Vậy Liền Để Các Nàng, Dâng Lên Trung Thành

Chương 197: Ta hảo Eiffel, để ta hôn hôn

Chương 197: Ta hảo Eiffel, để ta hôn hôn Những thành viên Tổ Chức Thiên Mệnh gia nhập Thần Hi Chi Tinh trước đó có tổng cộng 136 người, hai người trốn thoát, còn lại toàn bộ đều bị xử tử.
Kết quả này tự nhiên là để những thành viên khác của Thần Hi Chi Tinh yên tâm, cũng chấm dứt những thiệt hại gây ra do chuyện này.
Cách xử lý của Shion không gây ra sự phản đối nào từ những người khác, tính cách quyết đoán cùng với thủ đoạn như vậy càng làm các thành viên Thần Hi Chi Tinh tin tưởng nàng sẽ là người dẫn dắt Thần Hi Chi Tinh phá vỡ quy định hiện có của hai mươi lăm khu trong tương lai.
Bọn họ cũng cho rằng, trên con đường thành công, hy sinh là không thể tránh khỏi.
Đương nhiên, quan điểm này chỉ giới hạn ở việc hy sinh không xảy ra với bản thân bọn họ.
Phiền phức của Thần Hi Chi Tinh đã giải quyết, nhưng phiền phức của Tổ Chức Thiên Mệnh thì vẫn không có phương án đối phó.
Trước đây, bọn họ đã đặt hy vọng vào Thần Hi Chi Tinh, nhưng hai ngày trước, tin tức truyền đến lại khiến bọn họ hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Lúc đầu, khi biết Thần Hi Chi Tinh tiếp nhận thành viên đến từ Tổ Chức Thiên Mệnh, tâm trạng của họ hết sức kích động.
Nhưng chưa vui mừng được bao lâu, một tin đồn từ Thần Hi Chi Tinh đã dập tắt hoàn toàn sự nhiệt tình của họ.
— Những thành viên Tổ Chức Thiên Mệnh gia nhập Thần Hi Chi Tinh trước đây đều đã bị xử tử một ngày trước.
Khi mới biết tin này, không có mấy người muốn tin đây là sự thật.
Nhưng rất nhanh, có người liên lạc với những đồng bạn đã gia nhập Thần Hi Chi Tinh, và kết quả nhận được là sự im lặng tuyệt đối.
Lúc này, thành viên Tổ Chức Thiên Mệnh vẫn còn ở trạng thái nửa tin nửa ngờ, cho đến khi một video trực tiếp lan truyền trên mạng đánh tan ảo tưởng của họ.
Đó là khung cảnh bên trong Thần Hi Chi Tinh vào đêm thanh trừng.
Hành động của Thần Hi Chi Tinh được ghi lại toàn bộ, rõ ràng đây là cuộc thanh toán có mục đích và chuẩn bị trước, không đến ba giờ đã có hơn một trăm thi thể được đưa đến nghĩa trang chôn cất.
Những thông tin này tự nhiên là do nội gián Jonas cài cắm trong Thần Hi Chi Tinh quay lại... Thực tế, ngay từ khi Thần Hi Chi Tinh mới được thành lập, Jonas đã bắt đầu xâm nhập vào tổ chức này.
Và đoạn video này đã hoàn toàn dập tắt ý định gia nhập Thần Hi Chi Tinh của những người trong Tổ Chức Thiên Mệnh.
Sự việc dường như rơi vào ngõ cụt, cuộc thanh toán của tập đoàn Alte còn ác liệt hơn cả tưởng tượng của bọn họ, Tổ Chức Thiên Mệnh vốn đã tổn thương nguyên khí nặng nề giờ chỉ có thể cố gắng cầm cự.
Mọi người dần lâm vào tuyệt vọng... cho đến khi Anse đứng ra, có một buổi diễn thuyết.
Giống như cái lần dõng dạc tuyên bố thành lập Tổ Chức Thiên Mệnh, bài diễn thuyết lần này của Anse cũng có tác dụng cổ vũ lòng người.
Không thể không nói, có thể sinh tồn trong hoàn cảnh của hai mươi lăm khu, từ trong khe hẹp cầu sinh, phát triển Tổ Chức Thiên Mệnh đến quy mô hiện tại, mị lực cá nhân của Anse là không thể nghi ngờ.
Mọi người nhìn vào hình Anse với vẻ bi phẫn, giọng nói trầm bổng diễn thuyết, tựa hồ quay lại cái khung cảnh lúc mới thành lập Tổ Chức Thiên Mệnh.
Nhưng khác biệt hoàn toàn chính là, nội dung Anse nói lúc này đã hoàn toàn đi chệch với bản tâm trước đó.
'Những xí nghiệp kia đều là kẻ cầm đầu do tầng lớp áp bức bổ nhiệm, để thay đổi hai mươi lăm khu, nhất định phải bắt đầu thay đổi từ quy tắc cơ bản, điểm này đến nay chưa từng thay đổi.' Trong hình, Anse nói với giọng điệu trầm thống và chững chạc, giống như là vô số lãnh đạo tỉnh ngộ ra sai lầm của mình, hắn nói:
'Dù là nhân nhượng bọn họ, hay hợp tác với những công ty hay băng phái đó, cũng chỉ là vì mở rộng bản thân, chỉ là vì mục tiêu mà làm ra hy sinh mà thôi.' Nói đến đây, Anse dừng lại, ai cũng cảm nhận được sự bi ai và bất lực của hắn qua màn hình, sau một hồi lâu, hắn nói tiếp:
“Nhưng chúng ta phải thừa nhận, thế lực của bọn chúng, quá lớn… thâm căn cố đế đến mức chúng ta không thể lay chuyển được dù cố gắng thế nào.” “Chúng ta có thể liều chết đánh cược một lần, có thể liều lĩnh, nhưng chúng ta không thể làm như vậy,” “Vì mục đích của chúng ta là thay đổi nơi đây, không phải mang đến hỗn loạn cho nơi đây.” “Nếu nói, những xí nghiệp này là thủ phạm áp bức chúng ta, Thần Hi Chi Tinh là căn nguyên hỗn loạn của hai mươi lăm khu…” “Tôi nghĩ mọi người đều biết chuyện xảy ra ở Thần Hi Chi Tinh gần đây… Tôi muốn nói là, Thần Hi Chi Tinh không như chúng ta tưởng tượng, không phải đồng chí hướng… Bọn chúng là địch nhân của chúng ta, cũng giống như các xí nghiệp kia, đều là địch nhân.” “Mấy ngày nay tôi trằn trọc, không ngủ được, suy nghĩ liệu hai mươi lăm khu thật sự không có chỗ dung thân cho những người ôm hy vọng như chúng ta sao?” “Suy nghĩ mấy ngày, tôi đã có câu trả lời.” “Tập đoàn Alte… chính là giải pháp duy nhất cho tình thế khó khăn hiện nay của chúng ta.” “Nó không giống những xí nghiệp khác bóc lột nhân viên, áp bức dân chúng, ngược lại, cuộc sống của mọi người đã thay đổi long trời lở đất khi Alte lèo lái.” “Đương nhiên, tập đoàn Alte cũng không phải là mục tiêu cuối cùng, nhưng để đạt được nó, tập đoàn Alte sẽ là lựa chọn tốt nhất hiện tại.” Sau bài diễn thuyết của Anse, những người lưỡng lự không chắc chắn đã đưa ra quyết định.
Đương nhiên, phần lớn người chọn đi theo Anse gia nhập tập đoàn Alte, nguyên nhân căn bản là vì không có lựa chọn nào khác.
Không thể đến Thần Hi Chi Tinh, phản kháng cũng chỉ rơi vào kết cục tử vong, hiện tại tập đoàn Alte vất vả lắm mới chịu chấp nhận đầu hàng, họ đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội sống sót này.
Thế là, đến ngày thứ mười sau khi tập đoàn Alte vây quét Tổ Chức Thiên Mệnh, tập đoàn Alte tuyên bố Tổ Chức Thiên Mệnh đã bị tiêu diệt, hai mươi lăm khu không còn Tổ Chức Thiên Mệnh nữa.
Nếu chuyện này xảy ra vài tháng trước, nó đủ sức làm náo động toàn bộ hai mươi lăm khu.
Nhưng giờ đây, cư dân hai mươi lăm khu lại không cảm thấy kinh ngạc.
Trong vòng vài tháng, họ đã trải qua mấy sự kiện lớn đủ để ghi vào lịch sử phát triển của hai mươi lăm khu, chuyện Tổ Chức Thiên Mệnh bị tiêu diệt xem ra cũng không đáng ngạc nhiên lắm.
Tuy so với những sự kiện lớn trước đó, việc Tổ Chức Thiên Mệnh bị hủy diệt có vẻ hơi không có ý nghĩa… nhưng nó cũng đủ sức chiếm trang nhất tin tức trong vài ngày.
Trong mấy ngày này, internet và các phương tiện truyền thông liên tục đưa tin về việc tập đoàn Alte giải quyết Tổ Chức Thiên Mệnh.
Vì lợi ích chung, những thông tin này thường dựng Jonas thành một nhân vật dũng cảm đánh tan căn nguyên hỗn loạn của hai mươi lăm khu... Điều này khiến những người vốn có ác cảm với Jonas dần thay đổi cái nhìn.
Ít nhất với họ, hành động của Jonas thật sự có lợi cho hai mươi lăm khu... Tổ Chức Thiên Mệnh tự xưng là chính nghĩa lại khiến vô số gia đình ly tán, đây là điều mà người dân hai mươi lăm khu quá rõ.
Và Jonas, người đã giải quyết căn nguyên hỗn loạn này, đương nhiên nhận được những đánh giá tích cực của phần lớn mọi người.
t·h·u·ố·c xổ, người anh em này chính x·á·c không giống người khác, người qua đường thành fan.
Nhưng họ không biết rằng, “Tổ Chức Thiên Mệnh” được đề cập trong tin tức không hề bị tiêu diệt, mà chỉ là thay đổi hình thức, gia nhập bộ phận an ninh của công ty Alte.
Giữa vô số lời khen ngợi, sự việc đã hạ màn.
Có lẽ người thật sự đau lòng chỉ có tiểu thư Sueko.
Nhưng nàng không biết rằng, sự đau lòng hơn có lẽ còn ở phía sau.
..................................................................
“Sự tình cuối cùng cũng đã kết thúc tốt đẹp.” Jonas tựa lưng vào ghế, nhìn tin nhắn Anse gửi tới, cười nói.
“Còn chưa đâu.” Eiffel thở dài một hơi, sau đó nhắc nhở:
“Cần phải biết rằng, nhóm người của Tổ Chức Thiên Mệnh này nếu như đưa vào bộ phận an ninh, thân phận là một chuyện, việc quản lý cùng phân phối vật tư lại là một chuyện khác, mà những vấn đề này đều đang ở trước mắt, không thể không giải quyết, bây giờ nói là kết thúc tốt đẹp khó tránh khỏi hơi sớm.” “Ta tin rằng tiểu thư Eiffel có thể xử lý tốt điều này.” Nghe vậy, ánh mắt của Eiffel có chút u oán, còn Jonas giống như không nhận ra sự oán giận của cô gái, ho khan một tiếng nói:
“Ít nhất đối với hai mươi lăm khu, chuyện này đã có thể xem là kết thúc tốt đẹp, đúng không?” Eiffel nhìn chằm chằm gã đàn ông không biết xấu hổ này một hồi lâu, mới thở dài nói:
“Dù có là ta giải quyết thì những vấn đề này cũng phải mất ít nhất một tháng nữa mới giải quyết xong, vậy sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch nhắm vào Hư Cảnh giáo chứ?” “Đương nhiên, dù sao lúc đối phó với Hư Cảnh giáo cũng không dùng đến số người này.” Nói là không dùng đến, thà nói là trong kế hoạch căn bản không có chỗ cho các thành viên Tổ Chức Thiên Mệnh này.
Hắn dừng một chút, sau đó như nghĩ đến điều gì, nói:
“À phải, bộ phận an toàn thông tin vận hành có thuận lợi không?” “Ừm, phần lớn vấn đề đều đã giải quyết, hiệu suất cũng tăng lên không ít.” “Nhanh vậy sao?” Jonas có chút bất ngờ, hắn vốn nghĩ phải mất vài tháng.
Nghe thấy Jonas cảm thấy ngoài ý muốn, Eiffel hừ hai tiếng, sau đó nói:
“Có phải Jonas tiên sinh hơi đánh giá thấp năng lực làm việc của ta không?” “Quả thật hơi có.” Nghe vậy, Eiffel tiến sát lại gần Jonas, có chút giận dữ nói:
“Vậy trong lòng Jonas, ta rốt cuộc là một hình tượng như thế nào? Một bình hoa vô dụng, hay là một công cụ tiết ■?” Vốn chỉ là oán trách mang ý đùa giỡn, nhưng Jonas lại đáp lại một cách hết sức nghiêm túc:
“Là một trong những người quan trọng nhất bên cạnh ta.” Nghe xong, Eiffel nhất thời không phản ứng kịp, ngạc nhiên nhìn Jonas.
Một lúc sau, mặt cô gái bắt đầu đỏ lên, trông giống như cái máy hơi nước, nắm lấy cổ tay của Jonas một cách bất an.
—— Tự dưng nói những lời này, đúng là quá phạm quy.
Chỉ một câu nói của đối phương đã khiến mặt mình nóng lên, Eiffel đột nhiên muốn đưa tay lên mặt để thử nhiệt độ, luôn cảm thấy mình bây giờ rất mất mặt.
Thấy Eiffel lộ ra vẻ mặt này, Jonas có chút buồn cười.
Từ khi tiểu thư Eiffel tăng cao sức đề kháng, rất ít khi nhìn thấy đối phương có biểu cảm như vậy.
Hay là do mình ít nói những lời đường mật, dẫn đến sức sát thương quá lớn?
Một hồi lâu sau, ánh mắt của Eiffel đột nhiên trở nên hung dữ:
“Nếu lừa người thì ta sẽ trả thù đó.” Jonas không trả lời, mà đột nhiên hỏi:
“Tiểu thư Eiffel đổi son môi sao?” Dù cùng một dạng chậm hiểu về tình cảm, nhưng tiểu thư Eiffel vẫn hiểu ý của đối phương, quay mặt đi, có chút mất tự nhiên nói:
“Đổi rồi, lần này là vị dâu tây, muốn nếm thử chút không?” Tiểu thư Eiffel khi đang ở trạng thái ngạo kiều đánh liên chiêu có hơi vụng về so với bình thường, nhưng lại gia tăng hiệu ứng tấn công đặc biệt.
“Không muốn nếm.” ——Đông Đòn tấn công bằng chùy ....................................................
Tập đoàn Alte, bộ phận an toàn thông tin.
Bộ phận mới được thành lập không lâu này đảm nhiệm nội dung công việc của hai ba bộ phận thuộc công ty Alte trước đây.
Định hướng của bộ phận này là an ninh mạng, thu thập thông tin, cùng với định hướng dư luận.
Tiểu thư Elise, người phụ trách thu thập thông tin trước kia không còn chính thức thuộc bộ phận này nữa, mà thay vào đó tiểu thư Eiffel gánh vác phần lớn trách nhiệm.
Dù sao với Elise, những chuyện phải xuất đầu lộ diện vẫn còn quá miễn cưỡng… tính cách của cô gái vốn hướng nội, để cô đảm nhiệm một số công việc sau hậu trường thì không sao, còn những trách nhiệm quản lý bộ phận thì để tiểu thư Eiffel sẽ phù hợp hơn.
Thực tế chứng minh, năng lực quản lý của tiểu thư Eiffel tuyệt đối đứng hàng đầu, tuy rằng do tập đoàn Alte phát triển quá nhanh, khiến cho trách nhiệm các bộ phận bị xáo trộn sau khi sáp nhập.
Nhưng chỉ sau vài ngày, tiểu thư Eiffel đã giải quyết xong vấn đề này, đưa tập đoàn Alte có phần cồng kềnh trở lại quỹ đạo.
Còn một việc đáng nói khác, đó là tình trạng sức khỏe của tiểu thư Elise đã cải thiện rất nhiều.
Mặc dù đã có thể xuất viện, nhưng theo yêu cầu của Jonas, cô vẫn ở trong bệnh viện tĩnh dưỡng một thời gian.
Về chuyện này, Elise tuy có chút băn khoăn nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
Dù sao trong thời gian nằm viện, Jonas cứ dăm ba bữa lại tới thăm cô, tần suất gặp mặt so với trước kia rõ ràng là nhiều hơn.
Chỉ là gần đây tiên sinh Jonas dường như có rất nhiều chuyện bận, nên theo yêu cầu tha thiết của cô, đã nhiều ngày Jonas tiên sinh không tới thăm.
Mãi đến hai ngày trước, sau khi xem tin tức, Elise mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy mừng cho hắn.
Elise sờ lên dấu vết để lại khi cắm chip ngẫu tính lên cánh tay, tựa như đang hồi tưởng lại những kỷ niệm ngọt ngào.
Sau đó, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, cô gái giật mình, vội vàng thu tay lại.
Và người đi vào không ai khác chính là Jonas.
..................................................
PS: Chương này, bốn ngàn chữ.
Gomenasai, hôn mê, 7:00 tối mới tỉnh.
Mẹ nó, mỗi lần nghĩ tăng chương đều bị công việc và lịch trình nghỉ ngơi phá hỏng, khó quá
Bạn cần đăng nhập để bình luận