Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 176: Câu được một cái cổ quái thùng chứa hàng

**Chương 176: Câu được một cái thùng chứa hàng cổ quái**
Bọn tiểu Nhật luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không thể nói rõ ra được.
Hình như có chỗ nào đó rất kỳ quái.
Đặc biệt là khi chúng thất vọng quay trở về, cảm giác này càng trở nên rõ ràng. Cho nên sau khi về, bọn họ quyết định trước tiên đi tìm hiểu tình hình cụ thể rồi mới tính tiếp.
Phải làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nếu không làm rõ vấn đề này, bọn họ sẽ không dám bén mảng đến vùng biển kia trong một thời gian ngắn.
Quá kỳ lạ.
Còn nữa, rốt cuộc là thứ gì đã vớt được máy dò của bọn họ.
Tại sao trong một thời gian ngắn như vậy, lại bị vớt lên nhiều như thế.
Đối phương đã phát hiện bằng cách nào?
Phải biết rằng, máy dò thả ở trong biển, chẳng khác nào giấu một cây kim trong đống bông.
Làm sao có thể dễ tìm như vậy.
Chắc chắn là có vấn đề.
Trừ khi đối phương đã nghiên cứu ra một loại công cụ tân tiến nào đó, có thể tìm được máy dò trong biển, thì may ra mới có tốc độ này.
Nhưng điều này có khả thi không?
Trước đó, chưa từng có bất kỳ tin tức nào về công cụ này được tiết lộ.
Ngay cả cha của bọn họ, phía "ưng t·ử", cũng không có kỹ thuật như vậy, đối phương cũng có thể nghiên cứu chế tạo ra sao?
Thật kỳ quái.
Phía tiểu Nhật đang hoài nghi có phải có ai đó đã nghiên cứu ra một loại công cụ mới, có thể phát hiện máy dò trong biển hay không.
Khả năng này có vẻ cao hơn một chút.
Bất kể thế nào, bây giờ chúng muốn làm rõ tình hình trước, mới có thể dễ dàng sắp xếp các bước tiếp theo.
Nếu không, trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ không lại lẻn vào vùng biển của đối phương để đặt máy dò nữa.
Tuy nhiên...
Khi chúng thăm dò được chân tướng của sự việc, tất cả đều trợn tròn mắt.
Bởi vì thông tin thăm dò được hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của chúng.
"Máy dò là bị một người câu cá chuyên nghiệp câu được trong khi đang câu cá."
"?"
"Không phải là bị thỏ đánh vớt lên sao?"
Rõ ràng, sau khi biết được thông tin này, ý nghĩ đầu tiên trong đầu bọn họ chính là không tin.
Ai mà tin được chứ, đầu óc có vấn đề mới tin.
Ngư dân bình thường, cho dù có dùng lưới cá vớt cả một ngày, cũng chưa chắc đã vớt được một cái.
Huống chi hắn lại đang câu cá.
Câu cá mà có thể câu được vật này sao?
Lại còn câu được nhiều cái, không chỉ một.
Người bình thường khi nghe nói như vậy, cũng sẽ không tin tưởng.
Có thể cho đến khi video được đặt trước mặt chúng, bọn họ không thể không tin.
Hình ảnh Phương Hạo livestream câu được máy dò, đang hiển hiện trước mặt chúng.
Khi nhìn thấy hình ảnh video livestream, bọn họ suýt chút nữa không tin vào mắt mình, cả người hoàn toàn không dám tin, miệng há hốc.
Mỗi một tên tiểu Nhật khi nhìn thấy hình ảnh video câu được máy dò, đều có biểu cảm giống nhau.
Quá kinh ngạc.
Cảnh tượng như vậy, trực tiếp đánh vào bộ não to bằng hạt đào của bọn họ, làm mới tam quan của chúng.
Bọn họ chưa từng thấy một người nào có thể câu được máy dò.
Chuyện này quá thần kỳ.
Hoàn toàn không dám tin, đây là việc con người có thể câu lên được.
Rốt cuộc là phải có vận may như thế nào, mới có thể làm được đến mức này.
"Có tài liệu của hắn không?"
"Trước mắt vẫn đang thu thập."
"Bát dát, tăng tốc độ lên." (Baka - đồ ngốc)
"Hey."
Dưới sự thu thập của bọn họ, rất nhanh một phần tài liệu liên quan đến Phương Hạo xuất hiện trước mặt chúng.
"Người câu cá chuyên nghiệp này là một streamer câu cá, đã từng câu được t·h·i t·hể, súng pháo, xe, còn có ngư lôi, thuyền chìm..."
Những sự tích của Phương Hạo, cũng lần lượt được đặt trước mặt chúng.
Những người này sau khi biết được điều này, càng kinh ngạc đến mức miệng có thể nuốt trọn một quả trứng gà.
Người này câu được toàn những thứ kỳ quái.
Chưa từng câu được con cá nào sao?
Chuyện này quá kỳ lạ rồi!
Thảo nào hắn có thể câu được máy dò.
Nếu biết máy dò là do Phương Hạo câu được, bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm một chút.
Chỉ là một thường dân câu lên, vậy thì dễ giải quyết.
Bọn họ có thể lại lần nữa lẻn vào, tìm tới vị trí của người câu cá chuyên nghiệp kia, sau đó cướp lại đồ vật.
Chỉ cần mình chạy nhanh, sẽ không bị vây bắt.
Tiểu Nhật ở bên này lên kế hoạch, chuẩn bị lại lần nữa lẻn vào ra tay với Phương Hạo, chỉ cần đối phương còn ở trong vùng biển câu cá, bọn họ liền có thể tìm được.
Đối phương không phải là một streamer câu cá hay sao, chỉ cần chú ý hắn, là có thể nhanh chóng tìm thấy.
Nhưng khi bọn họ chú ý Phương Hạo, đi xem livestream của Phương Hạo...
Sắc mặt lại lần nữa biến đổi.
Lần này là bị dọa sợ.
"Bát dát..."
"Người này sao lại chạy lên thuyền cảnh sát biển rồi?"
Lúc này bọn họ muốn tức c·h·ết.
Bọn họ không thể ngờ rằng, bây giờ Phương Hạo lại chạy lên thuyền cảnh sát biển để câu cá.
Thuyền cảnh sát biển a...
Vậy thì làm sao còn có thể đối phó hắn.
Lập tức bỏ đi ý nghĩ này.
Không vui.
Ở trên thuyền cảnh sát biển câu cá, chuyện này chẳng khác nào thỏ tự mình đánh vớt, không có gì khác biệt.
Hơn nữa nhìn tư thế của đối phương, chính là muốn đem máy dò trong vùng biển này câu hết lên, hình như bây giờ người ta đã câu được bảy cái rồi.
Tiểu Nhật nhìn mà tê cả da đầu.
Càng xem càng kinh hãi.
Biểu hiện của Phương Hạo, khiến chúng sợ hãi.
Lần này, e rằng những chiếc máy dò trong vùng biển này, toàn bộ đều sẽ bị câu lên hết.
Hơn nữa người ta lại đang ở trên thuyền cảnh sát biển câu cá, bọn họ còn không có cách nào ra tay ngăn cản.
Bọn họ không biết nên vui mừng vì mình đã chạy nhanh, hay là nói xui xẻo.
Nhìn điệu bộ này, trong khoảng thời gian này bọn họ không thể nào đặt máy dò ở vùng biển này được nữa.
Chẳng phải thả một cái, sẽ bị câu lên một cái hay sao.
Bọn họ không có ngu ngốc như vậy, lại ngại máy dò của mình nhiều.
Món đồ chơi này một cái cũng phải cần mấy chục tr·ê·n một triệu.
Bọn họ làm gì có nhiều tiền như vậy để tùy tiện tạo ra.
Chỉ có thể lựa chọn tạm thời ẩn nhẫn một thời gian.
Về phần Phương Hạo bên này...
Chính là bị đám tiểu Nhật này theo dõi.
Câu được bảy cái máy dò, Phương Hạo ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Đã bảy cái rồi.
Hình như bây giờ số lượng đối với hắn mà nói, chỉ là một con số.
Giống như tiền đối với Jack mà nói, cũng chỉ là một chuỗi số, không có quá nhiều kinh ngạc.
Hắn bây giờ biết rõ chắc chắn có rất nhiều người đang đoán hắn cuối cùng có thể câu được bao nhiêu cái máy dò.
Điều này rất bình thường.
Phương Hạo đem dây câu cởi ra khỏi máy dò, sau đó lại mắc mồi câu, tiếp tục câu cá.
Bây giờ phần lớn ánh mắt, đều đang đổ dồn vào hắn.
Bất kể là những người xem livestream, hay là mọi người ở trên thuyền.
Đều muốn nhìn xem hắn câu chiếc máy dò tiếp theo lên, sẽ mất bao lâu.
Thời gian từ từ trôi qua...
Lần này, thời gian Phương Hạo câu được máy dò không nhanh như trước.
Đã qua nửa giờ, cần câu vẫn không có động tĩnh.
Ngược lại là Tiểu Bàn, hắn câu được cá.
Tiểu Bàn dùng công cụ chạy điện, cho nên lần này hắn lên cá dễ dàng hơn lão Cao nhiều.
Hơn nữa, lần này hắn câu được con cá không lớn, chỉ là một con cá mười mấy cân.
Nhưng coi như là một con cá mười mấy cân, cũng là độ cao mà Phương Hạo khó mà với tới được.
Hắn còn chưa tự mình câu được con cá nào.
Cũng chính là vừa mới giúp lão Cao kéo lên con cá ngừ đại dương kia, hắn cũng chỉ là chiếm một phần công lao mà thôi.
Con cá này vẫn là của lão Cao, hắn chỉ là ra một phần sức.
Hắn chẳng qua là được trải nghiệm cảm giác câu cá mà thôi.
Cho nên trong lòng Phương Hạo, vẫn muốn tự mình câu được một con cá, bất kể lớn nhỏ đều được.
Lúc trước hắn còn muốn câu được một con cá lớn, càng lớn càng tốt, mới có thể vả mặt đám "Tiểu Hắc Tử".
Bây giờ, hắn đã không còn quan trọng gì cả, chỉ cần câu được một con, thỏa mãn nguyện vọng câu cá, lớn nhỏ thế nào cũng được.
Cho dù là một con cá nửa cân, hắn cũng sẽ rất vui vẻ.
Ít nhất điều này đại biểu hắn đã câu được cá.
Phương Hạo tin tưởng, vận may của mình đang dần tốt lên.
Câu được cá chỉ là chuyện sớm muộn.
Ôi chao?
Ngay khi Phương Hạo vừa mới chuẩn bị thả lỏng một chút, hắn cảm giác cần câu trong tay bị kéo giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận