Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 141: Bão thiên, mọi người không phải đứng ở cây dừa bên dưới

Chương 141: Bão lớn, mọi người không nên đứng dưới cây dừa
Đi dạo suốt đoạn đường này, Phương Hạo đối với tình hình trong thôn cũng hiểu biết không ít.
Còn đối với phương thức hành động của đoàn đội hỏa thiêu Đại Mạc bọn họ, càng là có chút trợn mắt há hốc mồm.
Cảm giác này của những người này giống như là thổ phỉ vào làng.
Đương nhiên, đây chính là phương thức kịch bản mới của kênh video ngắn mà bọn họ đang quay hiện tại.
Những thứ này đều là đã sớm được câu thông với dân làng, chỉ là lợi dụng phương thức quay chụp như vậy.
Nhưng mà không thể không nói, Phương Hạo cũng vô cùng yêu thích phương thức như vậy a, cảm giác thật đã.
Dân làng nhiệt tình đưa lên đồ của mình.
"Ngươi xem các đồng hương nhiệt tình thế nào, rối rít đem đồ của mình đưa đến cho chúng ta."
"Chúng ta không hề có một chút nào cưỡng bách."
"Còn có những thứ này chúng ta cũng có trả tiền."
"Đúng, chúng ta cũng có trả tiền."
Một thành viên khác trong đoàn đội, A Lục, phụ họa nói.
"Không tin hỏi đồng hương mà xem."
"Đúng vậy." Dân làng sắc mặt cứng đờ trả lời.
Giờ phút này hắn, đang bị Đại Mạc đám người bọn họ vây quanh, run lẩy bẩy.
Bất quá trong tay hắn, đúng là đang nắm hai trăm đồng tiền.
Sau khi nói xong, mọi người liền chuẩn bị rời đi.
Đại Mạc nhìn chung quanh một chút, sau đó ở cuối cùng lúc đi, vẫn là đem hai trăm đồng tiền trong tay đối phương thuận trở về, bỏ lại vào túi mình.
Đồng thời mang đi còn có cá khô nhà đồng hương tự phơi.
Mọi người tiếp tục đi bộ trong thôn.
"Nhìn xem còn thiếu thứ gì?"
"Hay là bắt thêm con gà mái đi."
"Như vậy không tốt lắm đâu."
Lời là nói như vậy, nhưng động tác của Phương Hạo bọn họ có thể không phải như những gì ngoài miệng nói.
Mấy người từ từ vây lại.
Nhìn dáng điệu này, chính là muốn ra tay với con gà này.
Lực ca nhìn quanh một chút, coi như là một người trông chừng.
"Là con kia sao?"
"Con gà này có đứng đắn không?" Tiểu Bàn đặc biệt hiếu kỳ.
"Gà có thể là đứng đắn, nhưng người thì chưa chắc."
Đại Mạc sắc mặt ngay sau đó nghiêm trang, tựa hồ như vừa mới nói ra, cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào khác.
Sau đó A Lục ra tay, bắt con gà này.
Nhưng con gà này rất linh hoạt, mấy lần tránh được Lực ca bắt, những người khác lúc này xông lên giúp đỡ, đồng thời hỗ trợ bắt con gà này.
Dưới sự hợp lực của mấy người, con gà vừa mới vẫn còn kiếm ăn này, rất nhanh đã bị bọn họ bắt được.
Liền mang theo chiến lợi phẩm rời đi.
Cơm trưa đã được giải quyết.
Trưa hôm nay, bọn họ chính là ăn cá và gà.
Lại có thể được ăn một bữa thỏa thích.
Phương Hạo và Tiểu Bàn cũng đi theo Đại Mạc bọn họ ăn ngon mặc đẹp, rất thoải mái trải nghiệm chuyến đi Hải đảo, so với tưởng tượng của bọn hắn càng không giống nhau.
Mà lúc đang ăn cơm trưa, bọn họ cũng nhận được tin tức thời tiết gần đây.
Cơn bão số chín sắp tới.
Đây là một cơn siêu bão lớn, đổ bộ vào khu vực tỉnh Việt.
Tỉnh Hải đảo cũng sẽ không bị bão đánh thẳng vào, nhưng cũng tương tự sẽ bị ảnh hưởng, tuyệt đối không thể coi thường uy lực của nó.
Cho dù không đổ bộ tại bên này, như thế cũng sẽ bị ảnh hưởng.
"Cho nên nếu chiều nay chúng ta đi câu cá, sẽ dễ dàng hơn à."
Có đôi khi người ta nói "trước sau cơn mưa". Ý nói trước cơn bão và sau cơn mưa, hải sản vô cùng phong phú.
Phương Hạo bọn họ dĩ nhiên là càng hưng phấn.
Sóng gió càng lớn, cá càng lớn.
Lúc này đi câu cá, thật đúng là rất dễ dàng câu được cá, hơn nữa hiện tại gió còn chưa lớn lắm.
Qua buổi trưa, gió đã bắt đầu nổi lên.
Trong thôn cũng bắt đầu thông báo sự tình bão sắp tới, nhắc nhở dân làng và ngư dân địa phương.
Thông báo những ai đã ra biển, tranh thủ về sớm một chút.
Còn ai chưa ra biển, liền tạm thời đừng đi ra ngoài vội.
Bây giờ cách thời điểm bão đổ bộ còn có một khoảng thời gian, Phương Hạo dự định chiều nay đi câu cá, cũng sẽ không ảnh hưởng gì.
Tranh thủ lúc bão chưa tới đi câu cá, lúc này tình hình cá khẳng định rất tốt.
Nếu không, tại sao có một số ngư dân lại thích mạo hiểm nguy hiểm lớn như vậy để đánh bắt cá trước khi bão tới.
Tranh thủ bây giờ gió còn chưa lớn, Phương Hạo còn có thể qua lại nghiện ngập.
Đại Mạc mang theo Phương Hạo bọn họ đi bờ biển.
Bởi vì duyên cớ bão, lần này cũng chưa có ra khơi.
Bọn họ câu cá ngay tại bờ biển.
Đại Mạc dẫn bọn hắn đi một địa điểm câu cá không tệ.
"Nơi này bầy cá rất nhiều, chúng ta lúc trước chính là câu cá ở chỗ này, tùy tiện cũng có thể dễ dàng câu lên."
Đại Mạc bảo đảm nói.
Có Đại Mạc bảo đảm, Phương Hạo cũng hơi chút yên tâm.
Xem ra lần này rất có hy vọng hoàn thành đột phá Linh của mình ở Hải đảo.
Chờ đem đồ vật để xong xuôi, Phương Hạo cũng lấy ra dụng cụ live stream của mình.
Hắn cũng phải chuẩn bị mở live stream rồi.
Từ lần trước ra khơi trở về, hắn vẫn chưa mở live stream, cũng không biết rõ đám bạn câu này tình huống thế nào.
Đương nhiên, bây giờ nguyện vọng lớn nhất của Phương Hạo khi mở live stream chính là có thể câu được cá trước mặt đám Tiểu Hắc tử này.
Cho nên làm sao sẽ bỏ qua khoảnh khắc như vậy.
Live stream này nhất định phải mở.
Đồng thời mở live stream còn có thể kiếm được khen thưởng, làm sao lại không làm.
Chờ cài đặt xong dụng cụ, hắn liền bắt đầu live stream.
Vừa mở live stream, trong nháy mắt, thời gian live stream liền náo nhiệt, rất nhiều người đang ngồi canh ở thời gian live stream cũng tràn vào.
Còn lại những người không online, nhưng đặc biệt theo dõi Phương Hạo, cũng nhận được nhắc nhở.
"Streamer, cuối cùng ngươi cũng mở live stream rồi!"
"Ô ô, điều này khiến chúng ta đợi thật khổ cực a."
Một đám bạn câu đã đợi rất lâu rồi a, cũng ở chỗ này chờ chừng mấy ngày. Trong lòng bọn họ cũng có một vài vấn đề, muốn hỏi Phương Hạo.
Nhưng mà Phương Hạo vẫn luôn không có mở live stream, điều này khiến cho bọn họ chờ đợi rất thống khổ.
Cũng nghĩ rằng trong tháng này, Phương Hạo sẽ không mở live stream nữa.
May mà ông trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng để cho bọn họ đợi được.
"Streamer, chúng ta còn tưởng rằng ngươi mất tích rồi chứ."
"Quá khó khăn, khoảng thời gian này chúng ta chỉ thấy được ảnh chụp chung của ngươi với người khác ở sân bay trên mạng."
"Streamer, nghe nói ngươi đi tỉnh Hải đảo rồi hả? Bên đó chơi như thế nào?"
"Bởi vì đoạn thời gian trước cũng ở nhà, cho nên chưa có mở live stream." Phương Hạo giải thích đơn giản một chút, "Về phần Hải đảo bên này, ta cảm thấy mọi người nếu có thời gian, có cơ hội, có thể tới một chuyến."
"Nơi này cảnh sắc thật sự rất đẹp, khắp nơi đều là phong cảnh."
"Nơi này có rất nhiều mỹ thực, dân làng bản xứ Hải đảo cũng rất chất phác."
"Quan trọng nhất là, nơi này hải sản rất nhiều, tài nguyên bầy cá phong phú, những người thích ăn hải sản, và thích câu cá, tuyệt đối sẽ không uổng phí chuyến đi này."
Đây chính là những gì Phương Hạo nghe thấy từ hôm qua đến giờ, hắn tự nhiên rất rõ ràng, rất có quyền lên tiếng.
Nghe Phương Hạo vừa nói như vậy, ngược lại có không ít bạn câu động lòng.
"Vui như vậy sao?"
"Vậy năm nay ta nhất định phải đi tỉnh Hải đảo một chuyến!"
"Streamer chờ ta một chút, bây giờ ta sẽ tới!"
"Ta đã mua xong vé máy bay rồi, buổi tối bay thẳng đến nơi."
Có bạn câu tốc độ nhanh, còn đã mua xong vé máy bay tối nay bay đến Hải đảo.
"Bây giờ ta cũng đang câu cá ở đây."
"Bất quá có chuyện phải nhắc nhở mọi người một chút, nơi này cũng sắp có bão đổ bộ."
"Có thể máy bay, xe lửa những thứ kia sẽ dừng vận hành, mọi người có thể tránh khoảng thời gian này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận