Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 7: « câu cá chủ nhân câu đêm câu được thi thể, ở chép xong tờ cung sau lại »

**Chương 7: « Chủ thớt câu cá đêm câu được t·h·i thể, sau khi làm tường trình lại... »**
Chờ khi quay lại hồ chứa nước, trời đã hửng sáng.
Bên cạnh hồ, số người câu cá rõ ràng ít hơn rất nhiều so với trước, gần như chẳng còn ai.
Một mảnh tĩnh lặng, dưới ánh trăng, lộ ra một tia âm trầm.
So với mấy giờ trước, sự khác biệt quả thực quá lớn.
Mấy giờ trước, chỉ riêng nhóm bạn câu của Phương Hạo đã tới mười mấy người.
Đó là còn chưa kể đến những người đến câu dã ngoại khác, cộng lại cũng phải hai ba chục người, náo nhiệt biết bao.
Cho đến khi Phương Hạo câu được t·h·i t·hể...
Trong nháy mắt, mọi người đều chuồn mất dạng, đều bị dọa chạy.
Dù ai thấy ở chỗ này câu lên t·h·i t·hể, cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Đó là vì bọn họ chưa nhìn thấy t·h·i t·hể thảm trạng, nếu như thấy bộ dạng thối rữa của t·h·i t·hể, sợ rằng một khoảng thời gian rất dài tiếp theo, bọn họ cũng không dám đi câu đêm nữa.
Không phải ai cũng giống như Phương Hạo, sau khi làm tường trình xong, liền lại hứng thú trở lại tiếp tục câu cá.
Lòng can đảm này cũng thuộc dạng hiếm có.
Sau khi đưa Phương Hạo xuống xe.
Trần Lâm không vội rời đi, mà nhìn theo bóng lưng Phương Hạo xa dần, ánh mắt dường như có thêm chút khác thường.
Trên đường đưa đối phương trở về, hai người trong lúc buồn chán cũng có trò chuyện đôi câu.
Từ giọng địa phương và cách ăn nói của đối phương, nàng p·h·át hiện người đàn ông này, dường như không phải hạng người không chịu nổi như mình nghĩ.
Cũng có một vài ý tưởng riêng.
Có kỳ vọng vào tương lai, cùng với một vài cảm ngộ đặc biệt về nhân sinh.
Mang lại cho người ta một loại tâm tính không giống với độ tuổi của hắn.
"Ách ách ách."
Trần Lâm ngay sau đó tỉnh lại, lắc lắc đầu, lắc đầu như t·r·ố·ng bỏi.
Mình vừa mới nghĩ gì vậy.
Người này thế nào, cũng không liên quan gì đến mình.
Sau này phỏng chừng cũng không còn cơ hội gặp mặt, cuộc đời hai người sẽ không có bất kỳ giao điểm nào.
Không nghĩ nhiều nữa.
Vẫn nên tìm đội trưởng Lâm báo cáo c·ô·ng việc trước, tối nay nhất định là một đêm không ngủ.
Chỗ trước kia giăng dải c·ách l·y, vẫn còn cảnh s·á·t tìm kiếm manh mối khả nghi.
Thậm chí còn mở rộng phạm vi ra một chút.
Chỗ câu trước kia không thể tiếp tục được nữa.
Cũng may bây giờ bên cạnh hồ chứa nước không có ai.
Rất nhiều vị trí tốt tha hồ cho hắn lựa chọn.
Phương Hạo sau khi x·á·c định được vị trí câu mới, liền tiếp tục mở live stream.
Trước đó vì câu được t·h·i t·hể, sau khi báo cảnh s·á·t, bởi vì hình ảnh không t·h·í·c·h hợp, bị smod nhắc nhở, hắn đã tắt live stream.
Mà khi Phương Hạo mở lại live stream.
Trong chốc lát, lập tức có hơn trăm người tràn vào.
Rõ ràng, những người này vẫn luôn chờ đợi.
Chờ Phương Hạo mở live stream.
Thực ra bọn họ cũng không biết rõ hôm nay Phương Hạo có còn mở live stream hay không, nhưng một đám "cú mèo" không ngủ được, liền dứt khoát chờ.
Hôm nay "dưa" này thật sự quá "cháy".
Bên cạnh hồ chứa nước câu đêm câu được t·h·i t·hể, đây cũng được coi là người câu cá đầu tiên.
"Oa, streamer cuối cùng cũng trở lại!"
Khi phòng live stream của Phương Hạo mở ra, trong nháy mắt bình luận bay lên.
"Cuối cùng cũng chờ được streamer mở live stream, ta còn tưởng hôm nay streamer sẽ không mở lại live stream, xem ra không uổng công chờ đợi."
"Ta thì có dự cảm streamer nhất định sẽ tiếp tục live stream!"
"Streamer ngầu thật, lại câu được t·h·i t·hể!"
"Streamer, t·h·i t·hể anh câu lên thế nào rồi? Là ngoài ý muốn c·hết đ·uối t·ử v·ong hay bị người s·át h·ại rồi vứt x·á·c?" Những người xem này, người nào cũng tò mò hóng chuyện.
"Hàng trước hóng streamer câu t·h·i t·hể!"
"Không được, ta phải đi gọi mấy huynh đệ tới cùng xem."
Phương Hạo chỉ liếc qua bình luận, liền bị ngập trong một loạt bình luận.
Những người này thật là lắm lời.
Nếu như mở phần bình luận, sợ rằng toàn bộ màn hình cũng sẽ bị những bình luận này chiếm hết.
Đến nỗi Phương Hạo nhất thời không biết nên t·r·ả lời câu hỏi của ai.
"Ta không sao, sau khi làm tường trình thì trở về."
"Về phần t·h·i t·hể bên kia là tình huống gì, ta tạm thời không biết, cái này không phải việc của ta, đợi phía cảnh s·á·t điều tra rõ ràng."
Phương Hạo lần lượt hồi phục các câu hỏi của người xem.
"Nhưng mà streamer thật trâu bò, câu được t·h·i t·hể, còn bình tĩnh như thế, nếu đổi lại là ta, phỏng chừng cũng phải sợ ngất đi."
"Streamer cá đâu?"
"Anh nợ chúng tôi 'hàng khủng' khi nào câu được?"
Một đám người lại trêu chọc Phương Hạo vì không câu được cá.
"Ta đã hứa là sẽ ăn 20 cân cá lớn!"
"'Hàng khủng' không phải lên rồi sao! Chỉ là xem anh có dám ăn hay không."
"Ha ha, các anh ác quá."
"Hôm nay streamer chắc chắn không câu được cá, mới vừa câu được t·h·i t·hể, nhất định phải về nhà nghỉ ngơi một chút."
"Streamer bây giờ về nhà ngủ hay thế nào? Streamer, bây giờ anh đang ở đâu?"
"Ngọa Tào!"
"Streamer, anh lại trở lại câu cá?"
"Ngọa tào ngọa tào! ! !"
" ?"
Lúc này, một đám người xem mới p·h·át hiện bối cảnh trong màn hình live stream của Phương Hạo có chút khác lạ.
Khi thấy mặt nước, bọn họ nhất thời sững sờ.
Lại trở về câu cá?
Ghê gớm vậy sao?
Không cần nghỉ ngơi sao?
Vừa mới câu được t·h·i t·hể mà!
Lá gan này cũng to thật, hơn nửa đêm còn dám trở về.
Hơn nữa hắn vẫn trở lại hồ chứa nước trước kia câu cá, tiếp tục câu cá ở đó.
"Phục rồi!"
"Từ hôm nay trở đi ta không phục ai hết, chỉ phục streamer!"
"Mẹ hỏi ta tại sao lại q·u·ỳ xem live stream."
Khi biết Phương Hạo lại trở lại hồ chứa nước Bạch Sa tiếp tục câu cá, một đám người xem hoàn toàn bái phục Phương Hạo.
Có người bắt đầu tặng quà.
Người đứng đầu bảng có tên "Đại Biểu Ca Thích Bắt Cá". Tặng ngay mười t·ên l·ửa.
Sau đó những người khác cũng tặng quà ít nhiều.
Làn sóng quà tặng này cũng là lần Phương Hạo nh·ậ·n được nhiều nhất kể từ khi mở live stream.
Những người xem này cảm thấy, một streamer liều m·ạ·n·g câu cá như Phương Hạo, nếu không ủng hộ, thì còn ủng hộ ai.
Đây là thật sự dùng sinh m·ệ·n·h để câu cá.
"666 6, ta cũng gọi người đến xem streamer câu cá."
"Ta cũng gọi bạn bè của ta cùng xem."
Đối với người xem mà nói, thực ra có lên cá hay không không quan trọng.
Nhưng tinh thần câu cá của Phương Hạo, thật sự rất thú vị.
Dù hôm nay xui xẻo, câu được một cỗ t·h·i t·hể, hắn vẫn kiên trì sau khi làm tường trình, tiếp tục trở lại câu đêm.
Phương Hạo cũng không biết, chính vì lần trở lại câu cá này của hắn.
Độ chú ý của phòng live stream đang tăng lên nhanh chóng.
Số người xem live stream, thoáng cái tăng lên hai trăm người, sau đó là hai trăm ba mươi, hai trăm năm mươi...
Bùng nổ.
Phương Hạo thấy độ nổi tiếng tăng vọt, cũng có chút kinh ngạc.
Hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.
Cùng lúc đó, một bài viết xuất hiện trên UC.
« Chủ thớt câu cá đêm câu được t·h·i t·hể, sau khi làm tường trình lại... »
Rất nhiều người tò mò nhấn vào bài viết, sau đó bị nội dung bên trong hấp dẫn.
Rất nhiều người đều tò mò, rốt cuộc là người kỳ lạ như thế nào, sau khi câu cá câu được t·h·i t·hể, lại bình tĩnh trở về câu cá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận