Để Ngươi Câu Cá, Ngươi Lại Câu Lên Tàu Ngầm Nguyên Tử ?

Chương 201: Leo lên Vạn tấn thuyền lớn câu thân phi cơ, khí thế càng đủ rồi! 2

**Chương 201: Lên thuyền lớn vạn tấn câu thân máy bay, khí thế càng tăng! (2)**
Nếu như đổi là trước kia, mọi người đã sớm hưng phấn.
Nhưng bây giờ một chút hứng thú cũng không có.
"Chuyện gì vậy tiểu lão đệ, sao đột nhiên lại không được?"
"Người trẻ tuổi, muốn kéo dài thêm chút, còn thiếu thân máy bay, đầu máy bay, mau chóng làm cho xong đi."
Sắc trời cũng dần dần tối xuống, rất nhanh đã đến buổi tối.
Phương Hạo cũng dần dần không muốn câu nữa.
Hôm nay câu được nhiều máy thăm dò như vậy, hắn cũng có chút phiền, muốn nghỉ ngơi một chút rồi mai lại câu tiếp.
Về phần thân máy bay, nhìn bộ dạng này, sợ rằng hôm nay cũng không câu lên được.
"Streamer, ngày mai khi bắt đầu câu cá, nhất định phải báo trước cho chúng ta biết!"
Đám thủy hữu này trước khi xuống sóng, dặn dò Phương Hạo.
Bọn họ rất sợ bỏ lỡ thời khắc mấu chốt như vậy.
Nếu vạn nhất Phương Hạo lẳng lặng mở màn phát sóng câu cá, sau đó, khi bọn họ còn chưa chú ý đã câu được thân máy bay lên, vậy thì bọn họ muốn k·h·ó·c c·hết.
Sau khi Dư hạm trưởng cho người gọi bọn họ ăn cơm, Phương Hạo cũng thuận thế tắt live stream, sau đó thu hồi cần câu.
Buổi phát sóng câu cá hôm nay, tạm thời đến đây.
Phương Hạo rất nhanh thu xong cần câu, sau đó chuẩn bị đi vào phòng ăn trong khoang thuyền ăn uống.
Mà lúc này.
Có một chiếc thuyền lớn hướng về phía bọn họ tiến đến.
Chiếc thuyền lớn này so với thuyền của Dư hạm trưởng bọn họ lớn hơn rất nhiều.
Khi chiếc thuyền này tiếp cận, Dư hạm trưởng không hề cảm thấy hốt hoảng, ngược lại mang trên mặt một tia vui mừng.
Bởi vì thuyền đến cũng là thuyền của cảnh sát biển bọn họ, hơn nữa còn là chiếc lớn nhất, thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn.
Thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn, loại này không thường thấy.
Chiếc thuyền lớn này đến, là để tiếp viện bọn họ, hơn nữa mang theo chuyên gia trong lĩnh vực nghiên cứu máy bay chiến đấu.
Khi Phương Hạo và tiểu bàn nhìn thấy chiếc thuyền cảnh sát biển vạn tấn trang bị cả p·h·á·o tiến đến gần, ánh mắt lộ ra kinh ngạc.
Rất nhanh, khi thuyền của đối phương cập gần, nhân viên trên thuyền cũng leo lên thuyền của bọn họ.
"Hàn hạm trưởng, xin chào, hoan nghênh các ngươi đã đến." Dư hạm trưởng chào hỏi đối phương một tiếng.
"Dư hạm trưởng, chúng ta phụng mệnh tới hiệp trợ các ngươi câu máy bay. Hai vị này là chuyên gia trong lĩnh vực nghiên cứu máy bay chiến đấu của chúng ta, Lý Minh" vị Hàn hạm trưởng này tuyên đọc mệnh lệnh cấp trên truyền đạt, đồng thời giới thiệu nhân viên chuyên gia đi cùng.
"Chào các vị, vất vả rồi."
Dư hạm trưởng đồng thời hỏi thăm hai vị chuyên gia, hơn nữa cũng giới thiệu Phương Hạo và tiểu bàn cho bọn họ.
"Hai vị này chính là Phương Hạo và Trần Thăng, người câu cá mà chúng ta đặc biệt mời đến."
Dư hạm trưởng rất rõ ràng, những người này đến chính là vì Phương Hạo bọn họ và hài cốt máy bay.
Mấy người chào hỏi lẫn nhau.
Hai vị chuyên gia kia đã có chút không nhịn được, vô cùng nóng lòng muốn đi kiểm tra cánh máy bay đã câu được.
"Hai cái cánh máy bay câu được ở đâu?"
"Ở bên này."
Dư hạm trưởng vội vàng dẫn bọn họ đi kiểm tra hai cái cánh máy bay đặt ở trên boong tàu.
Hai vị chuyên gia này hận không thể ba bước thành hai, đi tới bên cạnh cánh máy bay.
Khi nhìn thấy cánh máy bay, ánh mắt hai người đều thay đổi, trở nên k·í·c·h động và nóng bỏng, ánh mắt nhìn về phía hai cái cánh máy bay này cũng không giống nhau.
Bọn họ không nói gì, chỉ nhìn bọn họ run tay là biết lúc này bọn họ k·í·c·h động đến mức nào.
Hai người cẩn thận xem xét lớp sơn phủ bên ngoài.
Ánh đèn trên thuyền chiếu rọi lên, có thể nhìn thấy rõ ràng.
Về phần những sinh vật đáy biển ban đầu ở trên đó, Dư hạm trưởng đã sớm cho người dọn dẹp sạch sẽ, không cần phải dọn dẹp lại nữa.
"Không, không sai, chính là nó."
"Chắc chắn không sai."
Hai người chuyên gia thống nhất quan điểm, k·í·c·h động trong lòng khó nén.
"Đây là cánh máy bay của máy bay chiến đấu F-22 Ác Điểu."
"Cái gì!"
"Lại là F-22!"
Dư hạm trưởng sau khi nghe được điều này, nhất thời kinh ngạc không dám tin tưởng.
Trước đó hắn chỉ cảm thấy cánh máy bay này có thể rất đặc thù, không giống như cánh máy bay thông thường, không ngờ đây lại là cánh máy bay của máy bay chiến đấu F-22.
Đây chính là F-22, nổi danh đỉnh đỉnh, lừng danh toàn cầu.
Gần như không ai là chưa từng nghe qua.
Nhưng một chiếc máy bay như vậy lại rơi xuống vùng biển nhà mình.
Đây là một kinh hỉ lớn.
Khó trách hai vị chuyên gia lại k·í·c·h động như vậy.
Bao gồm cả Hàn hạm trưởng ở bên cạnh, sau khi nghe được cũng có chút giật mình.
Tiểu bàn càng là há to mồm, ánh mắt đờ đẫn.
Trong đám người kia, duy chỉ có Phương Hạo là khí định thần nhàn.
Chỉ có hắn là đã sớm biết đây là cánh máy bay của máy bay chiến đấu F-22, chỉ là không ai hỏi, Phương Hạo cũng không nói.
Sau khi biết đây là cánh máy bay của máy bay chiến đấu F-22, tính chất của sự việc đã không còn như trước.
"Kỳ lạ, không nghe nói Ưng Tử gia có máy bay F-22 nào rơi xuống a."
Tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái.
Một chút tin tức cũng không có.
Coi như là chấp hành nhiệm vụ cơ mật, nhưng một khi xảy ra chuyện, vẫn sẽ có một chút gió thổi cỏ lay.
Nhưng chiếc máy bay mà bọn họ câu được lần này, phảng phất như đột nhiên xuất hiện.
"Bất kể thế nào, chiếc máy bay này chúng ta nhất định phải có được."
Đây là nhiệm vụ cấp bách trước mắt.
Nếu mò vớt, ở trong vùng biển rộng mênh mông như vậy, có thể rất khó mò được. Bởi vì không biết rõ địa điểm cụ thể máy bay rơi, vậy làm sao mò?
Có thể ném vào một số lượng lớn kinh phí, nhân lực vật lực, nhưng cuối cùng đều uổng phí.
Không bằng đem hy vọng ký thác lên người Phương Hạo.
Mượn năng lực của hắn để câu những bộ phận của thân máy bay lên, xác suất này còn lớn hơn một chút.
Sau khi xác định chiếc máy bay này là máy bay chiến đấu F-22, bọn họ lập tức báo cáo tình huống lên cấp trên.
Cấp trên rất nhanh đưa ra một sắp xếp mới, dự định để Phương Hạo lên thuyền cảnh sát biển vạn tấn để tiếp tục câu những bộ phận còn lại của thân máy bay.
Điều này có nghĩa là Phương Hạo bọn họ phải đổi thuyền để câu.
"Cái này..."
"Lão Cao lần này không tới, chắc chắn sẽ phải hối hận đến chết."
Lần này đến lượt Phương Hạo và tiểu bàn hai người bối rối, không ngờ trước kia nói đùa, bây giờ lại thành hiện thực.
Bọn họ thật sự lên thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn để câu cá.
Lúc đó bọn họ cùng lão Cao, cũng chỉ là khoác lác, nhưng bây giờ lời khoác lác này thành sự thật, giống như đang nằm mơ.
"Hạo ca, ta không phải đang nằm mơ chứ? Hay là ngươi nhéo ta một cái đi."
Còn không chờ tiểu bàn nói xong, Phương Hạo đã ra tay trước.
Nhéo tiểu bàn đau đến mức oa oa kêu lên.
"Đau quá đau quá."
Đây không phải đang nằm mơ, mà thực sự là muốn lên chiếc thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn này để đi câu cá.
Bọn họ muốn đổi thuyền câu.
Từ một chiếc thuyền cảnh sát biển hơn hai ngàn tấn, đổi sang chiếc thuyền cảnh sát biển hơn mười ngàn tấn.
Thoáng cái "súng bắn chim" đổi thành "đại pháo".
Đãi ngộ lớn như vậy, phỏng chừng trước không có, sau này cũng không có người nào được như vậy.
"Chúng ta thật sự muốn lên chiếc thuyền kia để câu máy bay sao."
"Ta..."
Sau khi tạm biệt Dư hạm trưởng, Phương Hạo bọn họ liền theo Hàn hạm trưởng leo lên chiếc cự hạm cấp vạn tấn này.
Đồng thời, hai cái cánh máy bay kia cũng được chuyển lên chiếc thuyền đó.
Về phần máy thăm dò, vẫn ở trên thuyền của Dư hạm trưởng bọn họ.
Bây giờ đổi thành chiếc thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn này làm thuyền câu cá, mà chiếc thuyền cảnh sát biển hai ngàn tấn của Dư hạm trưởng làm thuyền tuần tra, chấp hành một số nhiệm vụ tuần tra.
Phòng ngừa có người quấy nhiễu Phương Hạo bọn họ câu những bộ phận còn lại của thân máy bay F-22.
Khi leo lên chiếc thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn này, Phương Hạo đã có chút chấn động.
Chiếc cự hạm cấp vạn tấn này chính là có cảm giác không giống, tứ bình bát ổn (vững như bàn thạch).
Hơn nữa, trên thuyền còn có trang bị mà thuyền cảnh sát biển khác không có: pháo hạm bắn nhanh 76 ly, hai ổ phó pháo và hai khẩu súng cao xạ.
Nhìn dáng vẻ này, khí thế kia...
Còn ai dám đến giả vờ va chạm bọn họ?
Trừ phi là đụng phải thủy sư chính quy, nếu không cũng không cần phải sợ.
Hơn nữa, thông thường mấy nước láng giềng xung quanh, trang bị thủy sư của bọn họ cũng chưa chắc tốt bằng chiếc thuyền cảnh sát biển này.
Về cơ bản, Phương Hạo bọn họ ở trên chiếc thuyền cảnh sát biển cấp vạn tấn này, là có thể tung hoành ngang dọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận