Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 328: Đưa đồ ăn tới cửa (length: 7998)

Phù Tham Ma Đế vừa phất tay áo cuốn Lưu Ngôn Xương tới bên cạnh, tiện thể phát hiện ngũ tạng lục phủ của Lưu Ngôn Xương đều bị tổn hại, tiên hồn cũng bị phong bế trong cơ thể.
Nếu phải hình dung thì chỉ có hai chữ, thật thảm.
"Nam Đấu thành, Đường chủ phân đường Huyết Thí điện, Lưu Ngôn Xương bái kiến Điện chủ!" Lưu Ngôn Xương thấy Phù Tham Ma Đế thì mắt rưng rưng, tủi thân như đứa trẻ mấy vạn tuổi.
Phù Tham Ma Đế bất đắc dĩ lắc đầu, rồi ném ngay một viên đan dược cho Lưu Ngôn Xương: "Ăn đi."
"Đa tạ Điện chủ ban thuốc!" Lưu Ngôn Xương nhận viên đan dược Phù Tham Ma Đế ném cho, vội vàng cảm kích nói.
Nói xong hắn lập tức nuốt vào, rồi vội vàng kể khổ với Phù Tham Ma Đế: "Điện chủ, có một tên Tiên Tôn bát phẩm kia, tuyệt đối không xem Điện chủ ngài ra gì cả, tiểu nhân thấy tình cảnh này, sao có thể nhẫn nhịn? Thế là tiểu nhân liền xắn tay áo lên, đại chiến mấy hiệp với tên Tiên Tôn bát phẩm đó, cuối cùng mới không địch lại, bị hắn hất lên trời!"
"Đại chiến mấy hiệp?"
Phù Tham Ma Đế cười như không cười nhìn Lưu Ngôn Xương, đúng là người của Huyết Thí ma điện ta, nói dối không chớp mắt. Nếu không phải ta có thuật 'thu chi nhãn' tận tường, có lẽ đã tin ngươi thật.
Lưu Ngôn Xương thấy vậy cũng biết Phù Tham Ma Đế chắc đã biết rõ sự tình, nên cười gượng nói: "Thật ra thì tiểu nhân múa may, mê hoặc tên Tiên Tôn bát phẩm kia mấy hiệp thôi ạ..."
Đến đây, sắc mặt Lưu Ngôn Xương thay đổi, nghiêm túc nhìn Phù Tham Ma Đế nói: "Điện chủ, tên Tiên Tôn bát phẩm kia không coi ngài ra gì, lẽ nào cứ bỏ qua vậy sao?"
"Ngươi thích tìm đường chết thì tự đi, đừng kéo ta, ta không muốn bị tên kia làm cho buồn nôn." Phù Tham Ma Đế cau mày nói: "Kẻ hất ngươi bay là Thanh Đế."
"A? Kẻ đó là Thanh Đế?" Lưu Ngôn Xương nghe vậy, lập tức ngớ người.
Lão tử còn sống sót từ tay Thanh Đế?
Nghĩ đến đây, Lưu Ngôn Xương lập tức kích động, cái này mẹ nó có mà khoe rồi!
Cùng lúc đó.
Phù Tham Ma Đế lại chau mày, Thanh Đế gia hỏa này sao cũng chạy tới Đông Châu?
Lẽ nào cũng vì cái bóng hình thần bí ẩn sau Đông Nhạc sơn kia?
"Ngươi kích động cái gì?" Đột nhiên, Phù Tham Ma Đế thấy vẻ mặt tràn đầy kích động của Lưu Ngôn Xương.
"A? Có sao?" Lưu Ngôn Xương giật mình, mình biểu hiện rõ ràng vậy sao?
"Ta là vì nhìn thấy Điện chủ ngài, mới kích động vậy thôi!" Lưu Ngôn Xương giật mình qua đi, vội nói.
"Tốt nhất là vậy." Phù Tham Ma Đế khẽ giật khóe môi, rồi lại nói: "Lát nữa dẫn ta về phân đường Huyết Thí điện của ngươi."
Thật ra thì trước đó không lâu, Phù Tham Ma Đế đã đến Đông Châu rồi.
Chẳng qua hắn không vội đến Đông Nhạc sơn ngay mà quan sát.
Dù sao sinh mạng đáng ngưỡng mộ, có ham chơi cũng phải để ý an toàn.
Bây giờ thấy Lý Chu Quân đến Đông Châu, Phù Tham Ma Đế trong lòng cũng có phần chắc chắn.
Hẳn là Đông Nhạc sơn chỗ đó an toàn.
Dù sao tên Thanh Đế già dặn kia chỉ có hơn chứ không kém mình, hắn cũng dám đến dò xét Đông Nhạc sơn, chắc là ta cũng không có vấn đề gì.
Dù sao thực lực mình và Lý Chu Quân không kém bao nhiêu.
Cho dù Lý Chu Quân là một linh trận sư Đế cảnh đỉnh cao thì Phù Tham Ma Đế cũng không hoảng hốt, dù sao với thực lực của hắn thì cho dù là một linh trận sư Đế cảnh đỉnh cao muốn vây khốn hắn cũng không dễ.
"Vâng, Điện chủ!" Lưu Ngôn Xương lúc này lại kích động nói.
...
Một bên khác.
Lý Chu Quân nhìn một đám người Nam Sương Nhi, cười nói: "Từ đây tới Đông Nhạc sơn có đường tắt nào không?"
"Tiền bối muốn đến Đông Nhạc sơn thám hiểm bí cảnh sao?" Nam Sương Nhi mang mặt nạ nghe vậy hơi sững sờ: "Nghe nói bí cảnh Đông Nhạc sơn rất mạnh, Tiên Đế cũng không ra được từ trong đó."
"Không sao." Lý Chu Quân nói: "Ngươi cứ chỉ đường tắt cho ta là được."
Hệ thống này, muốn truyền tống mình cũng không lập tức truyền tống đến điểm cuối.
Lý Chu Quân vừa mới xem vị trí Đông Nhạc sơn Cầm Hoàng cho.
Đúng là chỉ có một vị trí.
Nên Lý Chu Quân mới hỏi Nam Sương Nhi vị trí Đông Nhạc sơn.
"Xin lỗi tiền bối, ta cũng không biết đường tắt đến Đông Nhạc sơn, nhưng nghe nói cứ đi thẳng về hướng đông là sẽ đến." Nam Sương Nhi giọng có chút áy náy, dù sao những năm này, nàng không ở Nam Đẩu hoàng triều mà một mực ở Long Ngâm quan tu hành.
Mà lại nàng cũng không có ý định đến Đông Nhạc sơn, Tiên Đế cũng còn ngã xuống trong đó, nàng một nhất phẩm Tiên Vương sợ rằng còn chưa đi tới nơi đã vong mạng giữa đường.
"Thôi được, các ngươi đi làm việc đi." Lý Chu Quân hít một hơi, đi thẳng về hướng Đông Nhạc sơn.
"Tiền bối đi thong thả!" Nam Sương Nhi, còn có các tướng sĩ Ngân Chiến quân đoàn đều cung kính nói với Lý Chu Quân.
Cùng lúc đó.
Trên tầng mây, Phù Tham Ma Đế còn chưa đi, nghe được Lý Chu Quân quả nhiên muốn đi Đông Châu, Đông Nhạc sơn, mặt hơi lộ vẻ nụ cười, xem ra mình có cơ hội làm 'ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi'.
Mười ngày sau.
Lý Chu Quân chậm rãi đi về hướng Đông Nhạc sơn, không còn cách nào, hắn một bát phẩm Tiên Tôn mặc dù không yếu nhưng thực sự phải đi đường thì so với cường giả Tiên Đế còn kém xa vạn dặm.
Phù Tham Ma Đế lén lút theo sau Lý Chu Quân hiện giờ đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Hắn còn hoài nghi, Lý Chu Quân có thật là tu vi Tiên Tôn bát phẩm hay không.
Có cần đi đường cũng dùng tu vi Tiên Tôn bát phẩm?
Nghĩ đến đây, Phù Tham Ma Đế muốn lao xuống một tay tóm chết Lý Chu Quân.
"Nhịn xuống! Nhịn xuống!" Phù Tham Ma Đế không ngừng tự nhủ.
Tên Thanh Đế kia vốn như vậy, giỏi giấu thực lực, cái gọi là, 'dối người trước dối mình', có lẽ Thanh Đế cũng cho là mình là Tiên Tôn bát phẩm.
Cứ thế, Phù Tham Ma Đế lặng lẽ theo sau lưng Lý Chu Quân đến Đông Nhạc sơn.
Trên đường, Phù Tham Ma Đế muốn phát điên.
Thanh Đế này, không những đi chậm coi như xong, mẹ nó còn mỗi ngày ăn mười mấy con gà?
Có phải hơi quá không?
Không biết thì thật cho là ngươi đến du sơn ngoạn thủy!
Lão tử ở sau theo lấm la lấm lét, ngươi thì ung dung tự tại?
Thật khiến ta trong lòng cực độ bất bình!
Nhưng ngay lúc này.
Phù Tham Ma Đế thấy Lý Chu Quân đang ở một dãy núi, gặp phiền phức.
Trên đường Lý Chu Quân tên này cứ một đường ăn gà, một ngày mười mấy con gà khiến cho Thiếu tộc trưởng Kê Yêu tộc mới nghe tin đã muốn ra tay trị tên cuồng ăn gà này, sau đó lao đến đánh nhau với Lý Chu Quân.
Kết quả, Thiếu tộc trưởng Kê Yêu tộc này đương nhiên thành món ăn trên mâm của Lý Chu Quân, là đại biểu điển hình tự đưa đến cửa.
Thế chẳng phải là lão tổ Kê Yêu tộc lại tới tìm phiền toái hay sao?
Mà lại lão tổ Kê Yêu tộc còn là một Yêu Tôn cửu phẩm.
"Nhân tộc, ngươi ăn tôn nhi ta, ngươi nhất định phải chết!" Yêu Tôn cửu phẩm Kê Yêu tộc hóa thành một bà lão, mặt phẫn nộ nhìn Lý Chu Quân nói.
Lý Chu Quân bắt, chính là đứa cháu mà nàng yêu nhất, lại còn là thiên tài tốt nhất, có tiềm năng trở thành Yêu Đế!
Nhưng khi tìm được cháu thì cũng chỉ còn một đống xương gà, thảm quá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận