ nhân, trong mắt thoáng lộ tia đau lòng.
Lý Chu Quân cười, rượu do Tiên Đế cất ông ta còn uống qua, không thể say nổi, còn sợ một loại Tiên Quân say sao?
"Trương huynh, huynh xác định không có chuyện khác, tìm Lý mỗ đó chứ?" Lúc này, Lý Chu Quân vẫn là cảnh giác nhìn Trương Tử Thạch, dù sao một lát nếu như uống rượu, thật sự có ăn của người ta thì miệng cũng sẽ ngắn lại, nhận được nương tay.
"Lý huynh, ta là loại người có chuyện muốn nhờ mà còn vòng vo sao?" Trương Tử Thạch trợn mắt nhìn Lý Chu Quân một cái.
Cái nhìn này làm Lý Chu Quân toàn thân nổi da gà lên.
Chẳng lẽ gã này, có vấn đề...?
"Nghĩ cái gì vậy, Trương mỗ đã có vợ rồi." Trương Tử Thạch dường như nhìn ra sự kiêng kị của Lý Chu Quân, liền có chút bất lực nói.
"Vậy thì tốt." Lý Chu Quân nhẹ nhàng thở ra.
Không quá chốc lát, Thiền Y và Trúc Linh đã bưng mấy mâm gà nướng đến.
Lý Chu Quân và Trương Tử Thạch bắt đầu uống rượu.
Chưa uống được mấy chén, trong mắt Trương Tử Thạch đã có vẻ say.
Lý Chu Quân thì ngược lại vẫn ổn.
Nhưng đúng lúc hai người đang uống rượu.
Ngoài cầu mây, một vị thiếu phụ xinh đẹp, giận đùng đùng đi tới.
"Trưởng lão." Thiền Y và Trúc Linh thấy vậy, đều cung kính hành lễ với thiếu phụ này.
Vì trên hông thiếu phụ này treo, chính là lệnh bài Trưởng lão Tinh thần, tên là Thư Mộng Lan.
"Ừ." Thư Mộng Lan thấy Thiền Y và Trúc Linh, mặt đang tức giận thoáng hòa hoãn nói: "Ta nghe nói, Trương Tử Thạch trưởng lão, đã đến đây?"
"Dạ đúng, Thư trưởng lão, Trương trưởng lão đang cùng trưởng lão nhà ta đối ẩm." Thiền Y trung thực nói.
Thư Mộng Lan nghe nói Trương Tử Thạch lại uống rượu, sắc mặt trực tiếp trở nên lạnh lùng, quả nhiên, cái tên cẩu vật này lại khắp nơi tìm người uống rượu.
Thật ra bình thường uống rượu, Thư Mộng Lan cũng có thể chấp nhận, sẽ không tức giận, cái làm nàng bực là Trương Tử Thạch tên này, hoàn toàn là một gã tửu quỷ, chính hắn nhọc nhằn vất vả, sống chết mới tích góp được chút cống hiến, kết quả phần lớn đều lấy ra mua rượu uống, uống xong còn chưa tính, hắn còn hay làm trò hề sau khi uống rượu, lần trước nếu không phải mình xuất hiện kịp thời, tên cẩu vật Trương Tử Thạch suýt chút nữa đã tè bậy trước mặt mọi người!
Mỗi lần nói cai rượu tích lũy cống hiến, cùng nhau đổi bảo vật nâng cao tu vi, cùng nhau tiến bộ, nhiều lần đều là đáp ứng rất tốt, kết quả cuối cùng là lại không cai được, còn chạy đến chỗ từng trưởng lão mời uống rượu, để cầu tránh né mình.
Chuyện này làm sao Thư Mộng Lan không tức giận cho được?
Ngươi nói tên cẩu vật này làm vậy, trong lòng có thực sự có mình không? Có coi mình ra gì không?
Nhưng nói không có mình, tên cẩu vật này cũng bỏ tiền cống hiến của chính mình, đổi không ít đan dược quý giá cho nàng, tất nhiên đây là giữa hai vợ chồng, Thư Mộng Lan thường xuyên cũng sẽ đi Vạn Bảo các đổi đồ tốt cho Trương Tử Thạch.
Cho nên cái này khiến Thư Mộng Lan vừa tức vừa thương Trương Tử Thạch, vì nàng thực sự hi vọng có thể cùng Trương Tử Thạch cùng nhau bước vào Tiên Hoàng cảnh, được mãi mãi dài lâu.
Nàng sợ một mình mình tu luyện đến Tiên Hoàng, Trương Tử Thạch lại không, vậy sau này Trương Tử Thạch chết già rồi, chẳng phải nàng phải ở góa, ngày ngày sống trong nhung nhớ sao?
Sau đó Thư Mộng Lan nói với Thiền Y và Trúc Linh: "Ta là vợ của trưởng lão Trương Tử Thạch, không biết hai vị có thể tạo điều kiện không? Ta có việc muốn tìm lão Trương."
"Cần phải bẩm báo trưởng lão nhà ta." Trúc Linh với khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ áy náy nói.
"Được, làm phiền hai vị, ta sẽ ở đây chờ." Thư Mộng Lan gật đầu đáp, có thể thấy, Thư Mộng Lan không phải người không biết lẽ phải.
Nàng cũng hiểu rõ, việc này không thể trách trưởng lão Vân Kiều sơn này, là Trương Tử Thạch cố ý chọn các trưởng lão không quen để ra tay, người ta cũng không tiện trực tiếp từ chối hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận