Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3496: Khí Vận Mất Gốc.

Lúc này.Trên đại lục vạn tộc, vài vị cường giả bỗng nhiên cảm thấy thót tim."Bên kia sát khí quá nặng!""Muốn chiến thật ư?""Bọn họ điên rồi, nhân số không bằng một nửa chúng ta, bọn họ muốn hù dọa thôi đúng không?"Các vị cường giả nhanh chóng hội tụ.Lúc này, Tiên Hoàng - một vị cường giả tiên phong đạo cốt, tóc trắng như tuyết, diện mạo vô cùng tuấn lãng - đứng dậy.Y nhìn về phía mọi người rồi nhìn về phía đối diện, mày hơi nhíu lại, trong mắt nhật nguyệt luân chuyển, thiên địa lật úp, giọng nói mơ hồ vang lên: "Đối diện giương cung bạt kiếm, không biết là hư trương thanh thế hay là thế nào, nhưng mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng, đề phòng đối phương tập kích"Tiên Hoàng lên tiếng, mọi người đều gật đầu.Tiên Hoàng có uy vọng rất cao tại đây.Y am hiểu trường sinh đạo, đã cứu trị rất nhiều chủ nhân quy tắc.Nếu không có y, vạn tộc không thể ra đời được nhiều chủ nhân quy tắc như vậy, mọi người rất kính trọng y.Bên cạnh Tiên Hoàng có một vị nam tử trung niên trông vô cùng thần thánh, mày kiếm sắc bén, ánh mắt lãnh lệ nhìn về phía mọi người: "Ta biết mọi người không muốn tử chiến, nhưng nếu Nhân tộc chủ động khai chiến thì xin chư vị hay buông bỏ tất cả, chuyên tâm đối địch"Nếu không phải có người sợ chết thì bọn họ đã phải chủ động đánh Nhân tộc từ lâu.Mọi người muốn bị động phòng thủ hơn.Nhưng nếu Nhân tộc khai chiến thì tất cả đều phải chiến.Mọi người đều là cường giả, bọn họ hiểu đạo lý này.Có người lên tiếng: "Chỉ cần Nhân tộc dám động thì chúng ta dám đánh. Thần Hoàng yên tâm, chúng ta cảm thấy đã sắp trở về vạn giới nên muốn về đến vạn giới rồi tính.Nhưng nếu Nhân tộc muốn chết thì chúng ta không ngại thành toàn bọn họ"Thần Hoàng khẽ gật đầu: "Quy củ cũ, nếu đại chiến, ta liên thủ cùng Tiên Hoàng và Ma Hoàng khắc chế Nhân Hoàng. Những người khác tự tìm đối thủ"Trước đây, những trận chiến quy mô nhỏ đều tiến hành như thế.Ba vị cường đại nhất liên thủ đối phó với Nhân Hoàng, đa số chỉ là giằng co, hư ảnh Nhân Hoàng không ra tay nhưng có thể uy hiếp 3 đại cường giả.Mọi người không có ý kiến gì, dù bọn họ không ra tay nhưng đã đáp ứng ngăn cản Nhân Hoàng. Mọi người đều sợ Nhân Hoàng, các cường giả chủ nhân quy tắc khác của Nhân tộc không khiến mọi người quá sợ hãi, kể cả đó là Minh Vương.3 vị cường giả liếc nhau, Ma Hoàng nói với chất giọng hung lệ: "Rốt cuộc Nhân Hoàng có ý gì?"Mọi người không đoán được.Trong đám người, có chủ nhân quy tắc lỗ tai rung động như đang nghe gì đó, kẻ đó nói: "Chư vị đạo hữu, hình như ta nghe được gì đó"Mọi người đều nhìn về phía gã.Người nọ có lỗ tai rất lớn, dường như không ngừng có các sóng âm dội vào trong tai gã.Gã chú tâm lắng nghe, trầm giọng nói: "Trường hà bên kia, ở phía sau hình như có thứ gì đó đang tới, dao động rất mạnh"Dao động bình thường đều bị Nhân Hoàng trấn áp, bọn họ khó có thể cảm nhận được.Nhưng dao động lần này rất mạnh.Gã cẩn thận lắng nghe, bỗng nhiên phía đối diện vang lên một tiếng cười bén nhọn:"Tên khốn tai to đang nghe lén gì đấy?"Thanh âm vô cùng chói tai.Oanh!Từng luồng đạo tắc dập dờn bỏng bềnh quét đến, cường giả lỗ tai lớn khẽ biến sắc, ngay sau đó Ma Hoàng đánh ra một quyền.Oanh!Một cỗ đạo tắc rách nát.Ma Hoàng lãnh lệ quát: "Muốn chết ư? Âm Vương, ngươi dám chủ động ra tay?"Đó là một trong 36 vị Nhân Vương.Vạn tộc đều lộ vẻ khác thường, đều cảm thấy đối phương đang che giấu gì đó.Có thứ gì đang tới từ hạ du trường hà mà gây nên dao động cường liệt như vậy?Cường giả ư?Nhân tộc có cường giả tới cứu viện sao?Dao động ấy đến cả Nhân Hoàng còn không trấn áp được, nếu là cường giả thì thực sự rất đáng sợ.Nếu không phải cường giả thì là cái gì?Mọi người đều cảm thấy nóng nảy, Thần Hoàng ra lệnh: "Cự Nhĩ, ngươi tiếp tục nghe.Bát Mục, ngươi thử xem có nhìn được gì hay không"Một người đột nhiên mở to 8 con mắt, ánh mắt lộ thần quang. Tâm nhìn xuyên thấu thiên địa, nhìn xuyên qua đại đạo trường hà. Nhìn một hỏi, gã thấy gì đó, đang muốn nhìn kĩ thì trên trán người kia hiện ra một con mắt kim quang lập loè, ầm một tiếng, Bát Mục giao phong với đối phương, cả hai đều lui về phía sau một bước.Bên phía Nhân tộc, một thanh niên tuấn tú cười lạnh một tiếng: "Bát Mục, ngươi muốn nhìn cái gì? Ta cho ngươi xem nhé"Ánh mắt Bát Mục lộ sát khí: "Đồng Vương, bổn hoàng muốn thử tam mục kim đồng của ngươi, để xem rốt cuộc là độc nhãn của ngươi mạnh hơn hay Bát Mục thần đồng của bổn hoàng mạnh hơn""Ngươi biết rồi mà, không phải mấy lần trước ngươi đã nếm thử rồi sao?"Thanh niên tuấn tú cười lạnh. Hai phe chinh chiến nhiều năm, y không sợ Bát Mục chút nào.Bát Mục không để ý tới y, gã lộ vẻ ngưng trọng nói: "Chư vị, không ổn rồi, ta nhìn thấy một ngọn núi"Một ngọn núi?Mọi người ngẩn ra, núi gì?Bát Mục nhanh chóng giải thích: "Hình như là một ngọn núi kim quang chói mắt đang tiến lại đây, chỉ nhìn từ xa mà ta đã thấy cực kỳ đáng sợ"Mọi người lo lắng, tuy rằng Bát Mục không phải chí cường giả nhưng cũng có lực lượng chủ nhân quy tắc tam đẳng, vậy mà gã chỉ nhìn một chút đã cảm thấy đáng sợ.Hơn nữa đến giờ phe đối phương còn đang che che giấu giấu. Tuy rằng mọi khi vẫn luôn che giấu nhưng hôm nay có vẻ không bình thường.Kỳ thật Bát Mục không chỉ nhìn thấy ngọn núi kia mà còn thấy được hai người, tâm nhìn quá mơ hồ khiến gã không thể chắc chắn hai người đó có thật sự tồn tại hay không. Sau khi suy xét, gã không nói ra.Gã muốn nhìn lại, đề phòng tin tức sai lâm của gã dẫn tới đại chiến bùng nổ, chủ nhân quy tắc ngã xuống, khi ấy gã sẽ phải gánh trách nhiệm về việc này.Cường giả tai to trầm giọng nói: "Núi sao? Sao ta lại nghe thấy tiếng như có một người đang đi đường"Núi, người...Đám người Thần Hoàng liếc nhau. Một lát sau, ánh mắt Thần Hoàng khẽ biến, nhẹ giọng nói: "Núi, người... Các vị cảm thấy đó là cái gì?"Ánh mắt Tiên Hoàng lóe lên, bấm đốt ngón tay, sau đó ánh mắt y cũng thay đổi:"Không phải là bản tôn của hắn sắp tới chứ?""Hả?"Các cường giả lập tức lộ vẻ ngưng trọng, bọn họ biết y đang nói đến cái gì.Không thể nào. Bản tôn Nhân Hoàng biến mất nhiều năm, mọi người suy đoán hắn đã bị thương không nhẹ, phải trốn tránh đâu đó dưỡng thương, không phải ở dưới đại lục thì là ở trong trường hà.Lời Tiên Hoàng vừa nói khiến mọi người lập tức căng thẳng.Từ sau khi bản tôn Nhân Hoàng biến mất, đa số chỉ xảy ra các cuộc chiến quy mô nhỏ, hiếm khi toàn diện chiến đấu. Mấy năm nay, chủ nhân quy tắc chết đi rất ít.Rốt cuộc Nhân tộc muốn làm gì?"Nếu bản tôn hắn tới đây thì chắc chắn sẽ có một trận huyết chiến"Ma Hoàng lộ vẻ căng thẳng: "Nhân tộc thật sự bị diệt rồi ư?"Gã nhanh chóng quay đầu phân phó: "Xem khí vận Nhân tộc"Trong đám người, một vị Hoàng giả lập tức vận dụng lực lượng đại đạo, ánh mắt mờ mở trắng đục, kẻ này nhìn về phía Nhân tộc. Khi vừa nhìn rõ, kẻ này bỗng nhiên lộ về thất thố, ngay sau đó đồng tử đột nhiên vỡ ra.Đối diện, một tiếng quát lạnh truyền đến: "Muốn chết sao?"Cường giả có đồng tử vỡ ra kia kinh hãi nói: "Không đúng... Không thích hợp chút nào...Khí vận Nhân tộc... hình như... mất gốc"Oanh!Các vị cường giả bùng nổ khí tức.Cái gì?Mất gốc?"Đúng, nó như bẻo trôi không rễ. Nhân tộc... Bị diệt rồi"Vị cường giả nói ra lời này vô cùng hoảng sợ.Nhân tộc đã bị diệt.Vạn tộc trong vạn giới quá độc ác.Nhân tộc bị diệt, Nhân tộc chắc chắn sẽ cảm nhận được, vậy chẳng khác gì ép Nhân tộc tử chiến.Trong nháy mắt, các vị cường giả hoàn toàn biến sắc.Cường giả xem vận quả thật không nhìn lầm. Khí vận Nhân tộc, hoặc nên nói là khí vận Thượng Cổ thật sự đã bị chặt đứt từ thời điểm Giám Thiên Hầu dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ.Hiện giờ Nhân tộc chỉ biết Tô Vũ, còn ai biết đến Nhân Hoàng không?Khí vận Nhân tộc đều hội tụ trong thiên địa của Tô Vũ, đám người Nhân Hoàng trở thành bèo trôi không rễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận