Lợi Hại Ta Người Nguyên Thủy

Chương 339: Thống trùng

Chương 339: Sâu độc
Sóng lớn cuồn cuộn, tiếng nước chảy ầm ầm át đi mọi âm thanh khác.
Tên người bộ lạc Hổ Đen vẫn chưa hoàn hồn, nằm sấp xuống trên lớp vỏ trơn trượt của Rùa Trắng, cố gắng hết sức để giữ cho thân hình ổn định trên lưng Rùa Trắng đang rung lắc.
Diệp Hi thở phào nhẹ nhõm, ra hiệu cho Đại Cuồng tiếp tục tiến về phía trước.
Đại Cuồng giương rộng đôi cánh khổng lồ lướt sát mặt sông, Diệp Hi nắm lấy chùm lông vũ trên cổ nó, nhìn xuống phía dưới, từng chiếc Rùa Trắng chở đầy người lần lượt bị bỏ lại phía sau một cách nhanh chóng.
Rào rào!
Con sóng lớn dữ dội phía dưới đập mạnh vào một tảng đá ngầm trên mặt sông, tức thì nổ tung, bọt nước bắn tung tóe lên cả người Diệp Hi.
Diệp Hi chợt cảm thấy lạnh buốt mặt, thu tầm mắt quay lại nhìn về phía bờ sông bên kia.
Mặc dù lúc này hơi nước bao phủ dày đặc bầu trời sông Nộ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, dọc theo bờ sông Nộ, ngoài con người ra còn có vô số sinh vật thời tiền sử chen chúc tối om.
Có những loài khủng long ăn cỏ khổng lồ, loài lười đất đồng cỏ to lớn như voi ma mút, bầy chó săn, đàn ngựa sừng, cùng với vô số loài sâu khổng lồ thời tiền sử với thân hình đồ sộ...
Những sinh vật này đều là trốn chạy từ trên thảo nguyên lớn.
Hiện tại đại thảo nguyên đã hoàn toàn chìm trong biển lửa, nơi này chính là nơi tị nạn cuối cùng của tất cả sinh vật.
Nước sông Nộ mênh mông không ngừng đập vào những tảng đá ngầm ven bờ, hơi nước quanh năm mờ mịt, và màn sương nước này không chỉ khiến cho cỏ cây xung quanh trở nên xanh tốt, cao lớn hơn, mà còn làm cho thảm cỏ lân cận không dễ dàng bị bắt lửa.
Hơn mười ngàn người bộ lạc còn sót lại chưa qua sông cứ như vậy chen chúc giữa những sinh vật khổng lồ đó. Nhìn từ xa, đám người này thoạt nhìn giống như một ổ kiến lớn đen kịt.
Rất nhanh, Đại Cuồng đã bay đến bờ sông bên kia.
Bờ bên kia người người chen chúc, Đại Cuồng vỗ hai cánh lơ lửng giữa không trung, tạm thời không tìm được chỗ đáp xuống.
Mọi người thấy vậy vội vàng tránh sang một bên, nhường ra một khoảng trống.
Đại Cuồng đáp xuống đất.
Diệp Hi nhảy xuống.
Thấy Diệp Hi trở về, các tù trưởng và vu của các bộ lạc đều vô cùng vui mừng, rối rít len qua đám đông xúm lại. Tuy nhiên, khi nhìn thấy những đốm đỏ nhạt lấm tấm trên người hắn, bọn họ không khỏi giật mình, vội vàng hỏi han tình hình.
Diệp Hi cười nói: "Ta không sao, còn về nguyên nhân của những vết ban đỏ này... Chuyện này có liên quan đến các người sau này, nhưng bây giờ hãy cứ lo việc vận chuyển người qua sông trước rồi hãy nói."
Hắn dự định sau khi tập hợp tất cả các vu và tù trưởng của các bộ lạc, sẽ nói với bọn họ về chuyện phỉ sắc tinh thạch.
Kiền Thích tù trưởng lên tiếng, nói: "E rằng cần phải mất một ngày nữa mới vận chuyển hết người sang."
Toàn bộ đội ngũ có tổng cộng hơn hai mươi ngàn người, lại thêm số lượng chiến sủng của mỗi người cũng không ít. Mà Rùa Trắng của bộ lạc cũng chỉ có hơn bốn mươi con, hơn nữa không phải con nào cũng to lớn như Bạch tổ, có những con Rùa Trắng thậm chí chỉ to bằng cối xay, tối đa chỉ có thể chở được hai người, cho nên tốc độ vận chuyển rất chậm chạp.
Diệp Hi gật đầu: "Không sao, cứ từ từ thôi."
Nơi này coi như an toàn, chậm một chút cũng không vấn đề gì.
Mặc dù những sinh vật khổng lồ dọc theo bờ sông này có vẻ ngoài to lớn, nhưng thực tế lại không chủ động công kích con người. Chúng một đường chạy nạn, bị khói hun cho đến khiếp đảm, giờ phút này chỉ còn thoi thóp nằm ở ven sông, ngay cả nhìn cũng chẳng buồn nhìn những người xung quanh.
Tuy nhiên, nơi này dù sao cũng quá chật chội, hơn nữa mùi khói phía sau không ngừng lan tới, vì vậy Diệp Hi bèn cho phụ nữ và trẻ em leo lên lưng Đại Cuồng trước, để Đại Cuồng đưa bọn họ qua bờ bên kia.
Ba con chim hung dữ cộng thêm bốn mươi mấy con Rùa Trắng cứ như vậy thay phiên nhau vận chuyển người qua lại.
Bỗng nhiên, trước khi Đại Cuồng cất cánh bay qua bờ sông bên kia lần thứ ba, Diệp Hi nghe thấy có người ở bên tai lớn tiếng kêu, nói rằng bờ sông bên kia dường như có xao động.
Mọi người cả kinh.
Diệp Hi lập tức nhìn xung quanh.
Hắn phát hiện, ở phía bờ sông bên tay phải, cách đó khoảng hai cây số, quả thật có rất nhiều con khủng long có dáng vóc to lớn đứng lên, rối rít ngửa cổ lên trời phát ra những tiếng kêu như còi, rất nhiều con khủng long không rõ nguyên nhân đột nhiên ngã xuống, dáng vẻ vô cùng hoảng loạn.
Tiếp đó, sự hoảng loạn này lan tràn như ôn dịch, càng ngày càng có nhiều khủng long và sinh vật khổng lồ bắt đầu hoảng sợ.
Diệp Hi chăm chú nhìn kỹ, phát hiện nơi phát sinh hỗn loạn, bất ngờ xuất hiện những chấm đen dày đặc, hơn nữa những chấm đen đó đang di chuyển cực nhanh về phía này!
Đây là...
Lúc này, có một người bộ lạc Chập đang ngồi trên lưng ngủ đông trùng, ở trên không trung tầm thấp quan sát phía xa, đột nhiên hô lớn: "Là sâu độc! Là sâu độc đến!"
Sâu độc?
Diệp Hi ngẩn ra.
"Không thể nào là sâu độc! Làm gì có sâu độc lớn như vậy?" Trong đám người có người lập tức lớn tiếng phản bác.
"Đúng vậy, hơn nữa làm gì có nhiều sâu độc hành động chung như vậy!"
Những bầy trùng này bay cực nhanh, bọn họ vừa nói xong, thì bầy trùng ùn ùn kéo đến kia đã cách bọn họ chỉ còn mấy trăm mét.
Nhìn thấy rõ hình dáng của bầy trùng, đám người nhất thời náo loạn.
"Thật sự là sâu độc, tổ tiên ơi! Tại sao có thể có sâu độc lớn như vậy..." Thanh âm khó nén vẻ kinh hoảng.
Diệp Hi cuối cùng cũng nhìn rõ, những con sâu bay có một đoạn màu nâu, một đoạn màu đen, cái được gọi là sâu độc, bất ngờ lại chính là sâu đục thân ẩn cánh!
Sâu đục thân ẩn cánh cũng được coi là một loại độc trùng có tiếng tăm lừng lẫy, mùa hè thường len lỏi vào nhà qua cửa sổ, rất nhiều người tưởng rằng là sâu bay bình thường nên tiện tay đập một cái, kết quả là bi kịch.
Trong cơ thể sâu đục thân ẩn cánh chứa nọc độc tiếp xúc cực mạnh, chỉ cần dính vào da sẽ gây viêm da, nghiêm trọng thậm chí còn làm biến dạng dung nhan, hơn nữa vết thương vừa rát vừa đau, khiến người ta đau đớn khôn nguôi, là cơn ác mộng cả đời của rất nhiều người.
Nhưng đây vẫn chỉ là sâu đục thân ẩn cánh bình thường ở kiếp trước, còn những con sâu đục thân ẩn cánh trước mắt lại to bằng quả đấm! !
Hơn nữa còn là cả một bầy! !
...Nếu bị cắn một cái, hậu quả thật khó mà tưởng tượng nổi. Ngay cả Diệp Hi cũng cảm thấy da đầu có chút tê dại.
"Tất cả mọi người tập trung lại! Mọi người tụ lại một chỗ!" Tù trưởng Công Đào phản ứng nhanh nhất, lập tức gằn giọng hét lớn về phía đám người đang tản mát ở xa xa.
Bởi vì ven bờ sông quá chen chúc, lúc này có không ít người tản ra ở những nơi khác, có những chiến sĩ gan dạ thậm chí còn nằm trên lưng những con khủng long ăn cỏ có thân hình to lớn.
Những người này đều biết sự lợi hại của loại độc trùng này, liều mạng vung tay chạy về phía bên này.
Tuy nhiên, những con sâu đục thân ẩn cánh to lớn này di chuyển quá nhanh, một con sâu đục thân ẩn cánh đã bay nhào tới trên lưng người chiến sĩ chạy chậm nhất.
"A! ! !"
Tên chiến sĩ đang chạy nhanh kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Chiến sĩ này là người bộ lạc Sừng Trâu, nửa người trên trần trụi, chỉ quấn một tấm da trâu ở nửa thân dưới, bị con sâu đục thân ẩn cánh này đốt một cái, lưng hắn lập tức sưng vù lên, biến thành màu đỏ như lửa, hơn nữa màu đỏ đáng sợ này lập tức lan nhanh ra xung quanh, trong nháy mắt, cả nửa người hắn đã vừa đỏ vừa sưng, trông vô cùng kinh người.
Người chiến sĩ này đưa tay ra sau lưng bắt lấy con sâu đục thân ẩn cánh kia.
Trong cơn đau đớn, hắn ra tay không nương tay, con sâu đục thân ẩn cánh kia tức thì bị bóp nát, dịch độc của nó dính đầy tay phải của hắn.
Tay phải của hắn lập tức sưng to gấp đôi, mu bàn tay trở nên mỏng và bóng, bên trong chứa đầy dịch mủ màu vàng.
"A..."
Con ngươi của người nọ đỏ ngầu, gân xanh trên trán nổi lên hết cỡ, từ trong cổ họng phát ra một tiếng kêu thê lương như sắp chết, đau đớn tột cùng gào thét, rồi nặng nề ngã xuống đất.
Converter Dzung Kiều xin ủng hộ bộ truyện Siêu Cấp Chế Tạo Thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận