Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 238: Trân quý người trước mắt (length: 8522)

Cùng lúc đó.
Bản thân bị trọng thương Trọng Sơn Ma Đế, trải qua bao phen vất vả, về tới phân đường của Huyết Thí điện được lập tại Thiên Tinh thành.
Khi hắn bước vào đại điện, liền thấy vị thất phẩm Ma Vương đã tập kích chiếc linh thuyền Giáp 19, đang chờ sẵn tại điện.
"Thuộc hạ Khúc Cuồng ra mắt Đường chủ." Vị thất phẩm Ma Vương cung kính nói với Trọng Sơn Ma Đế.
"Khúc Cuồng Ma Vương, sao ngươi lại ở đây?" Trọng Sơn Ma Đế nghi hoặc, không phải, những người được phái đi, khi Tuyết Hữu Sinh ra tay, không phải đều đã chết cả rồi mới đúng sao?
"Bẩm Đường chủ, trên chiếc linh thuyền mà thuộc hạ tập kích có một vị thất phẩm Tiên Vương, một vị lục phẩm Tiên Vương, còn bên thuộc hạ chỉ có một mình thuộc hạ là thất phẩm Ma Vương và một vị ngũ phẩm Ma Vương. Thuộc hạ thấy nếu giao chiến, Huyết Thí điện ta tất nhiên sẽ không chiếm được lợi, vô cùng có thể sẽ vô ích mà mất mạng."
Khúc Cuồng Ma Vương nói: "Thuộc hạ cảm thấy, lúc này nên đặt đại cục làm trọng, giữ lại thân thể hữu dụng, cống hiến nhiều hơn cho Huyết Thí điện mới phải, cho nên thuộc hạ đã hạ lệnh rút lui."
Lúc này Khúc Cuồng Ma Vương thầm nghĩ, bản thân khổ cực tu luyện đến Ma Vương cảnh, chuyện vô ích phải chịu chết ai mà làm chứ?
"Làm không tệ." Trọng Sơn Ma Đế lúc này có chút tán thưởng nhìn Khúc Cuồng Ma Vương nói: "Bất quá ngươi bỏ chạy trước khi giao chiến, vẫn đáng phải phạt. Bản đế phạt ngươi trong vòng trăm năm phải đột phá lên Ma Hoàng cảnh. Nhưng bản đế thưởng phạt phân minh, ngươi có thể vì đại cục mà suy xét, bản đế rất vui mừng, đan này thưởng cho ngươi."
Trọng Sơn Ma Đế vừa dứt lời, liền ném ra một viên đan dược màu đỏ tươi cho Khúc Cuồng Ma Vương.
"Thuộc hạ vì Đường chủ đầu rơi máu chảy, muôn lần chết không chối từ!" Khúc Cuồng Ma Vương nhìn viên đan dược màu đỏ tươi trong tay, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn.
Đây là Vạn Anh đan, được luyện từ bào thai của vạn phụ nữ có thai, những thai nhi này chưa kịp chào đời đã mất, oán khí cực nặng, đối với ma tu mà nói, chính là thần dược không thể nghi ngờ!
"Đi đi." Trọng Sơn Ma Đế phẩy tay nói.
"Thuộc hạ tuân mệnh!" Khúc Cuồng Ma Vương nhanh chân rời khỏi Huyết Thí điện.
...
Một bên khác.
Linh thuyền của Đạo Thiên Tiên Cung cũng đã đến bầu trời chân núi.
Những người tham gia khảo hạch của Đạo Thiên Tiên Cung cần xuống thuyền ở đây, làm sơ chỉnh đốn, sau đó sẽ bắt đầu khảo hạch.
Đợi khi chiếc linh thuyền Giáp 19 vừa đến, Trương Tử Thạch liền vội vàng hướng Bách Vi, người phụ trách dẫn đội nói: "Bách trưởng lão, ta đi xem vợ ta trước."
"Được." Bách Vi gật đầu nói.
Trương Tử Thạch nghe vậy, vội vàng lo lắng đi về phía chiếc linh thuyền Giáp 20 ở bên cạnh.
"Lý trưởng lão, phiền ngươi cùng ta qua đó xem sao, bên này ta với Cống trưởng lão là đủ rồi." Bách Vi có chút không yên lòng về Trương Tử Thạch nên đã nói với Lý Chu Quân.
"Được." Lý Chu Quân gật đầu, mũi chân khẽ chạm vào boong tàu, thân hình liền nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Cùng lúc đó, Trương Tử Thạch đã đến bên linh thuyền Giáp 20.
Lúc này chiếc linh thuyền Giáp 20 mới vừa dừng lại trên không trung.
Trương Tử Thạch vội vàng xông đến.
Khi nhìn thấy Cao Vân Tâm gãy một cánh tay, sắc mặt tái nhợt, lòng Trương Tử Thạch chợt khựng lại, một dự cảm không tốt tự nhiên sinh ra.
"Cao trưởng lão, Mộng Lan đâu?" Trương Tử Thạch hỏi.
"Thư Mộng Lan trưởng lão đã gặp phải lục phẩm Ma Vương ra tay, bản thân bị trọng thương, ta ra tay bảo vệ cho nàng một luồng tiên hồn sắp tiêu tán, nếu như trong vòng ba ngày không tìm được Trường Sinh quả trong truyền thuyết, luồng tiên hồn cuối cùng tan biến, Thư Mộng Lan e là..." Cao Vân Tâm vẻ mặt áy náy nói với Trương Tử Thạch.
Trường Sinh quả có lẽ đối với cường giả Tiên Đế không có tác dụng lớn, nhưng lại vô cùng quý hiếm, có thể gọi là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Cho dù là trong Đạo Thiên Tiên Cung, cũng không có Trường Sinh quả dự trữ. Cho dù là có, cũng chỉ dành cho Thánh Tử, những yêu nghiệt đỉnh cao có hi vọng trở thành Tiên Đế dùng. Thứ trân quý dùng một lần mất một lần này, không thể nào dễ dàng dùng cho một vị trưởng lão được.
"Người đâu?" Trương Tử Thạch lúc này trông rất bình tĩnh nhưng tay run rẩy, đã phản bội hắn.
"Ở trong phòng trên linh thuyền." Cao Vân Tâm nói.
"Phiền cô dẫn đường." Trương Tử Thạch nói.
"Xin mời theo ta." Cao Vân Tâm gật đầu, sau đó giao cho hai vị trưởng lão khác duy trì trật tự xuống thuyền cho những người tham gia khảo hạch của Đạo Thiên Tiên Cung, lập tức dẫn Trương Tử Thạch đến một căn phòng.
Vừa đến nơi, Trương Tử Thạch liền thấy người vợ mà sáng sớm nay còn đang khỏe mạnh, giờ phút này mặt không còn giọt máu nằm trên giường, chỗ ngực có một lỗ hổng lớn, có thể thấy rõ ngũ tạng lục phủ bên trong.
Không những vậy, miệng vết thương còn phủ đầy những đạo ma khí.
Trương Tử Thạch nghẹn ngào, muốn mở miệng nhưng lại không biết vì sao bây giờ lại không thể thốt ra lời.
Trước đây hắn không tin việc đau lòng đến cực độ sẽ khiến người ta không nói được lời nào, nhưng bây giờ hắn tin rồi.
Một lúc lâu sau, Trương Tử Thạch cuối cùng cũng chậm rãi lên tiếng: "Mộng Lan, Mộng Lan, nàng còn nhớ khi chúng ta còn bé không? Chúng ta chơi trò chơi nhà chòi, nàng nhặt cành cây với hòn đá, ta thì xây nhà. Nhưng càng về sau ta mới nhận ra, nhặt cành cây và hòn đá thật là chán..."
Cao Vân Tâm nhìn cảnh này, trong lòng có chút hổ thẹn. Cánh tay của cô ấy tuy cũng bị chém đứt, nhưng chỉ cần loại bỏ sạch ma khí trên vết thương, cánh tay sẽ có thể khôi phục, còn Thư Mộng Lan thì có thể sẽ mất mạng. Cao Vân Tâm muốn lên tiếng, đem những lời dặn dò của Thư Mộng Lan nói lại cho Trương Tử Thạch.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay đặt lên vai Trương Tử Thạch, giọng nói ấm áp như gió xuân vang lên: "Trương trưởng lão, thư trưởng lão thích thật ra không phải nhặt cành cây và hòn đá, nàng thích được thấy ngươi vui vẻ. Nữ nhân tốt như vậy, sau này ngươi phải biết quý trọng đó." Người đến chính là Lý Chu Quân vừa đi theo đến.
[Đinh: Vì trừng phạt ký chủ không gọi hệ thống ba ba, hệ thống quyết định sẽ bắt tên Độc Thân Cẩu ký chủ sau này ngày nào cũng phải ăn thức ăn cho chó. Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ, thỉnh ký chủ sử dụng Trường Sinh quả để cứu trợ vợ của Trương Tử Thạch.
Nhiệm vụ sau khi hoàn thành, ký chủ sẽ nhận được phần thưởng, cùng với phần thưởng nhiệm vụ dẫn người lần này, sẽ cùng nhau thanh toán.] Giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân: "Hệ thống, ngươi có vẻ như là..."
[Đinh: Nếu ký chủ dám sỉ nhục hệ thống, hệ thống tại chỗ cho ký chủ nhảy vào giữa đám người, giáng xuống một chiêu Thiểm Điện Ngũ Liên Tiên!]
"Ta còn chưa nói hết mà, hệ thống, ngươi có vẻ như là Thanh Đế đẹp trai ấy!" Lý Chu Quân thầm nghĩ.
[Đinh: Hừ, hắn xấu hơn ta!] Hệ thống rất là kiêu ngạo.
Lý Chu Quân: "À đúng đúng đúng..."
"Lý huynh, ngươi đây là..." Lúc này, Trương Tử Thạch nghi ngờ nhìn Lý Chu Quân.
Mà Cao Vân Tâm nhìn Lý Chu Quân đột nhiên xuất hiện, sắc mặt cứng đờ. Người này bên hông treo lệnh bài trưởng lão cấp Tinh Thần, tu vi cao nhất cũng chỉ tam phẩm Tiên Vương thôi mà?
Sao có thể xuất hiện ở đây khi bản thân không hề cảm giác được chút gì, người này tuyệt đối không đơn giản!
Nhưng Lý Chu Quân lại khẽ cười nói: "Trường Sinh quả tuy quý hiếm nhưng Lý mỗ vừa hay có một quả, mong rằng Trương trưởng lão về sau đừng làm thư trưởng lão giận nữa, đừng đến khi mất đi rồi mới hối hận."
Nói rồi, Lý Chu Quân lấy Trường Sinh quả mà hắn có được ở Phàm Nhân Vực đặt lên mặt bàn cạnh đó, không dừng lại liền xoay người rời đi.
Nói thật, Trường Sinh quả đối với Lý Chu Quân mà nói thật sự là không có tác dụng gì, để ở chỗ hắn cũng chỉ để bụi mà thôi.
Cùng lúc đó, Trương Tử Thạch nhìn quả Trường Sinh trên bàn, lúc đầu còn chưa kịp phản ứng.
Đến khi hắn kịp phản ứng thì Lý Chu Quân đã ra khỏi phòng.
Cao Vân Tâm giờ phút này nhìn hướng Lý Chu Quân rời đi, trong mắt có chút hiếu kỳ, Trường Sinh quả trân quý như vậy, vị trưởng lão tên Lý Chu Quân này, nói lấy ra là lấy ra được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận