Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2018: Chọn Ngươi Vậy!

Tô Vũ mau chóng rời khỏi cổ thành.Hồng Mông cổ thành lại lâm vào trạng thái yên tĩnh.Tô Vũ chuẩn bị tìm thân phận thích hợp để ngụy trang tiến vào Tinh Vũ phủ đệ.Thân phận Lưu Hồng cũng được... Nhưng gia hỏa này đắc tội Phù Thổ Linh, hình như gần đây Phù Thổ Linh vẫn đang tìm gã, còn nguyên nhân thì Phù Thổ Linh chưa nói, có lẽ là vì xấu hổ.Bị một kẻ yếu lừa, không nên nói ra thì hơn, tránh bị kẻ khác chê cười.Tô Vũ hóa thành một Nhân tộc bình thường, phía Nhân tộc, những người sẽ vào Tinh Vũ phủ đệ đã lục tục đến Tinh Thần Hải từ sớm, lần này Nhân tộc có tổng cộng 430 danh ngạch.Có khả năng những người không có danh ngạch sẽ đi theo thông đạo đặc thù.Thông đạo đặc thù rất nguy hiểm.Tô Vũ đã từng tìm hiểu về phương diện này, có 360 danh ngạch tiến vào thông đạo đặc thù, mỗi lần đều có hơn vạn người cùng nhau tiến nhập, cuối cùng chỉ có 360 vị thành công vào trong, số còn lại không chết thì cũng trọng thương, tỉ lệ tử vong cực cao!Đó cũng là vùng giao tranh của tiểu tộc!Tiểu tộc không lấy được danh ngạch thì đều trông cậy vào cách đó, cường tộc không phong bế, cũng không cướp lấy danh ngạch thông đạo đặc thù là để cho bọn họ một chút cơ hội, nếu không chừa chút cơ hội nào, vậy chẳng khác gì biến mình thành kẻ thù chặt đứt tiền đồ người khác.“Ta nên đi thông đạo đặc thù hay là thông đạo danh ngạch?”Tô Vũ lâm vào trầm tư, giờ phút này, hắn đã chạy tới Tinh Thần Hải.Thông đạo đặc thù tràn ngập yếu tố không xác định.Hơn nữa cạnh tranh cũng rất kịch liệt!Không cẩn thận thì sẽ bại lộ thân phận.Không thì cứ đi thông đạo bình thường, thực ra thông đạo đặc thù cũng có chỗ tốt, Tô Vũ từng nghe nói nếu tiến vào bằng thông đạo đặc thù, nhiều lúc sẽ xuất hiện ở ngay vị trí bảo địa, giống như đi cửa chính cổ thành, sẽ gặp được may mắn hơn.“Thôi, đi thông đạo chính quy vậy!”“Đi thông đạo đặc thù thì tốt nhất nên mang theo cổ thành lệnh, bởi vì cổ thành lệnh có liên quan với Tinh Vũ phủ đệ, có thể giúp mình thuận lợi tiến vào trong...”Tô Vũ vẫn hơi phân vân.Nếu muốn vào Tinh Vũ phủ đệ, hắn cần phải tìm hiểu kỹ càng một chút, đáng tiếc tư liệu về Tinh Vũ phủ đệ khó phân biệt thật giả, có người cố ý chế tác tư liệu giả để lẫn lộn tầm nhìn!Kể cả Liệp Thiên các cũng chưa chắc đã bán đồ thật.Còn về phần thanh danh, nếu ngươi tin Liệp Thiên các rồi đi đến hiểm địa gặp nguy hiểm, ngươi chết rồi thì ai biết được.Ngươi không tin, không đi thì sẽ không chết, đương nhiên cũng không thể xác định tin tức là thật hay giả.Cho nên tuy Tô Vũ góp nhặt tin tức về Tinh Vũ phủ đệ của các tộc, bất quá không dám tin hoàn toàn.Ngay cả gia hỏa Lưu Hồng này còn từng muốn bán bản đồ tầng 9 Tinh Vũ phủ đệ cho mình... Ngươi dám tin không?Chỉ lừa được mấy thằng ngốc thôi!“Đi tìm Ngô Lam cái đã!”Tô Vũ du đãng trên mặt biển một thời gian, cuối cùng quyết định đi tìm Ngô Lam.Hình như nàng ta cũng muốn đi!Một nghiên cứu viên Đằng Không sơ kỳ, vậy mà lại muốn đi đến Tinh Vũ phủ đệ, Tô Vũ tự hỏi, rốt cuộc là ai cho nàng dũng khí này?Vậy mà Ngô gia không khuyên không ngăn cản, Tô Vũ phục rồi, chả khác gì tìm chết, lần này Nhân tộc tiến vào, tình cảnh sẽ không quá tốt.Còn nữa, hình như mấy lão sư cũng sẽ đi.Rất nguy hiểm!Tô Vũ muốn khuyên bọn họ ở nhà, đáng tiếc hắn biết một mạch nhà mình tính cách đều như nhau, không khuyên được, đám người Liễu Văn Ngạn đều cảm thấy thực lực quá yếu, cũng không muốn nhận trợ cấp từ Tô Vũ mãi, cho nên Tinh Vũ phủ đệ chính là cơ hội để bọn họ đoạt bảo.Không biết hiện tại mọi người đang ở đâu, đã đến Tinh Vũ phủ đệ hay chưa.Trong lòng nghĩ vậy, Tô Vũ thử dùng truyền âm phù.Rất khó truyền tin trong Tinh Thần Hải, phần lớn là bị quấy nhiễu.Chưa chắc đã thành công truyền đi, Tô Vũ cũng không vội, nếu không được thì hắn liền giả mạo tiểu tộc để đi theo thông đạo đặc thù.Hắn vẫn chưa thể hạ quyết tâm, không biết nên giả mạo Nhân tộc, giả mạo Ngô Lam hoặc ai đó khác hay không, bởi vì Nhân tộc phải chịu quá nhiều sự chú ý.Lúc này truyền tin thử xem sao.Mới vừa truyền đi một hồi, vậy mà Tô Vũ đã nhanh chóng nhận được tin hồi đáp!. . .Giờ phút này, cách đó không xa, Liễu Văn Ngạn kinh ngạc không thôi.“Ngươi lại chạy ra à? Không phải ngươi trọng thương hấp hối sao? Ta đang muốn đến Tinh Hồng cổ thành coi thử, sao ngươi lại ra ngoài rồi?”Liễu Văn Ngạn cạn lời!Lần sau lão tử sẽ không bao giờ nghĩ đến việc đi xem ngươi chết hay chưa nữa!Giống như lần ở Thiên Diệt cổ thành, có tin đồn Tô Vũ bị vây nhốt sắp chết, ông sốt ruột chạy tới, kết quả còn chưa tới nơi thì Tô Vũ đã ra ngoài tìm ông!Lần này cũng thế!Tô Vũ cũng ngạc nhiên, Liễu lão sư đang ở gần đây sao?Tin truyền thành công rồi.“Lão sư, ngài ở đâu? Có mình ngài thôi hả?”“Đúng vậy!”Liễu Văn Ngạn mau chóng đưa tin: “Tách ra rồi, ta đi cùng người khác sẽ bị chú ý nhiều hơn, không ít người nhìn chằm chằm vào ta, ta bảo mọi người đi trước, ta đang định đến xem ngươi thế nào, có vấn đề gì hay không.”Ngài tín nhiệm ta quá đấy!Nói thầm vài câu, Tô Vũ nhanh chóng hỏi: “Lão sư, những người khác ở đâu? Chúng ta đừng gặp mặt, không để làm gì cả, mấy hôm nữa gặp ở Tinh Vũ phủ đệ sau cũng được!”Liễu Văn Ngạn hiểu ý hắn, tiểu tử này lại muốn ngụy trang!Ông không nói nhiều, nhanh chóng tiết lộ vị trí vài người cũng như tin tức hộ đạo giả cho Tô Vũ, rồi dặn dò: “Đừng nói quá nhiều với ta, ngoài ra dù ngươi giả dạng thành ai thì vào đó cũng đừng đi cùng nhau! Tránh gặp phải phiền toái!”“Ta hiểu!”Tô Vũ không nói nhiều, hiện tại hắn là tội phạm bị truy nã số một của chư thiên vạn giới, cẩn thận vẫn tốt hơn.. . .Hai ba tiếng đồng hồ sau.Tô Vũ nhìn thấy Ngô Lam ở gần Tinh Hồng cổ thành, hắn thổn thức, lá gan lớn thật!Ngô Lam, Ngô Gia, Ngô Kỳ đều đang ở đây, mấu chốt là hộ đạo giả của bọn họ chỉ có một vị Nhật Nguyệt, đây là vội đi đầu thai đúng không?!Cứ như vậy lắc lư trong chư thiên vạn giới, không sợ chết sao?À mà thôi, cẩn thận ngẫm lại thì... Không đến mức đó.Bởi vì trừ Ngô Kỳ có chút danh tiếng ra, hai người còn lại chẳng ai biết.Có Nhật Nguyệt hộ đạo đã là để mắt các nàng.Tô Vũ vuốt cằm, âm thầm tính toán, trong lòng vẫn không tránh khỏi lăn tăn. Ta... sẽ giả mạo thành Ngô Lam sao?Aiiiz!Mấu chốt là Ngô Lam dễ giả mạo, gặp người quen cũng không sợ, lỗ mũi hướng lên trời, hừ một tiếng, hoàn toàn không có gì khó cả!Sẽ không có ai hoài nghi.Ngô Lam đáp lời thì mới là kì quái.Chỉ bằng vào điểm này thì quả thực nàng ta đúng là đối tượng tuyệt hảo để ngụy trang.Không cần biết là gặp ai, không muốn phản ứng thì chỉ cần hừ một tiếng là xong.Tô Vũ thầm thanh minh.Thật ra ta cũng không muốn đâu.Mấu chốt là ai biết trùng hợp thế này, ngươi ở ngay đây, còn dễ ngụy trang, chẳng ai nhận ra được.“Chọn ngươi vậy!”Tô Vũ nói thầm trong lòng, chính là ngươi!Ta muốn cứu ngươi đấy!Một kẻ chẳng mấy khi đánh nhau như ngươi chính là gánh nặng, còn không biết xấu hổ đòi tiến vào Tinh Vũ phủ đệ, không sợ liên lụy đến tỷ tỷ ngươi sao, thật vô nhân tính, để ta tới cứu vớt người Ngô gia các ngươi đi.Nhân tiện, thân phận này cũng có chỗ tốt, có thể đi cùng đám người Bạch Phong, còn có thể âm thầm trợ giúp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận