Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3318: Thu Phục Võ Hoàng (2).

Giờ khắc này Võ Hoàng vô cùng râu rĩ, ngày thường lão hay ảo tưởng về viễn cảnh mình đánh chết Võ Vương, nhưng hiện tại bị Tô Vũ nói toạc ra, lão lập tức cảm thấy mất hết hi vọng.Tô Vũ khích bác: "Chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù à? Hóa ra ngươi là một kẻ nhu nhược chỉ biết nghĩ trong lòng, ngươi nghĩ khi mình giải phong thì Võ Vương vẫn mất tích ư? Ta cho ngươi biết, ngươi nghĩ nhiều rồi, sớm hay muộn hắn cũng sẽ trở về. Khi đó tình cảnh của ngươi sẽ rất xấu hổ"Võ Hoàng thẹn quá thành giận: "Ta vẫn luôn muốn báo thù, ta sẽ giết hắn""Ngươi chỉ đang ảo tưởng mà thôi, nếu gặp thật coi chừng ngươi phải gọi hắn là cha „"đấy:"Ngươi đánh rắm!" Võ Hoàng giận dữ."Không phải là công cha như núi Thái Sơn sao? Vậy khác gì ngươi đang gọi cha?"Tô Vũ châm chọc: "Quả nhiên là ngươi sợ Võ Vương, muốn nhận hắn làm cha""Khốn kiếp!"Võ Hoàng giận tím mặt, tuyệt đối không phải như thế.Tô Vũ chết tiệt đang muốn kích thích ta.Đúng, đây chỉ là phép khích tướng, ta sẽ không nghe.Tô Vũ cười nhạt: "Thôi, không cần thiết phải cuồng nộ vô ích, ngươi nói xem ngươi có muốn báo thù không?"Võ Hoàng lạnh lùng hỏi: "Ngươi có thể đối phó với đám người Nhân Hoàng sao? Hay ngươi cũng chỉ đang nói khoác?"Tô Vũ không vội đáp mà là hồi ngược lại: "Lúc trước ta từng nói ta có thể giết chết ngươi trước khi ngươi giải phong, lúc đó ngươi có tin không? Hiện tại thì sao?"Dứt lời, Tô Vũ bùng nổ khí tức khiến thiên địa chấn động."Hiện tại thế nào?"Đồng tử Võ Hoàng co rụt lại.Tô Vũ bình thản nói: "Đừng dùng tư duy của ngươi để suy đoán về ta. Võ Hoàng, ngươi chỉ là vũ phu, ngươi không hiểu chúng ta. Ta đã nói cái gì thì sẽ làm được cái đó"Võ Hoàng hoàn toàn trầm mặc.Tô Vũ lại mạnh hơn rồi.Dường như mỗi ngày hắn đều có biến hóa mới.Hắn mới đạt tới cấp bậc Thiên Tôn mấy ngày trước nhưng có về hiện giờ Tô Vũ đã sắp hoàn toàn bước vào lĩnh vực kia, nếu hắn ở trong thiên địa của chính mình thì e rằng hắn thật sự có thể đối phó với chủ nhân quy tắc.Võ Hoàng cảm thấy hâm mộ, ghen ghét, phẫn nộ và cả không cam lòng...Đủ loại cảm xúc quanh quẩn trong lòng, cuối cùng lão giận dữ hét lên: "Vũ phu ăn mất cơm nhà ngươi à? Tô Vũ, ngươi không có tư cách xem thường vũ phu, chẳng lẽ ngươi không phải vũ phu ư?"Ngươi cũng vậy thôi, giả vờ cái gì!Tô Vũ híp mắt cười: "Vũ phu thích phẫn nộ, thích gào rống để thể hiện sự tức giận của mình. Người đọc sách chân chính sẽ không làm chuyện mất mặt như thế, nếu phẫn nộ thì chắc chắn sẽ giết người, đây là sự khác biệt"Võ Hoàng nhất thời không có lời gì để phản bác.Má nó, nghe có vẻ rất có lý, nhưng lão vẫn không cam lòng.Ta đã nói rằng sau khi phá phong ta sẽ giết ngươi đầu tiên, hiện tại ta lại giao dịch với ngươi thì quá tự vả rồi.Tô Vũ tươi cười hiển hòa, đường như hắn đoán được lão đang nghĩ gì nên chậm rãi nói:"Vậy thế này đi, ngươi giúp ta giết ba chủ nhân quy tắc rồi ta sẽ xin lỗi ngươi trước mặt chư thiên, tự hối lỗi rằng ta không nên nhục nhã ngươi, ngươi thấy oai chưa? Ta là khai thiên giả đấy"Võ Hoàng sửng sốt, điều kiện thế này có vẻ... rất được!Xin lỗi ta trước mặt chư thiên ư?Võ Hoàng trầm tư.Khai thiên giả...Bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, lão cười lạnh: "Ngươi sẽ giết chết ta sau khi ta giết tên chủ nhân quy tắc thứ ba, như vậy thì ngươi không cần xin lỗi bổn hoàng nữa, có đúng không?Tô Vũ thật âm hiểm!Tô Vũ sửng sốt, ô, ngươi có đầu óc này. Vấn đề là ta chưa từng có ý định như vậy, sao ngươi lại nghĩ thế?Xin lỗi cũng chẳng mất gì, mà kể cả có mất mặt thì sao?Hơn nữa, nếu ta xin lỗi thì ngươi sẽ mặt dày nhận lời xin lỗi của ta à?Ta xin lỗi, ta không nên nhục nhã ngươi?"Ta không nên nhục nhã Võ Hoàng, không nên nói mông lão bị dùng để trồng hoa, không nên nói lão bị chôn ngược đầu xuống lòng đất mười mấy vạn năm, không nên nói Võ Hoàng không có đầu óc, không nên nói Võ Hoàng phế vật rác rưỡi.."Đây chính là nội dung lời xin lỗi đấy.Biết sao được, ta từng nhục nhã ngươi như vậy, giờ ta xin lỗi, được chưa?Tô Vũ thầm nghĩ.Tạm thời hắn còn chưa nghĩ đến việc giết chết Võ Hoàng sau khi lão giải quyết xong ba vị chủ nhân quy tắc.Võ Hoàng này ảo tưởng quá nhiều rồi!Tô Vũ tươi cười: "Võ Hoàng, sao lại thế được? Nếu ngươi thật sự có thể giết chết ba vị chủ nhân quy tắc thì ta chỉ phải nói lời xin lỗi mà thôi, Tô Vũ ta không phải người hay trở mặt"Võ Hoàng chỉ trích: "Ngươi chính là loại người như vậy đấy"Tô Vũ thầm mắng, ngươi mới là kê hay trở mặt, cả nhà ngươi đều là kẻ thích trở mặt, từ trước đến nay ta luôn là một nam tử thành thật đáng tin cậy.Võ Hoàng châm chọc: "Không phải ngươi nghĩ như vậy sao? Tô Vũ, ngươi là loại người âm hiểm vô cùng, để đạt được mục đích, lễ nghĩa thành tín đều chẳng là gì cả"Tô Vũ bất đắc di.Hóa ra Võ Hoàng nghĩ ta là loại người như này?Nói hươu nói vượn!Tô Vũ thể thốt: "Ta thề, nếu ta giết ngươi khi ngươi giết xong chủ nhân quy tắc thứ ba thì ta... Ta sẽ bị người trồng hoa ở mông giống như ngươi"Sắc mặt Võ Hoàng xanh mét.Tô Vũ lại nhục nhã lão!Hắn liên tiếp buông lời nhục mạ ngay trước mặt lão!Đồ khốn kiếp!Ngươi sẽ không được chết tử tết Võ Hoàng phẫn nộ tới cực hạn, súc sinh này quả thực không phải người.Khí tức Võ Hoàng dao động, lão cả giận quát: "Tô Vũ, ngươi muốn hợp tác mà sao không đưa ra chút thành ý nào?"Tô Vũ cười làm lành: "Sao lại không có thành ý? Nếu không có thành ý thì ta đã giết ngươi từ lâu rồi, sao phải nói nhiều với ngươi? Ngươi cho rằng ta không giết được ngươi ư? Dù ngươi bị phong ấn hay đã giải phong thì ta cũng có thể giết ngươi. Thánh Hóa Ấn thật ra chính là đồ Văn Vương lưu lại để đối phó với ngươi, nhưng ta đã không dùng để đối phó với ngươi mà để trấn áp đám Tử Linh kia. Bởi vì sao? Vì ta tin chắc mình có thể không dùng tới nó mà vẫn lấy mạng ngươi""Hơn nữa hiện giờ dưới trướng ta có mười mấy vị Thiên Tôn, một đống Thiên Vương, hơn trăm Hợp Đạo. Chỉ là ta không nõ để người của ta ngã xuống, bằng không dù ngươi giải phong thì ta vẫn có thể giết ngươi""Mười mấy vị Thiên Tôn?"Võ Hoàng ngây người.Tô Vũ cười hỏi: "Không tin ư? Không tin thì ngươi có đám cá cược không?"Hắn nhún vai: "Thôi, dù có cá thì ngươi cũng sẽ nuốt lời"Võ Hoàng phản bác: "Là ngươi mới đúng, từ trước đến nay bổn hoàng nói được làm được"Tô Vũ bật cười: "Đừng vớ vẩn, ngươi bị bệnh hay quên đúng không, lúc giết Đông Thiên Vương, ngươi nói sẽ truyền thụ Chu Thiên phương pháp cho ta, kết quả thì sao? Ngươi chỉ cho ta biết một phần phương pháp vận chuyển khiếu huyệt, ngươi quên rồi à?"Võ Hoàng sửng sốt: "Nhưng ngươi cũng tự học xong rồi"Tô Vũ chỉ rõ: "Đó là nhờ ta tự mình suy đoán, còn ngươi có cho ta biết toàn bộ công pháp không?"Võ Hoàng muốn nói lại thôi.Lão rất muốn nói rằng thật ra lão không định nuốt lời, lần trước lão đã gần như nói hết phương pháp vận chuyển tất cả khiếu huyệt cho Tô Vũ, tuy nhiên có vài công pháp thật sự không thể truyền toàn bộ.Hơn nữa, lần trước lão và Tô Vũ vẫn chưa quen thuộc, trong mắt lão Tô Vũ chỉ là kẻ nhãi nhép, nói chuyện không giữ lời với hắn không phải là chuyện bình thường sao?Ai sẽ coi trọng lời đã nói với một con kiến chứ?Nhưng hiện tại nó lại thành nhược điểm của lão, Võ Hoàng nhất thời không biết nên nói gì.Hình như lão mất uy tín hơn Tô Vũ một chút thật.Võ Hoàng ngại ngùng không hé răng.Tô Vũ lại cười nói: "Thôi, đại nhân không chấp tiểu nhân. Võ Hoàng, ngươi nói thẳng ngươi có đáp ứng hay không đi, đừng nói nhảm nhiều, ta đã thề độc rồi, nếu ngươi còn cảm thấy không ổn thì thôi"Võ Hoàng nhíu mày: "Chủ nhân quy tắc mà ngươi muốn giết là ai? Đừng nói là giết Ngục Vương hay giết Nhân Tổ, bọn họ cũng là chủ nhân quy tắc"Lão còn chưa mất hết trí thông minh, không phải Tô Vũ nói gì liền tin cái đó.Chủ nhân quy tắc cũng có chênh lệch rất lớn, ai biết hắn muốn giết ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận