Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 211: Trong rương giả bộ là cái gì? Cổ kim đệ nhất

**Chương 211: Trong rương giấu gì? Đệ nhất cổ kim**
Trời xanh biển biếc.
Gió biển nhè nhẹ.
Hôm nay thời tiết đẹp, mặt biển tĩnh lặng.
Thời tiết yên bình như vậy tương đối hiếm gặp ở vùng biển phía đông.
Phương Hạo tiếp tục ngồi tr·ê·n boong tàu thả câu, tâm trạng nặng trĩu.
Những thứ câu được trước đó khiến hắn cảm thấy rất không hài lòng.
Cho nên bây giờ hắn chỉ muốn câu được cá, như vậy mới có thể xoa dịu nội tâm b·ị t·ổn t·hương của hắn.
"Ta đã xui xẻo như vậy rồi, cũng nên cho ta câu được một con cá chứ."
Phương Hạo trong lòng khổ sở.
Hắn đã sắp quên mất cảm giác câu được cá.
Cũng đã lâu không câu được rồi.
Không câu được cá nữa, hắn sắp hoài nghi mình có còn là một người câu cá chuyên nghiệp nữa hay không.
"Chỉ cần cho ta câu được một con cá, lần sau ta mua một vạn cân mồi câu cho các ngươi ăn no nê."
Phương Hạo thầm nhủ trong lòng.
Hoặc là sớm câu được vệ tinh lên, để còn đổi chỗ khác câu, sớm rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
Hắn luôn cảm thấy nơi này không hợp với bát tự của hắn.
Hoặc là câu được cá, hoặc là sớm câu được vệ tinh.
Phương Hạo chỉ mong chờ có vậy.
Về phần những thứ khác, ngược lại hắn không suy nghĩ nhiều.
Phía Ưng t·ử bên kia cũng liên tục hành động.
Lần này, bọn họ triển khai một cuộc điều tra toàn diện.
Tất cả căn cứ có bố trí máy bay chiến đấu F-22 đều tiến hành kiểm tra, cố gắng đảm bảo mỗi một chiếc máy bay đều nằm trong danh sách, không bỏ sót một chiếc nào.
Đặc biệt là ở các căn cứ hải ngoại, càng yêu cầu kiểm tra từng cái một.
Từ trước đến nay chưa có lần nào động tĩnh lớn như bây giờ.
t·r·ải qua quá trình thẩm tra nghiêm ngặt, thăm dò cẩn t·h·ậ·n.
Cuối cùng p·h·át hiện ở căn cứ phía bên tiểu Nhật t·ử, bị m·ấ·t một chiếc máy bay chiến đấu F-22, nhưng lại khai man là do hỏng hóc lâu dài cần sửa chữa.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến lần trước khi Ưng t·ử tiến hành kiểm tra, không p·h·át hiện chiếc máy bay này bị m·ấ·t.
Cho tới bây giờ kiểm tra lại, lúc này mới p·h·át hiện ra vấn đề này.
Nguyên nhân là do chiếc máy bay đó ban đầu cất cánh trái quy định, không hề thực hiện bất kỳ nhiệm vụ bay nào, cho nên không có ghi lại trong danh sách.
Mà do máy bay chiến đấu F-22 tương đối đắt đỏ, bình thường cần phải được bảo dưỡng rất tốt, căn cứ hải ngoại lại không có điều kiện tốt như vậy, dẫn đến máy bay xuất hiện một số nguy cơ tiềm ẩn.
Đúng vào lần bay đó, máy bay xảy ra hỏng hóc nghiêm trọng, dẫn đến rơi tan tành trong biển.
Vì sợ phải gánh trách nhiệm, người phụ trách căn cứ vẫn luôn tuyên bố với bên ngoài là máy bay đang trong trạng thái sửa chữa.
Dù sao đối với máy bay chiến đấu F-22 mà nói, đây là chuyện rất bình thường.
Nhưng không ngờ, mảnh vỡ máy bay lại được Phương Hạo câu lên.
Lúc này mới biết rõ tình hình.
Nếu đã điều tra rõ nguyên nhân, tiếp theo chính là xử lý chuyện này như thế nào.
Người phụ trách chuyện này tất nhiên phải chịu trách nhiệm, còn có những người có liên quan đến sự kiện này, không một ai thoát được, tất cả đều bị xử phạt.
Tiếp theo, đối với Ưng t·ử mà nói, chuyện quan trọng nhất chính là hài cốt máy bay.
Bọn họ còn không rõ đối phương rốt cuộc lấy được bao nhiêu hài cốt máy bay, hay chỉ có hai cánh máy bay, thêm vào đó là ghế phóng và những thứ kia.
Bọn họ không hề có một chút tin tức nào.
Không còn cách nào, bọn họ cũng chỉ có thể thử tiến hành một vài cuộc đối thoại.
p·h·át đi một bản tuyên bố, hy vọng có thể t·r·ả lại các bộ p·h·ậ·n hài cốt máy bay cùng với hài cốt phi c·ô·ng.
Chờ đợi phía chúng ta trả lời.
Mà phía chúng ta trả lời cũng rất đơn giản, tình huống đang trong quá trình tìm hiểu.
Về phần tìm hiểu cần bao lâu thì đó lại là một vấn đề khác.
Nói không chừng đợi tìm hiểu xong, đồ đạc của bọn họ đã sớm bị vớt hết rồi.
Tr·ê·n biển.
Tiểu Bàn bên này vận may tốt hơn một chút, không tới một giờ, hắn đã câu được hai con cá.
Mặc dù đều là cá nhỏ vài cân, nhưng vận may như vậy, khỏi phải nói khiến Phương Hạo hâm mộ đến nhường nào.
Nếu có thể để hắn câu được cá, đừng nói là vài cân, vài lạng cá hắn cũng nguyện ý.
Nhưng bên hắn, từ lúc câu được ghế phóng cùng hài cốt phi c·ô·ng, hắn liền bắt đầu đ·á·n·h rùa.
Cần câu không có động tĩnh gì.
Điều này khiến Phương Hạo trong lòng cảm thán một câu, mỗi lần câu được t·hi t·hể, vận may của hắn như bị rút sạch, thoáng cái rơi xuống đáy vực.
Nhìn Tiểu Bàn bên kia, một con cá rồi một con cá được câu lên, mà bên cạnh mình lại không có động tĩnh gì, tạo thành một sự đối lập rõ ràng.
Hắn bên này đừng nói là câu được cá, ngay cả những thứ khác cũng không có.
Ngay cả máy dò cá thường xuyên câu được, bây giờ cũng không có động tĩnh.
Cứ như thể tất cả mọi thứ đều rời bỏ hắn mà đi.
Cứ như vậy, kéo dài đến tận tối, Phương Hạo bên này vẫn không có động tĩnh.
Ngược lại thì Tiểu Bàn bắt đầu liên tục câu được cá, không ngừng có cá cắn câu.
Phía sau thậm chí còn câu được một thanh kim thương.
Tiểu Bàn thu hoạch đầy ắp, vừa vặn buổi tối có thể cho toàn bộ thuyền viên bồi bổ.
Cứ như vậy, một ngày kết thúc.
Hôm nay Phương Hạo cũng chỉ câu được một chiếc ghế phóng như vậy, những thứ khác không câu được một cái nào.
Dường như sợ Phương Hạo tâm trạng không tốt, thuyền trưởng Dư còn đặc biệt tìm đến Phương Hạo an ủi, "Đừng nản lòng, phía sau chắc chắn có thể câu được càng nhiều đồ tốt."
Nghe được thuyền trưởng Dư an ủi, Phương Hạo dở k·h·ó·c dở cười, hắn nản lòng cái gì chứ.
Hắn một chút cũng không lo lắng.
Đây cũng không phải lần đầu tiên.
Nhưng hắn cũng không hề từ chối ý tốt của đối phương, gật đầu một cái biểu thị mình đã biết.
Hàng không chuyên gia mặc dù đối với việc ngày đầu tiên không câu được vệ tinh cảm thấy đáng tiếc, nhưng hắn vẫn ôm rất nhiều kỳ vọng vào Phương Hạo.
Dù sao câu được vệ tinh vốn dĩ không phải chuyện dễ dàng, nào có dễ dàng câu được như vậy.
Hôm nay tận mắt thấy Phương Hạo câu được ghế phóng, phảng phất như mở ra cho hắn một cánh cửa đến thế giới mới.
Làm mới nh·ậ·n thức của hắn.
Loại đ·á·n·h vào cảm giác thị giác này, thực sự quá mạnh mẽ.
Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người khi nhìn thấy Phương Hạo câu lên những thứ kia, lại kh·iếp sợ đến vậy.
Điều này càng khiến hắn thêm tin tưởng vào Phương Hạo, đạt tới đỉnh điểm.
Ngày thứ hai, Phương Hạo lại rất sớm xem bói cho mình một quẻ.
Nhưng kết quả bói hôm nay không được tốt lắm.
Kết quả xem bói là: Hôm nay vận thế kém.
Điều này bỏ đi ý định sử dụng 'Thẻ thay đổi khí vận' của Phương Hạo.
Chủ yếu là ngày hôm qua hắn p·h·át hiện bản thân coi như có vận khí không tốt không x·ấ·u, hắn cũng đã câu được nửa bộ hài cốt.
Hiện tại vận khí kém như vậy, vậy thì dứt khoát cứ để vậy đi.
Mà ngày này, Phương Hạo cũng coi như là đ·á·n·h rùa trọn ngày, một lỗ cũng không có.
Không câu được thứ gì.
Cả ngày không có bất cứ động tĩnh gì.
Nhìn lại Tiểu Bàn bên này, lại lần nữa thu hoạch đầy ắp, gần như sắp đầy khoang, số cá câu được cộng lại gần 300 cân, có thể tưởng tượng được hôm nay đã câu được bao nhiêu cá.
Hai người so sánh, càng rõ ràng.
Một người không có gì, một người không ngừng câu được cá.
Trong buổi live stream, các thủy hữu cũng ra sức trêu chọc.
Cơ hội khó có được như vậy, đám tiểu hắc t·ử kia chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Vừa vặn t·r·ả t·h·ù mối t·h·ù trước đây Phương Hạo tức giận bọn họ.
"Aiya, streamer ngươi không được rồi, lại đ·á·n·h rùa một ngày."
"Streamer, ngươi nhìn huynh cơ bụng kia kìa, người ta mới là câu cá, còn ngươi là đang làm mồi cho cá."
"Streamer, đừng nói là câu được cá, khi nào ngươi câu được những thứ khác đây?"
"Hay là ngươi nói cho chúng ta biết, lần này ra biển ngươi câu cái gì đi."
"Nếu không streamer, ta câu không được cá thì cũng đừng câu nữa, sớm đổi nghề đi, không bằng chúng ta đến bờ biển khoanh một vùng biển, sau đó nuôi cá ở đó."
"Ta câu cá không được thì có thể nuôi cá mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận