Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 488: Chúng ta là người một nhà! (length: 7955)

"Cái kia... Thần Vương đại nhân, ngài còn muốn xem nhảy múa nữa không? Tiểu nhân có thể tiếp tục nhảy cho ngài xem!"
Tứ Tí Thần Quân lúc này mặt mày ngượng ngùng hỏi Lý Chu Quân.
Công Sơn Cung, Công Sơn Sanh thấy cảnh này đều không kìm được mà nhìn nhau, thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Không ngờ Phụ thân lại là người như vậy!
"Thôi đi." Khóe miệng Lý Chu Quân giật giật: "Ngươi mà còn nhảy nữa, ta nói không chừng đổi ý, đến lúc đó cả Tứ Tí Thần Tộc các ngươi đừng hòng thoát."
Sắc mặt Tứ Tí Thần Quân tái nhợt, vội cúi đầu nói: "Tiểu nhân nhất định sẽ kiên trì mài giũa tài múa, chờ Thần Vương đại nhân đến lần sau..."
"Phụ thân, Thần Vương đi rồi..." Tứ Tí Thần Quân còn chưa nói hết, đã nghe con gái mình nói vậy.
Tứ Tí Thần Quân ngẩn người, nhìn kỹ, quả nhiên, Lý Chu Quân đã không còn trong đại điện.
"Cuối cùng cũng đi rồi." Tứ Tí Thần Quân nhẹ nhõm thở ra, ngồi bệt xuống trên bảo tọa.
Công Sơn Sanh do dự một lát, vẫn là hỏi: "Phụ thân, thù của Hạo đệ..."
"Báo thù cái gì? Vì một tên phế vật, đi đắc tội một Thần Vương?" Công Sơn Cung cắt ngang lời Công Sơn Sanh: "Con chi bằng nghĩ xem, lần sau vị Thần Vương kia đến Tứ Tí Thần Tộc ta, chúng ta làm thế nào để ngài ấy vui vẻ, thân là kẻ yếu, phải có giác ngộ của kẻ yếu, bị mắng phải mỉm cười, bị đánh phải biết chưa?
Ta thấy con là làm công chúa cao cao tại thượng quen rồi, ngay cả đạo lý cơ bản nhất của giới tu hành cũng không hiểu sao?"
"Ừm, đại ca con nói không sai, lần này được tận mắt cảm nhận hai Thần Vương giao đấu, cha cũng coi như đã nghĩ thông suốt vài điều, cho dù Tứ Tí Thần Tộc ta đạt được bao nhiêu thứ, làm được bao nhiêu việc.
Nhưng trong mắt Thần Vương cường giả, vẫn như con sâu cái kiến hèn mọn, thậm chí đồ của chúng ta, trong mắt Thần Vương, chẳng khác gì đồ trong túi.
Khác nhau duy nhất ở chỗ, Thần Vương có muốn lấy hay không thôi.
Còn về thù của Hạo đệ con, không cần nghĩ nữa, nó chết một người, đổi Tứ Tí Thần Tộc ta không sao, đây là việc nó làm đáng nhất cho Tứ Tí Thần Tộc ta.
Có thời gian các con dành đến chỗ ta, chúng ta cùng nhau luyện múa đi, xem như tu thân dưỡng tính cũng tốt, việc của Dạ Thần Quốc tạm thời gác lại, đi tìm thêm thế giới, rút cạn hỗn độn khí đưa lên Hỗn Độn Thiên." Tứ Tí Thần Quân lúc này bất lực nói.
"Vâng, Phụ thân!" Công Sơn Cung đáp, sau đó nhanh chân rời khỏi điện này, hắn đâu có quên, vừa rồi lúc mình bảo cha tấu nhạc, ánh mắt cha hắn muốn đao người như nào, giờ không đi còn đợi đến khi nào?
Còn Công Sơn Sanh sắc mặt phức tạp, hơi hành lễ với Tứ Tí Thần Quân, rồi cũng lui ra khỏi đại điện.
Thật lòng, Công Sơn Sanh khó mà chấp nhận được, Tứ Tí thần quốc cường đại bây giờ lại bị người bắt nạt đến vậy, phụ thân và ca ca của mình không những không phẫn nộ, ngược lại còn nhẫn nhục chịu đựng, điều này khiến nàng rất thất vọng về cái thần quốc này.
Thôi vậy, thất vọng thì thất vọng, vẫn là đi luyện chút ca đi, chờ vị Thanh Y Thần Vương kia giáng lâm lần nữa, mình thể hiện không thể kém phụ thân, còn có huynh trưởng được a?
Trong đại điện, Tứ Tí Thần Quân đang ngồi bệt trên bảo tọa chợt nhớ đến một chuyện.
Đó chính là mới rồi mình đã quyết, lần này sống sót rồi, nhất định phải cho hai đứa con bất hiếu nở hoa ở mông!
"Thôi, ngày dài còn dài." Tứ Tí Thần Quân thở dài.
Lúc này, Tứ Tí Thần Quân đã nghĩ xong thời gian tiếp theo sẽ làm thế nào, đó chính là tu luyện, giáo dục con cái, khiêu vũ, giáo dục con cái...
Ý nghĩ của Tứ Tí Thần Quân vừa nảy ra, thì Công Sơn Cung, Công Sơn Sanh đã rời khỏi đại điện, đều không tự chủ mà rùng mình một cái.
Một bên khác.
Lý Chu Quân về đến Hỗn Độn Thiên, nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, không khỏi ngẩn người nói: "Hệ thống, ngươi đưa ta về Đạo Thiên Thánh Cung sao?"
【Đinh: Điệu múa của Tứ Tí Thần Tộc, cay mắt quá, hệ thống ta chịu không nổi!】 "Có lý, chúng ta hiếm khi có chung chiến tuyến, ngươi không cho ta phần thưởng tu vi Thần Đế sao?" Lý Chu Quân cười nói.
【Đinh: Gào ba ba gì đó, đừng nói Thần Đế, cả Hồng Mông đều là của ngươi!】 "Ngươi đã nói thế, hay là chúng ta lại đi xem Tứ Tí Thần Quân nhảy múa đi." Lý Chu Quân nhếch mép cười.
【Đinh: Vì túc chủ mạo phạm hệ thống, hệ thống chuẩn bị phạt túc chủ mặc váy công chúa, nhảy múa ba vòng quanh Hỗn Độn Thiên!】 "Đừng, ta sai rồi thống ca, lần sau không dám!" Lý Chu Quân vội nói: "Vả lại, ta mất mặt, chẳng phải là làm ngài mất mặt sao?"
【Đinh: Hừ!】 Theo tiếng hừ ngạo kiều của hệ thống, không có tiếng nói nào nữa, Lý Chu Quân lúc này mới lau mồ hôi lạnh trên trán.
Sau đó, Lý Chu Quân chuẩn bị đi tìm Tần Thiên Nhất.
Dù sao lúc ấy mình mời lão tổ xuất thủ, lúc này đến Đạo Thiên Thánh Cung, không đi tìm lão tổ hàn huyên, có vẻ không hay sao?
Nhưng lạ là, Lý Chu Quân tìm khắp Đạo Thiên Thánh Cung, đều không thấy bóng dáng Tần Thiên Nhất.
"Sách, lão tổ đây là lại ra ngoài chơi rồi?" Lý Chu Quân nghi hoặc trong lòng, nhưng đã lão tổ không ở đây, mình cũng chỉ có thể ăn Gà Quay các loại thôi.
Vậy mà lúc này, Tần Thiên Nhất, đã đến trên không Tứ Tí Thần Quốc.
Lúc này, Tần Thiên Nhất nhìn đại điện Tứ Tí Thần Quốc bên dưới mà nghĩ.
Tên Tứ Tí Thần Quân kia là một Thần Quân tam kiếp, hoàn toàn có thể để cho tiểu bối Lý Chu Quân của mình, sau khi đột phá Thần Quân tam kiếp, đem tên kia ra luyện tay một chút.
Lần này đến cảnh cáo hắn, để hắn ngoan ngoãn đợi Lý Chu Quân đột phá Thần Quân tam kiếp.
Nghĩ đến đây, Tần Thiên Nhất cảm khái: "Lão phu vì hậu bối, đúng là hao tâm tổn trí mà."
Một bên khác.
Tứ Tí Thần Quân đang tính toán lát nữa phải giáo dục con cái ra sao thì một luồng uy áp khủng khiếp đột ngột giáng xuống người.
Điều này làm Tứ Tí Thần Quân vốn đang ngồi trên bảo tọa lập tức mở to mắt, thân thể trượt xuống từ bảo tọa, "phù" một tiếng quỳ trên mặt đất.
Khí tức này, có vẻ còn mạnh hơn cả Thái Dương Thần Vương, còn có Thanh Y Thần Vương mới rời đi!
Tứ Tí Thần Quân hắn chọc tổ ong Thần Vương sao?
Cứ hết người này đến người kia, còn muốn người ta sống nữa không vậy!
"Lão phu là lão tổ của Lý Chu Quân, cũng là người ngày đó chém phân thân của ngươi, lão phu khuyên ngươi một câu, từ giờ trở đi, ngoan ngoãn đợi ở Hồng Mông." Âm thanh của Tần Thiên Nhất như sấm rền, vọng vào tai Tứ Tí Thần Quân.
Tứ Tí Thần Quân vừa nghe ra người đến là ai thì vội vàng hô to: "Lão tổ, hiểu lầm cả! Đều là hiểu lầm mà! Người một nhà cả! Bây giờ chúng ta là người một nhà! Tứ Tí Thần Tộc ta đã thần phục Lý Thần Vương! Bây giờ chính là phòng tuyến kín của Hỗn Độn Thiên! Mà lại Lý Thần Vương mới rời chỗ ta không lâu, hắn còn bắt ta nhảy cho hắn xem cơ mà!"
"Ừm?" Tần Thiên Nhất nghe Tứ Tí Thần Quân nói xong thì mặt mày liền trở nên cổ quái.
Tiểu tử kia vừa mới đến đây?
Còn là Thần Vương?
Thằng nhãi này!
Nghĩ vậy, uy áp mà Tần Thiên Nhất nhắm vào Tứ Tí Thần Quân đã giảm đi không ít, bởi vì Tứ Tí Thần Quân này có vẻ thật sự không nói dối.
"Lão tổ, nếu không ta nhảy cho ngài xem một điệu được không!" Lúc này, Tứ Tí Thần Quân cảm nhận áp lực trên người mình đã thu nhỏ dần thì vội vàng hô...
Bạn cần đăng nhập để bình luận