Lợi Hại Ta Người Nguyên Thủy

Chương 588: Xin cho ta là ngài sinh đứa bé đi!

**Chương 588: Xin cho ta sinh con cho ngài đi!**
Converter Dzung Kiều cảm ơn bạn huynhtheminhtriet1996 đã tặng nguyệt phiếu
Trong hang động dưới lòng đất.
Ánh đuốc tí tách cháy, dòng nước sông ngầm đen kịt chầm chậm chảy xuôi.
"Rào, rào!"
Một đôi bàn tay nhỏ nhắn, chi chít vết sẹo, không ngừng vốc nước dội lên mái tóc dài ướt đẫm, nước cuốn theo bụi bặm lại tí tách rơi xuống sông ngầm.
Thanh Nữ đang đứng bên bờ sông ngầm, mượn ánh lửa yếu ớt, chầm chậm gội rửa mái tóc và làn da.
Đến khi sạch sẽ, Thanh Nữ mới đứng dậy, nữ tộc nhân bên cạnh lập tức dâng lên những đóa hoa tươi vừa hái. Thanh Nữ đem những đóa hoa mềm mại này bóp nát, đem dịch hoa thơm xức lên mái tóc.
Thay váy lá cây và áo quây ngực sạch sẽ, Thanh Nữ bước lên mặt đất.
Gió đêm êm dịu, nhanh chóng hong mái tóc dài của Thanh Nữ đến nửa khô.
Chân trần đạp lên bãi cỏ, nàng hướng về trung tâm đi tới.
Nơi đó đốt một đống lửa cao đến 3 mét, ngọn lửa màu vàng kim ngất trời, nhiệt độ hừng hực, những đốm lửa bay ra tựa như những vì sao dày đặc trên bầu trời.
Một đám chiến sĩ cao lớn cường tráng vây quanh đống lửa ca hát nhảy múa, mà các cô gái Cự Sơn tộc không biết từ lúc nào đã vứt bỏ sự sợ hãi, kéo các chiến sĩ cùng nhau vui vẻ nhảy múa, hết sức phô bày vẻ đẹp của mình.
Có chiến sĩ không nhịn được, trực tiếp ôm lấy người phụ nữ đang cười với mình, sải bước đi sang bên.
Phải biết các chiến sĩ Hi thành đã chay tịnh mấy tháng, đột nhiên thấy nhiều người phụ nữ như vậy ở đây, vội vàng như vậy cũng là điều dễ hiểu.
"Ha ha ha! !"
Những người xung quanh thấy vậy, phát ra tiếng cười thiện ý.
Diệp Hi cũng đang cười, nhưng lại không tham gia vào cuộc vui, chẳng qua chỉ ngồi cách đống lửa vài mét, cười tủm tỉm nhìn mọi người, thỉnh thoảng nhấp một ngụm rượu lạnh Hi thành mang tới.
Ánh lửa làm nổi bật gương mặt Diệp Hi, khiến hắn trông góc cạnh rõ ràng, tuấn tú vô song.
Thanh Nữ nhìn thẳng vào gò má Diệp Hi, bất giác đưa tay đè lên ngực, nàng cảm thấy vật trong ngực phập phồng kịch liệt, còn mãnh liệt, còn vang dội hơn so với khi nàng leo lên đỉnh núi cao chót vót.
Nàng như một du hồn, hướng về Diệp Hi đi tới.
Diệp Hi phát hiện Thanh Nữ đi tới bên cạnh, dời tầm mắt từ đống lửa, ánh mắt mang theo nụ cười chưa tan nhìn sang, hỏi: "Thế nào?"
Thanh Nữ giật mình,
Lúc này mới phát hiện mình bất giác đã đi tới trước mặt người yêu.
Nhìn Diệp Hi cười yếu ớt với nàng, lòng nàng càng thêm nóng bỏng. Thanh Nữ luôn là một người rất dũng cảm, thấy Diệp Hi hỏi nàng, chẳng những không sợ hãi, ngược lại ánh mắt kiên định, nóng bỏng nhìn hắn, nắm chặt lấy tay Diệp Hi.
"Thần của ta!"
Thanh Nữ quỳ một chân, cao giọng nói.
Nàng nhiệt liệt thành kính nhìn Diệp Hi, hai tay nâng tay hắn, ấn vào bộ ngực đầy đặn của mình.
"Xin cho ta sinh con cho ngài đi!"
Các chiến sĩ xung quanh thấy một màn kình bạo như vậy, cũng không để ý đến việc nhảy múa, đồng loạt hít một hơi khí lạnh, bội phục sát đất sự dũng mãnh của Thanh Nữ.
Hi thành có rất nhiều người phụ nữ ngưỡng mộ Diệp Hi! Nhưng không một ai dám nói ra, vậy mà nữ tộc trưởng có tướng mạo chỉ thanh tú trước mắt này lại dám trực tiếp ra tay!
Thật can đảm sắc sảo! ! !
Diệp Hi bất ngờ trước hành động của Thanh Nữ, lập tức thu tay về: "Xin lỗi."
"Tại sao?"
Thanh Nữ chưa từng nghĩ bản thân có một ngày sẽ chạy theo làm chuyện mình từng trốn tránh, cũng không nghĩ tới mình sẽ bị cự tuyệt.
Diệp Hi: "Ta đã có bạn lữ."
Thanh Nữ càng thêm nghi ngờ.
Việc này có quan hệ gì đến việc có bạn lữ hay không?
Ban đầu, những người muốn nàng sinh con như Đại Dã, Bụi Đất Thạch, ai mà không có bạn lữ, không có người phụ nữ của mình, tại sao người nàng ái mộ lại không được?
Hơn nữa, nàng chưa từng nghe, chưa từng thấy người đàn ông nào lại từ chối một người phụ nữ muốn sinh con cho mình.
Huống chi, nàng có bộ ngực đầy đặn, sẽ có đủ sữa cho đứa trẻ, nuôi hắn lớn thật cao thật to, nàng còn có vóc dáng cường tráng, sẽ không sinh ra đứa trẻ yếu đuối, là một ứng cử viên làm mẹ ưu tú. . .
Không, không đúng.
Thanh Nữ nghĩ đến việc các chiến sĩ có thể tay không xé xác con mồi, vẻ mặt ảm đạm, chậm rãi buông tay.
So với bọn họ, nàng quả thật quá yếu.
Diệp Hi đỡ Thanh Nữ đứng dậy: "Đứng lên đi."
"Nếu như ta và ngươi sinh một đứa bé, bạn lữ của ta sẽ rất không vui." Diệp Hi tưởng tượng dáng vẻ Thương Vụ tức giận ghen tuông, nhịn không được bật cười, "Thực lực của nàng mạnh hơn ta, nóng nảy cũng không tốt, đến lúc đó nói không chừng sẽ xé xác ta."
Thanh Nữ kinh hãi,
"So với ngài còn mạnh hơn sao? !"
Ánh mắt nàng vô thức tìm kiếm trong đám người, người phụ nữ còn cao lớn cường tráng hơn cả đàn ông, Đông Mộc Anh.
Trong số các chiến sĩ Hi thành, chỉ có Đông Mộc Anh là phụ nữ.
Thanh Nữ nhìn vóc dáng hình tam giác ngược, khỏe mạnh của Đông Mộc Anh, cùng với bắp thịt cuồn cuộn trên cánh tay, không nhịn được hít một hơi khí lạnh. Lại nghĩ tới một người phụ nữ có bắp thịt còn phát triển hơn Đông Mộc Anh, thân cao 3 mét, cường tráng như gấu chó, đè lên người Diệp Hi thân thiết, lại hít một hơi khí lạnh.
Tiếp theo, trong mắt nàng hiện lên chút bi phẫn.
Thanh Nữ ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn tú của Diệp Hi, trong lòng nghiến răng nghiến lợi, rất muốn lật người phụ nữ như gấu chó đang đè trên người Diệp Hi ra, cuồng nộ đánh nàng một trận, hoặc là xé xác nàng. . .
Thanh Nữ bi phẫn lại đau lòng, nàng không đợi được nữa, xoay người muốn rời đi.
Nhưng các chiến sĩ Hi thành làm sao để nàng đi, bọn họ đang khâm phục sự can đảm của Thanh Nữ, muốn làm quen với nàng. Vì vậy Đông Mộc Anh tiến lên, cánh tay cường tráng khoác lên vai Thanh Nữ, cưỡng ép kéo nàng vào bên đống lửa.
"Ai, đừng đi, đừng đi, bồi chúng ta nhảy múa cho thật đã!"
"Nói thế nào ngươi cũng là tộc trưởng ở đây, làm sao có thể nói đi là đi? !"
"Tới tới tới, cho ngươi nếm thử đồ tốt, đây là rượu của Hi thành, cũng chỉ có nơi đó của chúng ta mới có, nơi khác không có đâu, uống vài hớp là có thể sung sướng vô cùng!"
Thanh Nữ không tránh thoát được vòng tay như gông sắt của Đông Mộc Anh, bị cưỡng ép chuốc cho mấy hớp rượu, nhất thời gò má đỏ bừng, ánh mắt lờ đờ, xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên, bị ép gia nhập vào cuộc vui, khiêu vũ.
Diệp Hi không để khúc nhạc đệm vừa rồi trong lòng, lần nữa ngồi xuống trên cỏ, nhấp một ngụm rượu lạnh, tiếp tục cười híp mắt thưởng thức vũ điệu của mọi người bên đống lửa.
Hắn vui mừng trong lòng.
Qua đêm nay, có lẽ sẽ có rất nhiều người phụ nữ mang thai, rất nhiều chiến sĩ có con của mình.
Hi thành lại được rót thêm máu tươi mới, tương lai sẽ càng ngày càng mạnh.
Trận tiệc lửa thịnh yến này kéo dài đến tận khuya. ----. ----. com
Mọi người đều tận hứng trở về.
Sáng ngày thứ hai, Diệp Hi nói chuyện với Thanh Nữ. Nói cho nàng biết tình hình chung bên ngoài, hậu quả do mưa thiên thạch mang lại, cùng với tình hình chung của Hi thành, cuối cùng thành khẩn mời Cự Sơn tộc nhân gia nhập Hi thành.
Thanh Nữ dĩ nhiên không chút do dự đồng ý, nàng lập tức đại diện Cự Sơn tộc nhân, tuyên thệ trung thành với Diệp Hi, cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ vô hạn đối với Hi thành xa xôi.
Bất quá Diệp Hi không định mang mấy chục ngàn người bình thường này lập tức trở về Hi thành.
Bởi vì chim nhạc tuy khổng lồ, nhưng không thể vận chuyển một lúc mấy chục ngàn người, mà những người Cự Sơn tộc này đều là người bình thường, không có ai có thú cưỡi, dựa vào hai chân đi, không biết phải đi đến bao giờ.
Cho nên hắn để Cự Sơn tộc nhân vẫn ở lại đây, còn có một số có năng lực tự vệ, cũng có vật cưỡi, sẽ cùng các chiến sĩ Hi thành hoàn thành nhiệm vụ thăm dò, cùng nhau trở về Hi thành.
Converter Dzung Kiều cầu ủng hộ bộ Diệu Thủ Hồi Thôn này nhé https://truyencv.
Bạn cần đăng nhập để bình luận