Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2982: Ấn Giấu Át Chủ Bài.

Tô Vũ trầm tư một hồi, khế lắc đầu: "Không, khả năng hạ giới khai chiến không lớn, thượng giới thì lúc nào cũng có thể đại chiến, thượng giới nguy hiểm hơn nhiều!""Về phần hạ giới.. "Tô Vũ suy tư một chút rồi nói: "Chẳng phải Mệnh Hoàng vẫn còn ở đây sao?"Một đám người nhìn về phía Mệnh Hoàng, nói thật, ai nấy đều có cảm giác không yên lòng!Mệnh Hoàng quả thực rất mạnh, mấu chốt là vị này... chưa hẳn thật sự sẽ giúp Nhân tộc vào thời khắc mấu chốt.Mệnh Hoàng thấy những người khác nhìn mình thì hơi khom người nói: "Vô Mệnh sẽ cố hết sức!"Tô Vũ cười khẽ: "Hồng Mông tướng quân chủ yếu canh giữ Giám Thiên Hầu, Mệnh Hoàng, ngài cần chú ý tam đại giới, một khi tam đại giới có biến động, Mệnh tộc có lẽ sẽ có biện pháp thông báo lên thượng giới, kịp thời truyền tin cho ta!"Tô Vũ thờ ra một hơi: "Số lượng cường giả không đủ, chỉ có thể làm như thế, không mang theo đủ nhân mã thì lần này đại chiến ở Hỗn Độn Sơn chưa chắc chúng ta đã có thể chiếm được tiện nghỉ"Hiển nhiên, tất cả mọi người đều hiểu rõ tâm tư của Tô Vũ.Hắn muốn xen vào đại chiến Hỗn Độn Sơn!Hơn nữa còn không phải chỉ là tiểu đả tiểu nháo mà là xem ra Tô Vũ muốn làm ra động tĩnh lớn.6 vị Thiên Vương, 7 vị Hợp Đạo đỉnh cấp, 4 vị Hợp Đạo tam đẳng, lực lượng như vậy có thể so với 10 tôn Thiên Vương cảnh!Tô Vũ nhìn về phía một người, gọi: "Đa Bảo!""Có!"Đa Bảo tướng quân lộ vẻ thấp thỏm, gọi ta làm gì?Thực lực của ta cực kỳ bình thường!Mấu chốt là ta cũng đâu phải Nhân tộc.Tô Vũ hỏi y: "Thu thập được bao nhiêu Nghị Viên lệnh rồi?""Hồi bẩm Vũ Hoàng, ta đã góp nhặt được 11 viên!"Y cấp tốc trình lên toàn bộ số Nghị Viên lệnh, Tô Vũ phất tay thu lại, giờ phút này, Tô Vũ đã có tổng cộng 38 viên!Hắn vẫn chưa lấy được Nghị Viên lệnh từ tam đại tộc và Cự Nhân tộc, trong tay tam đại tộc hẳn sẽ có không ít Nghị Viên lệnh, gom chung vào một chỗ, ba nhà này chỉ e có thể có tận 20 viên.Nếu đều thu thập được thì xem như hắn đã nắm giữ hơn phân nửa."Làm không tệ!""Đa tạ Vũ Hoàng tán dương"Đa Bảo nhẹ nhàng thở ra, Tô Vũ cười nói: "Ngoại trừ mấy nhà phong giới thì bên ngoài chưa hẳn là còn có Nghị Viên lệnh"Tô Vũ nói: "Thực lực ngươi không mạnh, nhưng vận khí lại không tệ, Đa Bảo, giao cho ngươi một nhiệm vụ!"Đa Bảo thấp thỏm, cung kính nói: "Xin Vũ Hoàng phân phó!""Nếu Giám Thiên Hầu không xuất hiện, lực lượng ta để lại bảo vệ vạn giới sẽ không có vấn đề gì, nếu Giám Thiên Hầu nổi lên, vậy thì chưa hẳn đã đủ""Nếu Giám Thiên Hầu xuất hiện, ta giao cho ngươi đi kéo dài, tối thiểu phải đợi đến lúc ta trở về thì ngươi mới có thể rút lui"Sắc mặt Đa Bảo tái nhợt.Má nó, ngươi nghiêm túc hả?Ta... Ta có thể ngăn cản Giám Thiên Hầu được sao?Đừng có đùa!Tô Vũ trấn an: "Yên tâm đi, ta thấy khí vận của ngươi hưng thịnh, sẽ không có vấn đề gì!Nếu ngươi cũng chết thì đại biểu Giám Thiên Hầu đã hạ quyết tâm đập nồi dìm thuyền, liều lĩnh hết sức, bởi vì mệnh trung chú định của ngươi nói rằng giờ phút này ngươi không đáng chết"Thật hay giả thế?Dù lòng còn tràn đầy hoài nghi, Đa Bảo cũng không thể tránh được, đành phải đáp:"Mạt tướng tuân lệnh!""Vậy cứ làm thế đi, hai ngày sau bọn ta sẽ cùng lên thượng giới!"Tô Vũ dặn dò: "Hai ngày này nên đi đâu thì đi, nên làm gì thì làm, lần này tới thượng giới sẽ gây ra động tĩnh lớn, tiếp theo chư thiên chưa chắc đã có thời gian cho chúng ta an tĩnh!""Vâng!"Đám người nhao nhao thối lui.Rất nhanh, trong đại điện không còn một ai.Tô Vũ lấy Văn Minh Chí ra.Lúc này trong Văn Minh Chí đang trấn áp không ít người.Thiên Long Hầu, Phượng Hoàng, Vượn Hoàng, Côn Bằng, Văn Khởi cùng biển ý chí của Trấn Nam Hầu.Về phần Vĩnh Hằng các tộc, Tô Vũ không mang theo nên vẫn bị tạm giam tập trung như trước.Mấy người khác thì khoan đụng tới, Tô Vũ trầm mặc một hồi, Văn Minh Chí hơi chấn động, lát sau, Trấn Nam Hầu với nhục thân yếu đuối liền hiển hiện.Trấn Nam Hầu nhìn thoáng qua bốn phía, hỏi lâu sau mới chân chờ cất tiếng: "Đây là..:"Hạ giới, Đông Liệt cốc"Ánh mắt Trấn Nam Hầu lộ ra một vòng thổn thức, rất nhanh lại hỏi: "Bách Chiến vương thế nào rồi?""Hắn đã thoát vây, về phần là chạy trốn, hay bị trấn áp lần nữa thì ta khong rõ. Lúc đó có tới ba tôn Thiên Tôn đi đối phó với hắn"Trấn Nam Hầu hít sâu một hơi: "Có thể chạy đi thì sẽ có hi vọng sống sót!"Nói xong, ông không hỏi về chuyện của Bách Chiến nữa mà là nhìn về phía Tô Vũ, lại cảm ứng một phen, lòng hơi rung động: "Cường giả ở hạ giới nhiều hơn so với ta tưởng tượng"Tô Vũ khẽ gật đầu: "Cũng tạm được! Bất quá so với thượng giới thì vẫn còn chênh lệch lớn""Nhân Chủ thả ta ra không biết là vì chuyện gì?"Tô Vũ hỏi thẳng: "Ta muốn hồi ngươi, trong mắt ngươi, mười vạn năm qua rốt cuộc ngươi đang chiến đấu vì cái gì?"Trấn Nam Hầu ngạc nhiên.Tô Vũ hỏi tiếp: "Là vì Nhân tộc hay là vì vinh quang thượng cổ, hay nên nói là vì Bách Chiến vương?"Trấn Nam Hầu trầm mặc hồi lâu mới mở miệng đáp: "Nửa là Nhân tộc, nữa là vì bản thân mình! Về phần Bách Chiến, hắn chỉ là Nhân Chủ của triều tịch thứ chín, có điều thiên phú vô song, thực lực cường đại, hắn đại biểu cho hy vọng của Nhân tộc khi ấy!"Tô Vũ cười khẽ: "Ta muốn trở lại thượng giới, tham dự đại chiến quy mô lớn hơn, nhưng Nhân cảnh giờ phút này không có quá nhiều cường giả lưu thủ! Vì để phòng ngừa vạn nhất, ta muốn giấu ngươi trong bóng tối làm đòn sát thủ, ngươi có nguyện ý xuất lực chiến đấu tại thời khắc mấu chốt không?"Trấn Nam Hầu híp híp mắt: "Nhân Chủ không sợ sau khi các ngươi rời đi, ta... "Tô Vũ nhẹ nhàng ngắt lời: "Sợ, nhưng Nhân tộc không phải là Nhân tộc của riêng ta!Nhân tộc cũng không phải là hết thảy mọi thứ của ta!"Tô Vũ bình tĩnh nói: "Ta bảo hộ Nhân tộc, thủ vệ Nhân tộc, không đơn thuần chỉ vì trách nhiệm như Nhân Hoàng, ta có truy cầu, có ý tưởng riêng của mình. Nếu Nhân tộc thật sự bị hủy diệt, hoặc dứt khoát diệt vong trong tay ngươi... Có lẽ, đối với ta cũng là một loại giải thoát!"Trấn Nam Hầu giật mình, nửa ngày sau mới khổ sở nói: "Ngươi... Ngươi không bằng Nhân Hoàng, hoặc đúng hơn ngươi cũng không bằng Bách Chiến"Tô Vũ bình tĩnh gật đầu: "Có lẽ thế đi! Bọn hắn sinh ra liền được trao nghĩa vụ, trách nhiệm, sinh ra liền bị các ngươi dạy bảo nên làm như thế nào, bước kế tiếp nên đi ra sao, nên bảo hộ Nhân tộc kiểu gì... Nhân tộc là toàn bộ của bọn họ. Mà đối với ta, ta chỉ là đang tận hết trách nhiệm của mình, trách nhiệm vì đã sinh ra làm người!"Tô Vũ rất bình tĩnh, cũng rất thần nhiên.Thậm chí hắn có hơi tự giễu: "Chúa cứu thế, Thánh Nhân? Thật có lỗi, ta không phải!Là do ta có năng lực, vừa lúc đồng tộc của ta lại gặp gian khổ tang thương, có mối nguy diệt vong nên mới khiến ta mềm lòng mà thôi! Nếu tâm ta cứng một chút thì làm gì cần phải đi cân nhắc quá nhiều chuyện đến thết"Trấn Nam Hầu minh bạch, có điều ông vẫn hơi lo lắng: "Nhục thân của ta đã phát nổ, thực lực giảm hơn trước nhiều, dù núp trong bóng tối thì cũng khó có thể đối phó với Hợp Đạo đỉnh cấp"Tô Vũ cười nói: "Rèn lại thân thể là được, ta sẽ tặng cho ngươi một ít quy tắc chỉ lực, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, trừ phi vạn tộc đột kích vào Nhân cảnh, nếu không, ngươi không được phép ra khỏi Nhân cảnh! Không được hiện thân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận