Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3335: Nghe Danh Không Bằng Gặp Mặt.

"Ha ha ha"Thiên địa chấn động, trường hà khô cạn, khí tức Võ Hoàng bao trùm thiên địa.Tóc dài bay múa, áo giáp kim sắc hiện ra.Nếu tóc nhiều hơn một chút thì nhất định sẽ càng phong độ, càng chói mắt.Đáng tiếc là tóc lão hơi ít, không chỉ hói mà còn có xu thế trọc lóc.Có lẽ Võ Hoàng không chú ý tới điểm này, lão cũng không có lòng dạ nào mà chú ý.Ngoài ra hai chân lão hơi giống chữ bát (/\), cũng chẳng trách được, nếu ngươi bị bề ngang chân mười mấy vạn năm thì ngươi cũng sẽ như vậy thôi.Đầu trọc, chân chữ bát, cổ hơi nghiêng...Cổ bị bẻ gãy nhét xuống đất nên hiện giờ trông hơi lệch.Khí tức cường đại, áo giáp rực rỡ, tiếng cười sang sảng.Tất cả đều ổn, nếu không nhìn kĩ thì chắc sẽ phải cảm khái rằng Võ Hoàng quả là một người bá đạo vô song.Nhưng vừa nhìn rõ thì... nghe danh không bằng gặp mặt.Tuy nhiên người ở thời đại này chỉ coi trọng thực lực, đẹp trai hay không cũng không quan trọng, loại cường giả hội tụ đủ các yếu tố đẹp trai, tài hoa, trí tuệ, dũng cảm, khí phách, quả quyết như Tô Vũ quá hiếm thấy.Đây là suy nghĩ của chính Tô Vũ!Lúc này hắn đang ngạo nghễ đứng trong thời không trường hà, hai tay chắp sau lưng, yên lặng nhìn Võ Hoàng cuồng tiếu nhưng không hề cảm thấy lão có khí phách gì.Hắn đã nhìn thấy bộ dáng tệ hại nhất của Võ Hoàng nên không cảm thấy Võ Hoàng mạnh mẽ này có gì ghê gớm.Đúng là Võ Hoàng rất mạnh, có lẽ hiện giờ lão là người mạnh nhất vạn giới, chỉ cần so sánh với Thần Hoàng Phi trong thời không trường hà là có thể thấy được sự chênh lệch giữa hai người.Khí tức Thần Hoàng Phi tuy cũng mạnh nhưng có cảm giác yếu hơn Ngục Thanh một chút, còn Ngục Thanh thì lại yếu hơn Võ Hoàng.Giờ Tô Vũ đã có đối tượng để so sánh, hắn phát hiện quả nhiên cảnh giới chủ nhân quy tắc cũng phân chia cấp bậc, kỳ thật muốn phân chia cũng không dễ, tới chủ nhân quy tắc thì phải xem độ dài rộng của đại đạo, đặc tính đại đạo, đặc điểm quy tắc.Mọi người đều nắm giữ lực lượng một đạo. Nếu một kẻ nắm giữ một đạo chỉ nhỏ như Niệu đạo thì cũng vẫn là chủ nhân quy tắc, nhưng khi so với chủ nhân quy tắc có đại đạo rộng như biển lớn thì khác biệt sẽ rõ ràng như trời với đất.Cho nên ở cảnh giới chủ nhân quy tắc thì rất khó dùng cấp bậc để phân chia, phải xem xét chỉnh thể và cường độ đại đạo, mà Võ Hoàng rõ ràng cường đại hơn Thần Hoàng Phi rất nhiều.Tô Vũ từng quan sát đại đạo của Võ Hoàng. Từ góc nhìn đơn thuần thì đạo của lão rộng khoảng 4000 mét, còn lớn hơn đại đạo của Hoang Thiên Thú.So với những đại đạo mà Tô Vũ từng chứng kiến, nếu không tính đại đạo đặc thù thì đạo này chỉ yếu hơn Bút đạo một chút.Võ Hoàng là cường giả, điểm này không thể nghi ngờ.Nếu không phải cường giả thì lão đã không có tư cách đấu với Võ Vương.Nhưng Võ Hoàng sống quá thảm, Tô Vũ không coi lão là chí cường giả để đối đãi.Bấy giờ, Võ Hoàng lộ rõ về bá đạo.Sau khi khôi phục thực lực, lão cười lớn thật lâu, sau đó lão nhăn mày quát một tiếng:"Cút!"Lão đang nói với Thần Hoàng Phi.Khí tức Võ Hoàng lan tràn, lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta.Kê này thuộc Thần tộc, bà ta thành công nối lại đại đạo là nhờ nhân cơ hội lão phá phong.Nếu không phải lão biết Tô Vũ đã đồng ý thì lão sẽ làm thịt kẻ mượn nhờ quanh huy của chính mình kia.Nơi xa, khí tức Thần Hoàng Phi cũng rất mạnh nhưng có về chỉ như ánh sao so tranh với nhật nguyệt.Thần Hoàng Phi trầm mặc, hành lễ xong liền biến mất.Bà không phải là đối thủ của Võ Hoàng.Dù Võ Hoàng quá cuồng ngạo nhưng lão có vốn liếng để làm thế.Hiện giờ trêu chọc Võ Hoàng hiển nhiên không phải quyết định sáng suốt.Thần Hoàng Phi biến mất, Võ Hoàng không thèm để ý, lão nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt lãnh lệ, khí tức vô cùng cuồng bạo tạo áp lực cho hắn, lão bước lại gần, lạnh giọng gần từng tiếng: "Tô Vũ"Gia hỏa này đã nhiều lần nhục nhã mình.Nay lão đã phá phong thoát ra.Trong vạn giới hiện tại, còn kẻ nào mạnh hơn lão nữa?Võ Hoàng biết rằng mình đã bị phong ấn nhiều năm, dù không địch lại đám người Văn Vương nhưng lão xứng đáng làm vương giả trong thời đại bị phong ấn này. Nếu không lão đã không dám đáp ứng yêu cầu giết 3 vị chủ nhân quy tắc của Tô Vũ.Đây là sự tự tin của lão!Võ Hoàng bước trên thời không trường hà, từng bước tới gần Tô Vũ, lão muốn nhìn xem hiện giờ Tô Vũ có còn dám kiêu ngạo trước mặt mình hay không.Dù ngươi có thiên phú mạnh thế nào thì hiện tại ngươi cũng không bằng ta.Cách đó không xa, Tô Vũ tươi cười nhìn lão: "Hãy chú ý dáng đi, hai hàng rồi kìa, khép nép lại một chút"Sắc mặt Võ Hoàng lạnh lẽo: "Tô Vũ, hiện giờ không còn như trước nữa"Ngươi biết không?Thế cục thay đổi rồi!Tô Vũ lại tốt bụng nhắn nhở: "Đừng nghiêng cổ nữa"Sắc mặt Võ Hoàng xanh mét, hai chân hơi khép lại, cổ cũng chỉnh thẳng lên.Lão tiếp tục bước tới.Tô Vũ, ngươi đang muốn chết đấy.Tô Vũ vẫn chưa chịu thôi, lại nói: "Này, tóc hơi ít""Khốn kiếp!"Một tiếng gầm xuyên thủng thiên địa.Không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc tới Võ Hoàng liền giận dữ, chính gia hỏa chết tiệt này đã nhổ không ít tóc của lão.Võ Hoàng giận tím mặt!Tóc lập tức trở nên rậm rạp, trên áo giáp kim sắc mơ hồ hiện ra máu tươi, huyết khí sôi trào, năm xưa lão là nhân vật chiến cả thiên địa, từng giết cả chủ nhân quy tắc.Lão là tuyệt thế cường giả như vậy mà Tô Vũ vẫn dám nhục nhã lão.Tô Vũ nhún vai, ra vẻ vô tội: "Ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút mà thôi, sao phải tức giận làm gì?""Ngươi chán sống rồi"Võ Hoàng lãnh lệ quát: "Ngươi cho rằng ngươi giải phong cho ta thì bổn hoàng sẽ thật sự đi theo ngươi ư? Ngươi nghĩ ngươi có nhiều thuộc hạ thì có thể làm gì được ta?Ngươi quá coi thường bổn hoàng! Hơn nữa ngươi còn bất hòa với Bách Chiến, Ngục Thanh và cả vạn tộc. Tô Vũ, thù địch của ngươi trải rộng khắp thiên hạ mà ngươi dám càn rõ như thế sao?"Ngươi lấy đâu ra tư cách và sự tự tin này?Võ Hoàng không hiểu, Tô Vũ có rất nhiều địch nhân, vậy mà hắn lại không mời chào lão, lúc này mà hắn còn dám trào phúng lão, hắn thật sự không biết chữ chết viết như thế nào sao?Tô Vũ nhẹ giọng cười: "Dù cả chư thiên đối địch với ta thì ta vẫn sẽ sống như ta mong muốn. Ta không ưa ngươi thì vẫn sẽ không ưa ngươi. Kẻ khai Thiên Môn lại bị phong ấn mười mấy vạn năm, may mà nhờ có ta nên mới phá phong thoát khỏi, nhưng bây giờ lại cảm thấy có thể trấn áp ta, để ta ngẫm lại xem... Năm nay ta 22 tuổi, ngươi có cảm thấy kiêu ngạo không?"Võ Hoàng sững người.Tô Vũ vẫn tươi cười nói tiếp: "Chưa nói đến việc ngươi có thể giết ta hay không, dù ngươi giết được ta, vậy ngươi cảm thấy mình sẽ mất bao lâu để chết?"Tô Vũ nhắc nhở: "Trong thiên địa này không cần một kẻ gây rối. Mà ngươi lại là kẻ gây rối do ta thả ra"Sắc mặt Võ Hoàng khẽ biến."Ngươi mạnh nhất thiên hạ thì sao? Càng là đệ nhất lại càng nhanh chết"Tô Vũ không còn cười nữa, thái độ trở nên nghiêm túc: "Võ Hoàng, ngươi muốn hôm nay vừa là ngày phá phong vừa là ngày ngã xuống của ngươi không? Ngươi có tin không, chỉ cần ta kêu gọi một tiếng, Bách Chiến, Thân Hoàng Phi, Tử Linh Đế Tôn hay thậm chí cả đám người Ngục Thanh cũng đều nguyện ý giết ngươi giúp ta"Võ Hoàng cả giận: "Không thể nào! Bọn họ có thù oán với ngươi chứ không phải ta!"Tô Vũ cười nhạo: "Ấu trĩ! Chỉ trách ngươi là thiên hạ đệ nhất mà thôi"Võ Hoàng ngây người."Người là kẻ đệ nhất thiên hạ, ngươi không chết thì ai chết?"Tô Vũ bình thản nói: "Ta có thể tự mình giết chủ nhân quy tắc không? Không thể!Nhưng ngươi thì có. Chủ nhân quy tắc sẽ sợ ngươi hơn hay sợ ta hơn? Dù ta có thể giết được chủ nhân quy tắc thì cũng phải dùng kế sách bao vây tiễu trừ, thậm chí phải tổn thất thảm trọng. Còn ngươi thì có bản lĩnh tự mình giải quyết, ngươi mới là kẻ địch chung của vạn giới, ngươi không hiểu đạo lý này sao?"Thanh âm Tô Vũ dần trở nên lạnh nhạt: "Vì sao ngươi cứ mãi ngu xuẩn như thế?"Sắc mặt Võ Hoàng xanh mét."Tô Vũ, ngươi nghĩ ngươi đã nắm thóp được ta? Nếu ngươi nguyện ý hợp tác cùng ta thì những người khác cũng vậy"Tô Vũ khẽ gật đâu, giơ tay chỉ về hướng Đông Liệt Cốc: "Được, ngươi có thể thử xem, ta sẽ không ngăn cản đâu. Hiện tại Bách Chiến đang ở Nhân Cảnh, ngươi đi hỏi hắn xem có nguyện ý hợp tác cùng ngươi hay không"Võ Hoàng tái mặt.Rốt cuộc có nên đi không? Hay cứ hỏi thử một chút xem! Tô Vũ quá càn rỡ.Lão lạnh lùng nhìn Tô Vũ, bỗng nhiên lão xé rách trường hà, biến mất tại chỗ.Tô Vũ bình tĩnh nhìn lão rời đi. Ngươi cứ đi đi, Bách Chiến mà thu nhận ngươi thì ta sẽ gọi ngươi là cha.Ta là người thả ngươi ra, trừ khi Bách Chiến mất não, bằng không thì hắn ta tuyệt đối sẽ không chấp nhận ngươi.Hắn không sợ đây là âm mưu của ta à? Không sợ ngươi là gián điệp mà ta xếp vào ư?Phe Bách Chiến có Nguyệt La. Chính hắn ta còn biết cài nội gián, chẳng lẽ hắn ta không sợ Võ Hoàng là do Tô Vũ xếp vào?Huống chỉ Võ Hoàng vô cùng cường đại, Bách Chiến chắc chắn sẽ kiêng ky lão giổ trò tu hú chiếm tổ.Nực cười!
Bạn cần đăng nhập để bình luận