Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3052: Thủ Đoạn Truy Tung.

Dọc đường đi, Nguyệt Thực Hầu đối xử với đám người Tuyết Lan tướng quân khá khách khí, khách khí đến mức có phần không giống địch nhân.Đến Nhất Tuyến Hạp, Nguyệt Thiên Tôn cất cao giọng gọi: "Có ai không? Ta đã đưa các vị lão hữu tới đây, xin hãy đón bọn họ mang về tĩnh dưỡng, nhiều ngày qua bọn họ đã chịu khổ rồi"Trong Nhất Tuyến Hạp nhanh chóng xuất hiện một đạo khí tức mờ mịt.Đó là phân thân của Lam Thiên.Phân thân này thực lực không yếu, miễn cưỡng có khí tức Hợp Đạo.Nguyệt Thiên Tôn giải phong cho các cường giả Nhân tộc, y lui về phía sau một bước, cười nói: "Các vị lão hữu cứ đi theo vị này là được"Phân thân Lam Thiên khẽ nhíu mày.Giải phong ư?Giải phong cũng chưa chắc đã là chuyện tốt, nếu có vấn đề thì rất khó khống chế, dù sao ở đây cũng có hai vị Thiên Vương và hai vị Hợp Đạo đỉnh cấp.Nguyệt Thiên Tôn lại lui về phía sau vài bước rồi nói: "Ta đã đưa người cho các ngươi rồi, giao dịch đã hoàn thành. Nhưng ta cảm thấy nên trưng cầu ý kiến bọn họ xem bọn họ có nguyện ý đi với các ngươi hay không"Y quay sang nói với Tuyết Lan: "Nếu các vị muốn tự mình rời đi tìm một chỗ tĩnh dưỡng thì ta nghĩ nhất mạch của người truyền lửa sẽ không ngăn cản đâu, mọi người đều là Nhân tộc, sau này các vị lộ diện ở thượng giới thì chúng ta cũng sẽ không gây bất lợi với các vị"Cách đó không xa, Lam Thiên vốn đang yên lặng nhìn bọn họ và Nguyệt Thiên Tôn, nghe tới đây, y bỗng nhiên cười khẩy một tiếng: "Cả đời cũng không làm được đại sự"Không biết y đang nói đến Nguyệt Thiên Tôn hay là đám người Tuyết Lan.Lam Thiên lười nhiều lời, chỉ nói thẳng với bốn người kia: "Tự phong ấn chính mình rồi đi qua đây, không chấp nhận được thì trở về với đám người Nguyệt Thiên Tôn đi"Sắc mặt mấy vị cường giả này đều hết sức khó coi.Nam Khê Hầu khế nhíu mày: "Đạo hữu đến từ nhất mạch của người truyền lửa, vậy ngươi có quen Binh Quật không?""Không quen"Lam Thiên bình tĩnh nói: "Nguyệt Thiên Tôn, trước tiên phải nói rõ, dựa theo ước định lúc trước, nếu mấy người này chạy thì sẽ không được tính vào định mức giao dịch, các ngươi muốn bắt hay giết thì không liên quan gì đến chúng ta. Có bao nhiêu người thì chúng ta làm bấy nhiêu"Nguyệt Thiên Tôn liền đáp: "Đó là đương nhiên"Nhưng y châm ngòi một chút cũng không tôi. Dù bốn vị này đều lựa chọn đi theo gia hỏa kia thì trong lòng chắc chắn vẫn sẽ có chút khó chịu. Có lẽ về sau có cơ hội lợi dụng một phen cũng không chừng. Mà không lợi dụng được cũng chẳng sao, dù sao chính mình cũng không tổn thất gì.Mấy người Nam Khê Hầu khẽ nhíu mày.Nguyệt Thiên Tôn đã giải phong bọn họ, thế nhưng phe Nhân tộc lại yêu cầu bọn họ tự mình phong ấn, vậy nghĩa là sao?Không tín nhiệm bọn họ ư?Không tín nhiệm thì sao lại cứu bọn họ?Hơn nữa y hành xử như thể đang mua đồ ăn khiến cả bốn người đều có chút khó chịu, cả đám nhìn về phía Tuyết Lan - hậu duệ Nhân vương duy nhất ở đây - để xem nàng quyết định thế nào.Tuyết Lan nhìn chằm chằm Lam Thiên, một lát sau, khí tức của nàng bắt đầu trượt xuống, nàng bình tĩnh tự phong ấn chính mình, không ai biết nàng đang nghĩ cái gì.Mấy người khác thấy thế thì đành bất đắc dĩ làm theo, kỳ thật trong lòng ai nấy đều rất không vui.Lam Thiên mỉm cười, trực tiếp bắt lấy cả bốn càng làm bọn họ khó chịu hơn.Lam Thiên nhanh chóng dẫn người bay vào trong Nhất Tuyến Hạp, vừa đi vừa lớn tiếng nói: "Nguyệt Thiên Tôn không cần tiễn nữa, chúng ta tự về được"Nguyệt Thiên Tôn mỉm cười đứng ngoài Nhất Tuyến Hạp, không hề đi theo.Sau khi bọn họ tiến vào trong xong, Nguyệt Thiên Tôn mới nhẹ giọng hỏi: "Thiên Mệnh huynh có nhìn ra cái gì không?"Thiên Mệnh Hầu hiện lên, y nhìn một hỏi rồi nhẹ giọng đáp: "Bọn họ sẽ không ở lại Nhất Tuyến Hạp lâu, hẳn là Thông Thiên Hầu sẽ tới đón người. Ta cảm ứng được dao động không gian mỏng manh"Nguyệt Thiên Tôn khẽ gật đầu, y hít sâu một hơi: "Đám người này che giấu rất kĩ. Xem ra chỉ có đợi bọn họ khai chiến với chi mạch Hỗn Độn thì mới có thể nhìn ra sâu cạn"Bên trong Nhất Tuyến Hạp.Thông Thiên Hầu thật sự tới đón mọi người.Mấy người đang ở sâu trong Nhất Tuyến Hạp, một lát sau Thông Thiên Hầu xuất hiện khiến không gian dao động nhẹ, y vừa xuất hiện đã nói: "Lại bại lộ một thông đạo rồi, làm vậy vì mấy gia hỏa này có đáng không?"Dứt lời, Thông Thiên Hầu liền quay sang nhìn đám người Tuyết Lan, cười ha hả nói:"Tuyết Lan tướng quân, Nam Khê, đã lâu không gặp""Thông Thiên"Nam Khê Hầu lộ vẻ ngoài ý muốn: "Ngươi ở đây ư?"Y không ngờ Thông Thiên lại ra ngoài được."Ngươi cũng là người của nhất mạch người truyền lửa sao?"Tuyết Lan tướng quân ngạc nhiên: "Ngươi vẫn luôn thủ vệ lối vào tầng 8 Tỉnh Vũ phủ đệ, vậy ngươi đã gia nhập nhất mạch của người truyền lửa từ khi nào? Không phải nhất mạch của người truyền lửa đều là Nhân tộc à?"Thông Thiên Hầu cười phớ lớ đáp: "Ai nói thế? Được rồi, đừng nói nhảm nữa, chạy thôi, muộn thêm chút nữa rồi bị đối phương tìm ra hang ổ thì không ổn đâu"Nói xong, y liền quay sang hỏi Lam Thiên: "Ngươi đi không?"Lam Thiên nhún vai: "Tạm thời không đi. Ngươi dẫn người đi trước, ta dọn dẹp dấu vết bên này một chút""Ta đi đây, yên tâm đi, nếu mấy tên này dám quấy rối thì ta sẽ lập tức giết hết"Đám Tuyết Lan câm nín, tên Thông Thiên Hầu này nói chuyện đáng ghét thật!Mấy người nhanh chóng tiến vào cánh cửa do Thông Thiên Hầu mở ra, sau đó truyền tống rời đi.Lam Thiên nhanh chóng tiêu trừ dao động tàn lưu, y thở dài cảm khái: "Gần đây phân thân tổn thất thảm trọng, phải tranh thủ kiếm thêm mới được"Để bảo mật, mỗi lần phân thân xuất hiện mà gần đó có cường giả thì đều phải thiêu hủy tại chỗ, đây là mệnh lệnh của Tô Vũ.Trên đường truyền tống, Thông Thiên Hầu không trực tiếp đưa bọn họ đến Hỗn Độn Sơn mà là vòng đi vòng lại một chút, y còn phải đón một người giữa đường, người đó chính là Tô Vũ.Tô Vũ không nói gì, bọn họ nhanh chóng truyền tống tới bên ngoài Đạo Nguyên chi địa trong ánh mắt khác thường của đám người Tuyết Lan, các vị Thiên Tôn đã càn quét xong chỗ này và mới dẫn người rời đi không lâu.Tô Vũ mang theo cả đám tiến vào Đạo Nguyên chi địa, hắn xé rách thời không trường hà rồi trực tiếp ném người vào trường hà cọ rửa trong ánh mắt phẫn nộ của bọn họ.Nam Khê Hầu tương đối lớn tuổi, tóc đã trắng xoá, y hiểu mục đích của Tô Vũ bèn nói:"Vị đạo hữu này, Nguyệt Thực Hầu không để lại ấn ký truy tung trên người chúng ta, nếu có thì chúng ta đã phát hiện rồi"Y biết kẻ đầu bạc này lo lắng có kẻ truy tung, nhưng dù sao bọn họ cũng là cường giả Thiên Vương, không thể nào bị kẻ khác để lại ấn ký dễ dàng như vậy.Tô Vũ không quan tâm, tiếp tục cọ rửa bọn họ.Một lát sau, trong mắt hắn hiện ra hai đạo Thiên Môn nho nhỏ nhìn thoáng qua mấy người, bỗng nhiên hắn nhíu mày đánh một chưởng về phía Tuyết Lan tướng quân, Tuyết Lan tướng quân cả kinh, nhưng nàng lại bị phong ấn nên không thể phần kháng, bỗng nàng thấy Tô Vũ đưa tay tóm ra gì đó từ trong hư không.Tuyết Lan tướng quân có cảm giác đại đạo đao động một chút, rất nhanh liền thấy trong tay Tô Vũ nắm giữ một sợi khí tức nhàn nhạt.Tô Vũ nhíu mày hừ lạnh một tiếng: "Thiên Mệnh chết tiệt! Nếu lão quỷ đó còn dám chơi trò này với ta nữa thì lần sau gặp ta sẽ không khách khí với lão"Oanh!Tô Vũ bóp nát sợi khí tức kia rồi tiếp tục càn quét tra xét một phen, sau đó hắn mới mang theo đám cường giả đang kinh ngạc tới ngây người nhanh chóng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận