Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 265: Đi ngang qua cá cũng phải kề bên một cái tát

**Chương 265: Đi ngang qua cá cũng phải tát cho một cái**
Phương Hạo trong lòng nhất thời có một loại dự cảm không tốt.
Hắn sợ rằng lần này câu được không phải cá, mà là một sinh vật biển nào đó, vậy thì thật sự là "tê tái cả người".
So với như vậy, thà rằng không câu được gì còn hơn.
"Ngàn vạn lần đừng là loại sinh vật biển kỳ quái kia."
Phương Hạo thầm cầu nguyện.
Trong lòng hắn vẫn rất mong đợi mình có thể câu được cá, nhưng lại sợ giống như trước kia, câu được không phải cá.
Ở trong biển sinh tồn không phải tất cả đều là cá.
Không phải cứ sống ở trong biển thì nhất định là cá, cũng có rất nhiều sinh vật biển không phải cá.
Đại dương thật sự là quá rộng lớn.
Đáy biển sản sinh ra vô số loại sinh vật, chủng loại thực sự là quá nhiều.
Cho nên ở trong biển mà câu được không phải cá, cũng là chuyện rất bình thường.
Phương Hạo có thể cảm giác được sinh vật bên dưới này có thể tích và trọng lượng đều rất khổng lồ, so với cá bình thường vẫn có một chút khác biệt.
Cá bình thường không thể lớn như vậy.
Có thể nặng trên trăm cân, kia đã là rất tốt rồi.
Loại này nặng tới một hai tấn, không phải cá thì xác suất rất lớn.
Vốn là còn chút mong đợi, Phương Hạo nhất thời trong lòng lại có một chút tiếc nuối.
Haizz, vận may này thực sự là.
Bây giờ Phương Hạo cảm thấy không phải cá thì xác suất rất lớn.
Hoặc có lẽ bây giờ câu được vốn dĩ không phải cá.
Phương Hạo cũng không còn mong đợi như lúc đầu.
Luôn cảm thấy lần này câu được rất có thể không phải cá.
Vật nặng một hai tấn, đây mà là cá sao?
Suy nghĩ một chút cũng thấy không khả thi.
Cho dù lần này câu được là một vật còn sống.
Nhưng cũng không có nghĩa là, tất cả sinh vật sống trong đại dương đều là cá, tỷ như cá voi, rùa biển, hải cẩu, thậm chí là Godzilla trong phim ảnh.
Ngươi nói những thứ này là cá sao?
Cái này đại đa số là không phải.
Lần này Phương Hạo câu được sinh vật biển, trọng lượng rất nặng, so với cá bình thường gặp được cũng rất khác.
Vì vậy liền đang hoài nghi, lần này câu được là cá hay là cái gì.
Ngay cả Phương Hạo cũng thấy khả năng là thứ khác thì tương đối lớn.
Ngay cả chính hắn cũng không tin tưởng, lần này câu được sẽ là cá.
Một con cá nặng một hai tấn?
Đừng đùa chứ.
Nói thật, Phương Hạo chưa từng thấy con cá nào lớn như vậy, rất khó tưởng tượng rốt cuộc cá phải như thế nào mới có thể to lớn như vậy.
Bất kể là vật gì, Phương Hạo cũng phải kéo nó lên xem thử.
Hắn thật sự muốn xem xem, thứ đồ chơi này rốt cuộc là cái gì.
Bất quá trong lòng hắn, vẫn có chút mong đợi vật này là cá.
Ở lại một lát, mắt thấy lực kéo của cần câu giảm xuống.
Phương Hạo lúc này mới tiếp tục quấn dây câu.
Bây giờ lực cản đã nhỏ đi rất nhiều.
Sinh vật biển nặng như vậy, trong tay Phương Hạo cũng chỉ như một món đồ chơi, không gây khó dễ được hắn.
Rất nhanh, sinh vật trong biển này liền bị từ từ kéo lên.
Chỉ còn hơn ba mươi mét nữa, rất nhanh sẽ bị kéo lên khỏi mặt nước.
Ánh mắt mọi người cũng đều đang nhìn.
"Lần này lại câu được vật sống!"
Bọn họ cũng tương đối kinh ngạc.
Tình cảnh như vậy là tương đối hiếm thấy.
Mọi người trên thuyền cũng là lần đầu tiên thấy Phương Hạo câu được sinh vật biển còn sống.
Trước đến nay, Phương Hạo câu được đều là đủ loại đồ vật kỳ lạ, càng vượt quá bình thường càng tốt.
Lần này đột nhiên bình thường, ngược lại cảm thấy có chút không bình thường.
Cũng khó trách.
Chủ yếu là thiết lập của Phương Hạo, ngoại trừ cá, cái gì cũng có thể câu lên, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy quen thuộc.
"Không biết có phải là cá không."
"Chắc không phải là cá đâu, ta chưa từng thấy hắn câu được cá bao giờ."
"Ách, hình như cũng đúng."
"Vậy sẽ là cái gì?"
"Không phải lại là cá voi gì đó chứ?"
Mọi người cũng bàn tán suy đoán, nhưng không một ai có thể biết rõ sẽ là cái gì.
Bất quá về quan điểm có câu được cá hay không, phần lớn mọi người vẫn là nhất trí.
Chính là cảm thấy Phương Hạo không thể câu được cá.
"Đó là cái gì?"
Theo Phương Hạo dần dần kéo vật câu được lên mặt biển, mọi người cũng dần dần thấy được đây là cái gì.
"Ta sao cảm giác giống như là cá mập?"
Mọi người thấy bóng dáng trên mặt biển, cảm thấy có chút giống cá mập.
Cho đến khi.
Một cái vây lưng cá mập lộ ra khỏi mặt nước.
Mọi người lúc này mới chắc chắn.
"Ta đi, thật đúng là cá mập."
Lần này mọi người có thể xác định, đây chính là cá mập.
Phương Hạo lần này câu được chính là cá mập.
"Cá mập?"
Làm Phương Hạo tự nhìn thấy mình câu được vật gì, cũng sửng sốt một chút.
Rất hiển nhiên, chính hắn cũng không ngờ rằng mình câu được sẽ là thứ đồ chơi này.
Đây cũng là ngoài dự liệu của hắn.
Hắn cũng chưa từng nghĩ, mình sẽ câu được cá mập.
"Bất quá ta sao cảm giác con cá mập này có chút quen thuộc..."
Phương Hạo thầm nghĩ trong lòng, tựa hồ đang suy nghĩ đã từng gặp con cá mập này ở đâu.
Hắn trước kia đúng là có tiếp xúc qua cá mập, bất quá hồi đó là đánh cá mập, đập bồn than lớn vào cá mập.
Chỉ là thời gian trôi qua đã lâu, Phương Hạo cũng không chắc chắn lắm.
Thực ra nếu như hắn quan sát kỹ, sẽ phát hiện trên người con cá mập này, còn có một vết hằn nhàn nhạt của bồn than lớn.
Nhưng mà.
Giờ phút này trong đầu hắn bỗng nhiên lóe lên một ý nghĩ.
Chờ chút.
"Cá mập này hình như cũng là cá chứ?"
Cá voi là động vật có vú, cho nên không phải cá.
Nhưng cá mập không giống vậy, nó không phải động vật có vú, mà là một loài cá.
Cho nên nếu câu được cá mập, vậy thì có nghĩa là mình đã câu được cá?
Rất nhanh Phương Hạo liền ý thức được điểm này.
Trong nháy mắt hưng phấn lên.
"Ngọa tào."
Nếu như vậy, vậy thì có nghĩa là hắn rốt cuộc đã hoàn thành đột phá linh hồn, rốt cuộc đã câu được cá.
Ngươi nói hắn làm sao không kích động cho được.
Đây chính là một thời khắc lịch sử.
Là thời khắc hắn rốt cuộc câu được cá.
Mặc dù lần này không có phát sóng trực tiếp, bạn bè trên mạng cũng không biết hắn có câu được cá hay không, nhưng đối với Phương Hạo mà nói, tuyệt đối là một thời khắc khó quên.
Ngay cả hai tay vốn rất vững vàng, giờ phút này cũng đang run rẩy.
Đây là kích động.
Nhưng càng vào thời khắc này, Phương Hạo càng không dám khinh thường.
Cá đã cắn câu, chỉ còn một bước cuối cùng.
Còn phải đem con cá mập này lên, sau đó sẽ thả nó đi.
Vẫn phải gỡ lưỡi câu ra.
Không dễ dàng a.
Lần này rốt cuộc đã câu được cá.
Trên mặt Phương Hạo cũng hiện lên nụ cười đã lâu không xuất hiện.
"Cá mập, vậy thì chắc chắn là cá rồi."
"Hiếm có thật, lại câu được cá mập!"
Mọi người trên thuyền sau khi thấy Phương Hạo câu được cá mập, cũng rất kinh ngạc.
Bao gồm cả Tiểu Bàn ở bên kia, cũng chớp chớp mắt.
Hắn kinh ngạc vì Phương Hạo lần này câu được cá mập, cảm giác giống như nằm mơ vậy.
Ngay cả Hạo ca cũng câu được cá yêu thú.
Quá hiếm có.
Thật là giống như mặt trời mọc ở phía tây.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, thật sự rất khó tin Phương Hạo có thể câu được cá.
"Hạo ca, trâu bò!"
Tiểu Bàn nhịn hồi lâu, cũng chỉ thốt ra được một câu như vậy.
Thật đúng là, Phương Hạo cần cù một lần câu được cá liền câu được cá mập, cảnh tượng này cũng là rất hiếm thấy.
Vừa ra tay chính là không giống người thường.
Bây giờ chỉ cần ổn định, ngàn vạn lần không nên ở phút cuối lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, để rồi đứt dây, chạy mất cá.
Vậy thì công cốc.
Tiểu Bàn cũng thầm lo lắng thay cho Phương Hạo.
Thực ra những chuyện ngoài ý muốn như vậy, Phương Hạo đã sớm phòng ngừa, cho nên hắn lúc kéo con cá mập này lên đều rất cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận