Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 225: Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều!

Chương 225: Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng nhiều!
Từ khi tiến vào trang viên này, liền có thể cảm nhận được nơi này khác biệt.
Ẩn nấp, yên tĩnh, phòng bị nghiêm ngặt.
Đây chính là cảm giác của Phương Hạo và Tiểu Bàn ở trên xe.
Tiểu Bàn có chút căng thẳng, từ trên mặt hắn là có thể nhìn ra tâm trạng lúc này thế nào.
Phương Hạo lại tỏ ra ổn định hơn nhiều, trầm tĩnh, sắc mặt bình thản, không có quá nhiều biến đổi.
Điều này cũng khiến cho Tiếu chủ nhiệm ở bên cạnh âm thầm khen ngợi.
Xe rất nhanh đi tới trước một tòa nhà rồi dừng lại.
"Chúng ta tới rồi."
Cửa xe mở ra, Tiếu chủ nhiệm xuống xe đầu tiên.
Phương Hạo và Tiểu Bàn xuống xe theo, hoàn cảnh nơi này rất không tồi, trước mắt căn nhà lầu này cũng chỉ là một nhà bình thường xây bằng gạch đỏ, không xa hoa, nhìn không quá mức thu hút.
"Nơi này là phòng làm việc nghiên cứu nhân tài đặc thù của chúng ta ở Kinh Hải, một nơi căn cứ."
Tiếu chủ nhiệm giới thiệu.
Nghe được hắn vừa nói như thế, lúc này mới giải tỏa nghi ngờ trong lòng hai người.
Trước đó bọn họ còn đang suy đoán nơi này là địa phương nào.
Sau đó, Tiếu chủ nhiệm đẩy cửa ra, mang theo hai người đi vào.
Bên trong dọn dẹp rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.
Nhìn một cái chính là thường xuyên có người quét dọn.
Nhưng bây giờ, ngoại trừ mấy người bọn hắn, không có người nào khác.
"Ngồi đi."
"Nơi này chúng ta sẽ có người quét dọn định kỳ."
"Những thành viên tiểu tổ nhân tài đặc thù còn lại ở Kinh Hải làm việc chấp hành nhiệm vụ, cũng sẽ tạm thời ở nơi này."
"Lầu một là khu làm việc và khu tiếp khách, lầu hai trở lên là khu nghỉ ngơi, phía dưới tầng một là nơi đặt một ít trang bị cùng dụng cụ, đồng thời thiết kế một nhà an toàn cùng một đường hầm bí mật."
Tiếu chủ nhiệm không hề giấu giếm, đem tình hình nơi này báo cho Phương Hạo.
Mà Tiểu Bàn nghe xong thì mặt đầy kinh ngạc, bố trí của căn phòng này hình như chỉ thấy trong ti vi.
"Tiếu chủ nhiệm, ngài có ý gì?"
Phương Hạo lại là nghe được hàm ý khác.
Đối phương sở dĩ đem tình huống nơi này báo cho chính mình, vậy rất hiển nhiên...
"Phía trên sau khi nghiên cứu đã quyết định thành lập một tiểu tổ câu cá đặc biệt, tiểu tổ này độc lập với các bộ môn bên ngoài, không thuộc về bất kỳ ngành chi nhánh nào, nắm giữ quyền hạn cấp cao nhất, tùy thời có thể điều động các ngành tiến hành hiệp trợ phối hợp. Ta đã đặc biệt tiến cử ngươi với cấp trên để trở thành tổ trưởng của tiểu tổ này, phía trên đã đồng ý quyết định này. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là tổ trưởng tiểu tổ câu cá đặc biệt, đây là thư ủy nhiệm."
Tiếu chủ nhiệm nói, rồi lấy ra một phần thư ủy nhiệm đưa cho Phương Hạo.
Hắn là người sớm nhất chú ý đến Phương Hạo, hắn không tiến cử Phương Hạo, còn có thể tiến cử ai?
Chức vị này trừ Phương Hạo ra không còn có thể là ai khác.
"Dĩ nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn không chấp nhận, đây là quyền lợi của ngươi, chúng ta cũng sẽ không cưỡng bách ngươi phải nhất định làm."
"Thực ra ngươi cũng có thể đoán được, tiểu tổ câu cá đặc biệt này thực ra chính là dựa theo năng lực ngươi thể hiện để xây dựng. Hơn nữa hiện giờ không chỉ là chúng ta, mấy quốc gia khác cũng đều đang thành lập đội câu cá đặc biệt."
Tiếu chủ nhiệm nói rõ tình huống với Phương Hạo.
Đồ vật ngược lại hiện giờ đang bày ra trước mặt Phương Hạo, chỉ còn xem quyết định của hắn là gì.
Là làm tổ trưởng tiểu tổ câu cá này, hay là lựa chọn từ chối.
"Hạo ca, này chẳng phải nói chúng ta cũng có biên chế rồi sao?" Tiểu Bàn kích động, ý niệm đầu tiên trong đầu, lại là cảm thấy đây là có biên chế rồi.
Đây chính là tiểu tổ câu cá đặc biệt do quan phương thành lập, quyền hạn cao vô cùng.
"Ừm." Phương Hạo bất đắc dĩ thở dài.
Người này có kiểu tư duy gì vậy không biết.
Bất quá, sau khi nghe Tiếu chủ nhiệm nói, Phương Hạo cũng đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra.
Ý tứ chính là tiểu tổ câu cá đặc biệt này là do quan phương thành lập, nắm giữ quyền hạn vô cùng cao cấp.
Hắn cũng rất rõ ràng, năng lực càng cao, trách nhiệm cũng sẽ càng lớn.
Chuyện này là chính mình không tránh khỏi.
Hơn nữa, những quốc gia khác cũng thành lập đội câu cá như vậy, nếu như bọn họ không hành động, chẳng phải cũng sẽ bị tụt lại phía sau?
"Được, ta chấp nhận."
Phương Hạo cũng biết rõ mình không tránh khỏi, liền dứt khoát đón nhận.
Bây giờ, gần như tất cả mọi người đều biết rõ năng lực câu cá của hắn, trở thành tổ trưởng tiểu tổ câu cá đặc biệt cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Hắn nhận lấy phần thư ủy nhiệm này.
Ở phía dưới thư ủy nhiệm, còn có một giấy chứng nhận.
Giấy chứng nhận này có đóng dấu nổi, đã sớm chuẩn bị tốt, xem ra hắn đã đoán được Phương Hạo sẽ đồng ý.
Cứ như vậy, Phương Hạo trở thành tổ trưởng tiểu tổ câu cá đặc biệt.
Tên của tiểu tổ này là: 0597.
Cũng chính là tiểu tổ hành động đặc biệt 0597.
Tổ trưởng: Phương Hạo.
Thành viên: Trước mắt còn chưa có.
Phương Hạo sẽ tự mình phụ trách thu nhận nhân viên.
Không có bất kỳ điều gì bất ngờ, Tiểu Bàn nhất định là một trong những thành viên của tiểu tổ.
Hắn là một mực đi theo Phương Hạo câu cá, biết rõ rất nhiều thứ, mặc dù hắn không có năng lực đặc thù gì, nhưng cũng không có nghĩa là tiểu tổ này nhất định phải có năng lực phi thường xuất chúng.
Nếu là một tiểu tổ, một đội, vậy điều quan trọng vẫn là sự phối hợp.
Đây mới là điều chủ yếu nhất.
Tiểu Bàn phối hợp với Phương Hạo tốt như vậy, thu nhận đối phương vào tiểu tổ cũng không có bất cứ vấn đề gì.
Tiếu chủ nhiệm cũng tiếp tục nói một chút sự tình với Phương Hạo, bao gồm ý nghĩa tồn tại của tiểu tổ bọn họ, cùng với một vài vấn đề quyền hạn, sau này cũng cần chấp hành một số nhiệm vụ đặc biệt.
Bất quá, khi không có nhiệm vụ, vẫn rất tự do.
"Ngoài ra, địa phương này cũng giao cho các ngươi."
"Căn cứ này sau này sẽ là địa phương của tiểu tổ đặc biệt 0597 các ngươi."
"Liên quan tới kinh phí, phía trên cũng sẽ đúng giờ chuyển tới tài khoản của tiểu tổ các ngươi, đây là tài khoản vốn của tiểu tổ các ngươi, phía trên có một ít tiền hoạt động."
Phương Hạo nhìn một chút, phía trên hiện giờ có mười triệu tiền.
Kinh phí này thật đúng là đầy đủ a.
Khởi đầu đã có vốn mười triệu.
Nói cách khác, sau này Phương Hạo bọn họ cũng không cần chính mình bỏ tiền, bất kể làm chuyện gì, đều là nhà nước chi trả.
"Chúc mừng ngươi, Phương tổ trưởng."
Sau khi làm xong các thứ, Tiếu chủ nhiệm đưa tay ra, chuẩn bị bắt tay với Phương Hạo.
Tiểu tổ này của Phương Hạo, đoán chừng ngang cấp với phòng làm việc của hắn, dù sao đều là cùng thuộc về cấp trên, không phải trực thuộc ngành nào.
Phương Hạo cũng bắt tay với đối phương.
"Cảm ơn."
Bắt tay xong, Tiếu chủ nhiệm mang Phương Hạo đi làm quen một chút với hoàn cảnh nơi này.
Lúc này mới chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, Tiếu chủ nhiệm nhìn về phía Phương Hạo.
"Vậy có cần ta đưa các ngươi trở về không?"
"Không cần, đợi một hồi tự chúng ta lái xe đi."
Nơi này có xe có thể dùng, Phương Hạo có thể tự mình lái xe.
Chờ vị Tiếu chủ nhiệm này vừa đi, Tiểu Bàn hoàn toàn thả lỏng.
Lúc Tiếu chủ nhiệm ở đây, hắn vẫn có chút căng thẳng.
Bắt đầu từ bây giờ, Tiểu Bàn cũng là một thành viên thuộc về tiểu tổ của Phương Hạo, quả thật như hắn nói, có biên chế.
Giấy chứng nhận của hắn sau này làm xong cũng sẽ được gửi tới.
"Vậy sau này ta không còn là kẻ vô công rỗi nghề nữa à."
"Hạo ca, ta có thể nói tin tức này cho người nhà không?"
Tiểu Bàn nhìn về phía Phương Hạo.
"Có thể."
Tiểu tổ câu cá này của bọn họ không phải là bí mật gì, cũng không cần phải giữ bí mật, tiết lộ với người nhà vẫn là có thể.
Chỉ là cơ sở này không thể tiết lộ ra ngoài.
Đối ngoại, bọn họ vẫn xưng là một tổ chức quan phương phụ trách câu cá.
Mà bình thường, bọn họ cũng không có chuyện gì, cứ làm việc của mình là được rồi, những thời gian khác cũng sẽ không bị quấy rầy, ngoại trừ khi nhận được nhiệm vụ, cần phải ra biển.
Sau khi Tiểu Bàn báo tin tức này cho người nhà, người nhà cũng rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận