Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 375: Các ngươi thương lượng xong a? (length: 7891)

"Chạy?" Đông Thu Nguyệt nhìn Phù Tham Ma Đế đang quay người muốn trốn, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười đáng sợ.
Ngay sau đó, Phù Tham Ma Đế khổ sở nhận ra mình đã bị một đại trận vây khốn.
"Nơi này bị trận đạo bảo vật của ta bao vây rồi, nếu ngươi không có tu vi của bậc nhất Thánh Cảnh linh trận sư, thì hãy thành thật mà đánh với ta một trận đi." Đông Thu Nguyệt cười nói.
"Hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm mà!" Mặt Phù Tham Ma Đế lộ vẻ như sắp khóc, đúng là họa từ miệng mà ra, hôm nay hắn đã thấm thía điều đó.
Một khắc sau, Đông Thu Nguyệt ra tay.
Trong bộ lam nhạt y phục phấp phới, sát cơ vô tận nở rộ, gần như trong nháy mắt, Phù Tham Ma Đế đã cảm nhận được một luồng ý lạnh lẽo thấu xương, dường như muốn chôn vùi hắn.
Liền thấy Đông Thu Nguyệt lấy tay làm kiếm, chém ra một đạo kiếm quang lạnh lẽo.
Nơi kiếm quang đi qua, tất cả hóa thành bụi phấn.
"Thật mạnh mẽ!" Phù Tham Ma Đế thấy vậy, lập tức kinh hãi trong lòng.
Táng Thiên Tiên Đế này không hổ danh là tồn tại vang danh Vĩnh Hằng tiên giới, chỉ một phân thân thôi mà đã có thực lực cường hãn đến thế!
Tuy nhiên, đối mặt với kiếm quang đang ập đến này, Phù Tham Ma Đế cũng không hề hoảng hốt, dù sao thực lực của hắn ở trong Bán Thánh cũng không yếu, hắn kiêng kị phân thân này của Táng Thiên Tiên Đế, thực ra cũng chính là kiêng kị bản thể của Táng Thiên Tiên Đế mà thôi.
Tiếp đó, Phù Tham Ma Đế xuất thủ, ma uy mênh mông cuồn cuộn quét sạch, phía sau hắn hóa thành Ma Tướng ba đầu sáu tay lạnh lẽo, Ma Tướng vung một bàn tay lớn trực tiếp chộp lấy đạo kiếm quang của Đông Thu Nguyệt.
Phốc thử!
Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, bàn tay lớn của Ma Tướng sau lưng Phù Tham Ma Đế, sau khi tiếp xúc với đạo kiếm quang của Đông Thu Nguyệt thì gần như ngay lập tức bị xẻ làm đôi!
"Kiếm quang thật là sắc bén!" Phù Tham Ma Đế nén chấn kinh trong lòng, nói với Đông Thu Nguyệt: "Đã Táng Thiên Tiên Đế khăng khăng muốn đánh một trận với bản đế, vậy thì bản đế xin múa rìu qua mắt thợ!"
Dứt lời, ba đầu sáu tay Ma Tướng sau lưng Phù Tham Ma Đế, cánh tay bị Đông Thu Nguyệt chém đứt, sau khi trào ra ma khí liền khôi phục nguyên dạng.
Ngay sau đó, Ma Tướng sau lưng Phù Tham Ma Đế, gần như trong nháy mắt, đánh ra vô số quyền ấn, mang theo thế bài sơn đảo hải, trấn áp về phía Đông Thu Nguyệt.
Mà Đông Thu Nguyệt đối mặt với vô số quyền ấn đánh tới của Phù Tham Ma Đế, lại không hề nhíu mày.
Dù sao nàng có ký ức của bản thể.
Bản thể đã trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, trong đó không ít trận sinh tử, há lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ?
Thế là, y phục của Đông Thu Nguyệt phấp phới, một bàn tay tinh tế mềm mại không xương, tỏa ra Vô Lượng Thần Quang.
Ngay sau đó, một chưởng ấn được Đông Thu Nguyệt đánh ra.
Oanh!
Khi vô số quyền ấn của Phù Tham Ma Đế chạm vào chưởng ấn của Đông Thu Nguyệt, lập tức dư uy vô tận bộc phát.
Tất cả mọi thứ trong phạm vi bao phủ của trận đạo bảo vật Đông Thu Nguyệt thi triển, gần như trong khoảnh khắc bị phá hủy, san bằng thành bình địa.
Nhưng cũng may, nơi này bị trận pháp trong tay Đông Thu Nguyệt bao phủ, nên dư uy không ảnh hưởng đến Tiên Giới.
"Phân thân của Táng Thiên Tiên Đế này, dường như thực lực chênh lệch với ta không nhiều, nếu như cứ dây dưa với bản đế như thế, e rằng đánh tới thiên hoang địa lão cũng chưa chắc đã phân thắng bại, chi bằng bản đế yếu thế hơn một chút, để phân thân Táng Thiên Tiên Đế này hả giận, dù có mất mặt, bản đế cũng không quá quan tâm chuyện mặt mũi." Phù Tham Ma Đế thấy dư uy giao chiến tán đi thì nghĩ trong lòng như vậy.
Một bên khác.
Lý Chu Quân vẫn đang ở Đạo Thiên Tiên Cung uống canh gà.
[đinh: Phù Tham Ma Đế đang giao đấu với phân thân của Táng Thiên Tiên Đế, tọa độ đã gửi cho túc chủ.] "Ha ha ha, hệ thống, ngươi có phải cũng thấy tên Phù Tham Ma Đế kia khó chịu không?" Lý Chu Quân cười nói.
[đinh: Đừng nói nhảm nữa, không nhanh lên mà qua, lát nữa đánh xong mất, không thấy được vẻ mặt kinh ngạc của Phù Tham Ma Đế đó.] Lý Chu Quân nghe vậy thì mỉm cười: "Không vội, thực lực Phù Tham Ma Đế vẫn rất mạnh, cứ để hắn đánh với Táng Thiên Tiên Đế một hồi, nếu không thấy vẻ mặt kinh ngạc của hắn, ta sẽ làm hắn kinh ngạc."
[đinh: Không hổ là ký chủ hệ thống ta tuyên bố vĩ đại, con nít dễ dạy.] Lý Chu Quân: "..."
Lại bắt đầu.
Lý Chu Quân lựa chọn mất kết nối, trực tiếp phớt lờ hệ thống.
Sau đó, Lý Chu Quân truyền âm cho Trúc Linh, Thiền Y: "Đi chuẩn bị cho ta một quả dưa hấu lớn, bổ ra nhé."
"Vâng, trưởng lão!"
Thiền Y, Trúc Linh vội vàng đáp.
Giờ hai nàng đã biết thân phận của Lý Chu Quân là Thanh Đế, hai nha đầu này có thể nói là càng thêm tôn kính Lý Chu Quân, trong mắt luôn ánh lên vẻ sùng bái.
Mà Lý Chu Quân không có chuyện gì cũng chỉ đạo tu hành cho hai người, dù thiên phú của hai người không tốt lắm nhưng tiến bộ lại nhanh chóng, ước chừng không lâu nữa sẽ có thể tu luyện tới Chân Tiên cảnh giới.
Còn nói về hai đồ đệ của Lý Chu Quân ở hạ giới, dù Lý Chu Quân không nói ra nhưng thực tế lại luôn quan sát hạ giới.
Hắn phát hiện hai đồ đệ của mình bây giờ cũng đã đột phá Chân Tiên, nhưng vẫn chưa phi thăng mà là đang trợ giúp Đạo Thiên tông ở hạ giới phát triển lớn mạnh.
Điều này khiến Lý Chu Quân rất vui mừng.
Chẳng bao lâu sau, Thiền Y, Trúc Linh dùng mâm lớn đựng dưa hấu đã cắt làm đôi, tìm đến chỗ Lý Chu Quân và đưa cho hắn.
"Được rồi, các ngươi đi làm việc đi." Lý Chu Quân nhận lấy dưa hấu rồi mang theo một cái bàn nhỏ, sau đó trực tiếp đi vào hư không.
"Phân thân Táng Thiên Tiên Đế ngươi thật lợi hại, bản đế không phải là đối thủ của ngươi!"
"Táng Thiên Tiên Đế ngươi thật sự là quá lợi hại, còn cao hơn Thanh Đế cả một bầu trời, hắn căn bản không phải đối thủ của ngươi, có mười tên cũng không được!"
Lúc này Phù Tham Ma Đế không ngừng yếu thế la hét.
Nhưng một khắc sau, Lý Chu Quân đã xuất hiện ngay bên cạnh Phù Tham Ma Đế đang giao đấu với Đông Thu Nguyệt.
"Ngọa Tào!" Phù Tham Ma Đế nhìn Lý Chu Quân đến, trong nháy mắt trợn mắt há hốc mồm.
Tên này sao lại đến đây? !
Đây chẳng phải là tự mình bị bắt tại trận à!
"Vốn định thành thành thật thật ở bên cạnh ăn dưa, Phù Tham à Phù Tham, ngươi tự tìm đường chết mà." Lý Chu Quân một mặt cảm khái nói.
Phù Tham Ma Đế: "..."
"Hiểu lầm, kỳ thực đều là hiểu lầm!" Phù Tham Ma Đế vội vàng cười nói với Lý Chu Quân.
Lúc này Đông Thu Nguyệt thấy Lý Chu Quân đến, vẻ mặt tinh nghịch cười với Phù Tham Ma Đế: "Hiểu lầm? Vậy ý ngươi là những lời vừa nãy đều là giả, lừa ta rồi?"
Phù Tham Ma Đế: "..."
Nghiệp chướng mà!
Các ngươi đây là bàn nhau xong rồi, gài bẫy để đánh lén bản đế à? Thật là không có võ đức mà!
"Thôi được rồi, dưa này cũng không ăn nữa, trực tiếp động thủ thôi."
Nói xong, Lý Chu Quân thu dưa hấu cùng đồ vật xuống ngựa vào trong giới chỉ trữ vật, dù giờ không muốn ăn dưa, nhưng cũng không thể lãng phí đồ ăn, lát nữa đưa cho Nguyệt Thanh Đại ăn, nàng là cung chủ, chắc chắn sẽ không muốn người ở Đạo Thiên Tiên Cung lãng phí đồ ăn hơn mình.
"Có ngại cùng nhau hỗn hợp đánh kép Phù Tham Ma Đế không?" Lúc này Lý Chu Quân cười hỏi Đông Thu Nguyệt.
"Đương nhiên không ngại." Đông Thu Nguyệt mỉm cười.
Sau đó Lý Chu Quân cười gằn nhìn Phù Tham Ma Đế: "Chừa cho hắn một hơi, nếu không hắn chết lại sẽ xuất hiện Phù Tham Ma Đế tiếp theo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận