Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 69: Nghiêm trang nói ra không biết xấu hổ như vậy lời nói

**Chương 69: Nghiêm trang nói ra những lời không biết x·ấ·u hổ như vậy**
Việc p·h·át hiện chiếc thuyền đắm ngàn năm đã dấy lên một làn sóng thảo luận sôi nổi tr·ê·n m·ạ·n·g.
Phương Hạo một lần nữa leo lên bảng hot search, thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Độ nổi tiếng của hắn thậm chí còn vượt xa cả chiếc thuyền đắm ngàn năm kia.
Nhiều người nhận ra, bản thân Phương Hạo dường như còn thu hút hơn so với những thứ khác.
Thử hỏi, có ai đi câu cá bình thường mà lại câu được những thứ như vậy chứ?
Mọi người đi câu cá, thường thì chỉ là lưỡi câu vướng phải rác rưởi, cành cây khô trong sông.
Còn đối phương thì sao, đến một con cá cũng chưa từng câu được.
Những thứ câu được lại là hai cổ t·hi t·hể, đồ chơi Ultraman, máy thu thanh hỏng, tiền tệ và trang sức hoàng kim.
Thật là đủ loại thứ trên đời.
Thế nên lần này lên hot search, rất nhiều cư dân m·ạ·n·g bắt đầu cá cược và suy đoán xem lần sau hắn sẽ câu được thứ gì.
Một người, trừ cá ra, thứ gì cũng có thể câu lên được.
Điều đó làm sao không khiến mọi người cảm thấy hứng thú cho được?
Đi câu cá như vậy thật thú vị, còn có cảm giác hưng phấn khi mở hòm đồ ngẫu nhiên.
Cư dân m·ạ·n·g càng ngày càng hứng thú với hắn, liên tục chú ý.
Thậm chí có cư dân m·ạ·n·g còn kêu gọi hắn mở tài khoản Weibo, để tiện giao lưu với người hâm mộ.
Đồng thời, độ nổi tiếng của Phương Hạo cũng khiến một số "võng hồng" bắt đầu đua đòi bắt chước.
Tr·ê·n m·ạ·n·g liên tục xuất hiện một số người bắt đầu bắt chước đi câu cá.
Nhưng những người này nhìn qua là biết có kịch bản, rõ ràng là đang cố tình bắt chước, lại còn làm bộ làm tịch giả vờ như không câu được gì.
Điều này khiến không ít người n·h·ổ nước bọt.
"Ngươi có câu cá thì cũng chuyên nghiệp một chút được không? Dù là tân thủ, ngươi cũng nên thể hiện thái độ chứ."
"Bắt chước cũng phải làm cho tốt vào, ta tuy Hạo ca không câu được cá, nhưng kỹ thuật câu cá của hắn vẫn có chút trình độ."
"Đây là đồ vật đặt sẵn từ trước rồi? Lộ liễu quá."
"Cá lóc t·ử."
"Xem thêm vài phút nữa, cảm giác thật nhàm chán, cưỡng ép bắt chước, không có chút tinh túy nào, đúng là lãng phí thời gian của ta."
Phương Hạo khi phát sóng trực tiếp, góc quay camera đều rất tốt, máy quay luôn nhắm vào vị trí cần câu, không che khuất tầm nhìn.
Nhưng những kẻ bắt chước kia, thường xuyên trước khi câu được đồ vật lên, sẽ lợi dụng góc khuất để giấu đồ chuẩn bị sẵn vào lưỡi câu.
Các ngươi tưởng thủy hữu đều là người mù sao?
Chuẩn bị sẵn đồ vật như vậy, là làm như người khác không thấy được sao?
Dễ lừa như vậy?
Ngươi có sắp xếp người lặn xuống treo đồ vật, cũng không ai nói gì.
Ít nhất ngươi còn có tâm chuẩn bị, chứ không phải trăm ngàn chỗ hở, qua loa lấy lệ cho xong.
Người khác câu cá là đang câu cá, còn những người này câu cá giống như là đang câu những thứ đã chuẩn bị từ trước.
Những kẻ đua đòi bắt chước kia không những không ké được chút fame nào của Phương Hạo, ngược lại còn bị ném đá tập thể.
Cùng là không câu được cá, mà toàn câu lên đủ thứ đồ vật, tại sao Phương Hạo lại thu hút như vậy, còn những kẻ bắt chước kia lại bị phũ.
Nguyên nhân lớn nhất chính là do thái độ của bọn họ.
Dùng một từ để hình dung, đó chính là "lấy lòng thiên hạ."
Bắt chước không tới được tinh túy, chỉ là bắt chước cái vẻ bề ngoài.
Thế nên những "streamer" câu cá bắt chước theo phong trào này đáng đời bị chỉ trích.
Tuy nhiên, những điều này cũng chỉ là một chuyện nhỏ nhặt, không ảnh hưởng gì đến Phương Hạo.
Hắn cũng không coi đó là chuyện to t·á·t.
Mấy người đó thích bắt chước thì cứ bắt chước, đằng nào cũng không ảnh hưởng đến việc câu cá của mình.
Những chuyện sau này liên quan đến việc trục vớt thuyền đắm cũng không liên quan gì đến Phương Hạo nữa.
Phỏng chừng phải mất hai ba tháng, mới có thể trục vớt xong.
Trước mắt một khoảng thời gian rất dài, phỏng chừng đều là tiến hành c·ô·ng việc chuẩn bị, không thể nhanh chóng mà đ·á·n·h vớt lên ngay được.
Đây không phải trục vớt đồ vật bình thường.
Trong này đều là văn vật tồn tại hơn ngàn năm, tình hình bên trong thuyền đắm cũng không thể lường trước.
Sau ngàn năm, bên trong thuyền đắm chắc chắn sẽ có nhiều chỗ mục nát, chỉ cần không cẩn thận, sẽ gây ra hư h·ạ·i.
Thế nên trước khi trục vớt, phải xem xét kỹ lưỡng mọi tình huống, giải quyết tất cả các vấn đề, nắm rõ tình hình, mới có thể tiến hành trục vớt.
Mà sông Thông Dương, do việc p·h·át hiện chiếc thuyền đắm ngàn năm, một khu vực lớn xung quanh đã bị phong tỏa.
Phương Hạo cũng không thể tiếp tục câu cá ở đó.
Chỉ có thể chuyển sang nơi khác.
Tuy nhiên, Tân Giang có rất nhiều địa điểm câu cá, không cần lo lắng không có chỗ câu.
"Hạo ca Hạo ca, hay là đến ao cá nhà ta câu cá đi?"
"Nhà ta có ao cá nuôi rất nhiều cá."
Sau khi về nhà nghỉ ngơi, có fan thủy hữu nhắn tin cho Phương Hạo.
Muốn mời Phương Hạo đến ao cá nhà mình câu cá.
Ồ?
Cái này có lý.
Mắt Phương Hạo sáng lên, sao trước giờ mình không nghĩ đến nhỉ.
Ao cá câu cá, đây chẳng phải là dâng cơm đến tận miệng sao?
Chẳng lẽ trong ao cá còn không câu được cá sao?
Chuyện không thể nào.
Ở trong ao cá mà câu cá, nhắm mắt cũng câu được.
Dù sao, trước hết phải để cho mình câu được cá đã rồi tính tiếp.
Nếu cứ không câu được cá, hắn sẽ nghi ngờ cuộc đời mất.
Nhưng trở lại, ra vẻ ta đây vẫn là cần giữ.
"Haiz, cao thủ như ta, vốn dĩ sẽ không đi ao cá câu cá. Nhưng nếu ngươi đã nhiệt tình mời, ta đây đành miễn cưỡng đồng ý vậy."
Không thể để m·ấ·t mặt trước fan.
Phải tỏ ra ta đây không thực sự muốn lắm, nhưng các ngươi đã thịnh tình mời, ta đây cũng chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng.
"666."
"Hạo ca, ngươi lại có thể nghiêm trang nói ra những lời không biết x·ấ·u hổ như vậy."
"Không hổ là thần tượng của ta."
Phương Hạo trực tiếp lờ đi câu trả lời của đối phương.
Hỏi thăm địa chỉ ao cá.
Ngay tại một thôn ở huyện thành phía dưới Tân Giang, không quá xa.
Phương Hạo hẹn đối phương thời gian vào ngày mai.
Hôm nay không kịp thời gian, hơn nữa Phương Hạo đã một ngày một đêm không nghỉ ngơi, tuy hiện tại hắn vẫn không buồn ngủ, tinh thần vẫn rất tốt, nhưng cũng không liều m·ạ·n·g như vậy.
Câu cá tuy thú vị, nhưng cũng không thể bất chấp tính mạng.
Đến lúc nghỉ ngơi vẫn phải nghỉ ngơi.
Phương Hạo cũng không vội vàng.
Còn Hàn Vĩ Tường, Hạ Chấn Dân bọn họ, hiện tại quá bận rộn, toàn bộ tâm trí đều đặt vào việc trục vớt thuyền đắm, đến thời gian uống nước cũng không có. Phương Hạo cũng không quấy rầy bọn họ, liền tự bắt xe trở về.
Ban đêm.
Một trận bóng đ·á· được nhiều người chú ý sắp diễn ra.
Đây là một cuộc thi đấu giao hữu.
Nhưng số người quan tâm lại vô cùng đông đảo.
Bởi vì trận đấu này là đội tuyển bóng đ·á· quốc gia đối đầu với Italia - đương kim vô địch World Cup.
Đối mặt với đối thủ mạnh như vậy, không ai tin đội tuyển quốc gia sẽ thắng.
Đây không còn là Khoa Huyễn nữa rồi, mà là huyền ảo.
Đội tuyển quốc gia lấy gì để thắng?
Tuy gần đây đội tuyển quốc gia có chút khởi sắc, sau khi huấn luyện viên trưởng b·ị b·ắt, đã thay huấn luyện viên mới, huấn luyện viên mới cũng đưa ra một loạt cải cách.
Nhưng trong bối cảnh chung, vẫn không ai kỳ vọng.
Mọi người chỉ hy vọng đội tuyển quốc gia t·h·iếu thua một chút là tốt rồi.
t·h·iếu thua đã là thắng.
Đó là suy nghĩ của tất cả mọi người.
Tuy nhiên, trận đấu này, đội tuyển quốc gia lại thể hiện một phong độ chưa từng có, lối chơi cũng t·h·iết huyết hơn trước rất nhiều.
Chạy chỗ và tranh chấp bóng tích cực.
Như một kỳ tích, bọn họ đã cầm hòa thành c·ô·n·g trước Italia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận