Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1886: Quyết Định Sáng Suốt Của Hạ Hổ Vưu

Tô Vũ câm nín, nghe qua cứ như thể oán phụ chốn khuê phòng vậy?Bất quá Đại Minh phủ chính xác là đã bị hố thảm!Nếu Chu Thiên Đạo dám chứng đạo thì chắc kèo là ông sẽ bị đánh chết.Người Đại Minh phủ bị nhằm vào cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng, Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi bảo: "Cái này thì ta biết, bất quá Đại Minh phủ quá nhiều cá ướp muối, thực lực lại yếu, ta thấy chi bằng khỏi đi. Cử mấy người tham gia náo nhiệt là được, mấy ngày nay ta cũng đã quan sát, cường giả tới đây không ít, hà cớ gì Đại Minh phủ phải tặng không đồ ăn cho chúng? Không cần làm vậy."Ngưu Bách Đạo tỏ ra không vui, "Không thể nói như thế, có đôi khi cơ duyên không nhìn thực lực mà chỉ xem vận khí! Làm gì cũng phải thử thời vận! Nói câu khó nghe một chút, dùng hơn mười vị Đằng Không Lăng Vân đi thử may rủi, hên thì có khi lại thêm ra một vị Nhật Nguyệt thậm chí là vô địch, đó chính là kiếm lớn! Đại Minh phủ nhiều người như vậy, chung quy sẽ có kẻ muốn mạo hiểm một thoáng, đâu phải ai cũng là cá ướp muối!"Nói đến đây, ông chần chờ chốc lát: "Còn nữa, ngươi phải trả nhân tình! Thôi Lãng và Bạch Tuấn Sinh đều muốn đi, ngươi lo mà trả nợ cho hai tên ấy đi!"". . ."Tô Vũ không nói gì, mọe, suýt nữa quên mất bọn họ."Bạch Tuấn Sinh ra ngoài rồi sao?""Vừa thả ra, hắn sắp khóc không thành hình người luôn rồi. . ."Ngưu Bách Đạo vui tươi hớn hở nói: "Ngươi nói xem ngươi không chiếu cố liệu có thích hợp không? Nhất là Thôi Lãng, lần này hắn ra ngoài, người Đại Minh phủ thấy hắn đều muốn kéo mặt của hắn xuống nhìn xem có phải là ngươi giả mạo hay không. Dù cho họ biết ngươi đang ở cổ thành thì cũng phải thử một chút. Huống chi là tới Chư Thiên chiến trường, hắn mà tới đây thì chắc chắn không dễ chịu gì, dù mọi người đều biết hắn không phải là ngươi thì cũng phải tìm cách gây phiền toái một phen!"Tô Vũ triệt để câm nín, không thể phản bác.Hạ Hổ Vưu cũng nhịn không được hỏi: "Đúng là như thế thật, ta cảm thấy tốt nhất thì tên kia đừng ra khỏi Nhân cảnh, Ngưu phủ trưởng, bên ngài nghĩ thế nào mà lại để cho hắn đi vậy?"Ngưu Bách Đạo đáp: "Không phải ta nghĩ thế nào, mà là ý muốn của riêng hắn, Tô Vũ xem như thiếu hắn một món nợ ân tình, người ta cũng không ngốc, lúc này đến đây chính là cơ hội, không tới thì qua mấy năm sau, Tô Vũ chết rồi, ai sẽ tới trả nhân tình?"“...”"Có lý!"Hạ Hổ Vưu gật đầu, "Đúng vậy! Xem ra Thôi Lãng cũng là người rất khôn khéo, thừa dịp Tô Vũ còn sống thì trước hết hãy đòi ân tình lại đã hẵng nói, bằng không thì người chết rồi, cái gì cũng đều mất sạch."Tô Vũ không còn gì để nói, có phải là hai vị này cho rằng mình chỉ còn lay lắt thêm được vài năm nữa là ngỏm hay không?Ta đang ở trước mặt các ngươi đây này!Ngưu phủ trưởng tốt xấu gì cũng đã tấn cấp vô địch, ấy vậy nhưng vẫn là dáng vẻ già mà không biết xấu hổ, chuyện gì cũng dám nói!Ngưu Bách Đạo cũng không nhiều lời, rất nhanh, ông bèn nghiêm mặt bàn chuyện chính sự: "Ngươi cũng muốn tới Tinh Vũ phủ đệ à? Quyết định của ngươi thì không ai có thể can ngăn, nhưng nếu có đi thì cẩn thận chút, vạn tộc chắc chắn sẽ nhằm vào ngươi, ở cổ thành thì ngươi rất khó đối phó, nhưng tiến vào Tinh Vũ phủ đệ thì cũng là lúc ngươi suy yếu nhất, không hợp nhau hại ngươi mới là lạ!""Ừm, ta hiểu rõ, ta không đi đâu."Tô Vũ mỉm cười, Ngưu Bách Đạo lơ đễnh nói: "Ta hiểu, ngươi lại muốn đổi một thân phận để đi vào chứ gì, có muốn Đại Minh phủ chuẩn bị cho ngươi một thân phận không?"". . ."Ngài nói hết lời ta muốn nói rồi, ta còn có thể nói gì nữa đây.Tô Vũ không tiếp lời, lần này có đổi thân phận thì ta cũng sẽ không nói cho các ngươi biết rốt cuộc ai là ta.Ngưu Bách Đạo không nhiều lời cũng không định lưu lại, nói vài câu hỏi thăm xong ông bèn bảo: "Ta phải đi đây, địa phương quỷ quái này. . . Khụ khụ, cổ thành khiến ta thấy không được tự nhiên, vừa nghĩ tới lúc nào cũng có thể xuất hiện một nắm đấm nện ta, ta liền không an lòng. Hiện tại ta vất vả lắm mới chứng đạo thành công, còn muốn sống thêm mấy năm nữa! Tiểu tử, cuối cùng khuyên ngươi một câu, dù sao thì ngươi cũng không phải vô địch, đừng quá phách lối! Thoạt nhìn thì tượng đá đang ra mặt vì ngươi, nhưng mấy tượng đá này sống quá lâu, gặp quá nhiều chuyện, chúng chỉ là vì lợi ích mà thôi, nhớ phải luôn cho họ chỗ tốt, bằng không thì ngươi sẽ bị vứt bỏ. Đừng quên thành chủ đời trước của ngươi đã chết như thế nào, cái gì mà thành chủ thì không thể lừa gạt, đều là lời rắm chó, tượng đá thực dụng hơn so với chúng ta nhiều lắm. . ."Dứt lời, trong nháy mắt ông đã tan biến.Tại chỗ ông mới đứng bộc phát ra hai vầng sáng, đó là ánh mắt Tinh Hồng mang theo sát khí, thật to gan, dám ở ngay dưới mí mắt mình vu oan phỉ báng mình!Tô Vũ bật cười, Hạ Hổ Vưu thì líu lưỡi, lão Ngưu thật to gan.Cậu cũng không tiện nói gì về chuyện lão Ngưu vừa lảm nhảm, chỉ cười bảo: "Ta cũng không ở lại lâu, lần này ta tới còn có chuyện phải làm, ta muốn đi Tiên giới một chuyến xem có thể kết thân được hay không. Thiên Vũ tiên vương giao hảo với Nhân tộc lâu năm, nếu ta cưới được tiểu tiên nữ nào thì sẽ có thể làm hòa hoãn quan hệ với Tiên tộc.""Hửm?" Tô Vũ sửng sốt, "Vậy... Ngọc Tuyền thì sao?""Nàng?"Hạ Hổ Vưu tiếc nuối nói: "Đừng nói nữa, đại chiến ngày đó khiến phủ thành đại loạn, Ngọc Tuyền tiên tử vì bảo hộ ta mà bị phản đồ đánh giết, lần này ta cũng đưa di hài Ngọc Tuyền tiên tử về. . . Mẹ nó, thật là tiếc, bằng không thì ta đã cưới nàng rồi!"". . ."Tô Vũ nhìn cậu, ngươi nghiêm túc à?Ngươi ở ngay trước mắt ta mà còn diễn kịch?Bảo hộ ngươi rồi bị giết?Vô nghĩa!Hạ Hổ Vưu cười ha hả: "Đừng nhìn ta thế, với bên ngoài đều là nói như vậy, không chỉ Ngọc Tuyền, ngày đó vì bảo hộ ta mà không ít người đều hi sinh, ví dụ như Thần tộc, Ma tộc, Tiên tộc, Long tộc. . . Lần này ta đến cũng là đi trả lại thi thể cho từng nhà, lá rụng về cội mà! Hạ gia ta vẫn muốn ký kết hữu hảo vạn thế với họ. Ta sắp trở thành Phủ chủ rồi, về sau Đại Hạ phủ nhất định phải đồng tâm hiệp lực cùng vạn tộc, chung tay sáng tạo tương lai tươi đẹp, cùng nhau tiến bộ! Lần này, ta chuẩn bị đi cầu hôn Tiên tộc, Ma tộc, Long tộc, Thần tộc. . . Cưới một người thì tính một người, ta cưới hết, có lẽ sẽ có chỗ dùng, ha ha. . ."Tô Vũ triệt để không còn gì để nói!Má nó, ngươi thật đúng là dám làm!Hắn không cần hỏi cũng biết thừa chắc chắn rằng người là do tiểu mập mạp này giết, hiện tại thì hay rồi, ngươi còn có gan đi đưa thi thể họ về, lại còn muốn cầu hôn người khác của tộc họ nữa.Đây cũng không phải to gan bình thường thôi đâu!Vạn tộc tin hay không thì không quan trọng, dù sao kẻ chết cũng không phải nhân vật chủ chốt nào, trọng yếu là nếu Hạ Hổ Vưu trở thành Phủ chủ, Hạ gia lại có hai vị vô địch, vậy thì đáng giá gả đi.Thông gia có hữu dụng không?Vô dụng!Thế nhưng thật sự nhét người đến Đại Hạ phủ, không chết thì nhiều ít gì cũng có thể tìm hiểu chút ít về tình hình và động tĩnh của Đại Hạ phủ.Hiện tại Vạn Tộc giáo đã bị tiêu diệt, Hạ gia rụt về như rùa, vạn tộc cũng muốn kịp thời hiểu rõ tin tức Hạ gia, với chúng thì bất quá chỉ là đầu tư một nữ nhân không quan trọng mà thôi.Hạ Hổ Vưu đắc ý lên mặt, "Lão Tô, nhớ học tập ta, ta chuẩn bị dùng công phu sư tử ngoạm lừa gạt chút đồ cưới đây. Gả cho ta chẳng phải là cần cho ta hàng loạt đồ cưới à? Không cho đồ cưới thì ta thèm cưới chắc? Kỳ thật ngươi cũng có thể thử một chút, có lẽ có thể kiếm bộn đấy!"Tô Vũ phục rồi, cuối cùng ta cũng biết ngươi đang ôm tâm tư gì.Tô Vũ bó tay, nói: "Ngươi dứt khoát đề nghị liên hôn với cả vạn tộc đi, có lẽ vô số tiểu tộc muốn dựa vào ngọn núi lớn là ngươi đấy. . ."Lời này vừa nói ra, ánh mắt Hạ Hổ Vưu khẽ động, lẩm bẩm: "Có lý! Tiểu tộc còn dễ lừa hơn đại tộc nhiều, huống chi khả năng bọn họ thật sự động tâm còn cao hơn. Ngươi nói đúng, chỉ cần tiểu cô nương nhà ai có thể hóa thành hình người thì ta đều có thể thử xem."Tô Vũ trêu chọc: "Không cần, không thể hóa hình thì ngươi cứ nuôi là được, nhà ngươi lại không thiếu một hai cái ổ.""Đúng đúng đúng. . . Vẫn là ngươi sáng suốt!"Hạ Hổ Vưu không ngừng gật đầu, có lý, thật sự rất có lý.Nói như vậy, nếu cậu cưới một vạn cô vợ, mỗi người lại cho cậu 100 ngàn công huân. . . Úi đệt, 1 tỉ a!Hạ Hổ Vưu vội vàng nói: "Cưới nhiều như vậy thì chắc chắn ta sẽ phải lo rất nhiều chuyện, ta đi trước đây, có rảnh lại tới tìm ngươi sau. Đúng rồi Tô Vũ, nử tử Tử Linh tộc có thể lấy chồng được không? Ngươi giúp ta lưu tâm một thoáng, được thì ta cũng cưới vài vị ở Tử Linh tộc bên này luôn. . ."Tô Vũ yên lặng nhìn cậu vội vàng rời đi, chờ Hạ Hổ Vưu đi rồi hắn mới xì một tiếng đầy khinh miệt!Mập mạp chết bầm này, thật là không biết xấu hổ.Nói đi nói lại. . . Nếu mỗi một tộc đều đưa ra của hồi môn là một khối vật gánh chịu thì có lẽ ta cũng có thể thử một chút?Hay là ta thử hỏi xem ba mươi sáu cổ thành có ai có nữ nhi hay tôn nữ gì đó, ta cũng cưới về, đôi bên làm thông gia nhỉ?Tô Vũ sờ sờ cằm, Hạ Hổ Vưu vừa mở ra mạch suy nghĩ mới cho hắn!Không sai, kẻ không biết xấu hổ mới là vô địch thiên hạ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận