Giáo Y Thanh Nhàn? Ngươi Có Thể Nghe Qua Da Giòn Sinh Viên!

Chương 544: Bị lừa, còn tại thảo luận lừa đảo quyền sở hữu?

**Chương 544: Bị lừa, còn tranh nhau quyền sở hữu kẻ lừa đảo?**
Trần Mục nhìn về phía ghế sô pha trong phòng y tế.
Tô Băng Băng hiểu ý Trần Mục, chủ động đi tới, dọn dẹp sạch sẽ đồ đạc phía trên.
Nàng cười tủm tỉm nói: "Bác sĩ Trần, đêm qua anh vất vả rồi, có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Trần Mục vừa định gật đầu.
Ngoài cửa.
Một bác sĩ mặc áo blouse trắng gõ cửa.
Nhìn thấy Tô Băng Băng, vị bác sĩ có chút lúng túng gật đầu, sau đó nhanh chóng đi tới bên cạnh Trần Mục, nhỏ giọng nói: "Bác sĩ Trần, dưới lầu phòng y tế đang đánh nhau, anh có muốn xuống xem một chút không..."
"Chúng tôi đã cố gắng can ngăn, nhưng mà hai người kia sức chiến đấu rất mạnh, còn đả thương hai thầy thuốc tập sự."
Ban đầu, khi nghe dưới lầu có người đánh nhau.
Sắc mặt Trần Mục không có biến hóa gì.
Nhưng khi Trần Mục nghe được hai thầy thuốc tập sự bị thương, trong nháy mắt sắc mặt liền thay đổi.
Nói đùa!
Những người dưới lầu, rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì vậy?
Chẳng lẽ không biết phòng y tế Đại học Hải Thành, bây giờ đang khan hiếm nhân lực sao?
Mấy thầy thuốc tập sự quý giá này, nếu bị thương ở phòng y tế, bọn họ còn biết đi đâu tìm người hỗ trợ đây.
Tô Băng Băng vốn còn có rất nhiều lời muốn nói đùa, trêu chọc Trần Mục.
Nhưng nhìn thấy sắc mặt Trần Mục trong nháy mắt trở nên âm u, cô cũng không dám nói giỡn nữa.
Đi theo Trần Mục và thầy thuốc tập sự, nhanh chóng đi xuống lầu.
Trần Mục vừa xuống.
Liền thấy Mộ Dao dựa vào bên tường, một thầy thuốc tập sự đang giúp Mộ Dao băng bó cánh tay.
Trần Mục bước nhanh tới bên người Mộ Dao, "Vết thương thế nào?"
Mộ Dao lắc đầu, nói: "Không có vấn đề gì lớn, chỉ là vết trầy xước đơn giản, đã khử độc xử lý qua, bác sĩ Trần, anh vẫn nên đi xem học sinh của trường mình trước đi."
"Một hồi, ta sẽ bắt người đó tới xin lỗi anh!"
Lưu lại một câu nói như vậy.
Trần Mục liền sắc mặt âm trầm, tiếp tục chen vào trong đám người.
Đi thẳng đến trung tâm.
Thấy hai nam sinh viên bên trong, vẫn còn dùng loại chiêu thức liều mạng, đánh nhau với đối phương.
Trần Mục cũng không khách khí.
Sau khi thử kéo người ra nhưng không có kết quả, trực tiếp thô bạo xông lên, mỗi người một cước.
Đá hai người kia về hai hướng khác nhau.
Sau đó.
Mọi người tách ra.
-
「???」
「 Không phải chứ! Có thể kiện cáo phòng y tế bạo lực, đánh đập sinh viên yếu đuối được không!」
「 Bác sĩ Trần đá hai cước kia, chắc chắn không nương tay, thấy mà tôi nhăn mặt.」
「 Dù sao cũng là học sinh trong trường mình, cứ như vậy trực tiếp động thủ, sau này ai còn dám đem con của mình, đưa đến Đại học Hải Thành loại địa phương này đi, thật là quá ác liệt!」
「 Đúng đúng đúng! Con các người là con, chẳng lẽ thầy thuốc tập sự như Mộ Y Sinh, không phải là con người à!」
「 Tôi cho rằng định nghĩa cao nhất về "con nít" là trẻ vị thành niên, sinh viên "da giòn" đã trưởng thành rồi, tính là con nít gì chứ?」
「 Nếu bác sĩ Trần vừa rồi không thô bạo một chút, không chừng bây giờ cũng giống như Mộ Y Sinh, đều sẽ bị thương.」
「 Ta xem như đã hiểu, cái này trên màn hình bình luận, đều là fan cuồng của Trần Mỗ Nhân, ngược lại bất luận gia hỏa này làm cái gì, các ngươi đều bảo vệ.」
「 C·h·ết cười! Ta sắp ba mươi tuổi rồi, mà lại lăn lộn trong vòng fan!」
「......」
-
Trần Mục nhìn thấy phụ cận còn có một nam sinh viên, nhìn bên trái, rồi lại nhìn bên phải.
Đều muốn đi lên đỡ một người.
Nhưng khi đối diện Trần Mục nhìn hắn, ánh mắt lại sợ tới mức run rẩy.
Sau đó không nói hai lời.
Quay người liền muốn rời khỏi nơi thị phi này.
Trần Mục nheo mắt lại.
Bước nhanh xông lên hai bước, đem người kia kéo lại.
Chỉ vào hai nam sinh viên vừa gây chuyện trong bệnh viện, hỏi sinh viên định bỏ trốn kia, "Hai người kia, cậu cũng nhận biết sao?"
Đối diện nam sinh kia rõ ràng có chút trốn tránh.
Trần Mục bất đắc dĩ nói: "Cho dù hai người này ở đây đánh người bị thương, chỉ cần không liên quan lớn đến cậu, cậu sẽ không phải chịu trách nhiệm."
"Ta chỉ là thấy các ngươi dường như nhận biết nhau, muốn nhanh một chút tìm hiểu rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Nam sinh nhìn một chút bên trái bị kéo tới, rồi lại nhìn bên phải bị kéo ra.
Mở miệng giải thích: "Chuyện này, không có quan hệ gì đến tôi, tôi chỉ là trùng hợp ở cùng phòng ký túc xá với hai người họ, vừa vặn hiểu rõ chút ít nội tình mà thôi..."
Trần Mục gật đầu: "Ta biết."
Xác nhận bạn cùng phòng mình đánh nhau ở bệnh viện, chính mình thật sự không cần chịu thêm trách nhiệm nào, nam sinh lúc này mới nhỏ giọng mở miệng, giải thích mọi chuyện xảy ra trước đó không lâu.
Hai nam sinh đánh nhau, ở chung một phòng.
Ngày thường là quan hệ tốt đến mức có thể mặc chung một cái quần lót.
Lần này tới phòng y tế, là bởi vì bọn họ đều muốn thi nghiên cứu sinh vào Đại học Hải Thành.
Vì muốn giám sát lẫn nhau, cùng nhau cố gắng, tiếp tục làm bạn học khi học nghiên cứu sinh.
Cùng tới phòng y tế xin thuốc.
Khi nghe nam sinh vây xem nói, hai người kia đều muốn thi nghiên cứu sinh vào Đại học Hải Thành, Trần Mục ít nhiều có chút không khống chế được chính mình.
Khóe môi.
Khẽ giật một cái.
-
「 Để tôi phiên dịch cho mọi người, bác sĩ Trần có ý là, mấy người cũng muốn thi nghiên cứu sinh ở Đại học Hải Thành sao?」
「 Bác sĩ Trần: Ta vất vả lắm mới đợi các ngươi sắp tốt nghiệp, không ngờ các ngươi còn muốn thi lại.」
「 Ta đột nhiên có chút tò mò, mấy năm nữa, Đại học Hải Thành có phải hay không cũng là nghiên cứu sinh 'da giòn' không, dù sao đám sinh viên da giòn này, hình như có rất nhiều người chuẩn bị thi nghiên cứu sinh.」
「 Đám sinh viên da giòn này không chỉ chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, còn chuẩn bị thi vào Đại học Hải Thành nữa! Ha ha ha ha!!!」
「 Ta cảm thấy nếu bác sĩ Trần không thể sớm từ chức, biết đâu mấy năm nữa, vẫn phải đối mặt với những gương mặt quen thuộc này.」
「 Thật sự thảm nhất là Mộ Y Sinh...」
「 Còn chưa hoàn hồn sau đả kích lần trước, giờ lại bị thương ngoài da, nếu là Mộ Y Sinh, ta sẽ nghi ngờ có phải mình không hợp phong thủy với Đại học Hải Thành này không.」
「 Cũng có thể là vấn đề phong thủy.」
「 Bác sĩ Trần: Ai còn nhắc lại vấn đề phong thủy, có tin ta liều mạng với hắn không!!!」
「 Ta sợ quá! Ha ha ha ha!!!」
「......」
-
Nam sinh vây xem chia sẻ, vẫn còn tiếp tục.
Hai sinh viên "da giòn" này ban đầu đến tìm, vẫn còn là bạn thân.
Vấn đề nằm ở chỗ, hai người kia quá rảnh rỗi.
Nguyên nhân gây ra chuyện.
Là bởi vì bọn họ nhìn thấy phía trước, một đôi tình nhân đang âu yếm.
Một trong số họ bắt đầu than thở, nếu bạn gái của hắn cũng ở đây thì tốt.
Người kia cũng phát ra tiếng cảm thán tương tự.
Ngắn ngủi cảm thán xong, hai người này đều phát hiện điểm không đúng.
Bạn tốt của mình lại có đối tượng, có đối tượng đã đành, lại còn không mang ra mắt, cũng không mời bạn bè ăn cơm.
Việc này có phải có chút không coi ai ra gì!
Sau đó, hai người này lại bắt đầu giải thích cho nhau nghe.
Bọn họ đều là yêu qua mạng, cho đến bây giờ còn chưa gặp mặt ngoài đời, chờ gặp mặt ở ngoài thành công, chắc chắn muốn dẫn bạn bè đến gặp mặt bạn gái của mình một lần.
Đều có bạn gái yêu qua mạng.
Thì tương đương với việc có thêm một chủ đề chung, hai người liền bắt đầu thảo luận, bạn gái của mình xinh đẹp, đáng yêu, thân thiết như thế nào...
Thế nhưng, thảo luận một hồi.
Hai người bắt đầu so sánh với nhau.
Ví dụ như, bạn gái của ta đáng yêu hơn bạn gái của ngươi.
Bạn gái của ta, quan tâm hơn bạn gái của ngươi.
Hai người này càng so sánh, lại càng không thích hợp.
Bởi vì.
Không biết có phải vì hai người họ là bạn tốt hay không, hai người họ yêu qua mạng, điểm tương đồng giữa hai cô bạn gái dường như có hơi nhiều.
Trần Mục: "......"
"Ngọa tào".
Đại học Hải Thành.
Lại có tổ hợp mới của Ngọa Long, Phượng Sồ.
Dường như nhìn ra Trần Mục nhìn về phía hai người bạn cùng phòng ánh mắt có chút không đúng.
Nam sinh vây xem nhanh chóng biểu thị, "Tôi không có yêu qua mạng!"
Trần Mục: "Ân..."
-
「 C·h·ết cười, hai người kia bây giờ trong mắt bạn bè mình, chẳng khác gì virus.」
「 Đừng nói nữa, có câu nói rất hay, "ngưu tầm ngưu mã tầm mã", làm bạn với bọn hắn, ta thật sự sẽ vô thức cảm thấy, không quá thông minh...」
「 Đúng vậy a! Chính là sợ các ngươi có phán đoán như vậy, cho nên đã cố gắng phủi sạch quan hệ.」
「 Trên màn hình bình luận không nên châm chọc người khác, biết đâu khi các ngươi thi nghiên cứu sinh, vẫn không phải đối thủ của hai tuyển thủ yêu qua mạng này.」
「 Đúng vậy a, người ta có bạn gái yêu qua mạng, cũng không có mê muội yêu đương, còn biết đến phòng y tế tranh thủ một chút, để mình thi nghiên cứu sinh, có tính chuyên chú và tập trung cao, đây là tinh thần học tập hiếm có cỡ nào a!」
「 Đúng vậy, tôi có một bạn cùng phòng hồi năm nhất đại học, học rất giỏi, sau đó yêu qua mạng, mỗi ngày cùng bạn gái qua mạng chơi game, về sau đừng nói thi nghiên cứu sinh, trực tiếp nghỉ học.」
「 Nhìn như vậy, hai anh em này tuy có vẻ không đáng tin, nhưng biết đâu lại là cao thủ thi cử?」
「 Thế này thì không chịu được, ta muốn đi học tập chăm chỉ, nếu sang năm thi nghiên cứu sinh không qua được hai người này, ta thật sự xấu hổ c·h·ết mất!」
「......」
-
Trần Mục: "Bây giờ không ai quan tâm cậu có yêu qua mạng hay không, nói tiếp phần sau đi."
Nói điều này.
Trần Mục còn không quên dò xét một chút sắc mặt hai vị người trong cuộc.
Ngoài dự liệu của Trần Mục...
Hai người là trung tâm của chủ đề, dù biết rõ người đang bị thảo luận là mình, nhưng cũng không có ý định bước lên một bước, ngăn cản bạn bè của họ nói tiếp.
Dường như cũng không có ý không muốn chia sẻ với mọi người, đoạn yêu qua mạng thất bại của họ.
Tô Băng Băng ở một bên nghe hồi lâu bát quái, rốt cục vẫn là có chút nhịn không được, chen miệng nói: "Thế nhưng, có gì đáng giá để đánh nhau như vậy?"
"Nếu thật sự cùng một cô gái, đồng thời yêu qua mạng với hai người, thì chính là các ngươi bị lừa rồi!"
"Nếu như bị lừa tiền tài, thì báo cảnh sát kịp thời, nếu bị lừa tình cảm, thì dừng lại kịp thời, không phải là được rồi sao?"
Một bên là một vụ lừa đảo không hiểu thấu.
Một bên khác là bạn tốt của mình.
Thật sự có cần thiết vì một kẻ lừa đảo, mà đánh nhau ác liệt với bạn tốt của mình không?
Tô Băng Băng vừa mới hỏi xong.
Liền nghe hai nam sinh đồng thanh nói: "Cô ấy không lừa tôi, cô ấy là bạn gái của tôi!"
Trần Mục: "......"
Tô Băng Băng: "......"
Trần Mục ôm mặt, có chút không đành lòng nghe tiếp.
Tô Băng Băng thần sắc có chút quỷ dị nhìn Trần Mục bên cạnh mình.
Mấy lần muốn mở miệng.
Đều rất muốn cảm thán với Trần Mục một câu như vậy.
Bác sĩ Trần.
Nhân tài của Đại học Hải Thành các anh, quả thật không phải nhiều bình thường a!
Nghe được hai nam sinh đồng thanh.
Nam sinh vây xem kia, cũng tiếp tục chia sẻ.
Nếu như.
Tất cả những điều này tiến hành theo logic thông thường.
Hai nam sinh này nên có chung mối thù.
Sắp xếp lại quá trình yêu đương với "cô bạn gái yêu qua mạng" này, xem bọn hắn có tổn thất gì không.
Dừng lại kịp thời.
Nhưng vấn đề là...
Hai người này không phải là người bình thường, suy nghĩ của họ hoàn toàn khác người thường.
Thậm chí không có ai cân nhắc, rốt cuộc cô bạn gái yêu qua mạng của họ, đã lừa bao nhiêu người trên mạng.
Chỉ một lòng coi đối phương là tình địch của mình để so sánh.
Đều cảm thấy mình so với đối phương, càng yêu cô bạn gái yêu qua mạng của họ hơn.
Ban đầu chỉ là tranh luận.
Sau đó.
Tranh luận biến thành tranh chấp.
Lại sau đó...
Chính là lúc Trần Mục và mọi người xuống, nhìn thấy một màn kia.
Hai người kia.
Vì một cô bạn gái yêu qua mạng có thể là kẻ lừa đảo, ra tay đánh nhau với bạn học của mình.
Trần Mục: "......"
-
「 Không phải chứ! Đại học Hải Thành các ngươi, chẳng lẽ không có tuyên truyền ứng dụng phòng chống lừa đảo trong trường sao?」
「 Cái này ta muốn giúp trường học nói một câu, trường học của chúng ta tuyệt đối tuyên truyền qua app phòng chống lừa đảo, hơn nữa còn tính vào điểm!」
「 Tuyên truyền ứng dụng phòng chống lừa đảo, đều có thể xuất hiện Ngọa Long Phượng Sồ như thế này, ta rất tò mò, nếu là không có tuyên truyền qua, hiện tại Đại học Hải Thành, sẽ là dạng tình cảnh nào.」
「 Các bạn học, đi học, thật sự càng ngày càng khó.」
「 Bạn học cấp ba của ta hôm nay còn hỏi ta, vì sao không thấy ta ở trong phòng phát sóng trực tiếp, ta làm cộng tác viên ở Ngọa Long Phượng Sồ ở chỗ nào?」
「 Đúng đúng đúng! Bạn học cấp ba của ta cũng nhắn tin cho ta, nói không thấy ta trên sóng trực tiếp, bọn họ đều rất mong chờ ta lên TV! Ha ha ha!!!」
「 Cũng là một đám xem náo nhiệt không sợ phiền phức, TV phòng y tế của Đại học Hải Thành, chẳng lẽ rất đáng được lên TV sao?」
「 Lại là một ngày sinh viên đang theo học của Đại học Hải Thành bị hại danh tiếng, ô ô......」
「......」
-
Trần Mục dò xét ánh mắt, lướt qua trên mặt hai nam sinh.
Nếu không phải biết không hợp pháp.
Hắn bây giờ thật sự rất muốn mở hộp sọ của hai người này, xem trong đầu họ rốt cuộc là thứ cấu tạo thần kỳ gì.
Trần Mục: "Đây chính là nguyên nhân chủ yếu hai người các cậu đánh nhau?"
Trong đó một nam sinh lớn tiếng nói: "Nếu thật sự là huynh đệ, nếu biết đây là cô gái ta thích, tại sao không thể lùi một bước, nhường cho ta!"
Nam sinh khác, cũng là vẻ mặt không phục, "Đừng có mà lúc này lôi tình huynh đệ ra nói, nếu thật sự coi ta là huynh đệ, tại sao người phải nhường lại không phải là ngươi, tính thời gian, vẫn là ta và cô ấy bắt đầu yêu qua mạng trước, ngươi mới là kẻ đến sau!"
"Ngươi nói cái gì vậy, rõ ràng là chúng ta quen biết trước, chỉ là xác nhận quan hệ chậm một bước mà thôi!"
"Yêu đương, không phải nên lấy thời điểm xác nhận quan hệ làm chuẩn sao, chúng ta xác nhận quan hệ sớm hơn một chút, ngươi chính là kẻ đến sau!"
Lời còn chưa nói xong hai câu.
Cặp Ngọa Long Phượng Sồ này, lại ầm ĩ lên.
Tô Băng Băng ở một bên chống cằm, xem náo nhiệt một hồi.
Lúc này mới lên tiếng nói: "Có lẽ, tôi có thể ngắt lời một chút không?"
Hai nam sinh đối với việc tranh cãi của bọn họ bị cắt ngang, vốn tràn đầy bất mãn.
Nhưng khi họ nghiêng đầu sang.
Chú ý tới gương mặt xinh đẹp, thuộc về nữ thần quốc dân của Tô Băng Băng.
Không hẹn mà cùng nuốt nước miếng.
Lần lượt gật đầu.
Thái độ tốt đẹp biểu thị.
"Xin mời ngài nói!"
"Đương nhiên có thể ngắt lời, được ngài ngắt lời, là vinh hạnh của chúng tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận