Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 133: Không có ngòi nổ, Ngư Lôi còn có thể nổ sao? Ở tuyến các loại, rất cấp bách!

**Chương 133: Không có ngòi nổ, ngư lôi còn có thể nổ sao? Đang trực tuyến chờ, rất gấp!**
Mọi người đều nhìn ra được Phương Hạo câu được đồ vật rất nặng.
Ngay cả mạn thuyền cũng chìm sâu hơn, sức nặng này tự nhiên không hề nhẹ.
Tất cả đều đang suy đoán Phương Hạo câu được là vật gì.
Thậm chí có người còn đoán là Godzilla.
150 mét.
100 mét.
Đồ vật được câu lên càng ngày càng gần.
Phương Hạo vẫn còn chưa đoán được đây là vật gì, tất cả phải đợi câu lên rồi mới biết rõ.
Có thể là bất cứ thứ gì vô dụng, là phế phẩm.
Cũng có thể là bảo vật gì đó.
Bảy mươi mét.
50 mét.
Khoảng cách càng ngày càng gần.
Phương Hạo căng thẳng thần kinh, động tác trong tay cũng không hề chậm lại.
Cho đến khi đem đồ vật cho câu nổi lên trên mặt nước.
Khi thấy vật này, Phương Hạo nhất thời còn chưa nhìn ra đây là thứ gì, Cơ Giới Chi Nhãn của hắn chỉ có thể cho ra thông tin khi tiếp xúc được vật phẩm, hoặc là ở khoảng cách nhất định.
Nhìn dáng vẻ có chút tương tự với máy dò mà lần trước hắn câu được.
Nhưng so sánh với máy dò, vật này thon dài hơn, lại còn do chừng mấy đoạn tạo thành, bên trên vật này còn treo móc một ít rong biển.
"Đây là cái gì?"
Tiểu Bàn và lão Diệp hai người cũng không nhận ra được.
Phương Hạo cũng không chắc chắn đây là cái gì, dứt khoát đem đồ vật tiếp tục câu lên, sau đó đặt ở trên boong.
Vật này dài chừng năm thước, chiếm hơn nửa vị trí trên boong thuyền.
"Máy thăm dò?"
"Hay là thiết bị gì?"
"Cái này không giống máy dò lần trước."
"Ngọa tào, đây là ngư lôi!"
Lúc Phương Hạo đem đồ vật câu lên, có một vài thủy hữu kiến thức rộng trong phòng live stream dẫn đầu nhận ra đây là vật gì.
Trong nháy mắt kinh ngạc.
Vật này lại là ngư lôi?
Phương Hạo lần này câu cá lại câu được ngư lôi?
"Streamer chạy mau! Nguy hiểm! ! !"
"Chạy cái rắm, thuyền này nhỏ như vậy, ngư lôi thật sự nổ, một người cũng không chạy thoát."
"Xong rồi xong rồi, sau này không còn được xem streamer live stream nữa."
Không ít người che kín mắt, chỉ chừa một khe hở nhỏ bằng ngón tay để nhìn.
Bọn họ rất sợ xuất hiện chút gì ngoài ý muốn, sau đó "bùm" một tiếng, tất cả tan thành mây khói, không còn gì cả.
Nếu như vậy, sau này sẽ không còn được thấy Phương Hạo live stream nữa.
Vậy thì không được.
Bọn họ còn chưa xem đủ Phương Hạo live stream, làm sao có thể "đăng xuất" sớm như vậy.
"Lôi lôi, ngươi ngàn vạn lần đừng nổ."
"Streamer, vận khí của ngươi lần này quá xui xẻo, lại câu được ngư lôi."
Hiện tại một đám người đều thay Phương Hạo cầu nguyện, hy vọng viên ngư lôi hắn câu được không nổ.
Nếu nổ, tất cả sẽ xong.
Sau khi Phương Hạo đem đồ vật câu lên, Tiểu Bàn và lão Diệp hai người đều vây lại xem.
Trong mắt Phương Hạo, đồng thời xuất hiện một dòng thông tin.
【 Tên: TG-1 ngư lôi chống tàu ngầm 】 【 】 【 Trạng thái: Ngòi nổ hư hại, tạm thời không sử dụng được, hệ số nguy hiểm: 0. 】 Lúc Phương Hạo nhìn thấy ngư lôi, cả người cũng căng thẳng, toàn thân dựng tóc gáy.
Ngọa tào, lần này lại câu được ngư lôi!
Đây chính là đồ vật c·hết người, nói không sợ là giả.
Nhưng may mà Phương Hạo thấy được dòng nhắc nhở phía sau, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cả người buông lỏng.
Cũng may vật này ngòi nổ đã hư hại, tạm thời không sử dụng được, nói cách khác không thể nổ.
Nếu không nổ, còn có gì phải lo lắng.
Hơn nữa phía sau còn có một nhắc nhở, hệ số nguy hiểm là 0.
Cái này càng không cần phải sợ.
Một chút nguy hiểm cũng không có.
Phương Hạo lập tức bình tĩnh lại.
"Hạo ca, vật này là gì?"
Tiểu Bàn đưa tay sờ mặt ngoài ngư lôi, vẫn không đoán được, đồng thời thấy đồ vật dài như vậy bày ở chỗ này, hơi chiếm vị trí.
Hắn thử nhấc một chút, phát hiện vẫn không nhúc nhích.
Đồ vật này quá nặng, hắn không thể nhấc nổi.
Ít nhất phỏng chừng nặng cả ngàn cân.
Vật nặng như vậy, Tiểu Bàn làm sao nhấc nổi?
Cho dù là Phương Hạo, cũng cần dùng đến thẻ lực đại vô cùng.
"Ngư lôi."
"Há, hóa ra là ngư lôi..."
"Ngư lôi! ! !"
Sợ!
Ban đầu Tiểu Bàn còn chưa kịp phản ứng, vẫn cẩn thận quan sát ngư lôi, thậm chí còn muốn sờ thêm, đến khi phản ứng lại, thanh âm tăng cao mấy chục lần, âm điệu đều thay đổi, cả người sợ choáng váng, trong nháy mắt lùi về phía sau kéo dài khoảng cách, sau đó ngồi bệt trên boong.
Trong ánh mắt lộ ra chút sợ hãi, có chút sợ sệt nhìn ngư lôi trước mắt.
Sợ hãi. jpg.
Bộ dáng kia hoàn toàn khác biệt so với trước.
Trước không biết đây là ngư lôi, hắn còn tò mò quan sát.
Mà giờ khắc này, hắn đã sợ đến không dám đến gần, có thể trốn bao xa thì trốn bấy xa.
Vạn nhất ngư lôi nổ thì ai nói trúng được.
Nhưng thuyền này nhỏ như vậy, hắn trốn thế nào cũng không thoát.
Tiểu Bàn trong lòng chỉ có một ý nghĩ, mẹ ơi con muốn về nhà.
Lão Diệp bên này cũng hoảng sợ, vốn định chạm vào ngư lôi, nhưng tay dừng giữa không trung.
Nhất thời không biết nên rút tay về, hay tiếp tục sờ ngư lôi, hình như là nên rút tay về.
Hắn không dám sờ nữa.
Sờ ngư lôi, chán sống rồi.
Lúc nãy không biết, không cảm thấy gì, người không biết không sợ.
Nhưng bây giờ đã biết, mọi chuyện không giống nhau, hắn lo lắng ngư lôi có thể nổ.
Ngư lôi này đối với bọn hắn mà nói, chính là một quả lựu đạn,随,có thể nổ bất cứ lúc nào, bọn họ không biết rõ lúc nào sẽ nổ.
Có lẽ là bây giờ, có lẽ là sau một khắc.
Đây chính là nguyên nhân bọn họ lo lắng.
Thế giới này tươi đẹp như vậy, bọn họ còn chưa sống đủ.
Hơn nữa lần này ra biển còn câu được con cá lớn như vậy, vừa mới hưởng thụ khoái cảm câu cá.
Không muốn c·hết vô nghĩa như vậy.
"Các ngươi yên tâm, ngư lôi này tạm thời không nổ."
Phương Hạo có Cơ Giới Chi Nhãn, biết rõ tình huống ngư lôi, tất cả thông tin hắn đều nắm giữ.
Lúc hai người kia đang sợ, hắn lại vỗ vào ngư lôi.
Tay tiếp xúc bề mặt kim loại, phát ra âm thanh "đương đương".
Lão Diệp không tự chủ nuốt nước bọt, "Streamer, hay là ném ngư lôi về biển đi."
Dù Phương Hạo nói vậy, không một người nào cảm thấy ngư lôi không nguy hiểm.
Lão Diệp sau khi hoàn hồn, đề nghị Phương Hạo ném ngư lôi về biển.
Vật này cầm trong tay, chán sống.
"Streamer còn dám đến gần! ! ! Không muốn sống nữa sao?"
"Streamer vội vàng chạy càng xa càng tốt."
"Đúng đúng đúng, nghe vẫn là Diệp ca, vội vàng ném ngư lôi về biển, mạng chó quan trọng hơn."
"Streamer ngươi cũng phải suy tính đến tâm tình fan của chúng ta, chúng ta không muốn ngươi "tráng niên mất sớm"."
"Ô ô, streamer ngươi đừng vọng động."
Một đám thủy hữu lúc này lo lắng gần c·hết cho Phương Hạo, lo lắng ngư lôi sẽ nổ, lo lắng hắn sẽ bị nổ c·hết.
Tiểu Bàn đã sợ đến tái mặt, sớm trốn vào xó xỉnh, đừng nói nói chuyện, đến gần hắn cũng không muốn.
Phương Hạo cũng chú ý tới đám thủy hữu khuyên trong phòng live stream, biết rõ bọn họ muốn tốt cho mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận