Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 883: Một tôn Tiểu Sát Thần (length: 7759)

Sau khi Hắc Phong Thần Quân và Bạch Phong Thần Quân rời đi, Tử Sơn tông lúc này mới có được cơ hội yên bình.
Vân Cuồng Ca kéo Vân Liễu Y đi đến trước mặt Lý Chu Quân nói: "Tiểu lão đầu đa tạ Lý đạo hữu ân cứu mạng!"
Vân Liễu Y cũng nói: "Đa tạ Lý đạo hữu ân cứu mạng."
Lý Chu Quân khoát tay, nhìn về phía Vân Liễu Y cười nói: "Chuyện hôm nay về sau, ân oán giữa ngươi và ta đã xóa bỏ."
Vân Liễu Y nghe vậy, cười khổ một tiếng: "Kỳ thật Lý đạo hữu, ngươi vốn dĩ cũng không nợ ta cái gì."
Lý Chu Quân cười lắc đầu.
"Ta nhớ Lý đạo hữu từng nói, ngươi từ hạ giới phi thăng lên?" Vân Liễu Y không hiểu hỏi Lý Chu Quân, "Người từ hạ giới phi thăng, thật sự có thể có thực lực như Lý đạo hữu sao?"
Vân Cuồng Ca nghe vậy cười nói: "Không ngờ Lý đạo hữu lại là cường giả từ hạ giới đến, thế giới dưới Vĩnh Hằng Thiên vô số, quả thật có một vài thiên chi kiêu tử có thể tu luyện đến cảnh giới Đại Nhật ở hạ giới, thậm chí là Bất Hủ cảnh rồi mới phi thăng lên Vĩnh Hằng Thiên.
Nghe nói ở Trung Châu Vĩnh Hằng Thiên, có một vị tên là Lạc Thủy Đại Đế, là nữ tử phong hoa tuyệt đại, khi mới từ hạ giới phi thăng lên, liền được Huyết Vũ Đế ở Trung Châu coi trọng, mà Huyết Vũ Đế chính là siêu cấp cường giả Bất Hủ cảnh thất kiếp, thế nhưng tại chỗ đã bị Lạc Thủy Đại Đế đánh bại, phải chật vật bỏ chạy!"
Lý Chu Quân kinh ngạc nói: "Còn có chuyện này sao?"
Vân Cuồng Ca cười gật đầu: "Thật sự có chuyện này."
Vân Liễu Y nghe vậy, thầm cười khổ.
Nghe Vân Cuồng Ca kể ví dụ như vậy, nàng biết, khi mới gặp Lý Chu Quân, mình đã hiểu lầm Lý Chu Quân rồi, Lý Chu Quân rất có thể thực sự từ hạ giới phi thăng lên.
Chuyện về Lạc Thủy Đại Đế nàng cũng từng nghe, vốn tưởng chỉ là truyền thuyết, nhưng từ lời sư phụ Vân Cuồng Ca nói hôm nay thì có lẽ là thật.
"Lý mỗ mới đến, có chút tò mò về cục diện của Vĩnh Hằng Thiên." Lý Chu Quân cười nói.
Vân Cuồng Ca cười đáp: "Việc này có gì khó đâu."
Nói rồi, Vân Cuồng Ca đưa một ngọc giản ghi lại bản đồ cho Lý Chu Quân, cười nói: "Trong này có phần lớn bản đồ Vĩnh Hằng Thiên, dù sao khắp nơi ở Vĩnh Hằng Thiên đều hung hiểm, rất nhiều nơi không ai có thể sống mà ra."
"Đa tạ." Lý Chu Quân chắp tay nói với Vân Cuồng Ca, "Vậy Lý mỗ không quấy rầy nữa."
"Không ngồi chút sao?" Vân Cuồng Ca giữ lại nói, "Đồ nhi của lão đầu ta đây có thể pha trà rất ngon đó."
Lý Chu Quân cười nhìn Vân Liễu Y một cái rồi nói: "Không cần, Lý mỗ xin cáo từ."
Nói xong, Lý Chu Quân quay người rời khỏi nơi này, để lại một bóng lưng tiêu sái, từng bước đi xa, cho đến khi biến mất không thấy đâu.
Vân Cuồng Ca thấy thế thì hơi tiếc, ngay sau đó đôi mắt già nua của hắn sáng ngời, có thần nói: "Lão phu có cảm giác, chỉ sợ không bao lâu nữa, cái tên Lý đạo hữu này sẽ làm rung động Vĩnh Hằng Thiên!"
Nói đến đây, Vân Cuồng Ca dừng lại một chút, nhìn về phía Vân Liễu Y, có chút tiếc nuối vì nàng không có ý định tốt nói: "Ngươi nha đầu này, Lý Chu Quân này mới từ hạ giới phi thăng lên, nếu như ngươi quan tâm đến hắn một chút, nói không chừng ngươi và hắn có thể có chút chuyện gì đó xảy ra, chẳng lẽ ngươi thật sự không có chút rung động nào với hắn sao?"
Vân Liễu Y bất đắc dĩ nói: "Sư phụ, người cảm thấy đệ tử là loại người tùy ý thay đổi ý định sao?"
Vân Cuồng Ca nghe vậy nhíu mày không thôi nói: "Ý ngươi là, ngươi vẫn thích cái tên Trần Thiên Thanh đó sao?"
Vân Liễu Y gật đầu.
Vân Cuồng Ca khẽ nói: "Lão phu cảm thấy tên tiểu tử đó tâm thuật bất chính, ta sẽ không đồng ý đâu."
Vân Liễu Y phản bác: "Khi ta gặp nguy nan hắn chưa từng động đến ta, sao lại có chuyện tâm thuật bất chính chứ?"
Vân Cuồng Ca nói: "Cả đời sư phụ đi qua rất nhiều đường sai, kinh nghiệm so với con tưởng tượng nhiều hơn đó nha..."
Vân Liễu Y: "Sư phụ..."
"Đừng nói nữa, lão phu sẽ không đồng ý." Vân Cuồng Ca nói xong, phất tay áo, quay người rời khỏi nơi này.
Vân Liễu Y tức giận tại chỗ dậm chân.
Ngày hôm sau.
Lý Chu Quân sau khi lấy được bản đồ Vĩnh Hằng Thiên từ Vân Cuồng Ca, liền tìm một cái đình nhỏ trên mặt hồ, ngồi trong đó xem xét tỉ mỉ bản đồ.
Vĩnh Hằng Thiên chia thành đông, tây, nam, bắc, trung năm châu lớn.
Hiện tại Lý Chu Quân đang ở Tử Sơn vực, thuộc về Bắc Châu.
Sau khi xem hết bản đồ.
Lý Chu Quân liền duỗi người một cái, chống cằm rồi ngủ ngay trong cái đình nhỏ bên hồ.
Đúng lúc Lý Chu Quân thiêm thiếp.
Một hài tử tầm mười mấy tuổi, người khoác áo giáp màu đen, một tay cầm thương bạc, một tay nhấc theo một cái đầu bê bết máu, cả người sát khí, đi đến bên hồ.
Khi hài tử này nhìn thấy Lý Chu Quân ngủ gật trong đình nhỏ, thì chau mày, nhưng cũng không lên tiếng làm phiền, mà đi đến trước mặt Lý Chu Quân, mắt đầy sát ý nhìn Lý Chu Quân.
Thế mà lúc này Lý Chu Quân vẫn đang ngủ mơ thấy gà nướng.
Một bên khác.
Vĩnh Hằng Thiên.
Lúc này rất nhiều thần niệm cường đại, đang nói chuyện trong hư không.
"Nghe nói chưa? Tiểu Sát Thần này đã đồ diệt toàn bộ đế quốc của Bắc Diệu Đại Đế, còn chém đầu Bắc Diệu Đại Đế nữa."
"Chậc, Bắc Diệu Đại Đế đó cũng là một cường giả đã thành danh lâu năm ở Bắc Châu, lại còn là Bất Hủ cảnh tam kiếp, cứ vậy mà chết trong tay Tiểu Sát Thần đó sao?
Tiểu Sát Thần này ngông cuồng như thế, chẳng lẽ không sợ bị người thay trời hành đạo?"
"Ha ha, Tiểu Sát Thần này chính là sát khí ngưng kết thành hình từ một chiến trường Bất Hủ cảnh ở Vĩnh Hằng Thiên, người động tay giúp hắn ngưng kết thành hình, chính là Thái Linh Chân Quân, một trong ba vị Chân Quân của Trung Châu Kim Tuyết sơn, Thái Linh Chân Quân là cường giả Bất Hủ cảnh thất kiếp đó.
Nói cách khác, phía sau Tiểu Sát Thần chính là Thái Linh Chân Quân, cùng với hai Chân Quân khác của Kim Tuyết sơn, mà hai Chân Quân kia thực lực cũng không yếu hơn Thái Linh Chân Quân.
Ai dám giết Tiểu Sát Thần này, chính là đắc tội ba vị Chân Quân của Kim Tuyết sơn!
Rõ ràng là ba vị Chân Quân của Kim Tuyết sơn này muốn tạo ra một cỗ máy giết chóc, những kẻ Bất Hủ cảnh thực lực yếu kém như chúng ta chỉ có thể tự cầu phúc.
Những người Bất Hủ có khả năng hàng phục Tiểu Sát Thần này cũng đều nể mặt ba vị Chân Quân của Kim Tuyết sơn, sẽ không ra tay đâu."
Một bên khác.
Tử Sơn tông.
Vân Cuồng Ca gọi Vân Liễu Y vào đại điện của Tử Sơn tông.
"Sư phụ, người gọi con đến có việc gì?" Vân Liễu Y giọng không vui nói.
Hiển nhiên nàng vẫn còn để bụng chuyện Vân Cuồng Ca không đồng ý cho nàng đến với Trần Thiên Thanh.
Vân Cuồng Ca cau mày nói: "Bắc Diệu Đại Đế của Bắc Châu chúng ta đã chết rồi."
"Cái gì?" Vân Liễu Y kinh hãi, "Chuyện này sao có thể? Bắc Diệu Đại Đế là cường giả Bất Hủ cảnh mà, làm sao có thể chết được?"
"Là Tiểu Sát Thần ra tay." Vân Cuồng Ca cau mày nói, "Tiểu Sát Thần làm cho cả Vĩnh Hằng Thiên khiếp sợ kia, hình như đang ở Bắc Châu, nhớ kỹ quản tốt đệ tử tông môn, không được để chúng ra ngoài gây chuyện!"
"Đệ tử hiểu rồi." Vân Liễu Y trịnh trọng nói, hiển nhiên nàng cũng đã nghe danh Tiểu Sát Thần này rồi.
Lúc này nàng không khỏi có chút lo lắng cho sự an nguy của Trần Thiên Thanh.
Hình ảnh trở lại chỗ Lý Chu Quân.
Không biết qua bao lâu.
Đến sáng sớm ngày thứ hai, Lý Chu Quân lúc này mới chậm rãi tỉnh lại.
Vừa mở mắt, Lý Chu Quân đã thấy một hài tử mười mấy tuổi, người mặc áo giáp, mặt lạnh băng nhìn mình chằm chằm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận