Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2676: Vũ Trụ.

Trong thời không trường hà, Tô Vũ như một chiếc thuyền cô độc chấp chới trên nhánh sông Ngũ Hành đại đạo.Tô Vũ khoanh chân ngồi trên trường hà, tĩnh tâm lĩnh ngộ.Giờ phút này, nếu có tuyệt thế cường giả du đãng trong thời không trường hà thì có thể nhìn thấy Tô Vũ tại đây, người quá khứ có lẽ sẽ nhìn thấy Tô Vũ trong tương lai, cũng có nghĩa là vị kia đã đi qua vô số năm tháng để xuyên tới tương lai.Tô Vũ vừa lĩnh ngộ vừa tự hỏi một vấn đề.Nếu ta xuôi dòng dọc theo thời không trường hà, có phải sẽ xuất hiện trong tương lai hay không, không phải xuyên qua thời gian, mà là ở trong trường hà vượt qua vô số năm tháng."Rất thú vị"Tô Vũ lẩm bẩm, hắn suy đoán, rốt cuộc Nhân Hoàng đang ở đâu?Văn vương ở đâu?Bọn họ... đang chiến đấu trong thời không trường hà ư?"Nếu bọn họ chiến đấu trong thời không trường hà, vậy không phải là chiến đấu mười vạn năm, mà là đang xuôi dòng chiến đấu, như vậy khi bọn họ đi ra thì đã là tương lai"Trong thời không trường hà, nếu vẫn luôn xuôi dòng thì chính là đang truy đuổi thời gian, ở trong đó ngươi có cảm giác mới một ngày trôi qua, nhưng có lẽ bên ngoài đã đi qua một năm.Ngươi đi ngược dòng, cảm thấy đã qua một ngày, có khả năng ngoại giới chỉ mới qua một giờ, thời gian nhất định đang trôi đi, đây là chân lý không thể nghịch chuyển.Càng hiểu nhiều, Tô Vũ càng động dung.Hắn mở mắt nhìn dòng sông lớn trước mặt.Hắn có một phỏng đoán, nếu 10 vạn năm trước Nhân Hoàng mang theo vô số cường giả vào thời không trường hà đi xuôi dòng, vậy bọn họ vẫn luôn chiến đấu trong thời không trường hà, có lẽ bọn họ cảm thấy chỉ mấy trăm năm trôi qua, trên thực tế bọn họ đang truy đuổi thời gian, còn bên ngoài đã qua 10 vạn năm."Có khả năng này không?"Tô Vũ nhìn về phương hướng quá khứ, Tô Vũ đoán rằng đám người Nhân Hoàng đang chiến đấu theo hướng tương lai, nếu là thật, thế thì đám người Nhân Hoàng vẫn đang ở quá khứ nhưng dần tiến về tương lai.Tô Vũ đứng dậy nhìn con sông gợn sóng, nhìn về phía quá khứ.Hắn nghĩ, có khi nào sẽ có một ngày đám người Nhân Hoàng bỗng nhiên xuất hiện trên con sông này, bọn họ vẫn đang chiến trận chiến kéo dài vô số năm tháng.Bọn họ cảm thấy mới trôi qua mấy trăm năm, thậm chí là chỉ vài thập niên?"Nếu thế thì thật sự thú vị!""Có phải Văn vương cũng thế hay không?""Kỳ thật bọn họ đều ở trong thời không trường hà chiến đấu với kẻ địch, vẫn luôn tồn tại trong quá khứ, chỉ khi bọn họ đánh võ giới hạn, đi xuôi dòng thì mới có thể gặp ta?"Tô Vũ có chút hoảng hốt.Thời không trường hà thật sự thú vị.Trong đầu Tô Vũ, một thần văn hình thành.Không phải thiên phú kỹ biến thành thần văn.Mà là căn cứ vào hiểu biết của Tô Vũ về thời gian, giờ khắc này, thần văn chữ "Nhanh"hiện lên.Nó và thần văn chữ "Chậm" của hắn xem như là một thể.Thần văn thứ 92 thành hình.Tô Vũ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, đây là đại đạo, giờ phút này hắn cảm ngộ trong ngọn nguồn đại đạo, hiểu được điều gì đó thì tự nhiên có thể lôi kéo lực lượng quy tắc giúp hắn hình thành thần văn."Nhanh - chậm đều là cảm giác về thời gian trôi đi, thời gian gia tốc của Tiểu Chu vương kỳ thật cũng là một loại ảo giác tốc độ...""Nhanh chậm" không đại biểu được thời gian, đây cũng chỉ là cảm ngộ của cá nhân Tô Vũ.Sau đó Tô Vũ tiếp tục quan sát Ngũ Hành đại đạo.Trong đâu, Thư Linh vẫn đang đọc sách cho hắn, như hoàng chung đại lữ, không ngừng giúp Tô Vũ lĩnh ngộ thêm."Ngũ Hành hợp nhất, kim mộc thủy hỏa thổ... Không, giữa trời đất này còn có những nguyên tố khác, tỷ như phong, lôi... Cũng không đúng, nguyên tố cơ sở... Hẳn là âm dương, sinh tử"Âm dương, sinh tử.Hợp nhất ngũ hành cho Tô Vũ không ít lĩnh ngộ và cảm xúc, hắn đã có thần văn chữ "Chết; vậy đối lập với nó sẽ là chữ Sống.Sinh sôi không ngừng.Sinh mệnh, vạn vật sống lại.Ngũ hành dung hợp thậm chí mở ra một vài ý tưởng đặc thù cho Tô Vũ, đây chỉ là ngũ hành hợp nhất, vậy tất cả nguyên tố trong thiên địa hợp nhất, trở về trước khai thiên sẽ là cái gì?Cũng là một cái đạo sao?Thiên địa chưa sinh ra, chỉ là hỗn độn, vậy sẽ có đạo gì?"Vũ trụ"Khái niệm vũ trụ đã xuất hiện từ rất lâu, thiên địa tứ phương là vũ, thời gian là trụ.Hư không hỗn độn không có thời gian trôi đi quả thật xem như vũ trụ.Chỉ có thiên địa tứ phương!"Vũ"Tô Vũ hơi rung động, Vũ... Chữ Vũ này thật sự rất có ý tứ!Nghe nói Tinh Vũ phủ đệ có quan hệ với Nhân Hoàng.Mà chính mình cũng tự xưng là Vũ Hoàng, cái tên này bao hàm rất rộng, chữ Vũ bình thường thì không là gì, nhưng khi chân chính hiểu được đại đạo, ngươi sẽ phát hiện chữ Vũ bao hàm quá nhiều thứ.Thiên địa tứ phương đều nằm trong vũ.Trụ cũng rất lớn, nhưng trụ đại biểu thời gian, thiên địa sơ khai còn chưa có khái niệm thời gian, kỳ thật trụ nhỏ hơn vũ một chút, có khái niệm thời gian mới ra đời trụ."Cho nên kỳ thật tất cả đã chú định từ lâu, trời đất tứ phương này đều nên thuộc về Tô Vũ ta ư?"Tô Vũ nhe răng.Giờ khắc này hình như hắn hiểu được gì đó, hắn sắp lĩnh ngộ ra thần văn.Tô Vũ biết có khả năng chính là chữ "Vũ" kia.Nhưng vẫn còn thiếu vài thứ."Sinh tử, âm dương, ta còn chưa lĩnh ngộ hoàn toàn"Hắn đã có một ý tưởng.Hắn đã hiểu được "Sinh cơ thôi phát pháp" của Tiên tộc từ lâu, giờ phút này sinh cơ đang ra đời, trong lòng Tô Vũ hơi chấn động, Tiên tộc cường đại có thể là bởi vì đạo của Tiên tộc liên quan đến "Sinh".Sinh mệnh chỉ đạo rất mạnh.Tiên tộc đại biểu sinh cơ.Cho nên bọn họ sống lâu, sinh mệnh lực nồng đậm."Nếu Tiên tộc sáng lập sinh đạo, vậy Tử Linh thiên hà đối ứng tử đạo, sinh tử lưỡng đạo có chênh lệch, dù chênh lệch rất lớn thì thực lực Tiên Hoàng cũng không thể khinh thường, mà năm xưa Văn vương đã trấn áp đối phương, khiến đối phương phải đầu hàng."Văn vương thu phục Tiên giới như thế nào, có ghi chép nói rằng y đã cắt đứt vài đại đạo của Tiên tộc nên Tiên Hoàng lựa chọn thần phục.Kỳ thật có thể nhìn thấy vài đầu mối, Văn vương đã cắt đứt mấy đại đạo của Tiên tộc, vậy tại sao không giết Tiên Hoàng?Có lẽ là khó mà giết được.Đại đạo đứt đoạn là đại đạo của Tiên Hoàng hay là Văn vương đánh chết chủ nhân quy tắc Tiên tộc, ban đầu Tiên tộc không chỉ có một vị chủ nhân quy tắc, sau đó vài vị bị giết nên Tiên Hoàng mới lựa chọn thỏa hiệp?"Càng ngày càng cảm thấy thượng cổ thú vị"Có những ý niệm đó trong đầu, lại thêm một thần văn ra đời: "Sinh", giờ khắc này Tô Vũ sinh cơ bừng bừng.Thần văn thứ 93!"Còn chưa đủ, không đủ để ra đời thần văn chữ Vũ"Không đủ hoàn thiện!Thần văn còn khiếm khuyết, Tô Vũ nhìn Ngũ Hành đại đạo với rất nhiều cảm xúc, lúc này hắn nhìn trời đã thấy thêm vài thứ mới lạ, khiến hắn có thêm cảm ngộ mới về vài đạo của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận