Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 62: Ngư huynh, cho chút thể diện

**Chương 62: Ngư huynh, cho chút thể diện**
Phương Hạo câu được đồ trang sức hoàng kim, khiến cho tất cả mọi người trong phòng live stream thèm thuồng.
Từng người đều hô hào muốn đi câu cá.
Thậm chí có lão Lục (ý chỉ người xem thứ 6) cả đêm bật dậy khỏi giường, mang theo cần câu đi câu cá.
Chỉ là mục tiêu của bọn hắn không phải câu cá, mà là câu được loại đồ trang sức hoàng kim này.
Cũng muốn câu được bảo vật.
Nhưng bọn hắn cũng không biết rõ vị trí câu cá cụ thể của Phương Hạo.
Từng người ở trong phòng live stream hỏi thăm.
"Streamer, ngươi đang ở đoạn nào của Thông Dương Giang vậy?"
"Streamer mau nói cho ta biết, bây giờ ta liền tới đây."
"..."
Phương Hạo mới không nói cho bọn hắn biết vị trí cụ thể.
Đảo không phải sợ đem vị trí nói cho bọn hắn biết, sau đó những người này cũng câu được đồ trang sức hoàng kim từ trong nước.
Những thứ này, hắn căn bản không để ý.
Chỉ là đồ trang sức hoàng kim mà thôi, lại không phải đại cá mè hoa 20 cân.
Hắn chỉ là sợ tới quá nhiều người, ảnh hưởng đến việc câu cá của mình.
Hắn thật sự chỉ là muốn câu được một con cá mà thôi.
Vẫn khí định thần nhàn, ngồi ở bờ sông câu cá.
"Ngư huynh, xem ở ta cho ngươi ăn mồi, cho chút thể diện cắn câu đi."
Trong lòng Phương Hạo rất muốn, thực ra chỉ là muốn câu được cá mà thôi.
Đây mới là điều hắn quan tâm nhất.
Đặc biệt là con cá trước đó còn nhảy lên khỏi mặt nước, sau đó từ trước cần câu của hắn nhảy qua, cảm giác chính là đang giễu cợt hắn.
Cười hắn câu không lên đây.
Hắn liền càng muốn câu được một con cá.
Có thể không biết làm sao cần câu vẫn là an an tĩnh tĩnh.
Không có bất kỳ động tĩnh gì.
Hắn cũng nhấc cần câu lên nhìn mấy lần, chỉ là phía sau không có lại câu được những vật khác.
Câu đến câu đến, sắc trời cũng bắt đầu tờ mờ sáng.
Bất tri bất giác, đã câu một đêm.
Phòng live stream của Phương Hạo ở chiều nay, số người xem cao nhất đạt tới 2 triệu 8, thiết lập một kỷ lục mới.
Đây cũng là kỷ lục cao nhất kể từ khi hắn bắt đầu phát sóng.
Điều này cũng làm cho Tô Bạch Cáp, người của công ty Hổ Nhã đã thức trắng một đêm cùng hắn, so với hắn còn hưng phấn hơn.
Nàng là tận mắt chứng kiến Phương Hạo trưởng thành.
Biểu hiện của Phương Hạo, đã vượt xa dự liệu của nàng.
Lúc ban đầu đào đối phương về, nàng thấy đối phương chính là có chút tiềm lực mà thôi, có thể ai biết bây giờ lại vượt qua mức đó, đã đạt đến hơn 2 triệu, thậm chí thêm một chút nữa, có thể đạt được ba triệu người xem.
Ngoại trừ số người xem, độ hoạt náo trong phòng live stream của đối phương cũng vô cùng cao.
Đã đứng sau những streamer hoạt náo có hàng ngàn vạn người xem kia.
Có lẽ hắn cũng có thể trở thành siêu cấp streamer có hàng ngàn vạn người xem?
Một ý niệm xuất hiện trong đầu Tô Bạch Cáp.
Việc này nàng cho tới bây giờ không có nghĩ tới, nhưng vào lúc này cảm thấy thật có khả năng thực hiện.
Nếu như Phương Hạo thật sự trở thành siêu cấp streamer có hàng ngàn vạn người xem, Hổ Nhã của các nàng thật sự kiếm bộn rồi.
Bạch kiểm (ý chỉ may mắn có được) một streamer ngàn vạn người xem.
Streamer có triệu người xem, có lẽ các kênh lớn đều có không ít.
Nhưng siêu cấp streamer có ngàn vạn người xem, vậy thì không nhiều lắm.
Một bàn tay đều có thể đếm hết.
Tô Bạch Cáp bỗng nhiên có chút mong đợi.
"Vậy hãy để ta chứng kiến thời khắc ngươi trở thành siêu cấp streamer có ngàn vạn người xem."
Phương Hạo mới vừa tắt live stream, chuẩn bị thu dọn đồ đạc, liền nhận được điện thoại của Hạ Chấn Dân.
Đã đến địa điểm hắn cho.
Đối phương cả đêm chạy từ khu vực thành phố lân cận đến, dọc đường không nghỉ ngơi.
Điều này khiến Phương Hạo kinh ngạc.
Thật đúng là cả đêm chạy tới.
Chỉ vì một mảnh vỡ đồ sứ, có cần phải kích động như vậy không?
Lại không phải thứ tốt gì.
Phương Hạo lẩm bẩm.
Hắn vẫn nói với đối phương một lần, chính mình thu thập đồ đạc xong sẽ lập tức qua đó.
Nhưng Hạ Chấn Dân ở bên kia không kịp đợi, bảo Phương Hạo cứ ở chỗ đó chờ là được, đỡ phải phiền phức chạy tới chạy lui, hắn lái xe tới là được.
Được rồi.
Phương Hạo còn muốn thu dọn đồ đạc, vừa vặn vừa thu đồ, vừa đợi đối phương.
Ngược lại, đối phương tới đây cũng chỉ mất hơn nửa canh giờ.
Chờ mình thu thập xong, đối phương cũng không chênh lệch lắm là sắp tới.
Năm giờ sáng, sắc trời đã hửng sáng.
Duỗi người.
Câu cá một đêm, Phương Hạo lại cảm thấy mình không buồn ngủ, còn rất tỉnh táo.
Trước kia hắn câu đêm, sau một buổi tối cũng đã có chút mệt mỏi, liên tục ngáp.
Có thể bây giờ lại còn tinh thần, sức lực rất sung mãn.
Bất quá Phương Hạo ngược lại không để ý quá nhiều, cho là chỉ là hôm nay trạng thái tương đối tốt mà thôi.
Đợi chừng mười phút, liền thấy có xe hướng về phía mình chạy tới.
Một chiếc SUV, sau khi nhìn thấy Phương Hạo, tốc độ từ từ chậm lại, vững vàng dừng ở trước mặt hắn.
Sau đó, một người đàn ông trung niên đeo kính, trên đầu chỉ còn vài sợi tóc, từ trên xe đi xuống.
"Xin chào, streamer." Hạ Chấn Dân sau khi xuống xe, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, cực kỳ nhiệt tình.
"Ngươi là 'Tụ Lý Tiễn'?"
"Đúng, là ta, đây là ID của ta trên kênh Hổ Nhã, ta tên là Hạ Chấn Dân." Hạ Chấn Dân đơn giản giới thiệu bản thân, "Ngươi gọi ta là lão Hạ là được."
"Phương Hạo." Phương Hạo gật đầu, "Ngươi gọi ta là tiểu Phương là được, không cần gọi ta là streamer."
"Không nghĩ tới tiểu Phương ngươi so với trong phòng live stream nhìn còn trẻ hơn."
"Ha ha." Phương Hạo cũng chỉ cười một tiếng.
"Lão Hạ, sao ngươi không để ban ngày mai tới, muộn như vậy còn lái xe tới."
"Quá kích động, không chờ được đến ngày mai." Hạ Chấn Dân nói, trên mặt vẫn không nén được vẻ kích động.
"Cái này..."
"Ở bên này."
Phương Hạo biết rõ đối phương mong đợi cái gì, lúc này đem những mảnh vỡ đồ sứ đã thu thập xong cho đối phương.
Hạ Chấn Dân kích động nhận lấy mảnh vỡ đồ sứ, cẩn thận từng li từng tí cầm lấy.
Giống như cầm món đồ cổ thật sự.
Thực ra, đối với những người làm công việc tu sửa văn vật như bọn hắn, những mảnh vỡ này đều là bảo bối.
Trong lòng bọn họ, giá trị của chúng không thua kém những món đồ cổ kia.
Nghiên cứu những mảnh vỡ đồ sứ này, có thể giúp bọn họ sau này tu sửa văn vật của triều đại đó.
Sau khi nhận lấy mảnh vỡ đồ sứ, Hạ Chấn Dân liền cầm lên một mảnh sứ vỡ quan sát tỉ mỉ.
Cả người đắm chìm vào trong đó.
Phương Hạo thấy đối phương chuyên chú như vậy, cũng không quấy rầy hắn, mà đem đồ của mình để tốt, sau đó ở bên cạnh chờ đợi đối phương xem xong.
Cho đến một lát sau, liền nghe được Hạ Chấn Dân cảm thán, "Kỹ thuật nung sứ của Tống Triều, quả nhiên là đỉnh cao nhất."
"Thật quá đẹp."
Cho dù chỉ là một mảnh vỡ, hắn cũng có thể cảm nhận được nghệ thuật của thời đại đó.
Phía trên có vô số tâm huyết của người thợ thủ công hóa thân, có vết tích lịch sử lưu lại.
Mặc dù Phương Hạo đối với mấy cái này không có nghiên cứu, nhưng cũng biết rõ văn hóa Hoa Hạ bác đại tinh thâm.
"Cám ơn ngươi."
"Chân thành cảm tạ."
Hạ Chấn Dân một lần nữa trịnh trọng cảm tạ Phương Hạo.
Nếu như không phải Phương Hạo đem những mảnh vỡ này câu lên, hắn thật sự không thấy được những thứ này.
Càng không thể nào thuộc về hắn.
"Không khách khí."
"Đi, chúng ta tìm một nơi ăn sáng trước đi."
"Được, ta biết có một quán bữa sáng không tệ."
"Đúng rồi."
"Tiểu Phương, phía sau ngươi còn câu được những vật khác sao?"
Lúc Phương Hạo câu được đồ trang sức hoàng kim sau đó, Hạ Chấn Dân đã lái xe trên đường tới Tân Giang, không có xem live stream, cũng không biết đối phương còn câu được đồ trang sức hoàng kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận