Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3350: Đấu Tướng Sinh Tử.

"Ngươi cảm thấy có khả năng đó sao?" Đại Chu Vương lạnh lùng nói.Thiên Cổ trầm mặc.Đại Chu Vương khoát tay, quát lạnh: "Vũ Hoàng bệ hạ nguyện ý cho các ngươi một cơ hội! Chúng ta đấu tướng trước chiến! Có thể kéo đến khi Tiên Hoàng trở về thì đó là vận khí của các ngươi. Nếu không thể... vậy thì mau chết đi!"Ánh mắt Thiên Cổ khẽ nhúc nhích, có ý gì?Đại Chu Vương nói: "Bên ta ra Thiên Tôn, ngươi cũng ra Thiên Tôn, bên ta ra Hợp Đạo, ngươi cũng xuất ra Hợp Đạo! Trận chiến đấu tướng này sống hay chết đều dựa vào bản lĩnh"Thiên Cổ khẽ giật mình, sau một khắc, lão còn chưa mở miệng mà Thánh Hầu đã lạnh lùng quát: "Các ngươi muốn bắt chúng ta làm đá mài đao, làm người thí luyện sao?"Chỉ trong giây lát bọn họ đều hiểu!Càn rỡ!Đại Chu Vương thế mà chuẩn bị bắt bọn họ làm đá mài đao.Cái gọi là đấu tướng trước chiến bất quá là chỉ là vì rèn luyện cường giả của Tô Vũ mà thôi, những người này tấn cấp quá nhanh, tiến vào Hợp Đạo hoặc là Thiên Tôn xong thì cơ hồ không có kinh nghiệm chiến đấu gì cả.Lúc này Tô Vũ muốn đấu tướng với vạn tộc cũng chỉ vì hắn coi đây là cơ hội tôi luyện rất tốt.Kê thù sống còn!Một chọi một lại là thực lực tương đương, cơ hội như vậy quá hiếm có.Không sợ ngộ sát, không sợ ngộ thương, liều chết để chiến một trận là được!Hợp Đạo và Thiên Tôn của vạn tộc phần lớn đều là lão tướng, Tô Vũ lại khuyết thiếu lão tướng, hầu hết đều là cường giả tân tấn.Đại Chu Vương nói thẳng: "Đáp ứng thì có thể sống sót, không đáp ứng... Vậy vạn tộc tất diệt! Đấu tướng trước chiến, nếu bên phía các ngươi cường đại, kéo dài được thời gian, một người chiến một ngày, chưa đến kỳ hạn ba tháng thì bên ta sẽ không tổng tiến công... Ba tháng là cơ hội của các ngươi! Nếu không, hôm nay liền quyết chiến!"Nghe vậy, bên phía vạn tộc có người phẫn nộ, có người ủy khuất.Có người nghiến răng nghiến lợi quát: "Đáp ứng bọn hắn! Nhưng đấu tướng phân sinh tử, các phương đều dựa vào bản lĩnh, không cho phép người ngoài nhúng tay, chỉ dựa vào thực lực!"Chúng ta mà sợ các ngươi sao?Đám Thiên Cổ rõ ràng không quá muốn chiến, kéo dài ba tháng liệu sẽ có biến hóa gì không?Có cơ hội đó không?"Uống rượu độc giải khát mà thôi!"Đây là lời Thiên Cổ nhận xét, lão nhìn về phía Thần Hoàng Phi, cực kỳ bất đắc dĩ: "Tô Vũ muốn đấu tướng là vì tìm được cơ hội thí luyện tốt nhất ở chỗ chúng ta! Kéo dài cũng chưa chắc đã có lợi, nếu không kéo dài... có lẽ hôm nay sẽ phải quyết chiến!"Lựa chọn như thế nào đây?Dây dưa hay là đứt khoát?Vạn tộc là chọn lựa thích hợp nhất để cung cấp cho Nhân tộc cơ hội tôi luyện bên bờ sinh tử, chân chính là cuộc chiến ngươi sống ta chết.Mấy người Thần Hoàng Phi đều im lặng suy nghĩ.Tiếp tục kéo dài sao?Hay là dốc toàn bộ lực lượng quyết chiến cùng đối phương?Hồi lâu sau, Thân Hoàng Phi nặng nề thở dài, nói: "Đáp ứng đi! Ba tháng... có lẽ sẽ có thay đổi nào đó. Ngục Thanh hay Bách Chiến đều thế, có khả năng sẽ có một ít biến cố phát sinh, nhỡ đâu đó chính là hi vọng của chúng ta!"Đương nhiên cũng có thể là tuyệt vọng!Làm đá mài đao cho Nhân tộc!Về phần sinh tử, chỉ có thể nhìn vận khí.Thiên Cổ khẽ gật đầu, ánh mắt biến ảo khó lường, sau đó lão nhìn Đại Chu Vương ở phía đối diện, lên tiếng: "Đấu tướng... chỉ sợ các ngươi quá non, chết cũng không biết chết như thế nào! Đại Chu Vương, Nhân tộc toàn là những kẻ gian trá, đấu tướng thì có thể nhưng tử thương cũng chớ luận! Ta chỉ sợ Nhân tộc các ngươi không cần thể diện nữa, ở thời khắc sinh tử lại lựa chọn nhúng tay! Tô Vũ yêu tướng, không muốn người chết, ngươi và ta đều biết rõ điều đó!""Nếu giết chết thống lĩnh của các ngươi, chẳng phải Tô Vũ sẽ trở mặt ngay hay sao?"Lời nói này...Đại Chu Vương bật cười, rất nhanh, y thản nhiên nói: "Yên tâm đi! Đấu tướng là do tự nguyện, chết sống có số!"Y quay đầu nhìn về phía những cường giả Nhân tộc, cất cao giọng: "Chúng ta có rất nhiều người từ Vĩnh Hằng trong nháy mắt đã bước vào Hợp Đạo, bước vào Hợp Đạo rồi, bệ hạ một mực chiến đấu ở tiền tuyến, chúng ta lại chỉ ở hậu phương an hưởng thái bình!""Cường giả co đầu rút cổ vĩnh viễn cũng không thể trở thành chí cường"Lời này vừa nói ra, không ít người nhìn về phía Đại Chu Vương, Đại Chu Vương mỉm cười tự giễu: "Nhìn ta làm gì? Ta cũng vậy thôi! Ta từ Thượng Cổ sơ kỳ đã tồn tại ở vạn giới, người khác thành chủ nhân quy tắc, mà ta vẫn chỉ là Hợp Đạo!""Sợ chết thì cũng chỉ có thể như thế, trơ mắt nhìn đồng bào chết trận, nhìn cường giả hy sinh, chỉ có thể bất lực ở hậu phương!""Ta là kê thất bại, nhưng ta hi vọng... lần này, ta không phải thế, mà các ngươi cũng không!"Y nhìn quanh một vòng, nhìn về phía Đại Tần Vương, Đại Hạ Vương, nhìn về phía mấy vị Hạ Long Võ: "Chúng ta đều không phải kẻ hèn nhát, chúng ta đã từng tử chiến tứ phương, nhưng mà, chư vị, một năm qua bệ hạ đánh hạ vạn giới, chúng ta đã chiến đấu rất nhiều sao? Chúng ta bước vào Hợp Đạo rồi thì đã từng chiến đấu mấy lần?""Trong khi chiến đấu, chúng ta chỉ có một loại thủ đoạn tự bạo bởi vì dựa vào mưu kế của bệ hạ, có thể khôi phục nhục thân, có thể giữ lại biển ý chí... nhưng bây giờ, bản năng chiến đấu còn lại bao nhiêu?""Bệ hạ nói người của Bách Chiến Vương đã sớm bị nuôi phế đi, vạn tộc cũng thế!""Nhưng dù phế đến mấy thì họ cũng đã từng chiến đấu vô số năm""Chẳng lẽ chúng ta cũng muốn trở thành phế vật như chúng sao? Chỉ làm tôm tép nhãi nhép mãi ư?"Đại Chu Vương quát lạnh: "Hôm nay, cừu địch đang ở ngay trước mắt! Ý của bệ hạ là đấu tướng trước chiến nhưng chỉ đến mức giới hạn là dừng. Cái rắm ấy!"Một tiếng gầm thét khiến đám người chấn động.Đại Chu Vương đang mắng Tô Vũ à?Đại Chu Vương quát: "Bệ hạ mềm lòng không muốn chết người, mà ta thì nói cho mọi người hiểu rõ, chiến tranh không chết người thì không phải là chiến tranh! Cường giả luôn luôn quật khởi từ trong giết chóc. Bệ hạ muốn cho mọi người học hỏi thêm kinh nghiệm, nhiều thêm vài thủ đoạn đối địch... Vớ vẩn!"Y tiếp tục gầm thét: "Mang theo tín niệm sinh tồn, mang theo ý nghĩ sẽ không chết, một khi gặp cường địch thì chắc chắn sẽ phải chết! Chỉ có thẳng tiến không lùi mới có thể sống tiếp, mới có thể thắng, mới có thể đột phá!""Ta là đại biểu của sự thất bại, ta, Định Quân, Hỏa Vân, những kẻ do Thượng Cổ lưu lại đều là thế! Mà ta hi vọng triều tịch này không phải như bọn ta! Ta cũng hi vọng tất cả mọi người có thể học theo tư thái của bệ hạ, chứ không phải người nào cũng chỉ ở hậu phương hưởng thụ thái bình, để cho đế vương phải đích thân xuất chinh!""Điều năm đó chúng ta dám, hiện tại không thể không dám!""Ở thời điểm khó khăn nhất chúng ta còn dám, hiện tại lại càng dám!""Các ngươi đều còn trẻ, tuổi trẻ mà muốn đuổi theo những lão già này, muốn siêu việt hơn, muốn diệt sát họ thì chỉ có cầu sống trong đường chết!"Y nhìn về phía những gương mặt mới... Đúng vậy, Đại Tân Vương và mọi người nơi đây đều là đại tân sinh, Đại Chu Vương khẽ nói: "Không thể để những lão phế vật này ảnh hưởng tới các ngươi. Chúng ta dựa vào việc sống lâu để tích lũy thực lực. Các ngươi...không có thời gian đó!"Sắc mặt Đại Tần Vương vô cùng ngưng trọng, ông hét: "Chúng ta tất nhiên dám chiến!Ý của Đại Chu Vương là trận chiến đấu tướng phân sinh tử này sẽ không có viện thủ, thật sao?""Không sai!"Đại Chu Vương gật đầu: "Phân sinh tử, không có cứu viện! Bệ hạ không muốn hao tổn chiến hữu, có điều ta không tán thành điều này! Không chỉ ta, ta nghĩ người thật sự hiểu rõ đều sẽ không tán thành! Hiện tại mọi người không đuổi theo, chẳng lẽ chờ cuộc chiến chủ nhân quy tắc ập đến mới đuổi theo? Nực cười! Khi đó các ngươi sẽ chết càng nhanh, khi đó chúng ta sớm đã tụt hậu, trở thành phế nhân, phế binh!""Thế nhưng.." Đại Tân Vương khẽ nhíu mày: "Bệ hạ có lệnh..""Vậy thì cứ trảm đầu ta!"Đại Chu Vương lạnh lùng nói: "Tướng ở bên ngoài có thể không nhận quân lệnh! Đây là điều các triều đại đều có. Bệ hạ không ở đây, ta làm thống soái có quyền quyết đoán khi lâm trận. Ngày nào chưa thu hồi danh thống soái của ta thì ngày đó vẫn do ta quyết định! Đại Tân Vương, ngươi chính là thống soái của Nhân tộc trong triều tịch này, chắc chắn ngươi có thể hiểu, thời cơ chớp mắt là qua, các ngươi làm vũ khí chỉ có thể tuân lệnh làm việc! Bệ hạ truy cứu trách nhiệm sẽ do thống soái gánh, không quan hệ gì với các ngươi!"Đại Tần Vương cúi đầu trầm mặc một hỏi, sau đó, ông lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên, lớn tiếng hô: "Nếu đã như thế, chúng ta xin tuân lệnh"Đại Chu Vương mặc kệ những người khác, y quay đầu nhìn về phía Thiên Cổ, lạnh lùng nói: "Đấu tướng trước chiến, bất luận sinh tử! Cường giả song phương không phải tướng tham chiến thì không được nhúng tay! Nếu kê nào không địch lại tự trốn về trận doanh, chiến đấu sẽ kết thúc!"Lời này vừa nói ra, ánh mắt Thiên Cổ khẽ biến.Tô Vũ không muốn chết người, đó là do hắn xót thuộc hạ, bất quá Tô Vũ tuyệt đối không phải kê hay do dự hoặc quá mềm lòng.Nay Đại Chu Vương đã quyết, việc này nếu truyền đến tai Tô Vũ thì có lẽ hắn sẽ ngầm chấp nhận chứ không nhúng tay hay phản đối y.Nói cách khác... Đấu tướng là chuyện đã định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận