Lợi Hại Ta Người Nguyên Thủy

Chương 285: Tháp kỳ nghệ Nghi Cữu

Chương 285: Tháp Kỳ Nghệ Nghi Cữu
Converter Dzung Kiều cầu phiếu và cảm ơn bạn ꧁༺° Ƭrăทջ°༻꧂ tieud·a·otu666, anhtuanktks cùng h·e·oh·e·o đã tặng nguyệt phiếu.
Khu giao dịch cao cấp của Cửu Công.
Nơi đây có những con đường chỉnh tề và rộng rãi, hai bên không hề có một gian hàng nào, chỉ có những dãy nhà đá cao lớn, được xây dựng một cách ngay ngắn từ đá và đất bụi. Đây là cửa hàng của các bộ lạc lớn, thậm chí là của một số ít siêu cấp bộ lạc tại khu giao dịch hàng hóa Cửu Công.
Tuy nơi này không ồn ào náo nhiệt như khu giao dịch cấp thấp, nhưng dòng người qua lại vẫn không ngừng.
Mà Chín Tháp cũng thiết lập một điểm giao dịch ở đây, đó là chín tòa kiến trúc cao lớn nhất trong khu giao dịch cao cấp.
Điểm giao dịch Tháp Kỳ Nghệ.
Đây là một tòa nhà đá hai tầng rộng rãi, tường ngoài được sơn một lớp nước gạo màu trắng. Bên trong nhà, rất nhiều tấm đá có vết cắt nhẵn mịn được đặt ngang, trên đó trưng bày rất nhiều đồ vật mà người ngoại bộ lạc chưa từng thấy bao giờ.
Có giày lông thú may vừa sát chân, có guốc gỗ hình chữ "chùm" dùng để kéo, có lược làm bằng vỏ trai mài, có bình gỗ dùng cho xe đẩy, có cày tam giác khổng lồ dùng trong nông nghiệp, và cả những chiếc kim nhỏ như sợi lông. Những đồ vật có hình thù kỳ lạ, từ sừng, vỏ sò được bày đầy trên các bệ đá, thậm chí ở chính giữa còn có một tinh bàn lớn làm từ mai rùa.
Dòng người qua lại tấp nập, người của các bộ lạc đến đây mua đồ của Tháp Kỳ Nghệ. Tuy nhiên, lầu hai của nó lại không cho phép người ngoài tiến vào, tách biệt hoàn toàn với sự náo nhiệt ở lầu một, như thể là hai thế giới khác nhau.
Giờ phút này, trong không gian rộng rãi và yên tĩnh của lầu hai chỉ có một chiến sĩ Cửu Công với chòm râu dê, hắn lặng lẽ ngồi bên một bệ đá, đang cúi đầu tỉ mỉ mài một chiếc lược bằng x·ư·ơ·n·g cá. Đây là món quà hắn làm tặng cho bạn lữ của mình.
Tiếng nước nhỏ giọt tí tách vang lên.
Bên cạnh hắn là một dụng cụ bằng đá xanh khổng lồ.
Đây là một bình lậu nhỏ giọt, ở phần đáy của nó có một lỗ nhỏ khó nhận thấy. Từng giọt nước từ từ nhỏ xuống, rơi vào đồ đựng bên dưới. Lượng nước dần dần tích tụ lại, mực nước nhanh chóng dâng lên đến một vạch ngang được khắc dọc theo thành bình.
Chiến sĩ Cửu Công kia sau khi mài xong chiếc lược x·ư·ơ·n·g cá, bèn đặt nó xuống, đứng dậy bưng một chậu nước đặt ở chân, từ từ đổ nước vào phễu của bình lậu.
Lúc này, một người đàn ông thấp bé với làn da ngăm đen đột nhiên rón rén bước lên.
"Nghi Cữu đại nhân, Nghi Cữu đại nhân?" Hắn khẽ gọi.
Chiến sĩ Cửu Công tên Nghi Cữu vẫn tiếp tục đổ nước, không hề quay đầu lại mà nói: "Hoạt, ngươi tìm ta có việc gì?"
Thì ra, người rón rén bước lên lầu hai này chính là Hoạt của bộ lạc Đêm Núi.
Hoạt cúi đầu khom lưng, nhưng lại lén liếc nhìn chiếc bình lậu nhỏ giọt to lớn bên cạnh Nghi Cữu, trong lòng thầm oán trách: *Cái này Cửu Công đại nhân có thể thật là kỳ quái, làm như thế cái lớn đồ cũng không ngại phiền toái, mỗi ngày không muốn biết thêm bao nhiêu lần nước, liền vì tính toán thời gian lúc nào.*
*Lúc này ở giữa phải dùng tới tính toán sao? Bỏ mặc có tính hay không còn không phải là một ngày trôi qua, muốn biết lúc nào, ngẩng đầu xem xem mặt trời, hoặc là hỏi một chút mình có đói bụng hay không không được sao.*
Tuy trong lòng oán thầm, nhưng hắn không dám lộ ra chút nào bất kính, rụt cổ, cẩn thận móc ra một cây nến màu mật từ trong n·g·ự·c.
Đây chính là cây nến mà Diệp Hi đã đưa cho hắn.
Sau khi Diệp Hi trở về không lâu liền phái Đoạn Linh đưa cây nến này cho hắn, Hoạt nhận được liền lập tức bưng cây nến chạy tới đây.
Tháp Kỳ Nghệ không giống với tám tháp còn lại, đúng như tên gọi, nó thu thập tất cả các kỹ nghệ đặc biệt ngoài tám loại kỹ nghệ cơ bản. Một số bộ lạc nhỏ cũng có những kỹ nghệ đặc thù của riêng họ, và nếu Tháp Kỳ Nghệ nhìn trúng, họ sẽ mua lại.
Vốn dĩ, việc Diệp Hi chế tạo nến đã đủ để thu hút sự chú ý của Tháp Kỳ Nghệ, nhưng không hiểu sao Diệp Hi chỉ bán một lần, hơn nữa mỗi lần chỉ bán ra hơn hai trăm cây, giống như một gợn sóng nhỏ trên mặt hồ, người của Tháp Kỳ Nghệ căn bản không hề chú ý.
Không, không hẳn là không chú ý tới.
Ít nhất, Hoạt, người có liên hệ với Tháp Kỳ Nghệ, đã ngay lập tức nhận ra. Với con mắt tinh tường của mình, hắn đoán chắc người của Tháp Kỳ Nghệ sẽ hứng thú với nến, nên sau khi có được nến, hắn lập tức vui vẻ chạy tới để báo công.
Hoạt dùng đá lửa đánh lửa, thắp sáng cây nến rồi đưa cho Nghi Cữu: "Đại nhân, ta lại phát hiện một vật thú vị, ngài xem."
Nghi Cữu vừa thêm nước xong cho bình lậu, đặt chậu nước xuống rồi xoay người lại.
Cây nến được đưa tới trước mắt hắn, ánh nến màu vàng ấm áp lay động nhẹ nhàng.
Nghi Cữu ngẩn người ra, sau khi lau sạch vết nước đọng trên tay, hắn mới cẩn thận nhận lấy cây nến bằng cả hai tay.
Hắn xoay cây nến qua lại xem xét kỹ lưỡng, lại ghé sát mũi ngửi, thậm chí còn dùng móng tay cạo một ít sáp nến, xoa xoa giữa các ngón tay.
"Vật này từ đâu tới?"
...
Khu giao dịch cấp thấp.
Dòng người trên đường đông như mắc cửi. Diệp Hi, hòa mình trong đám đông, đang đón những bông tuyết nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống mặt, sải bước tiến về khu giao dịch cao cấp.
Hắn vừa đi vừa nhìn về phía trước, ánh mắt bình tĩnh như đang suy tư điều gì đó.
Đúng lúc này, một tiếng reo hò mừng rỡ vang lên gọi hắn lại: "Anh bạn trẻ! Anh bạn trẻ!"
Diệp Hi giật mình quay lại, chỉ thấy trong đám đông, Hoạt đang đứng cạnh một chiến sĩ trung niên mặc trường bào đỏ thẫm, phấn khích vẫy tay với hắn.
Hai bên cùng tiến lại gần nhau.
Hoạt chỉ vào Nghi Cữu, người đang ăn mặc sang trọng bên cạnh, nói: "Vị này là đại nhân trong Chín Tháp, muốn gặp ngươi một chút."
Ban đầu Hoạt muốn dẫn Diệp Hi đến gặp Nghi Cữu, nhưng không ngờ Nghi Cữu sợ Diệp Hi rời khỏi Cửu Công, không kịp đợi Hoạt đi gọi người, đích thân theo hắn đến đây.
Diệp Hi đang định chào hỏi, thì thấy Nghi Cữu đang cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi giày của mình, kinh ngạc thốt lên: "Ồ?!"
Nghi Cữu đột ngột khom người xuống.
Động tác này giống như đang cúi chào Diệp Hi, khiến Diệp Hi không kìm được lùi lại một bước nhỏ, Nghi Cữu liền lập tức quát: "Đừng động!"
Trước ánh mắt kinh ngạc đến mức sắp rớt cả cằm của Hoạt, Nghi Cữu với thân phận tôn quý lại có thể ngồi xuống bên chân Diệp Hi, đưa tay phủi đi những bông tuyết trên mặt giày của hắn.
"Đại nhân, ngài đây là..." Hoạt kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Nghi Cữu không để ý đến hắn, đột nhiên đứng phắt dậy, kích động nắm lấy cánh tay Diệp Hi: "Đôi giày da thú này của ngươi được thuộc da như thế nào? Đế giày được làm bằng nguyên liệu gì?!"
Bây giờ trời lạnh, rất nhiều người nguyên thủy cũng sẽ bọc một lớp da thú quanh chân, hoặc là đi những đôi giày mềm bằng da thú do Tháp Kỳ Nghệ chế tạo.
Hầu như ai cũng bọc chân bằng thứ gì đó, hơn nữa Diệp Hi còn khoác một chiếc áo choàng da thú bên ngoài áo gai, vạt áo che khuất ủng da, chỉ khi đi lại mới lộ ra mặt giày. Cho nên lúc mới bắt đầu, những người Cửu Công thu phí ở vòng ngoài cũng không hề chú ý tới.
Nhưng Nghi Cữu lại có con mắt tinh tường đến mức chỉ cần liếc qua là đã nhận ra ngay.
Diệp Hi không tránh khỏi tay Nghi Cữu, chỉ mỉm cười nói: "Đại nhân đừng nóng."
Nghi Cữu dù sao cũng là người của siêu cấp bộ lạc lớn, lập tức bình tĩnh lại, thi lễ nói: "Ta là Nghi Cữu của Tháp Kỳ Nghệ, vô cùng hứng thú với đôi giày này của ngươi, chi bằng chúng ta cùng đến điểm giao dịch của chúng ta nói chuyện kỹ hơn?"
Ánh mắt Diệp Hi khẽ động, khóe miệng cong lên một nụ cười sâu hơn, hắn liếc nhìn Hoạt đang không ngừng xoa tay bên cạnh, trong lòng lập tức hiểu rõ, Nghi Cữu vốn dĩ là vì cây nến mà đến tìm hắn.
Hắn cũng đã từng nghe nói về Tháp Kỳ Nghệ, và còn định đến điểm giao dịch của nó xem qua một chút, chỉ là không ngờ Hoạt lại hành động nhanh như vậy. Hắn còn chưa kịp tìm đến, người này đã tự động đưa tới cửa.
Diệp Hi ung dung đáp lễ: "Tiểu t·ử Diệp Hi của bộ lạc Viêm Văn, Nghi Cữu đại nhân xin mời, vô cùng vinh hạnh, nào dám không tuân mệnh."
Converter Dzung Kiều cầu ủng hộ bộ Tiên Viên Trang n·ô·ng http://truyencv.
Bạn cần đăng nhập để bình luận