Vậy Liền Để Các Nàng, Dâng Lên Trung Thành

Chương 91: A, nữ nhân.

Chương 91: A, nữ nhân. Rất thích câu nói của một thiên tài về thời gian. Thời gian không nằm ở việc ngươi có bao nhiêu, mà nằm ở việc ngươi sử dụng như thế nào. Câu nói này dù dùng cho công việc hay cuộc sống đều có thể mang lại gợi ý lớn, đặc biệt đối với Jonas, người tự xưng là bậc thầy quản lý thời gian, việc phân phối thời gian hợp lý dường như đã trở thành một bản năng chảy trong huyết dịch. Sau khi lên chiến lược xong xuôi với tiểu thư Esney vào buổi sáng, buổi chiều Jonas liền đến bệnh viện Wetton phân khu Elyus. Trong hành lang bệnh viện Wetton phân khu Elyus, cửa phòng bệnh đóng kín. Từ bên ngoài phòng bệnh có thể thấy cô thiếu nữ đang nằm trên giường bệnh, nghe bác sĩ điều trị đang đứng trước mặt nói gì đó. Dù đeo khẩu trang, cũng có thể thấy sắc mặt bác sĩ kia không tốt lắm, dường như bệnh tình của miss Celine đang chuyển biến xấu đi, nhưng là người trong cuộc, miss Celine không hề biểu lộ ra chút gì bi thương hay sợ hãi, mà vô cùng bình tĩnh lắng nghe những lời miêu tả liên quan đến bệnh tình của mình. Đúng như thiếu nữ từng nói, nàng đã sớm nhìn thấu cái chết, đồng thời đã chuẩn bị sẵn sàng xuống Hoàng Tuyền bất cứ lúc nào. Sau khi vị bác sĩ kia nói xong về bệnh tình, dặn dò vài câu rồi rời khỏi phòng bệnh với vẻ mặt nặng nề. Kết quả vừa vặn chạm mặt Jonas đang đứng ở cửa. Bác sĩ kia hơi bất ngờ, sau khi nhận ra thân phận đối phương, biểu lộ lại trở nên căng thẳng. Vừa định mở miệng, liền thấy Jonas khoát tay, đi thẳng vào phòng bệnh. Theo cánh cửa phòng bệnh bị mở ra lần nữa, miss Celine có chút bất ngờ ngẩng đầu, sau khi nhận ra thân phận của người đứng ở cửa, biểu lộ của miss Celine chậm rãi từ kinh hỉ chuyển sang u oán, nàng phồng má lên, không nói gì, cứ nhìn chằm chằm Jonas như vậy. Đối diện với ánh mắt có chút u oán của miss Celine, Jonas hơi chột dạ, nhưng lại không hề biểu hiện ra ngoài. Trước đây, miss Celine đã nhờ cậy hắn đừng nói cho chị gái nàng biết, dù không đáp ứng, nhưng đối diện với ánh mắt u oán kia của thiếu nữ, trong lòng Jonas vẫn không tránh khỏi cảm giác chột dạ. Nếu miss Celine hỏi, Jonas còn có thể chống chế rằng do tiểu thư Esney tự mình phát hiện, không liên quan trực tiếp đến hắn, nhưng hết lần này tới lần khác nàng chẳng hỏi gì, cứ thế nhìn chằm chằm Jonas với ánh mắt u oán, dường như muốn dùng ánh mắt để hắn chủ động thừa nhận sai lầm. Dù ánh mắt của thiếu nữ khiến người ta cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, nhưng Jonas dù sao cũng có tâm lý vững vàng, hoặc cũng có thể da mặt quá dày, giả vờ như không biết gì. Khi Jonas không để ý, thiếu nữ đành coi như không có gì, thở dài hỏi: "Jonas tiên sinh không đưa chị gái của ta đến sao?" Ý ngầm chính là, nếu đã nói cho chị gái ta biết, sao còn không dẫn chị ấy đến? Nhìn ra được, thiếu nữ vẫn còn oán hận về việc Jonas tiết lộ bệnh tình của mình. "Tiểu thư Esney về nghỉ trước rồi, ta đã hứa với cô ấy là sẽ đến thăm ngươi trước." Jonas vừa nói, vừa thuận thế ngồi xuống bên giường bệnh, mở miệng hỏi: "Vừa rồi bác sĩ đã nói gì với ngươi?" Không nhận được câu trả lời mình mong muốn từ miệng Jonas, Celine có chút thất vọng, liền tùy tiện nói: "Không có gì, những danh từ chuyên môn kia ta nghe cũng chẳng hiểu, nhưng ý đại khái là nói ta có lẽ sống không quá 20 tuổi." Nghe thấy thiếu nữ không để ý chút nào đến bệnh tình của mình, Jonas không khỏi thấy hơi đau lòng, hắn xoa đầu thiếu nữ, mở miệng nói: "Đừng nói mấy lời xui xẻo đó, ta đã hứa với chị gái ngươi là nhất định sẽ cứu ngươi, nếu ngươi chết, thì mặt mũi của đại thiếu gia tập đoàn Wetton này để đâu?" Nghe Jonas nói vậy, Celine không khỏi bật cười: "Vậy thì ta chết lại càng vui." - Bốp. Trong nháy mắt, một tiếng gõ nhẹ vang lên trên trán thiếu nữ, nàng bị đau liền ôm trán, rồi hơi oán trách ngẩng đầu lên nói: "Jonas tiên sinh ra tay nặng quá." "Đừng suốt ngày lăm lăm cái chết ở bên miệng." Jonas có chút bất đắc dĩ mở miệng nói. Dù thiếu nữ ngoài miệng nói sẽ tin tưởng hắn, nhưng thực tế vẫn không mấy hy vọng về việc mình sẽ được chữa khỏi. Dù sao từ nhỏ đến lớn, ai cũng bảo cô bị mắc căn bệnh này thì cũng tương đương với việc chết từ từ, bây giờ đột nhiên có người bảo cô là có cách cứu chữa, thì người bình thường cũng chỉ tin nửa vời mà thôi. Miss Celine vẻ ngoài rất rộng rãi, nhưng thực tế đó chỉ là biểu hiện của sự bi quan. Tất cả thái độ không quan trọng khi đối mặt với cái chết chỉ là vì không muốn người khác đau lòng cho nàng, giấu đằng sau cái vẻ không tim không phổi kia chính là một trái tim dịu dàng của cô thiếu nữ. "Jonas tiên sinh giao ra một trăm bộ trò chơi đã hứa cho ta đi, ta sẽ nghe ngươi." Celine ngẩng đầu lên ra điều kiện. "Ngươi thế này rồi còn muốn chơi game?" Jonas hơi câm nín, hắn tự nhiên biết trò chơi của Celine là gì... Lúc trước đã hứa sẽ đưa cho cô ấy, nhưng sau này bệnh tình của miss Celine trở nặng hơn, hắn liền không tiếp tục thỏa mãn nhu cầu có chút màu sắc kia của thiếu nữ. "Cũng bởi vì ngày giờ không còn nhiều nên mới phải kịp thời hưởng thụ chứ." Celine hùng hồn lên tiếng, ngụy biện của thiếu nữ khiến Jonas không thể phản bác, thấy bộ dạng Jonas không biết phản bác thế nào, cô liền nhích lại gần nhìn Jonas, nháy mắt hỏi: "Hay là Jonas tiên sinh muốn cho ta trải nghiệm thực chiến luôn sao?" - Yểu thọ, nếu chị gái ngươi nghe thấy thế chắc không phải muốn tức giận mà treo ngươi lên. Thấy Jonas vẫn không lên tiếng, Celine lại gần hơn một chút, nói: "Jonas tiên sinh muốn trải nghiệm hoa tỷ muội thì cũng không nhất thiết phải chờ đến khi ta chết hóa thành tính ngẫu đâu." "Nếu miss Celine thật sự có ý tưởng về phương diện đó, thì đợi đến khi ngươi được chữa khỏi rồi, ta sẽ thỏa mãn ngươi." Jonas không phải loại người chỉ đỏ mặt ấp úng không biết nói gì sau khi bị người khác trêu ghẹo, mà những lời hắn nói thật sự khiến Celine ngây người một lúc lâu mới hoàn hồn. Nghe giọng điệu của Jonas không giống như đang nói đùa, ngược lại còn trêu lại cô em vợ khiến nàng ngượng ngùng. Cô hơi lùi lại, mặt đỏ bừng lên nói: "Ta không tin." Miss Celine vừa nói vừa thấy đối phương không có phản ứng gì, lại giống như đang lẩm bẩm, nhỏ giọng nói thầm một câu: "Nhưng nếu Jonas tiên sinh thật sự chữa khỏi ta... Giao cho anh cũng không phải là không được." Thiếu nữ lập tức ý thức được mình vừa nói gì, khuôn mặt lập tức đỏ rực hơn. Cô thấy Jonas như thể chẳng nghe thấy gì, trong lòng thở phào một hơi. Thực ra đâu biết là đối phương cái gì cũng đã nghe được. Jonas trong lòng không khỏi cười lạnh. - A, nữ nhân. Nhưng chính ngươi lại đòi đấy... PS: Chậm trễ rồi, chương 2 dự định đăng vào khoảng 7 giờ tối. Xin lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận