Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 61: Câu được hoàng kim?

**Chương 61: Câu được hoàng kim?**
Khi thấy phao chìm xuống, Phương Hạo trong nháy mắt lại cảm thấy căng thẳng.
Lần này là cá hay là thứ gì khác?
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm mặt sông.
Phao chìm xuống một thoáng rồi lại nổi lên.
Động tác này lặp đi lặp lại mấy lần.
Rõ ràng là có cá đang ăn mồi câu.
"Phốc thông."
Đúng lúc đó, một con cá từ mặt nước nhảy lên, vị trí nó nhảy lên chính là chỗ cần câu của Phương Hạo, từ bên trái nhảy sang bên phải, giống như coi cần câu của hắn là Long Môn.
"Con bà nó, con cá này có ý gì?
Ở trước mặt ta khoe khoang?
Hay là đang khiêu khích ta?"
"Streamer, con cá này có phải là đang cảm tạ ngươi đã hào phóng thả mồi câu không?"
"Ha ha ha, hào phóng."
"Phải hào phóng chứ, streamer trước đó đã đánh ổ thả nhiều mồi câu như vậy, nhà ai đi câu cá có chủ kênh nào xa hoa như vậy?"
"Streamer, con cá này đang khiêu khích ngươi, không thể nhịn được, bơm nước, phải bơm nước!"
"Bơm nước cạn, xem nó còn có thể phách lối trước mặt không."
"Nào, mới vừa rồi ai kêu bơm nước, ta cho ngươi một ngàn tệ, không, cho ngươi một vạn tệ, nếu như ngươi có thể hút cạn chỗ nước này, ta liền phục ngươi."
Phương Hạo cũng liếc nhìn một số bình luận đề cập đến việc bơm nước, nhất thời lên tiếng trong kênh.
Nhìn những người này, ai dám đáp ứng.
Bơm nước, ý nghĩ như vậy cũng dám nghĩ.
Đây không phải là vũng nước đọng.
Đây chính là một trong hai nhánh sông lớn nhất biên giới Tân Giang.
Thậm chí lượng nước chảy còn vượt qua cả nhánh sông Tân Giang kia!
"Streamer, cho ít tiền như vậy rất khó làm."
"Mới một vạn tệ, ngay cả tiền nhân công cũng không đủ."
"Hạo ca, nếu như anh trả đủ tiền, đừng nói là hút cạn con sông này, coi như là lắp thang máy trên đỉnh Everest, dán gạch sứ cho Vạn Lý Trường Thành cũng không thành vấn đề."
"666, chúng ta nhận công trình này."
"Đừng tranh, cái này là của chúng ta!"
Thấy những người này càng nói càng quá đáng, ngay cả lắp thang máy ở Everest, dán gạch sứ cho Vạn Lý Trường Thành đều lôi ra, Phương Hạo chỉ liếc qua, tiếp tục tập trung vào việc câu cá.
Những người này thật là càng nói càng kéo.
Nhưng lưỡi câu của Phương Hạo lại khôi phục bình tĩnh.
Thấy hồi lâu cũng không có động tĩnh.
Phương Hạo vẫn quyết định cầm cần câu lên xem tình hình lưỡi câu thế nào.
Hắn nhấc cái cần câu vừa rồi lên.
Chỉ là khi hắn cầm cần câu, chuẩn bị nhấc lên.
Ừ?
Lại phát giác có điều không đúng.
Sức nặng không đúng.
Không thể nào.
Lại câu được vật khác rồi hả?
Cá là khẳng định không thể.
Nếu câu được cá, cá sẽ giãy giụa, không thể nào không có động tĩnh gì, phao cũng sẽ bị kéo xuống.
Cảm giác lực ở tay cũng khác.
Cho nên hắn có thể xác định, đây nhất định là câu được thứ gì.
Nước sông dù sao cũng là nước chảy, không giống như đập chứa nước, câu được đồ vật là chuyện bình thường.
Không biết lần này sẽ câu được cái gì?
Sức nặng có vẻ ổn, không quá nặng, đại khái khoảng hai cân.
Đồ vật không nặng, Phương Hạo rất dễ dàng kéo lên.
Khi đồ vật được câu lên, có thể thấy đây là một chuỗi, không khác gì đồ trang sức.
Lưỡi câu móc vào vật này, rất chắc chắn.
"Ừ?"
"Đây là đồ trang sức của phụ nữ?"
"Không đúng!"
Ban đầu Phương Hạo cho rằng đây chỉ là đồ trang sức bình thường, nhưng khi hắn thấy phía trên lộ ra màu vàng, lập tức tỉnh táo lại.
Đây là hoàng kim!
Không sai, chính là hoàng kim đồ trang sức.
"Ngọa Tào", sắp tới hai cân đồ trang sức bằng vàng, thứ này có giá trị bao nhiêu tiền?
Một cân là năm trăm gram, hai cân chính là một ngàn gram.
Một gram theo giá vàng trước mặt 350 tệ, vật này có giá ba trăm năm chục ngàn tệ.
Đây vẫn chỉ là giá vàng, còn chưa tính chi phí chế tác.
Nếu đồ trang sức này là đồ cổ truyền lại, vậy thì càng đáng giá, không phải chỉ tính giá trị vàng, mà phải tính theo giá trị đồ cổ.
Bất quá Phương Hạo còn phải xác định đây có phải hoàng kim thật không, tránh mừng hụt một phen.
Khi Phương Hạo chú ý tới vật này, những người xem trên kênh cũng chú ý tới tình huống này.
"Streamer lần này câu lên đồ trang sức?"
"Sao lại có chút ánh sáng vàng, tê, không phải là hoàng kim chứ?"
Ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn, nhất là đồ vật này được đèn pin chiếu vào, lại phát ra ánh sáng vàng.
Điều này lập tức khiến người ta suy đoán, đây có phải là hoàng kim không.
Phương Hạo cầm vật này trong tay ước lượng, phân lượng rất nặng, thuần túy từ sức nặng mà nói, đây là hoàng kim, xác suất rất lớn.
Đương nhiên, cũng không loại trừ là mạ vàng.
Nếu là đồ trang sức hoàng kim thật, ai lại vứt bỏ.
Như vậy quá phá của.
"Nếu lần này câu được đồ trang sức hoàng kim, streamer phát tài rồi."
"Từ sức nặng mà xem, đây nhất định không phải ni lông."
Một đám người mắt đều sáng lên, trong nháy mắt kênh lại trở nên náo nhiệt.
"Nếu như không phải mạ vàng, vậy thì phát tài."
"Ta ngày mai sẽ đến chỗ streamer câu cá, hy vọng cũng có thể câu được đồ trang sức hoàng kim."
Có người thậm chí dự định ngày mai đến Tân Giang câu cá.
"Hắc hắc, chư vị huynh đệ, ta đã rời giường, chuẩn bị đi ngay bây giờ."
Vị này là người bản địa ở Tân Giang.
Cả đêm rời giường, chuẩn bị đi câu đêm.
Ngủ?
Còn ngủ cái gì.
Bây giờ ai còn ngủ được.
Khi nhìn thấy Phương Hạo câu được hoàng kim đồ trang sức, còn ai có tâm trạng ngủ.
"Ngọa tào, ngươi lão lục này lại không nói tiếng nào đi ngay, chờ ta một chút."
"Ta cũng đi."
Một số người cũng muốn thử vận may, xem mình có thể câu được đồ trang sức hoàng kim không.
"Streamer tối nay vận khí hack."
"Mặc dù không câu được cá, nhưng đồ này đáng giá hơn cá nhiều."
Đây là lần đầu tiên mọi người không trêu chọc Phương Hạo.
Ngược lại, từng người có vẻ ghen tị.
Quá hâm mộ.
Ngươi câu được đồ vật bình thường, mọi người chỉ coi như trò vui.
Nhưng ngươi câu được bảo bối, đó lại là chuyện khác.
"Streamer ngày mai cầm đến tiệm vàng kiểm tra xem."
Có người đề nghị.
Như vậy có thể xác định đây có phải đồ trang sức hoàng kim hay không, hay là vật liệu gì.
Bất quá nhìn bề ngoài, đại khái là hoàng kim.
Trừ phi vận khí không tốt, là đồ mạ vàng, vậy thì không còn cách nào khác.
Phương Hạo cầm đồ trang sức này lên quan sát hồi lâu, cũng không nhìn ra được gì.
Hắn chưa từng tiếp xúc với vật này.
"Ồ, các ngươi có cảm thấy, đồ trang sức này có phải do con cá vừa rồi treo lên không?"
Lúc này, một người xem nghĩ tới hình ảnh con cá đột nhiên nhảy lên khỏi mặt nước, nhảy qua cần câu.
Sau đó hỏi.
"Không thể nào?"
"Cá có thông minh như vậy?"
"Vậy chắc không phải cá, mà là Ngư Yêu."
"Sau khi lập nước không cho phép thành tinh, có lẽ đây chỉ là trùng hợp."
Mà khi mọi người thảo luận, Hạ Chấn Dân đã trên đường đến tìm Phương Hạo.
Hắn lái xe, từ một thành phố khác lên đường cao tốc.
Đi đường cao tốc, khoảng hai tiếng rưỡi là đến nơi.
Bây giờ hắn hận không thể không ngừng nghỉ, trực tiếp chạy đến.
Hắn có một dự cảm đặc biệt, luôn cảm thấy chuyến đi Tân Giang này, sẽ mang đến cho mình một bất ngờ lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận