Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 202: Điều động vệ tinh quan trắc, câu được thân phi cơ? 2

**Chương 202: Điều động vệ tinh quan trắc, câu được thân phi cơ? 2**
Trì hoãn một chút thời gian là chuyện hoàn toàn bình thường.
"Ổn định, ổn định, streamer sắp lên sóng rồi."
"Đúng vậy, có gì phải cuống cuồng lên, đợi streamer lên sóng là được."
"Ta cảm thấy chắc là streamer đang nghỉ ngơi, còn chưa dậy nổi."
Một nửa cư dân mạng thì nhàn nhã chờ đợi, một nửa cư dân mạng thì tâm lý nóng nảy.
Hashi ở đây cũng đang đợi Phương Hạo lên sóng.
Tối hôm qua, nàng ngủ không ngon giấc, trong đầu hiện lên toàn là bóng hình của Phương Hạo, nàng cũng không rõ tại sao.
Cứ như vậy nửa tỉnh nửa mê, nàng chịu đựng đến sáng.
Vội vã mở ra nền tảng Hổ Nhã, thấy Phương Hạo tạm thời chưa phát sóng trực tiếp, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Nàng cũng giống như đông đảo cư dân mạng, canh giữ ở thời gian phát sóng trực tiếp, chờ đợi Phương Hạo mở live stream.
Tương tự, ở bên phía tiểu Nhật tử, bọn họ cũng đang đợi Phương Hạo lên sóng.
"Người này sao còn chưa phát sóng a."
"Này đã mấy giờ rồi."
Một đám tiểu Nhật tử cũng sốt ruột chờ đợi.
Không đến được hiện trường câu cá, cũng không dám lén lút tiến vào vùng biển này, bọn họ chỉ có thể thông qua live stream để xem tình hình cụ thể.
"Sắp rồi."
"Chờ một chút."
Dù sao bọn họ cũng không biết rõ sẽ có chuyện gì trì hoãn, cho nên ngoài việc chờ đợi, cũng chẳng còn cách nào khác.
Chẳng lẽ bọn họ có thể tìm được Phương Hạo, uy h·iếp đối phương mở live stream sao?
Điều này căn bản là không thể.
Còn có bên phía Ưng Tử, bọn họ cũng đang chờ.
Bọn họ muốn nhìn xem, người câu cá chuyên nghiệp này có phải hay không là sẽ còn câu được thân máy bay.
Bọn họ cần chắc chắn một chút, chiếc phi cơ rớt ở biển này rốt cuộc có phải là F 22 của bọn họ không.
Mặc dù bọn họ đã điều tra, phân tích suy đoán chiếc phi cơ này có thể là bên Thỏ bắt chước F 22 của bọn họ, nhưng vẫn cần tận mắt chứng kiến.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Coi như là chắc chắn máy bay này là hàng nhái, bọn họ cũng muốn biết rõ chiếc phi cơ này bắt chước đạt đến trình độ nào.
"Người bên Thỏ không phải vẫn luôn rất chăm chỉ sao?"
"Tại sao còn không online mở live stream."
"Không phải là hôm nay không mở live stream chứ?"
Mọi người bên Ưng Tử bây giờ chỉ sợ Phương Hạo không mở live stream, vậy thì không thấy được tình hình cụ thể rồi.
"Có muốn hay không điều một vệ tinh đến vùng biển kia điều tra một chút?"
"Ừm, ta cảm thấy cần thiết."
"Ta luôn cảm giác cái tên Thỏ x·ấ·u bụng này, đang ngấm ngầm giở trò sau lưng chúng ta."
Ưng Tử bên này đã giao thiệp với chúng ta quá nhiều, giữa hai bên cũng đã quá quen thuộc. Chúng ta là 'sờ ưng tử qua sông', Ưng Tử chính là bị chúng ta hố cho sợ.
Cho nên lần này bọn họ cũng học khôn, quyết định điều một vệ tinh đến vùng biển kia để điều tra.
Với khả năng nhận biết cao, vệ tinh thăm dò vẫn có thể p·h·át hiện tình hình.
Vấn đề duy nhất trước mắt, chính là tìm được vị trí của bọn họ.
Đây mới là thật.
Dù sao vùng biển kia lớn như vậy, Ưng Tử cũng không dám chắc chắn là có thể tìm được.
Phương Hạo khẳng định cũng không ngờ tới, việc hắn không mở live stream sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Hắn cho rằng cùng lắm là một đám cư dân mạng sẽ n·h·ổ nước bọt mà thôi.
Trên thực tế, không chỉ có cư dân mạng trong nước, bao gồm cả cư dân mạng nước ngoài, cùng với mấy quốc gia khác cũng đều đang chăm chú.
Giờ phút này hắn cũng không để ý đến những thứ đó, bởi vì lúc này, hắn câu được một vật.
Đồ vật rất nặng.
So với cánh máy bay câu được trước kia thì nặng hơn rất nhiều.
Hử?
Trong nháy mắt, Phương Hạo liền tỉnh táo, trạng thái cũng thay đổi.
Hàn Hạm Trưởng cũng thay đổi ánh mắt, chăm chú nhìn Phương Hạo.
Có phải là vị trí thân phi cơ không?
Phương Hạo cũng không dám x·á·c định.
n·g·ư·ợ·c lại đang không có sử dụng 'Lực Đại Vô Cùng' thẻ, hắn không k·é·o nổi cái này, dù hắn dùng hết sức lực toàn thân, cũng không nhúc nhích.
Nói rõ đồ vật bên dưới là một vật khổng lồ.
Không nghi ngờ gì, Phương Hạo trực tiếp sử dụng một tấm thẻ 'Lực Đại Vô Cùng'.
Thẻ chính là để dùng, thời khắc mấu chốt như bây giờ không dùng, thì đợi đến lúc nào.
Dùng thẻ, cổ lực lượng trong thân thể lại trở lại.
Dù thời gian này tương đối ngắn ngủi, nhưng Phương Hạo vẫn rất hài lòng.
Thẻ 'Lực Đại Vô Cùng' này đã cung cấp cho hắn rất nhiều t·i·ệ·n lợi.
Nếu không, rất nhiều thứ dưới nước này, hắn đều không câu nổi.
Động một tí là đồ vật nặng mấy tấn, người bình thường làm sao câu được, đừng nói chi là còn có những thứ nặng mấy chục tấn, tr·ê·n trăm tấn.
Thậm chí Phương Hạo cảm thấy sau này chính mình có khả năng câu được những thứ nặng hơn ngàn tấn.
Có khí lực rồi, Phương Hạo suy đoán một chút sức nặng của vật này, hình như cũng tạm ổn.
Có chừng khoảng 4 tấn.
Đồ vật nặng bốn, năm tấn, vậy sẽ là cái gì?
Có phải là một bộ ph·ậ·n của thân máy bay không?
Nếu như là thân máy bay hoàn chỉnh, sức nặng nhất định không chỉ 4 tấn, ít nhất là khoảng 10 tấn.
Nhưng nếu chỉ có một bộ ph·ậ·n thân máy bay thì khó nói.
Hai cánh máy bay cũng bị c·ắ·t rời, thân máy bay đ·ứ·t gãy cũng không phải là chuyện không thể.
Chỉ là cái này cũng không chắc chắn được, còn phải câu lên mới biết.
Vạn nhất không phải thì sao?
Ai nói trước được.
Đồ vật dưới đáy biển nhiều như vậy, lỡ đâu lại có bảo t·à·ng gì đó.
Vậy cũng có thể.
Theo Phương Hạo quấn dây, đồ vật nhô lên, sự chú ý của mọi người trên thuyền cảnh s·á·t biển đều bị hấp dẫn, bao gồm cả hai vị chuyên gia nghiên cứu máy bay trên thuyền, bọn họ cũng đang mong đợi Phương Hạo câu được thân máy bay.
Không khí khẩn trương bao trùm.
Mọi người trong lòng cũng không tự chủ được mà khẩn trương, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
Bọn họ đều nhìn chằm chằm Phương Hạo, cũng đang nhìn mặt biển.
Chỉ hy vọng lần này câu được đồ vật là thân máy bay.
Có phải là thân máy bay không?
Khi đồ vật dần dần n·ổi lên mặt nước, tất cả mọi người đều nín thở.
Quá hồi hộp.
"Là đầu phi cơ!"
Đúng lúc này, có người tinh mắt nhận ra, k·í·c·h ·đ·ộ·n·g hô lên.
Sau khi âm thanh hô lên, mọi người cũng dần dần thấy được buồng lái máy bay này được câu lên, n·ổi lên mặt nước.
Là vị trí đầu máy bay.
Chỉ là vị trí phía sau buồng lái bị c·ắ·t ngang, vì vậy cũng chỉ có một bộ ph·ậ·n đầu phi cơ.
Nhưng coi như chỉ thấy một cái đầu máy bay, tâm tình mọi người cũng vô cùng k·í·c·h ·đ·ộ·n·g!
Bởi vì đây chính là đồ vật bọn họ mong muốn câu được.
Dù chỉ là một phần trong đó, nhưng ít ra cũng coi là đã câu lên.
"Ha ha, thật sự là câu lên được rồi."
Vốn là còn chút không tin có thể câu được thân máy bay, hai vị chuyên gia càng k·í·c·h ·đ·ộ·n·g đến quên hết tất cả.
Bọn họ lập tức xông tới, còn chạy nhanh hơn cả Hàn Hạm Trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận