Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 258: Thu hoạch ngoài ý muốn: Quan tài đồng 2

**Chương 258: Thu hoạch ngoài ý muốn: Quan tài đồng 2**
"Đây là quan tài của một Vương Hầu thế tử, là người của Vương Tộc."
"Vậy chẳng phải nói, bên dưới có thể có một đại mộ dưới đáy biển của Vương Hầu sao?" Tiểu Bàn trong nháy mắt hai mắt sáng lên, nghĩ tới khả năng này.
"Có khả năng đó." Phương Hạo gật đầu, cũng không loại trừ khả năng này.
"Vậy bây giờ làm sao?"
"Chúng ta có muốn đưa cái Cổ Mộ này đào lên không?"
Tiểu Bàn hứng thú bừng bừng, sau khi biết đây là ván nắp quan tài của Vương Hầu thế tử, bây giờ hắn hận không thể xuống phía dưới ngay.
Nhưng rất nhanh Phương Hạo liền dội cho hắn một gáo nước lạnh.
"Đây là đang ở dưới đáy biển, ngươi có biện pháp đi xuống sao?"
Phương Hạo suýt chút nữa không liếc hắn một cái.
Tiểu tử này muốn gì chứ.
Đây chính là ở trên biển, cho dù bên dưới có một cái đại mộ dưới đáy biển, muốn đào cũng tuyệt đối không dễ dàng như vậy.
Lấy trữ lượng kỹ thuật bây giờ, cũng thật không nhất định có thể hoàn hảo không chút tổn hại đào ra.
Hơn nữa, nơi này có hay không có mộ cổ dưới đáy biển còn khó nói.
Vạn nhất đây chỉ là bọn hắn một phía tình nguyện.
Cái ván nắp quan tài kia có khi lại là từ những nơi khác trôi đến, thì ai mà biết được.
Dòng hải lưu dưới đáy biển, ngay cả hài cốt máy bay, bộ phận của tàu ngầm cũng có thể mang đi, huống chi chỉ là một tấm ván nắp quan tài.
"Ồ, Phương Hạo, cần câu của ngươi cũng động đậy."
Đúng lúc này, một tên cảnh sát biển lên tiếng nhắc nhở Phương Hạo.
Phương Hạo cũng lập tức quay đầu nhìn, trùng hợp thấy cần câu của mình hình như là câu được thứ gì đó, cần câu cũng đã cong thành một đường cong rồi.
Đây là câu được đồ vật rồi.
Phương Hạo cũng không để ý đến Tiểu Bàn nói chuyện, hắn lập tức trở lại cầm cần câu lên.
Hoắc.
Vật này trọng lượng không lớn, đại khái là mấy trăm cân.
So với trước đó, hắn câu được cái gì cũng nhẹ hơn rất nhiều.
Vật nhỏ có trọng lượng như vậy, Phương Hạo muốn câu lên sẽ không phải là chuyện gì khó.
Hắn không giống Tiểu Bàn.
Tiểu Bàn vẫn là người bình thường, cho nên câu được mấy chục cân gì đó cũng sẽ tốn rất nhiều sức lực.
Nhưng Phương Hạo không giống, hắn đã vượt ra khỏi phạm vi của nhân loại, vượt qua cực hạn của cơ thể người.
Chỉ là mấy trăm cân đồ vật, đối với hắn mà nói, chẳng khác nào người bình thường cầm một vật nặng mấy lạng.
Gần như không có chút sức nặng nào.
Rất nhanh hắn liền đem đồ vật câu lên.
Khi vật này được câu lên, tất cả mọi người suýt chút nữa không kinh ngạc đến ngây người.
Ta đi.
Đây là muốn tụ thành một đôi sao.
Vật mà Phương Hạo câu lên không phải là gì khác, chính là phần đế của quan tài đồng.
Cái này cùng tấm che của Tiểu Bàn ghép lại với nhau, vừa vặn là một bộ quan tài đồng.
Vật liệu, kích thước đều giống nhau, chính là đồng bộ.
Bất quá lần này thật may trong quan tài không có thứ gì, trống rỗng, cũng không có t·h·i t·hể, điều này có thể xem như để Phương Hạo thở phào nhẹ nhõm.
Này cũng bình thường.
Quan tài đồng này cũng mở ra, t·h·i t·hể bên trong muốn còn ở lại mới kỳ quái.
Tiểu Bàn thấy được Phương Hạo câu lên đế quan tài đồng, cũng chớp chớp mắt.
Đây cũng quá trùng hợp đi.
Vừa vặn hai người bọn họ góp đủ một bộ quan tài.
"Này câu được một bộ quan tài." Có người nhíu mày, cảm thấy câu được quan tài có chút không tốt lắm.
Nhưng rất nhanh đã bị những người khác bác bỏ.
"Thấy quan tài là phát tài." ("Thấy quan p·h·át tài")
"Thăng quan p·h·át tài, đây là điềm tốt."
Không ít người ngược lại cảm thấy đây là một điềm tốt, biểu thị phía sau có thể sẽ còn có chuyện tốt xảy ra.
Việc Phương Hạo và Tiểu Bàn hai người đột nhiên câu được một bộ quan tài đồng, điều này cũng làm cho Hàn Hạm Trưởng không thể không coi trọng.
Dù sao đây cũng là văn vật, mặc dù đồ vật là quan tài nhưng đây cũng có nghĩa là bên dưới có thể có đại mộ.
"Hay là trước hết xuống dưới điều tra một chút đi."
Hàn Hạm Trưởng cho người thả thiết bị lặn xuống đáy biển, bao gồm cả Phương Hạo cũng tự mình đem thiết bị lặn bỏ túi thả xuống để điều tra.
Lời như vậy, bọn họ cũng không cần phải xuống.
Trước hết để máy móc xuống dưới điều tra.
Ngược lại cũng không trì hoãn được quá nhiều thời gian.
Chỉ khi tình hình ở đây được làm rõ, hắn mới báo cáo lên cấp trên.
Còn quyết định phía sau là cái gì, phải làm sao, cấp trên sẽ tự suy đoán.
Hình ảnh được truyền về, có thể thấy được những khung cảnh này.
Theo những thiết bị lặn này đi xuống, hình ảnh trong lòng biển cũng truyền trở lại.
"Đây là..."
Khi bọn họ thấy được hình ảnh dưới đáy biển, đều không khỏi bị tình hình phía dưới dọa cho ngây người.
Bởi vì bọn họ thấy được không ít thuyền chìm.
Những chiếc thuyền chìm này về cơ bản đều là thuyền có kết cấu bằng gỗ, hình dáng thuyền rất lớn, mấu chốt nhất còn không chỉ có một chiếc.
"Đáy biển thuyền chìm Mộ Táng bầy."
Phương Hạo rất nhanh nhìn thấu đây là cái gì.
Cái đáy biển Mộ Táng bầy này, thực ra chính là lợi dụng thuyền chìm tạo ra, không phải là người xuống đáy biển đào một cái mộ huyệt.
Điều này không thực tế.
Lấy kỹ thuật khi đó, người không có cách nào xuống sâu dưới đáy biển như vậy.
Không giống như bây giờ, có đồ lặn, có đủ loại máy móc công cụ.
Bất quá bọn hắn cũng không phải là không có biện pháp xây mộ huyệt dưới đáy biển, biện pháp kia chính là lợi dụng thuyền để xây, trước tiên ở trên mặt biển xây hoàn thành, sau đó để cho những chiếc thuyền xây xong này chìm xuống đáy biển.
Cái mộ huyệt dưới đáy biển này liền tạo thành.
Mà loại mộ huyệt dưới đáy biển, một khi làm xong, cũng rất khó bị phát hiện.
Dù sao biển khơi rộng lớn như vậy, có ai khả năng đi tìm đến cái mộ huyệt này chứ.
Chỉ là lần này Phương Hạo và Tiểu Bàn hai người vận khí tốt, lại câu được quan tài đồng, lúc này mới phát hiện ra chỗ mộ huyệt dưới đáy biển này.
Cái đáy biển Mộ Táng bầy này không đơn giản, cũng không chỉ có một chiếc thuyền chìm, là do chừng mấy chiếc thuyền chìm kiến tạo thành, kích thước rất lớn.
Có thể tưởng tượng được, thân phận của Lỗ Vương này không đơn giản, mới xa hoa như vậy.
Chỉ là không biết đây là mộ huyệt của chính Lỗ Vương, hay là chỉ là mộ huyệt của hài tử hắn.
"Bên kia có dấu vết n·ổ mạnh."
Rất nhanh bọn họ thấy một chiếc thuyền chìm bên kia có dấu vết n·ổ mạnh.
Thuyền chìm bị tạc thành hai khúc, xung quanh tán lạc không ít vật chôn theo và một ít tượng đá điêu khắc.
Những bức tượng đá kia có chút cũng bị n·ổ hỏng, n·ổ vỡ thành chừng mấy đoạn.
"Đây hình như là dấu vết Ngư Lôi n·ổ mạnh."
"Không phải là Ngư Lôi trên tàu ngầm hạt nhân Ohio n·ổ mạnh đi."
Có người đem hai chuyện này liên hệ với nhau.
Có thể hình như rất giống chuyện như vậy.
Có lẽ cũng chính bởi vì vụ n·ổ mạnh này, mới có thể khiến quan tài đồng bị n·ổ văng ra.
Dù sao, thiết bị lặn xuống đáy biển vẫn có khá nhiều hạn chế, rất nhiều thứ cũng không thể nhìn rõ, còn có một chút đồ vật cũng không tiện quan sát.
Nhưng những tin tức đại khái, bọn họ xem như đã bước đầu nắm giữ.
Nơi này đúng là có đại mộ, còn là một đáy biển Mộ Táng bầy.
Đặc điểm xây dựng Mộ Táng bầy này cũng tương đối đặc thù, là dùng thuyền chìm tạo thành.
Năm đó, người nghĩ ra loại biện pháp xây mộ huyệt này thật đúng là là một nhân tài, hắn có thể nghĩ ra được biện pháp này.
Chỉ là bởi vì vận khí, ngoài ý muốn bị Phương Hạo bọn họ phát hiện.
"Kết cấu của những chiếc thuyền chìm này, xem ra giống như là phong cách thời Minh triều."
Phương Hạo đưa ra một ít suy đoán, phương diện đồ vật này hắn vẫn hiểu, so với những người khác biết rõ phải nhiều.
Về phần Lỗ Vương ở cổ đại phong hào này có tương đối nhiều người, nhất thời còn không dễ phán đoán là ai.
Cụ thể cần thêm manh mối mới có thể đoán được.
Hàn Hạm Trưởng cũng biết giá trị của đại mộ này, cũng tương tự cần đem tình huống ở đây báo cáo lên trên.
Bất kể xử lý thế nào, tiếp sau nơi này khẳng định cần nhiều người hơn tới tiếp viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận