Làm Ruộng Dục Yêu Tu Tiên Kiếm Trường Sinh

Chương 273: Tiểu Kim hoán huyết, thủy hỏa thiên phú!

Chương 273: Tiểu Kim đổi huyết, thiên phú thủy hỏa!
“Bây giờ Tiểu Kim hoàn thành lần đầu lột xác, cũng có thực lực nhất giai bốn tầng, không bằng Trần đạo hữu thử kích phát thượng cổ huyết mạch trong cơ thể hắn?”
Trần Mặc nhìn Hồng Xà Yêu, trầm mặc một lát nói: “Được!”
“Vậy ta cùng Thanh Nhi trước cảm ơn ngươi.”
“Hồng đạo hữu, ngươi nói vậy là sao! Ha ha! Tiểu Kim thế nhưng là con nuôi của ta.” Trần Mặc thoải mái cười ha hả. Yêu thú tuy nói có phần hung tàn, nhưng so với tu sĩ nhân loại, vẫn đơn thuần hơn nhiều. Thiếu đi những trò khẩu phật tâm xà cùng tranh đấu ngấm ngầm, chung sống với bọn chúng còn thoải mái vui vẻ hơn chút.
“Giúp ta bắt con gà ch·ết kia lại.”
Vừa dứt lời, chưa kịp Hồng Xà Yêu động thủ, Tiểu Kháng đã sớm chạy mất tăm mất tích lại vọt tới bên cạnh bọn họ, không nói hai lời, ném Tiểu Kim xuống rồi chạy.
“Tê! Tê!”
Rõ ràng, con tiểu xà màu vàng này rất bất mãn với Tiểu Kháng không có nghĩa khí. Bất quá bất mãn cũng vô dụng. Sau một khắc, nó đã bị túm cổ, xách lên. Lúc này, Tiểu Kim nhân tiện quấn quanh cánh tay Trần Mặc, phun ra lưỡi rắn đỏ tươi, ra vẻ bất mãn, kháng nghị.
“Đừng làm loạn.” Hồng Xà Yêu nhắc nhở.
Khóe miệng Trần Mặc hơi nhếch, thuận theo vuốt dọc theo trán nó. Thời gian trôi qua, thân thể Tiểu Kim mềm nhũn xuống, ngoan ngoãn để người ta nắm, cho đến hiện tại, vẫn chưa có yêu thú nào có thể chống cự lại được linh hoạt thuật. Khi con tiểu xà dài hơn một mét này dần dần bình tĩnh lại, Trần Mặc khống chế thần thức từng chút một tiến vào ý thức hải của nó. Dù sao cũng là một tiểu gia hỏa đã sống lâu như vậy, dù có hơi khó chịu, nhưng vẫn rất nhanh chấp nhận sự khống chế của Trần Mặc, ước chừng sau thời gian đốt một nén hương, khế ước luyện yêu thuật đã thành!
Cùng lúc đó, khí huyết trong cơ thể Tiểu Kim bắt đầu khuấy động, thân thể biến hóa với tốc độ mắt thường có thể thấy được! Đầu tiên, là trán nó phồng ra một cục lớn, rất nhanh, lớp vảy vàng óng xuất hiện dấu hiệu bong tróc. Thức tỉnh huyết mạch thượng cổ vốn là một chuyện đau đớn, thêm vào thực lực tiểu xà vàng vốn suy nhược, dưới tác động của khí huyết này, nó đau đến mức lăn lộn, xoay tròn không ngừng trên mặt đất.
Thanh Xà Yêu bên cạnh đau lòng không thôi, hận không thể ngậm Tiểu Kim vào miệng ngay lập tức. May mà Hồng Xà Yêu còn tỉnh táo, ngăn hắn lại. Trần Mặc đứng yên lặng chờ đợi. Hắn phụ trách đổi huyết, còn biến hóa sau khi đổi huyết thì phải xem bản thân yêu thú, hiện tại khế ước đã thành, hắn có thể cảm giác được sự đau đớn của Tiểu Kim, nhưng đau cũng chẳng thể làm gì, đây là điều tất yếu phải chịu khi thức tỉnh huyết mạch!
Thời gian không ngừng trôi qua, vảy vàng trên người Tiểu Kim đều bong hết, lớp vảy mới đang sinh trưởng với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Mà giờ phút này, Trần Mặc cũng nhận ra vấn đề! Thời gian Tiểu Kim đổi huyết còn lâu hơn Tiểu Kháng rất nhiều! Biến hóa cũng càng thêm kịch liệt. Rất nhanh, hắn đã có một suy đoán – huyết mạch thượng cổ trong người xà yêu đậm đặc hơn linh kê rất nhiều! Và bản thân càng đậm đặc thì biến hóa mang đến càng lớn!
Sau nửa canh giờ, vảy trên người Tiểu Kim cuối cùng cũng mọc xong, nhưng màu sắc lại biến đổi. Vốn là màu vàng, sau khi đổi huyết lại thành màu đen kim! Trong màu đen kịt ánh lên kim quang, nhìn kỹ lại giống như màu đen tuyền, một màu sắc không thể nào hình dung.
Bề ngoài biến hóa rõ nhất, bất quá đáng tiếc nó không giống Thanh Hồng Xà Yêu, hoàn toàn mọc ra sừng giao, trên đầu chỉ nhô lên một khối. Có lẽ sau khi thực lực Tiểu Kim tăng lên, hoặc là lột xác lần nữa, sẽ mọc ra thật.
Tiểu xà vàng khôi phục lại, kích thước có chút thu nhỏ. Ban đầu dài hơn một mét, hiện tại chỉ còn không đến một mét. Nó nghiêng đầu rắn nhìn Thanh Hồng Xà Yêu, rồi nhìn Trần Mặc, sau đó phun lưỡi rắn tâm tư muốn đùa nghịch nổi lên! Đúng lúc, trên đỉnh đầu bọn họ xuất hiện mấy đám mây đen, không đợi Hồng Xà Yêu lên tiếng ngăn lại, một trận mưa lớn lập tức trút xuống.
“Đây xem là pháp thuật hay là thần thông?”
Trần Mặc không để ý, tùy ý nước mưa tưới lên người mình, còn chưa kịp thấm đã kết thành từng đạo băng tinh, trong chớp mắt đông cứng lại trên người. Bên cạnh, toàn thân Thanh Xà Yêu tỏa ra ngọn lửa hừng hực, nước mưa cũng chưa kịp rơi xuống đã hóa thành hơi. Thấy cảnh này, Tiểu Kim ngẩn người một chút, lại phun ra một ngọn lửa. Xét về uy lực, không bằng Thanh Xà Yêu chút nào nhưng lại mơ hồ có một tia thiêu đốt tất cả!
“Thủy hỏa?”
Trần Mặc rất kinh ngạc, tóm lấy Tiểu Kim dưới đất đặt lên cánh tay mình, vừa vuốt ve vừa bắt đầu giao lưu. Cuối cùng, sau một hồi giao tiếp ngắn ngủi, vui vẻ nói với Thanh Hồng Xà Yêu: “Thanh đạo hữu, Hồng đạo hữu, xem ra các ngươi có người kế nghiệp rồi! Tiểu Kim không ngờ lại thức tỉnh được năng lực giao làm mưa làm gió, còn kế thừa được đan hỏa của Thanh đạo hữu!”
Trần Mặc không ngờ rằng, con tiểu xà này đã kích phát huyết mạch thượng cổ, còn kích hoạt cả đan hỏa mà Thanh Xà Yêu có được nhờ nuốt thiên tài địa bảo.
“Tê! Tê tê!”
Tiểu Kim phun lưỡi rắn, sau đó vụt một cái đã quấn lên cổ Tiểu Kháng, không biết từ lúc nào đã chạy đến xem náo nhiệt. Một rắn một gà lại đi chơi.
“Đa tạ Trần đạo hữu.”
Hồng Xà Yêu cũng lộ vẻ vui mừng.
“Chuyện nhỏ!”
Tâm tình Trần Mặc cũng rất tốt, bây giờ Tiểu Kim cũng giống như Tiểu Kháng, cùng hắn ký kết khế ước. Bọn chúng càng mạnh thì mình tự nhiên càng vui.
“Trần đạo hữu, vậy còn mấy đứa nhỏ kia......”
Lúc này, sáu con tiểu xà khác không biết từ lúc nào đã thò đầu ra.
“Hồng đạo hữu, hay là chờ chút thì hơn?”
Trần Mặc uyển ngôn giải quyết. Những tiểu xà này khác với Tiểu Kim, con sau coi như ở cùng hắn sớm chiều, dần dần nuôi dưỡng một tia tình cảm. Mà sáu con còn lại một mực được Thanh Xà Yêu che chở, tùy tiện ký khế ước với chúng, một là dễ gây ra phản kháng, hai là tương đương với đoạt chúng khỏi tay Thanh Xà Yêu. Ít nhất là trong mắt Trần Mặc, vẫn là không nên như vậy!
“Được.”
Hồng Xà Yêu không dây dưa, một vài chuyện hắn cũng hiểu, thế nên không miễn cưỡng nữa…
Chớp mắt một cái, sau khi Hoắc Trung Thiên đến thăm, chuyện Tiểu Kim đổi huyết đã qua hơn nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, Trần Mặc phần lớn thời gian đều tu luyện trong sơn cốc tại hang động bí ẩn, thực lực tăng tiến nhanh chóng, vượt cả dự kiến của hắn. Bất quá, thấy thời hạn ba tháng sắp đến, hắn cũng không tiện nán lại nữa. Thế là đem địa hoàng bí thảo trong đất thu hoạch, cày đất, gieo hạt, lại xử lý một lượt mấy đám linh điền khác, lúc này mới về lại Trường Ca Linh Trì.
Mấy ngày sau, Hoắc Trung Thiên lại tới. Lần này, lão ô quy mặt mày hằm hè ngăn cản hắn, sau một hồi "dạy dỗ", mới dẫn đối phương vào trong khe núi. Hoắc Trung Thiên nhìn đám linh điền, ban đầu còn xanh mướt một mảnh, bây giờ lại chỉ mới là hình dáng vừa đâm chồi, nhất thời rất khó hiểu. Bất quá, hắn cũng không tiện hỏi nhiều, dù sao đây là chuyện của Thần Nông Tông. Hắn thấy rằng, năng lực trồng trọt linh thực của Thần Nông Tông đều là bí mật bất truyền, nếu không muốn gây họa sát thân thì vẫn là không nên nhiều lời thì hơn!
“Hoắc đạo hữu, ngươi đến rồi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận