Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 560: Đi hướng Thiên Quân Thần Đình (length: 8649)

Sau khi truyền pháp cùng Bạch Linh xong, thân thể thanh niên cũng hóa thành ánh sáng tan biến.
Trong Hồng Mông giới.
Lý Chu Quân cảm khái: "Cũng khó trách phần lớn người tu hành tính tình lạnh nhạt, bản thân tu vi cường đại, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn người bên cạnh dần dần già đi, dù cho dùng mọi cách kéo dài tính mạng, cũng không thoát khỏi được sự thật những người thân yêu tàn lụi, dù nóng lòng đến mấy cũng sợ hóa đá, chỉ còn trân trọng khoảnh khắc hiện tại."
Nói xong, Lý Chu Quân bước đi, biến mất ngay tại chỗ.
Sau khi rời khỏi cấm khu, Lý Chu Quân định trở về Thái Thương Thánh Viện.
Nhưng trên đường, Lý Chu Quân lại bất ngờ gặp một người.
Người đến là một thanh niên dáng vẻ tuấn tú nho nhã, phía sau còn có một đội quân mặc thần giáp vàng lấp lánh ánh thần.
Thanh niên này vừa thấy Lý Chu Quân, liền cung kính tiến đến: "Thái tử Dương Kính Phàm của Thiên Quân Thần Đình, bái kiến Thanh Đế."
"Ồ?" Lý Chu Quân ngạc nhiên: "Là Thiên Quân Thần Đế phái ngươi đến tìm ta?"
"Chính xác, Phụ hoàng nhiều năm trước đã biết Thanh Đế cùng Hồi Thiên Thần Đế, Đạo Ngạn Chân Quân các vị tiến vào cấm khu này, liền lệnh cho ta luôn ở đây chờ đợi, dặn nếu thấy Thanh Đế thì bất luận thế nào cũng phải mời Thanh Đế đến Thiên Quân thần điện uống chén trà." Dương Kính Phàm cười nói.
Dương Kính Phàm rất kính trọng Lý Chu Quân, bởi vì dù thường ngày làm việc khá ngạo mạn, không coi ai ra gì, nhưng hắn nhận ra được, phụ thân mình mỗi khi nhắc đến Thanh Đế người mặc thanh y, dung mạo nho nhã này đều tỏ thái độ rất tôn kính.
Hắn có ngốc cũng sẽ không bất kính với người mà phụ thân mình, một Chí Tôn Thần Đế cũng phải nể trọng.
"Không ngờ Thiên Quân Thần Đế lại xem trọng ta như vậy, nếu ta không đi có phải hơi phụ lòng tốt của Thiên Quân Thần Đế không?" Lý Chu Quân cười nói.
"Thanh Đế nói đùa, Phụ hoàng còn nói, nếu Thanh Đế bận việc thì cứ thong thả, khi nào rảnh đến Thiên Quân Thần Đình cũng được, cửa chính Thiên Quân Thần Đình luôn rộng mở chào đón Thanh Đế." Dương Kính Phàm cười nói.
"Vừa hay ta cũng rảnh, vậy thì đến bái kiến Thiên Quân Thần Đế một chuyến vậy." Lý Chu Quân cười nói.
"Tốt, vậy Thanh Đế xin mời." Dương Kính Phàm dẫn theo đám hộ vệ tránh sang một bên, sau một khắc, một cỗ xe do chín con Kỳ Lân kéo, lộng lẫy vô cùng, hiện ra trước mắt Lý Chu Quân trong ánh vàng.
"Đây là Cửu Thần liễn, là lễ nghi tiếp đãi khách quý cao nhất của Thiên Quân Thần Đình." Dương Kính Phàm cười nói.
"Làm phiền rồi." Lý Chu Quân gật đầu, một Kim Giáp Thần Tướng giúp kéo rèm xe, Lý Chu Quân cũng không khách khí, trực tiếp ngồi vào.
Chiếc xe này từ ngoài nhìn không lớn lắm, nhưng khi bước vào trong thì không gian như mở ra một cung điện rộng lớn.
Sau khi Lý Chu Quân vào trong xe.
Dương Kính Phàm cùng các thuộc hạ dưới trướng đều xuất hiện những con long mã thần thái phi phàm.
Dương Kính Phàm ra lệnh một tiếng, Dương Kính Phàm dẫn theo một toán Kim Giáp Thần Tướng mở đường cho Cửu Thần liễn, chín con Kỳ Lân cũng kéo xe bay lên không trung, một toán Kim Giáp Thần Tướng thì đi phía sau hộ tống.
Ngay sau đó, đoàn xe hóa thành một vệt lưu quang màu vàng kim trên không trung, bay về hướng Thiên Quân Thần Đình.
Xe lướt qua vô số sông núi.
Vô số sinh linh dưới đất không khỏi hiếu kỳ ngước nhìn vệt lưu quang màu vàng kim trên trời.
Có đại năng kinh ngạc thốt lên: "Cửu Thần liễn của Thiên Quân Thần Đình? Người hộ tống lại là vị Thái tử kiêu căng ngạo mạn của Thiên Quân Thần Đình?
Vị Chí Tôn Thần Đế nào đến bái kiến Thiên Quân Thần Đình thế?"
"Chậc chậc, dù sao cũng không phải nhân vật bình thường, có thể ngồi Cửu Thần liễn của Thiên Quân Thần Đình thì chắc chắn là nhân vật không ai dám đụng vào, huống hồ còn được chính Thái tử Thiên Quân Thần Đình hộ tống."
"Không sai, Thái tử gia của Thiên Quân Thần Đình này thật không đơn giản, tuổi còn trẻ mà đã tu vi thất kiếp Thần Đế thượng thừa, chiến lực không ai sánh bằng, còn từng vượt cấp đánh bại một vị bát kiếp Thần Đế, mặc dù bên trong có lẽ có chút bí ẩn, nhưng thực lực của vị Thái tử gia này không thể nghi ngờ, thật sự tính ra thì từ khi sinh ra đến giờ hắn mới chỉ thua một lần, chính là lần thua cái tên Nguyên Hóa Thần Đế Lâm Nguyên Hóa kia phải không.
Tên Lâm Nguyên Hóa đó cũng là người cứng đầu, dám đánh cả Thái tử Thiên Quân Thần Đình, còn làm hắn bị thương, giờ chắc đã tàn đời rồi."
Đằng sau có thêm vài đại năng hóng hớt nhảy ra bàn tán xôn xao.
Bên kia, Lý Chu Quân ngồi trong xe, theo Dương Kính Phàm đến một tòa thành trên không khổng lồ.
Giữa thành có một quảng trường lớn.
Dương Kính Phàm đưa Lý Chu Quân đi liễn xa hạ xuống quảng trường.
Rất nhanh đã có Kim Giáp Thần Tướng cung kính đỡ Lý Chu Quân bước xuống.
Lý Chu Quân bước ra, đập vào mắt là tượng thần khổng lồ giữa sân, không nghi ngờ gì nữa, tượng thần này chính là Thiên Quân Thần Đế.
"Ha ha ha, Thanh Đế bằng hữu, khi đó tìm hiểu danh hào ngươi ta đã tốn không ít công sức, bản đế ở đây cũng phải chờ đợi mệt nhọc rồi a!" Tiếng cười của Thiên Quân Thần Đế vang vọng khắp cả thành trên không.
"Nhi thần bái kiến Phụ hoàng!"
"Chúng thần cung nghênh bệ hạ!"
Ngay khi tiếng nói của Thiên Quân Thần Đế vừa dứt.
Toàn bộ sinh linh thành trên không đều quỳ xuống theo Dương Kính Phàm dẫn đầu.
"Miễn lễ." Khi Thiên Quân Thần Đế vừa nói, thân hình đã xuất hiện trước mặt Lý Chu Quân.
Dương Kính Phàm cùng đám sinh linh trong thành thấy vậy, đều kinh hãi nhưng vội cúi đầu.
Nhìn thẳng vào Chí Tôn Thần Đế là bất kính lớn.
Chỉ là Thiên Quân Thần Đế vậy mà đích thân ra điện nghênh đón vị Thanh Đế này, địa vị của Thanh Đế trong lòng Thiên Quân Thần Đế tuyệt đối không tầm thường!
Lý Chu Quân thấy Thiên Quân Thần Đế tự mình nghênh đón cũng không khỏi cảm thán: "Thiên Quân Thần Đế, trận nghênh tiếp này của ngài có vẻ hơi lớn."
"Thanh Đế xứng đáng mà." Thiên Quân Thần Đế cười đáp.
Một câu nói ngắn gọn, cũng đủ thấy Thiên Quân Thần Đế tán thành Lý Chu Quân.
"Thanh Đế, mời theo ta đến đại điện, ta đã pha trà, chuẩn bị rượu ngon rồi." Thiên Quân Thần Đế cười nói.
"Được." Lý Chu Quân gật đầu, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, Thiên Quân Thần Đế này đúng là quá nhiệt tình, chẳng phải mình đã giải quyết một tên Lâm Nguyên Hóa thôi sao?
Cần gì phải nhiệt tình thế chứ?
Mấy Chí Tôn Thần Đế này, người nào cũng già đời cả rồi, lát nữa mình vẫn nên cẩn trọng một chút, tránh bị mắc lừa.
Đương nhiên, mình cũng chẳng sợ cái gì cả.
Trên đường, Thiên Quân Thần Đế hỏi Lý Chu Quân: "Thanh Đế, không biết tên Lâm Nguyên Hóa kia. . ."
"Thiên Quân Thần Đế cứ yên tâm, hắn đã bị ta xử lý rồi, sạch sẽ không còn gì." Lý Chu Quân cười đáp.
"Thanh Đế ra tay, ta đương nhiên yên tâm, chỉ là thằng nhãi đó thật sự khó giết, lúc trước phân thân của ta có thể diệt hắn nhưng giữa đường lại có tên Ly Thần đến cứu, nếu không nhờ Thanh Đế, chắc giờ nó vẫn còn sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật." Thiên Quân Thần Đế cười nói.
Lý Chu Quân cười, hỏi: "Thiên Quân Thần Đế có chuyện gì muốn nhờ đúng không? Nếu thật có chuyện gì thì cứ nói."
"Quả thật có vài chuyện, nhưng chỉ là chuyện nhỏ, Thanh Đế nếu không chê thì cùng ta uống chén trà, rồi nói chuyện." Thiên Quân Thần Đế cười nói.
"Vậy ta nói trước, chuyện nhỏ của ngươi, chưa chắc ta đã ra tay." Lý Chu Quân nói.
"Ta thích nhất loại người không quanh co như Thanh Đế đấy, đi thôi, chúng ta cùng nhau uống một chén đã!" Thiên Quân Thần Đế cười ha hả nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận