Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3787: Mị Lực Của Tô Vũ.

Tô Vũ tiếp tục nói: "Còn nữa, Vĩnh Sinh Sơn có thể tới gần Thiên Khung Sơn. Ở thời khắc mấu chốt có lẽ Nhân Hoàng có thể hiệp trợ, ông ấy chưa chắc đã muốn buông xuống nhưng lực lượng thiên địa lan tràn thì có thể ngăn cản Thiên Môn một chút, như vậy chúng ta sẽ có thêm 1 tầng thiên địa. Cơ hội này có thể giao cho Tử Linh Chi Chủ"Tiếc là vẫn còn thiếu 1 tầng thiên địa nữa...Tô Vũ bỗng nhiên ngẩn ra.Lam Thiên...Đúng!Nhân Hoàng muốn đưa Thư Linh tới thì rất có thể sẽ để Lam Thiên phụ trách, vậy Lam Thiên có thể đảm đương 1 tầng thiên địa, cùng Nhân Hoàng bày ra 2 tầng thiên địa trong ngoài giáp công, ép Thiên Môn thả ra lực lượng thiên địa của đám người Tô Vũ hay không?Dù nghĩ vậy nhưng Tô Vũ chưa nói gì cả, bởi vì chuyện này phải cần mọi người ăn ý với nhau thì mới làm được, hiện tại không tiện câu thông, mọi người quyết định đều dựa vào sự ăn ý chứ không phải kế hoạch, mà vấn đề này thì chủ yếu phụ thuộc vào việc Nhân Hoàng xử lý thế nào, điều binh khiển tướng ra sao.Văn Vương lên tiếng: "Vậy mục tiêu đã xác định xong. Cụ thể ra sao khó nói trước, hành sự tùy theo hoàn cảnh đi, dù sao kế hoạch cứng nhắc chưa chắc đã hiệu quả.Nhưng ngươi sẽ ngụy trang thành Nhật Nguyệt hay làm bản thân?"Tô Vũ không thể phân thân diễn 2 vai, mọi người là cường giả, làm vậy thì quá đễ bại lộ."Ta sẽ làm bản thân. Ta đã nổi danh, còn Nhật Nguyệt thì chỉ có một vài người biết, nếu ta ngụy trang thành Nhật Nguyệt mà bản thân không xuất hiện thì sẽ phiền toái, cũng không có quyền lên tiếng gì"Văn Vương gật đầu."Vậy đêm nay ta và Thái Sơn sẽ trốn ra ngoài"Trước kia, y không cần trưng cầu ý kiến của bất cứ kẻ nào, nhưng lúc này y lại muốn hỏi Tô Vũ.Chưa chắc gia hỏa này đã thông minh hơn y nhưng rất nhiều vấn đề cần Tô Vũ xử lý, ví dụ như việc liên hệ với Tử Linh Chi Chủ, Tử Linh Chi Chủ vốn không thích đáp lại đám người Văn Vương.Tô Vũ làm đại sứ xã giao rất giỏi!Đương nhiên điều này cũng là nhờ bản thân hắn tranh thủ ra tay để làm được.Lúc trước Tử Linh Chi Chủ có nguy cơ bị vây giết, nếu Tô Vũ không mạo hiểm đi cứu viện thì Tử Linh Chi Chủ không giết hắn đã là nể tình, càng đừng nói đến chuyện hỗ trợ, mà tinh thần mạo hiểm như vậy không phải ai cũng có.Có qua có lại, nói thì đơn giản nhưng để làm được thì quá khó.Vậy nên dù Văn Vương cũng cảm thấy Tô Vũ là người trượng nghĩa, luôn đối đãi tốt nhất đối với người đã giúp hắn, từ việc hắn không màng tất cả để tới cứu Văn Ngọc là có thể nhìn ra.Đối đãi với Tử Linh Chi Chủ thái độ không rõ ràng mà hắn cũng không tiếc mạng mình.Loại người như hắn có lẽ rất khó chơi, nhưng nếu cùng phe thì hắn sẽ rất hào khí.Có lẽ đây cũng là mị lực độc đáo của Tô Vũ.Người hận hắn thì sẽ hận đến chết.Còn người một nhà, chỉ cần hắn chưa chết thì mọi người đều có thể an tâm.Một người còn rất trẻ, mới hơn 20 tuổi mà lại có thể làm nên thanh danh vang dội như vậy, giờ phút này Văn Vương đã hiểu được tại sao. Bởi vì những người từng hợp tác cùng Tô Vũ đều sẽ cảm thấy hắn rất đáng tin cậy.Trước khi hắn chết trận, ngươi không cần lo rằng hắn sẽ vứt bỏ ngươi, dù các ngươi không quá thân thiết, nhưng chỉ cần cùng trận doanh với hắn thì hắn sẽ bất chấp tất cả để bao vệ ngươi.Vậy nên, dù Tô Vũ độc miệng, bá đạo, kiêu ngạo... nhưng mọi người vẫn tín nhiệm hẳn.Giờ khắc này, Văn Vương có cảm giác rằng người như Tô Vũ là một vị lãnh tụ trời sinh, cảm giác không khác gì khi y nhìn thấy Tinh Vũ năm đó.Người khác cảm thấy Tô Vũ giống Văn Vương, nhưng giờ phút này Văn Vương lại cảm thấy kỳ thật hắn giống Tinh Vũ.Chỉ cân là ở chung lâu với hắn thì không chỉ Văn Vương có cảm giác ấy mà rất nhiều người khác cũng vậy, trước đây đã từng có người rằng hắn là phiên bản kết hợp giữa Văn Vương và Nhân Hoàng.Lúc này, Văn Vương đã nói xong chính sự, y không nhịn được trêu chọc một câu: "Tổ tiên của ngươi không có quan hệ gì với vị đại ca kia của ta chứ?"Y biết huyết mạch Tô Vũ có liên quan đến huyết mạch Văn, nhưng chỉ trêu chọc một hai câu thế này cũng khá vui.Tô Vũ cười: "Nếu Nhân Hoàng có con cái thì ta tự hỏi không biết là nữ tử nào đã có quan hệ với Nhân Hoàng?"Hắn nhìn Văn Vương với ánh mắt tràn đầy thâm ý.Văn Vương đột nhiên nhìn về phía Võ Vương, ban đầu Võ Vương không hiểu, ngay sau đó sắc mặt hắn thay đổi hẳn."Thái Sơn"Võ Vương run lên, vội vàng biện giải: "Ta không làm gì cả, thật đấy! Ta không đưa những cái đó cho Tô Vũ"Giỏi lắm, không đánh đã khai!Văn Vương muốn hộc máu, rất muốn tát chết Võ Vương, y nghiến răng nghiến lợi nói:"Ngươi chờ đấy!"Đáng chết, tên khốn kiếp này chắc chắn đã đưa những đoạn ghi hình năm xưa cho Tô Vũ, ngươi bán đứng ta!Ta đòi rất nhiều lần mà chưa lấy được, thế mà ngươi đưa cho Tô Vũ?Ngươi còn là huynh đệ của ta không?Ngươi phản bội tình cảm của chúng ta.Võ Vương bất đắc dĩ nhìn về phía Tô Vũ, Tô Vũ nhún vai: "Ta chưa nói gì cả!"Võ Vương khóc không ra nước mắt.Hừ, ngươi nhìn Văn lão nhị bằng ánh mắt như vậy, y thông minh lắm, sao có thể không đoán ra được?Đúng lúc này có tiếng cười vang lên: "Ca, ta còn chưa được xem đâu, ta cũng muốn nhìn bộ dáng nữ trang của ngươi xem có đẹp hay không?""Cút Văn Vương hừ một tiếng, Tô Vũ trêu chọc: "Cái đó thì vui gì, lần trước ta quay được một thứ còn hay hơn!""Cái gì?"Ta có thể xem không?""Tô Vũ, ngươi mang ra xem nào"Võ Vương hứng thú vội vàng hỏi.Văn Vương hung hăng nhìn Tô Vũ, y nhanh chóng nói sang chuyện khác: "A Ngọc, ngươi thành công rồi à?"Văn Ngọc cười đáp: "Đương nhiên, chuyện nhỏ! Đã tới nông nỗi này rồi thì chắc chắn có thể thành công, nhưng chắc mọi người sẽ hơi thất vọng đấy! Ta không cắn nuốt toàn bộ đại đạo thiên địa, hơn nữa Pháp đã tiêu hao rất nhiều lực lượng thiên địa nên không thể đạt tới trình độ như mong muốn, hiện tại chỉ miễn cưỡng có lực lượng 34 đạo mà thôi"Miễn cưỡng đạt tới 34 đạo!Mọi người có kích động không?Không, không ai kích động cả.Bởi vì lúc trước Pháp chấp chưởng 70% lực lượng thiên địa thì đã tiếp cận 33 đạo, nếu ông ta cắn nuốt Văn Ngọc thì rất có thể sẽ trở thành cường giả 35 đạo, thậm chí là 36 đạo.Mà Văn Ngọc không cắn nuốt toàn bộ nên giờ phút này mới miễn cưỡng đạt tới 34 đạo mà thôi. Tuy chỉ kém một đạo lực lượng nhưng sẽ phải trả giá vô số thời gian và công sức để đột phá.Văn Ngọc thấy mọi người không nói gì thì hơi ngượng ngùng: "Kỳ thật, nếu ta nuốt toàn bộ thì có lẽ... sẽ tiến vào 35 đạo, nhưng..."Tô Vũ thở dài: "Không sao. Ta biết ngươi nghĩ gì, đi đạo của mình là có đạo lý. Tuy rằng nuốt hết có thể cường đại nhất thời, nhưng sau đó sẽ phiền toái hơn, chúng ta đều là người tu đạo, đều hiểu được đạo lý này"Văn Ngọc hơi xấu hổ: "Ngươi không cảm thấy lúc này ta không nên suy xét đến chuyện tương lai sao?"Giờ phút này, có thể tăng thêm một đạo lực lượng cũng là tốt rồi, kết quả là nàng lựa chọn từ bỏ.Tô Vũ lắc đầu: "Không, hiện tại mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Tam môn còn chưa mổ ra, sao phải gấp? 34 đạo cũng không tôi, không khác gì khi ta hợp nhất song thiên, như vậy là đủ rồi, trong đám chủ nhân cấm địa cũng không có nhiều người có chiến lực như vậy. Tiên Tổ cùng lắm là tương đương ngươi mà thôi"Tô Vũ dặn dò: "Ngươi hãy giả mạo Pháp, ngươi rất quen thuộc với ông ta, không cần ta dạy ngươi gì cả. Hẳn là ngươi đã nghe được những lời chúng ta vừa nói, cũng biết mục tiêu là gì rồi"Tô Vũ trầm giọng: "Giả mạo không được thì giết. Mục tiêu đầu tiên, Tiên Tổ. Thứ hai, Võ Tổ"Mấy người liếc nhau, gật đầu.Tô Vũ đứng dậy, cất bước đi ra ngoài, Văn Ngọc thấy hắn muốn đi thì vội hỏi: "Không ăn gì đó rồi mới đi à?"Ăn cái rắm!Văn Vương bật cười, y đứng dậy ra ngoài cùng Võ Vương, vừa đi vừa nói: "Ta và Thái Sơn canh bên ngoài, tiếp tục giả vờ muốn cứu viện Văn Ngọc"Văn Ngọc thấy bọn họ đều muốn đi thì vội vàng hỏi: "Từ từ đã, nếu xảy ra biến cố thì chúng ta có phương án rút lui không?"Mấy người không quay đầu lại, chỉ xua tay để trả lời.Văn Ngọc không còn gì để nói: "Ta nói nghiêm túc mà!"Tiếng cười của rút lui truyền đến: "Ö thế giới trong cửa, chúng ta không thể rút lui đi đâu cả. Ngươi chờ xem Tinh Vũ đại ca của ngươi có an bài gì không, nếu hắn an bài thì chúng ta mới có cơ hội rút lui. Nếu không hiện tại muốn từ thế giới trong cửa ra bên ngoài thì chắc chắn sẽ phải đi qua Thiên Môn. Để xem Tinh Vũ đại ca của ngươi có suy xét đến điểm này và an bài Thông Thiên tiếp ứng chúng ta hay không, nếu không thì chúng ta không ra được"Vấn đề này không do bọn họ quyết định.Thông Thiên do y và Nhân Hoàng cùng chế tạo để đi xuyên qua tam môn, không biết hiện tại tình huống y thế nào? Có thể xuyên qua Thiên Môn để tiếp dẫn bọn họ ra ngoài được không? Nếu không thì chỉ có thể trốn tránh trong thế giới trong cửa.Õ đây thì chạy đi đâu cũng như nhau.Đây cũng là một lần khảo nghiệm sự ăn ý của Nhân Hoàng, để xem Nhân Hoàng có chuẩn bị gì hay không? Không biết hắn có suy xét đến vấn đề này và nghĩ cách tiếp dẫn bọn họ rời đi hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận