Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 219: Gặp gỡ trộm câu thuyền

**Chương 219: Gặp gỡ kẻ trộm câu cá**
Đón gió biển, ngắm nhìn bốn phía nước biển tung tóe.
Lại một lần nữa ra khơi, tâm trạng đã khác xưa.
Lần này ngồi du thuyền, lại có một trải nghiệm hoàn toàn mới.
Thư thái, ung dung.
Tận hưởng niềm vui ra khơi.
Lần này mang theo muội tử lại càng kích thích hơn.
Chẳng trách nhiều người thích mở du thuyền mở tiệc tùng đến vậy.
Cảm giác trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.
Phơi nắng, tận hưởng cuộc sống xa hoa.
Đây mới thực sự là cuộc sống.
Tiểu Bàn cũng là lần đầu tiên nhàn nhã nằm trên boong thuyền, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, không suy nghĩ bất cứ điều gì.
Đến lúc ra giữa biển, sóng gió bắt đầu lớn dần, có thể nghe được tiếng rít gào của đại dương.
Bất quá, đối với bọn họ mà nói, những chuyện này đều là chuyện thường thấy.
Khoảng thời gian này bọn họ gần như đều ở trên biển, cảnh tượng hoành tráng nào mà chưa từng thấy qua.
Lúc sóng gió lớn nhất, bọn họ còn từng chứng kiến những con sóng cao đến mười mét.
Bây giờ, những đợt sóng chưa đến một mét này, căn bản chỉ là món khai vị.
"Ồ, lần này ta hình như không bị say sóng."
Tiểu Bàn cũng kinh ngạc phát hiện lần này ra khơi, lại không hề cảm thấy say sóng.
"Chẳng lẽ ta đã quen rồi?"
Tiểu Bàn lẩm bẩm một câu.
Không say sóng, trải nghiệm ra khơi liền được nâng cao lên rất nhiều.
Không cần phải giống như trước kia, mỗi lần ra khơi giai đoạn đầu đều sống dở c·h·ế·t dở.
"Có thể là du thuyền ngồi thoải mái hơn."
"Hình như đúng là như vậy."
Lúc này không có việc gì, Phương Hạo cũng tiện thể mở live stream.
Khi thấy bối cảnh của Phương Hạo là một chiếc du thuyền, phòng live stream lập tức trở nên náo nhiệt.
"Streamer lại ra biển câu cá."
"Ồ? Hôm nay streamer ngồi du thuyền, không phải ngồi thuyền cảnh sát biển a."
"Du thuyền này là cho thuê không?"
"Bây giờ cho thuê một chiếc du thuyền bao nhiêu tiền? Ta cũng muốn thuê một chiếc ra khơi chơi thử."
"Ta nhớ được sáu ngàn tệ có thể thuê một ngày, sau đó buổi sáng ra khơi, chạng vạng tối trở về."
Trong số đó không ít người cũng có chút rục rịch, muốn trải nghiệm thuê du thuyền ra khơi du ngoạn hưởng thụ.
"Nếu như là sáu ngàn tệ, vậy cũng không đắt lắm."
"Chờ ta có tiền, ta nhất định phải đi thuê một chiếc để trải nghiệm thử."
"Ta cũng vậy + 1."
"Vậy ta có thể ké thuyền các ngươi không, ta có thể gọi mấy muội tử đi cùng."
"Ai nha, chúng ta đều là huynh đệ cùng cha khác mẹ, đương nhiên là được."
"Huynh đệ, nếu ngươi muốn tới, ta trực tiếp đi bến xe đón ngươi, đảm bảo sắp xếp cho ngươi thỏa đáng. Ngoài ra, mấy muội tử này xinh không?"
"Khỏi phải nói, mắt nhìn của ta có thể kém được sao."
"..."
Chủ đề thoáng cái lại đi lệch.
Ngược lại cũng không có việc gì, Phương Hạo liền cùng bọn họ tán gẫu.
"Thuyền này không phải cho thuê, là của ta."
"Ngọa tào! Streamer mua du thuyền rồi hả?"
"Streamer cầu mang ~"
"Streamer, bắp đùi của ngươi còn chỗ không? Không có thì, chỗ lông chân chừa cho ta một vị trí cũng được."
"Mua một chiếc du thuyền cần bao nhiêu tiền, chắc cũng phải mấy triệu."
"Streamer bây giờ không thiếu tiền, mua một chiếc du thuyền cũng là bình thường."
"Thật hâm mộ quá, ước gì được cùng streamer ra khơi."
"Ai nói không phải."
"Ô ô, ta cũng muốn ngồi du thuyền."
Một đám người hâm mộ nhìn Phương Hạo.
Khi biết chiếc du thuyền này là do Phương Hạo mua, ánh mắt hâm mộ thiếu chút nữa chảy cả nước miếng.
Bây giờ một đám người hận không thể được đi theo Phương Hạo câu cá, dường như hoàn toàn quên mất lúc Phương Hạo câu được bom, dáng vẻ sợ hãi của những người này.
Giờ lại nhao nhao bám lấy, đúng là lũ cá vàng chỉ có trí nhớ bảy giây.
Lần này ra khơi, Phương Hạo không hề có áp lực gì.
Lần trước vì câu vệ tinh, trên người mang theo nhiệm vụ, nhiệm vụ khó khăn như vậy, không có áp lực mới là lạ.
Bây giờ là bản thân hắn ra khơi, chỉ để trải nghiệm du thuyền, thả lỏng tâm trạng.
Cả người rất thoải mái.
Hoàn toàn là hai trạng thái khác nhau.
"Lần này ra khơi, ta là đi câu cá." Phương Hạo tâm trạng rất thoải mái.
"Streamer, lần nào ngươi chẳng đi câu cá?" Mọi người mỉa mai nói.
"Nhưng mà ngươi có lần nào câu được đâu?"
"Đúng vậy, đây không phải là vấn đề ngươi có muốn hay không? Đây là vấn đề ngươi có thể hay không."
Một đám người lại bắt đầu chọc tức Phương Hạo.
"Cho nên lần này ta sẽ cho các ngươi biết, thế nào là ta câu được cá."
Những tình huống như này hắn đã thấy nhiều, cũng quen rồi, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Theo thuyền trưởng dẫn bọn họ đến một điểm câu, bọn họ cũng chuẩn bị bắt đầu câu cá.
"Ha ha ha, streamer lại khoác lác."
"Ta cứ chờ xem, xem lần này ngươi sẽ câu được cái gì."
"Đúng vậy."
Một đám người bây giờ chỉ chờ xem Phương Hạo làm trò cười, bọn họ đều cho rằng Phương Hạo không thể câu được cá.
Về khả năng câu được những thứ khác, bọn họ rất khâm phục Phương Hạo.
Thế nhưng ở khoản câu cá, ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng có thể ăn đứt Phương Hạo.
"Ta cứ có cảm giác streamer lần này lại câu được t·h·i t·h·ể..."
"Ha ha, nếu thật sự câu được t·h·i t·h·ể thì càng thú vị hơn."
Thú vị đến nhường nào cơ chứ!
Câu được t·h·i t·h·ể cũng là chủ đề nóng nhất trong khoảng thời gian Phương Hạo live stream.
Ai cũng biết Phương Hạo sợ nhất là câu được t·h·i t·h·ể, thế nhưng hắn lại thường xuyên câu được t·h·i t·h·ể.
Phương Hạo lấy cần câu ra, đi đến phía sau du thuyền.
Hắn định ngồi ở phía sau du thuyền câu cá.
Cứ từ từ câu, không hề vội vàng.
Mà ở cách điểm câu của Phương Hạo bọn họ không xa, cũng có một đám người đang câu cá.
Chỉ có điều những người này không phải người của nước ta, mà là một đám tiểu nhật tử (cách gọi mỉa mai người Nhật).
Những người này chính là do tiểu nhật tử lập nên một đội câu cá đặc thù, chính là muốn bắt chước Phương Hạo, xem có thể câu được đồ vật gì hay không.
Bọn họ thu nạp rất nhiều cao thủ câu cá, hoặc là những người có vận may đặc thù, sau đó lập thành đội.
Trong đội này, lại chia ra rất nhiều tiểu đội, mỗi đội sẽ ra ngoài câu cá.
Đây là một trong số những tiểu đội đó.
Những tiểu đội này được xây dựng, phân tán ở mỗi vùng biển để đi câu cá.
Tiểu đội này chính là bị phái tới đây trộm câu, cũng là để nghiệm chứng xem địa điểm có ảnh hưởng đến việc câu cá hay không.
Đây là một thử nghiệm mới.
Những người này đều ngồi thuyền đánh cá, cho nên coi như bị bắt, bọn họ cũng có lý do.
Thế nhưng hiệu quả câu cá của bọn họ không tốt lắm, từ lúc ra khơi đến giờ, ngoại trừ câu được cá, cũng không câu được thứ gì đặc biệt.
Thành quả câu cá rất tốt.
Thu hoạch rất phong phú.
Điều này lại hoàn toàn ngược lại với Phương Hạo.
Phương Hạo có thể câu được bất kỳ vật gì, nhưng lại không thể câu được cá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận