Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 172: Bán sỉ đáy biển máy thăm dò rồi

**Chương 172: Bán sỉ máy thăm dò đáy biển**
Mới đó đã bao lâu, vậy mà đã câu được ba cái máy thăm dò, tốc độ này quả thực không thể tin nổi.
Thậm chí rất nhiều người đều sợ đến ngây người.
Mọi người sự chú ý cũng từ việc tiểu mập câu được cá, chuyển sang Phương Hạo.
Cá bây giờ cũng không còn hấp dẫn nữa.
Ngược lại, mọi người càng chú ý đến việc câu được máy thăm dò này.
Đây đã là cái thứ ba!
"Đây cũng là máy thăm dò của bọn tiểu Nhật?"
"Streamer, anh là máy dò tìm máy thăm dò à?"
Hiệu suất này quá kinh khủng đi.
Cứ như thể anh ta đặc biệt đến đây vì những chiếc máy thăm dò này.
So với việc câu được thuyền chìm trước kia còn mạnh hơn, chẳng mấy chốc đã câu được ba cái.
Cảm giác này giống như là rơi vào ổ máy thăm dò, còn đặc biệt là ổ máy thăm dò của bọn tiểu Nhật.
Bởi vì ba món đồ Phương Hạo câu được đều là máy thăm dò của tiểu Nhật.
"Không lẽ nào lại đem máy thăm dò dưới biển vớt hết lên trên?"
"Đây là đến bán sỉ máy thăm dò đáy biển sao?"
Ba cái máy thăm dò, giờ phút này đều đang ở tr·ê·n thuyền, xếp chồng lên nhau.
Câu được đều là của tiểu Nhật.
"Tiểu Nhật bên kia có khi nào phát điên lên không?"
Tiểu Nhật có điên hay không thì không biết rõ.
Nhưng Phương Hạo thì đang phát điên lên.
Biểu tình c·ứ·n·g đờ tr·ê·n mặt, người đã tê rần.
Lại câu được một cái máy thăm dò.
Vận khí này cũng thật là quỷ dị, cũng không biết nên hình dung như thế nào.
Chính hắn đều phải hoài nghi mình có phải đã lắp một cái máy móc đặc thù gì đó, mới có thể liên tục câu được những thứ này.
Chuyện này hoàn toàn không cách nào dùng khoa học để giải t·h·í·c·h.
Bất quá hình như những chuyện hắn t·r·ải qua, đều không thể giải t·h·í·c·h bằng khoa học.
Ai!
Đau hết cả trứng.
Bây giờ Phương Hạo cũng không biết phải nói cái gì cho phải.
Mấy người tr·ê·n thuyền đồng dạng cũng là nhìn đến ngây người.
Cũng không biết phải nói cái gì cho phải.
Cảm giác giống như là nằm mơ, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
"Tiền thưởng này phải tính thế nào?"
Là dựa th·e·o từng cái để tính?
Hay là ba cái tính một?
Lần này không hiểu.
"Quản hắn bao nhiêu, đến lúc đó toàn bộ nộp lên là biết." Lão Cao ngược lại là không để ý tiền thưởng bao nhiêu, đây không phải trọng điểm hắn chú ý, hắn lại không t·h·iếu tiền.
Hắn cảm thấy hứng thú hơn là việc Phương Hạo câu được những máy thăm dò này.
"Không biết sau này còn có thể tiếp tục câu được máy thăm dò hay không."
Tiểu bàn lẩm bẩm một tiếng, bây giờ tâm lý hắn lại rất mong Phương Hạo tiếp tục câu được máy thăm dò, nhưng không t·i·ệ·n nói trước mặt Phương Hạo, sợ kích t·h·í·c·h đối phương.
Hắn hiểu Phương Hạo, biết rõ bây giờ tâm lý hắn khẳng định rất tan nát.
Liên tục ba lần câu được đều là máy thăm dò, đây nếu là đổi thành những người khác, chỉ sợ sớm đã không kềm được.
Ngay cả một người có tâm tính tốt như Phương Hạo, cũng t·h·iếu chút nữa không giữ được bình tĩnh.
Con mẹ nó, cá đâu?
Sao người khác lại câu được cá, còn mình lại câu được máy thăm dò.
Đều là cùng đi câu.
Thấy tiểu bàn câu được cá ngừ đại dương, hắn nhìn đến không biết có bao nhiêu khó chịu.
Đều hâm mộ đến phát khóc.
"Vậy ta còn câu nữa không?" Tiểu bàn yếu ớt hỏi.
"Câu, sao lại không câu."
Phương Hạo không tin, hôm nay hắn không câu được cá, lại liên tục câu được máy thăm dò.
Câu được ba cái máy thăm dò, chắc là đủ rồi chứ.
Nhân xui xẻo cũng có một cái hạn độ.
Đã đến lần thứ ba.
Phương Hạo tin tưởng vận may của mình, sớm muộn cũng sẽ chuyển biến tốt.
Không thể nào liên tục câu được máy thăm dò.
Coi như là hắn muốn câu, máy thăm dò dưới đáy biển cũng không nhất định có nhiều như vậy.
Phương Hạo cùng nó giằng co.
Không tin sẽ còn tiếp tục câu được.
Sau đó, bọn họ lại báo cảnh s·á·t, tiến hành báo cáo.
Cảnh s·á·t biển: "Các cậu lại câu được?"
Bọn họ đều bị kinh động, tưởng rằng mình nghe lầm.
Lần thứ mấy rồi? Lần thứ ba.
Vận may này.
Cảnh s·á·t biển cũng không biết phải nói gì.
"Cậu hack à?"
"Không."
"Lại là máy thăm dò của tiểu Nhật?"
" Ừ."
"Làm tốt lắm!"
Thêm dầu vào lửa.
"Cậu cứ tiếp tục vớt thêm đi, đem máy thăm dò ở vùng biển này vớt sạch luôn." Cảnh s·á·t biển còn k·í·c·h động hơn bất cứ ai.
"..." Phương Hạo sắc mặt c·ứ·n·g đờ.
Câu thêm mấy cái?
Cảnh s·á·t thúc thúc, anh cũng quá coi trọng ta, ta là tới câu cá.
Hơn nữa, ta thật sự không muốn lại câu được máy thăm dò nữa.
Văn cầu anh cho ta con cá đi, đây mới là thực tế.
"Ha ha, streamer, anh xem, đến cả cảnh s·á·t biển thúc thúc cũng bảo anh tiếp tục câu máy thăm dò."
"Xem ra người ta đã nhìn thấu anh, anh là không có khả năng câu được cá."
"Streamer, đừng vùng vẫy, chúng ta tiếp tục chuyển sang chỗ khác câu máy thăm dò!"
"Chúng ta xem xem rốt cục có thể câu được mấy cái máy thăm dò."
Đám thủy hữu trong live stream, đều cười đến không nhặt mồm lên được.
Bọn họ chính là thích thấy Phương Hạo gặp xui xẻo.
Điều này thật sự là rất thú vị.
Bây giờ đã câu được ba cái máy thăm dò, mọi người thật sự tò mò sau này còn có thể câu được mấy cái nữa.
Đây nếu là tiếp tục câu, có phải thật sự có thể đem hết máy thăm dò ở vùng biển này vớt lên không.
Cái này đúng là một chuyện đáng mong đợi.
Tàu của tiểu Nhật.
Bọn họ lại có thêm một máy thăm dò mất tín hiệu.
Những máy thăm dò này chính là như vậy, một khi b·ị đ·ánh vớt, sẽ tự động ngừng hoạt động, tín hiệu cũng sẽ dừng gửi đi.
Đây cũng là vì sợ bị truy tìm nguồn gốc dò xét đến tung tích tàu bè.
"Lại m·ấ·t tín hiệu một cái máy thăm dò."
Đây đã là cái thứ ba.
Đám tiểu Nhật vẫn không rõ tình hình.
Nhưng mà, trong lòng chúng, có một dự cảm không tốt.
Những máy thăm dò này mất tín hiệu quá nhanh, có phải hay không là, vị trí đã sớm bị p·h·át hiện?
"Chúng ta không phải là bị thỏ theo dõi chứ."
Bây giờ chúng sợ nhất chính là điều này.
Dù sao bọn họ cũng lén lút ngụy trang trà trộn vào.
Nếu bị p·h·át hiện, đó chính là phiền toái lớn.
Gần đây vùng biển phía đông này thực sự là quá mức náo nhiệt, bọn họ không dám ở lại quá lâu.
Trên thực tế, cảnh s·á·t biển đúng là đang đi tuần, nếu bọn họ không chú ý, rất dễ đụng phải.
Đây cũng là lý do tại sao bọn họ muốn sớm đem máy thăm dò vớt lên, sớm vớt được, sớm rời đi.
Nhưng bây giờ, bọn họ muốn vớt máy thăm dò, nhưng lại lần lượt không thấy.
Rõ ràng là bị người khác vớt đi.
"Nhanh chóng đến vị trí đặt máy thăm dò tiếp theo, nếu không ta sợ chậm một bước, tín hiệu lại biến m·ấ·t."
Bây giờ tiểu Nhật rất lo lắng, kinh hồn bạt vía.
Dù sao bọn họ cũng đến đây gây sự.
Nếu bị bắt tại trận, vậy thì phiền phức to.
Phương Hạo xoa xoa mặt, cố gắng lấy lại tinh thần.
Càng những lúc thế này, hắn lại càng không tin mình không câu được cá.
Mấy người tiếp tục ở lại chỗ cũ câu cá.
Đợi khoảng năm phút, lão Cao cuối cùng cũng câu được một con cá ngừ đại dương hơn bốn mươi cân.
Hắn lại lên hàng.
Lần này câu được cá ngừ đại dương, lão Cao tâm tình cũng rất tốt, với hắn mà nói, đây là một khởi đầu tốt đẹp.
Cá ngừ đại dương sau khi bị câu lên, rất nhanh sẽ biết t·ử, loại cá này hô hấp thông qua việc không ngừng vận động, yêu cầu dòng nước chảy qua mang để hấp thụ oxy, một khi dừng lại, chúng sẽ không có đủ oxy, sẽ c·hết rất nhanh, cá c·hết và cá tươi khác biệt rất lớn, cho nên cần phải nhanh chóng xử lý con cá này để đông lạnh bảo quản.
Như vậy thì coi như là trở lại tr·ê·n bờ, đó vẫn là cá ngừ đại dương tươi ngon nhất.
Thấy những người bạn nhỏ tr·ê·n thuyền không ngừng câu được cá, Phương Hạo trong lòng hâm mộ không thôi.
Sao lại không đến lượt mình?
Nhìn cần câu yên tĩnh kia, thật sự rất tức giận.
Ngoài trừ những lúc câu được những thứ khác, cần câu này chẳng hề có chút động tĩnh nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận