Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3746: Niết Bàn.

Lúc này, một bóng người từ nơi xa phá không lao đến.Tử Linh Chi Chủ nhướng mày.Võ Vương rơi xuống đất, hắn trầm giọng nói với Tử Linh Chi Chủ: "Tiền bối, văn bối có một chuyện muốn nhờ""Nói đi""Ta muốn phá gông cùm xiểng xích thiên địa!"Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày: "Tô Vũ không cho ngươi biết ư? Nếu muốn đánh vỡ gông cùm xiềng xích thì hắn phải mạnh hơn hoặc là gặp được tình huống đặc thù thì mới có hy vọng thành công, hiện tại e rằng hắn không thể tăng lên trong thời gian ngăn"Võ Vương gật đâu: "Ta biết, nhưng ta muốn làm vậy""Ngươi muốn làm thế nào?""Ta biết tiền bối muốn chết đi rồi hỏi sinh, phá vỡ sinh tử luân hỏi! Tiền bối có thể mang ta cùng tiến vào sinh tử luân hỏi không? Ta không thể làm được việc này, nhưng ta hy vọng ngày đó tiền bối hãy mang ta cùng đi, ta sẽ nuốt niết bàn đạo rồi sống lại, sau khi sống lại, biết đâu ta lại có thể đánh vỡ giam cầm"Tử Linh Chi Chủ không biết, hắn ta tự hỏi một chút rồi chậm rãi nói: "Ý ngươi là trọng sinh đại đạo của ngươi để thoát khỏi hạn chế của thiên địa đúng không?""Đúng!""Ý tưởng của ngươi rất thú vị. Sao ngươi nghĩ ra được?"Nuốt niết bàn đạo, sau đó trọng sinh, đại đạo tân sinh có thể thoát khỏi hạn chế thiên địa ư?Tử Linh Chi Chủ thật sự không biết.Có thể là có khả năng này, nhưng sau đó Tử Linh Chi Chủ lại lắc đầu: "Hy vọng quá nhỏ, ta không nắm chắc, Tô Vũ cũng không, mỗi lần niết bàn đều có khả năng sẽ hoàn toàn biến mất, khó có thể sống lại! Hơn nữa ngươi không phải người nắm giữ sinh tử đạo, ngươi đặt hy vọng vào việc ta có thể mang ngươi niết bàn rồi giúp ngươi trọng sinh... Chuyện này quá khó!""Ta biết"Võ Vương gật đâu: "Nhưng nếu ta mãi không xuất hiện thì kẻ khác sẽ phát hiện dị thường. Dù Tô Vũ tiến hành kế hoạch thế nào nhưng khi không nhìn thấy ta thì mọi người sẽ nghĩ rằng Võ Vương đã đi đâu, khi đó có khả năng sẽ bại lộ. Vậy nên ta hy vọng mình có thể lấy lại thực lực cường đại trước khi trở về đó lần nữa!"Tử Linh Chi Chủ nhướng mày: "Vẫn còn sớm..."Võ Vương cúi đâu: "Ta biết, nhưng nếu tiền bối nguyện ý thì hãy giúp ta một phen, cứ coi ta là vật thí nghiệm để giúp ta niết bàn là được. Tìm một cường giả 30 đạo rồi đánh chết, cướp đoạt sinh mệnh lực, dùng lực lượng tử vong xóa bỏ ta, lấy sinh mệnh lực hồi sinh ta... Có lẽ ta sẽ trở về!"Tử Linh Chi Chủ hít sâu một hơi.Hắn điên rồi đúng không?Ngươi cùng ta niết bàn thì ngươi còn một chút hy vọng. Ngươi bảo ta giúp ngươi niết bàn trước... Nói thật, Tử Linh Chi Chủ biết làm như thế nào, nhưng khi tiến hành thì có khả năng không phải niết bàn mà là trực tiếp tử vong!Hắn ta nhíu mày: "Cần gì phải vậy!"Võ Vương trầm mặc một hỏi mới trả lời: "Bởi vì ta là Võ Vương - chiến tranh chỉ vương!"Bởi vì ta thấy được sự tuyệt vọng của Tô Vũ.Thời đại bên ngoài đã điên cuồng và tuyệt vọng.Mà ta là chiến tranh chi vương của thời đại đó!Ta có thể tiếp tục chờ đợi ở đây ư?Chờ đợi Tô Vũ trở nên cường đại rồi giúp ta khôi phục thực lực?Ta không biết sẽ phải mất bao lâu, dù sẽ nhanh thôi nhưng đến lúc đó còn cần ta trở nên cường đại sao?Giọng nói Võ Vương trầm thấp: "Năm xưa, khi nhất thống chư thiên, lão đại và lão nhị đều rất mạnh, thiên phú của lão tam cũng mạnh hơn ta, ta chưa bao giờ dám tụt lại phía sau bởi vì ta đám chiến, ta có thể chiến, bọn họ tu luyện một ngày thì ta tu luyện 10 ngày, giết chóc 10 ngày, chiến tranh 10 ngày. Ta nghĩ rằng chỉ cần nỗ lực thì cuối cùng vẫn sẽ nhận được hồi báo! Lão đại lão nhị vượt qua vô số người, nhưng mãi mãi không thể dứt được ta!"Tử Linh Chi Chủ khẽ nhíu mày: "Ngươi chắc chắn chưa?""Chắc chắn! Thái Sơn không phải là đứa trê, ta là chiến tranh chi vương! Trong cả cuộc đời, ta đã giết chóc vô số, chinh chiến liên miên, một lời trong quân đó là quân lệnh, sao có thể đùa giỡn được?"Tử Linh Chi Chủ trầm tư: "Ngươi phải biết rằng ta chưa bao giờ thử qua, chỉ từng chứng kiến một lần và nghe nói đến một lần, nhưng thứ như niết bàn này, chỉ cần vô ý một chút thì kết cục sẽ là ngã xuống"Võ Vương kiên quyết: "Chiến tranh có thắng có bại, không phải lúc nào cũng thắng. Kẻ địch không chết thì ta sẽ mất mạng"Tử Linh Chi Chủ hiểu rõ, hắn ta gật đầu, ngẫm nghĩ rỏi lên tiếng: "Ngươi có quyết tâm như vậy, nếu có thể niết bàn rồi trở về trong 17 ngày thì có lẽ là một chuyện tốt!"Trở về trong 17 ngày, khôi phục hay đột phá thì cũng đều là chuyện tốt, hắn sẽ có lực lượng 30 đạo...Giờ phút này, Võ Vương chỉ có lực lượng 28 đạo, cường giả lực lượng 30 đạo đã đủ để giúp hắn sống lại. Nhưng cường giả 30 đạo không dễ tìm và cũng không dễ giết.Xem ra hắn ta phải giúp hắn giết một cường giả 30 đạo mới được!Cường giả 30 đạo thường đều sáng lập cấm địa hoặc là nhân vật cấp cao trong cấm địa!Tử Linh Chi Chủ nhìn về phía Minh Thổ: "Gần đây có tu giả 30 đạo hành động một mình không?"Minh Thổ ngẫm nghĩ rồi đáp: "Có, nhưng không dễ chọc"SA {2""Thuộc hạ của Không! Không chưa lộ diện, Không Vực cũng chưa xuất hiện nhưng đệ nhất cường giả dưới trướng hắn - Quang Minh Thánh Hổ đã xuất hiện, gần đây hoạt động gần Cấm Đoạn Hạp Cốc""Quang Minh Thánh Hổ!"Tử Linh Chi Chủ ngẫm nghĩ rồi bật: "Được, sinh mệnh lực cường đại, còn có khả năng tỉnh lọc!""Chủ thượng!"Minh Thổ lo lắng: "Chủ thượng, không nên trêu chọc Không thì hơn"Bọn họ vốn đã là kẻ địch chung của tất cả thế lực ở đây!Hiện tại đắc tội Không - một trong 3 kẻ mạnh nhất ở thế giới trong cửa này - không phải là chuyện tốt.Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Ta sợ hắn ư? Tam đại chí cường gì chứ? Nếu ta hợp nhất song thiên, ba người liên thủ thì bổn tọa cũng không sợ!"Hắn ta trầm giọng: "Chọn hắn đi. Giám sát kĩ cho ta, xem hắn khi nào rời xa cấm địa.Kê như vậy sẽ nghĩ rằng không có ai dám chọc đến Không nên sẽ không cẩn thận đề phòng!"Dứt lời, hắn ta nhìn về phía Võ Vương, nở cười thâm thúy: "Chờ ta giết được hắn thì sẽ cho ngươi thử. Nhưng chuẩn bị sẵn tinh thần hoàn toàn biến mất đi""Đa tạ tiền bối!"Võ Vương khom người cảm tạ, sau đó biến mất.Tử Linh Chi Chủ nhướng mày.Hay lắm, tất cả đều thích phát cuồng à?Thiên Môn như một ao nước lặng, từ khi Tô Vũ tới, mọi người đều không chịu yên phận nữa.Cũng tốt!Ta đã không hoạt động nhiều năm rồi, lần trước đánh không đã ghiền, nếu lần này Không tới đây thì bổn tọa cũng không sợ."Chủ thượng"Minh Thổ lộ vẻ lo lắng, Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Làm sao? Khóc tang à? Ngươi thì biết cái gì? Ta càng kiêu ngạo càn rỡ thì mọi người sẽ càng kiêng kị, bởi vì ta dám động đến Không, khi ấy mọi người sẽ không thể hiểu được mục đích của ta, tại sao ta dám đắc tội kê đó? Có phải thật sự có thể sống lại hay không?"Tử Linh Chi Chủ lẩm bẩm: "Mọi người sẽ biết chỉ có chiến đấu thăng hoa tới cực hạn, ngã xuống ở cực hạn thì mới có hy vọng sống lại. Như vậy bọn họ sẽ không đám chém giết với ta nữa, bởi vì bọn họ phát hiện ta mà chiến đấu tới cực hạn rồi ngã xuống thì có thể sống lại, vậy cùng lắm là bọn họ sẽ đánh ta trọng thương mà thôi!"Minh Thổ không biết nên nói gì, cũng không biết khuyên bảo thế nào.Nhưng ông biết chủ thượng yên tĩnh nhiều năm giờ đã bị kích thích, không còn muốn trầm mặc nữa."Tìm được người, xác định vị trí rồi báo cho ta""Rõ* Minh Thổ đáp lời, Tử Linh Chi Chủ nhanh chóng biến mất.Tử Linh Địa Ngục lại khôi phục an tĩnh như trước nhưng mơ hồ có thêm một chút sức sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận