Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1485: Ai Mạnh Hơn Ai?

Vùng biển.Sao trời tô điểm, sóng lớn rì rào.Thiên Đạc hành tẩu trên hư không, mắt của gã như ngọn lửa, trên trán có dấu hiệu hỏa diễm rõ ràng.Thủy Ma nhất tộc!Mái tóc dài màu đỏ rực thoạt nhìn phá lệ anh tuấn, lại thiếu đi mấy phần dương quang, nhiều hơn mấy phần lạnh lùng.Trên biển có người thấy được gã, vội vã cấp tốc lui tránh.Đây là thiên tài Thủy Ma tộc, là hậu duệ của vô địch.Bất quá Tô Vũ lại cảm giác hậu duệ của vô địch không đáng tiền, cách ba đời về sau càng không là gì, mà trên thực tế, hậu duệ của vô địch chính là biển chữ vàng, người bình thường căn bản không dám trêu chọc, dù cho Nhật Nguyệt của các tiểu tộc thì cũng là như thế, tiểu tộc còn chẳng có vô địch, nào ai dám đi trêu chọc."Có ai thấy Phù Thổ Linh không?"Thiên Đạc hỏi một câu, Liệp Thiên các nói Phù Thổ Linh đã vứt bỏ điểm bảng, hiện tại dò xét không được, gã chỉ có thể tự mình đi tìm.Rất nhanh, trong hư không có sinh linh cẩn thận đáp: "Hình như ta từng thấy nó tại hướng tây bắc một lần, bất quá. . . không xác định có phải Phù Thổ Linh hay không. Phù Thổ Linh là Thổ Linh tộc, nhưng ta lại thấy hắn đi trong nước cực nhanh. . ."Thiên Đạc khẽ cười!Không sai, chính là tên kia.Quả nhiên, cái tên này khả năng đã hợp nhất ngũ hành, khó trách Thổ Linh nhất tộc mà lại dám đến vùng biển.Nếu Phù Thổ Linh không thể hoạt động trong nước mà còn tới đây thì mới kỳ quái, hiện tại chẳng còn gì lạ nữa, có thể giải thích rõ tại sao tên kia lại xuất hiện ở nơi này, bảo sao gã tìm không thấy hắn, kể cả hắn giết Sơn Hải ngũ trọng ở đâu cũng khó mà biết."Đa tạ!""Không dám!"Sinh linh nọ vội đáp lời sau đó nhẹ nhàng thở ra, lòng thì có chút vui vẻ, có thể trò chuyện với Thủy Ma tộc cũng đủ để nó nói khoác một hồi rồi.Mà Thiên Đạc thì mau chóng bay về hướng tây bắc.. . .Hướng tây bắc, trên một khối phù đảo nho nhỏ.Tô Vũ hóa thành thổ dân, ẩn giấu đi khí tức, yên lặng chờ đợi, hắn không lựa chọn gióng trống khua chiêng phóng thích khí tức, hắn tin tưởng Thiên Đạc có thể tìm tới chính mình.Nếu tên kia chẳng thể tìm thấy mình thì Thiên Đạc quả là đồ ngớ ngẩn.Tô Vũ đã lộ ra hành tung, thế mà còn tìm không thấy nữa thì tên kia chẳng xứng đáng lên bảng."Thiên Đạc. . .""Thiên Đạc đại chiến Phù Thổ Linh, lưỡng bại câu thương, Phù Thổ Linh lui bước, Thiên Đạc vừa lúc phá vỡ một vùng không gian thượng cổ, cướp đi một bộ thi thể vô địch cổ xưa. . ."Tô Vũ âm thầm tính toán thật kĩ càng.Còn chuyện có thể thành công hay không thì còn phải xem vận khí.Còn nữa, Thiên Đạc có mang theo Hộ Đạo giả hay không?Hẳn là không, bọn gia hỏa này ai ai cũng hết sức hung hăng càn quấy, đều không sợ chết, trừ phi đến đường cùng, bằng không chúng sẽ chẳng cầu viện vô địch.Mặc kệ, xem trước đã rồi tính.Tô Vũ tiếp tục ẩn núp.Mà đúng vào thời khắc này, bốn phía có ma khí bốc lên!Thiên Đạc đạp không đi tới, nhìn quanh một vòng, con mắt ngay lập tức nhìn thấy được phù đảo, gã hơi hơi ngưng lông mày, lạnh lùng nói: "Phù Thổ Linh, đi ra đánh một trận đi, ta đã phát hiện ra ngươi!"Im ắng.Thiên Đạc hừ lạnh một tiếng, một quyền cách không đánh ra!Ầm ầm!Tiếng vang thật lớn, phù đảo chấn động, sóng lớn cuốn tới.Trên phù đảo, Tô Vũ trốn xuống bên dưới.Giả làm Phù Thổ Linh thì giờ phút này hắn sẽ không chủ động nghênh chiến, chủ động nghênh chiến thì đâu còn là Phù Thổ Linh.Thiên Đạc nhíu mày!Ta thật sự đã phát hiện ngươi, ngươi cho rằng ta chỉ đang thăm dò ư?Hào quang trong mắt của gã lấp lánh, một đạo ma quang bắn thẳng đến phù đảo, gã quát lạnh: "Phù Thổ Linh, ngươi có thể che giấu nổi ta sao?"Oanh!Trên phù đảo, đá vụn nổ tung!Lúc này, Tô Vũ mới độn vào trong nước, cấp tốc truyền âm quát: "Thiên Đạc, ngươi làm cái gì? Ngươi và ta nước giếng không phạm nước sông, ngươi đừng gây sự vô cớ!"Dứt lời, hắn hóa thành một dòng nước cấp tốc trốn chạy!Ánh mắt Thiên Đạc sáng lên, "Chạy trốn bằng đường thủy. . . Phù Thổ Linh, ngươi quả nhiên đã hợp nhất ngũ hành, khó trách có khả năng đánh giết Sơn Hải ngũ trọng!"Gã hết sức kinh hỉ!Mà Tô Vũ thì giận dữ quát: "Ngươi biết rồi mà còn dám trêu chọc ta?""Thiên Đạc, ngươi đừng có tìm chết!"Thiên Đạc hưng phấn nói: "Ta chính là tới tìm ngươi đó!"Đánh giết Sơn Hải ngũ trọng, dĩ nhiên, biểu hiện chỉ là phụ trợ đánh giết, thực lực Thiên Đạc kém hơn Tần Phóng một chút. Tần Phóng hiện tại có thể đối phó với Sơn Hải ngũ trọng, Hoàng Đằng thì có chút khó, Thiên Đạc và Hoàng Đằng coi như xấp xỉ nhau.Mặc dù gã không nắm chắc được việc giết Sơn Hải ngũ trọng nhưng Phù Thổ Linh cũng không phải dựa vào bản thân tự giết, bằng không hắn sẽ không chỉ xếp thứ năm Địa bảng.Theo Thiên Đạc, Phù Thổ Linh sau khi hợp nhất ngũ hành, thực lực hẳn là tương đương gã, vừa lúc là đối thủ mà gã cần nhất, loại đối thủ này cũng là kẻ mà gã tha thiết ước mơ."Đừng hòng chạy!"Thiên Đạc khẽ quát một tiếng, trên trán bỗng nhiên hỏa diễm bốc lên, một đạo hỏa diễm bắn thẳng mà ra, ầm ầm một tiếng, nước biển trước mặt Tô Vũ lập tức bị bốc hơi!"Ngươi cho rằng ta sợ ngươi?" Tô Vũ cả giận mắng, trong nước, từng đạo ánh vàng phá không phóng lên.Sắc bén khôn cùng!"Giết!"Thiên Đạc chẳng những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, đúng là tên kia rồi, Phù Thổ Linh hợp nhất ngũ hành, rất thú vị.Gã không dùng binh khí, đạp không một bước, đấm ra một quyền.Ầm!Ánh sáng vàng và nắm đấm va chạm, đánh cho đạo ánh vàng kia tán loạn, cũng đánh cho nắm đấm rỉ ra huyết dịch.Thiên Đạc không thèm để ý, lòng gã rất vui mừng, cấp tốc đánh về hướng “Phù Thổ Linh”.Gã chính là muốn thế này!"Thiên Đạc, ngươi cứ một mực quấn lấy ta là sao?"Thiên Đạc đều không thèm để ý, nói nhảm, ta tới tìm ngươi chính là muốn xử lý ngươi, đều là thiên tài, tìm ngươi với mục đích gì mà trong lòng ngươi còn không rõ sao?Có thể giết liền giết, không thể giết thì cũng phải đánh.Chỉ đơn giản như vậy!Tiếng nổ vang rền không ngừng, Thiên Đạc càng đánh càng hăng, cũng càng kinh hãi.Thật mạnh!Phù Thổ Linh hợp nhất ngũ hành mạnh hơn những gì gã tưởng tượng nhiều.Thủy tiễn, thổ phòng, kim sát, lửa đốt. . .Trên biển lớn, hai vị thiên tài một ở trong nước, một trên không trung, không ngừng giao thủ, quyết chiến đến cùng.Bốn phương tám hướng, một vài cường giả nghe được động tĩnh đều không dám tới gần, rất nhiều người chỉ cách không quan chiến.. . .Nơi xa.Có người cảm khái: "Phù Thổ Linh hợp nhất ngũ hành rồi! Ngũ Hành tộc chuẩn bị thống nhất lần nữa sao?""Khó trách có thể lên thứ năm Địa bảng, thật mạnh!""Thiên Đạc cũng không kém a!""Thiên Đạc không kém, bất quá Thiên Đạc là Thủy Ma tộc, trời sinh đã mạnh, Thổ Linh tộc vốn dĩ trời sinh không mạnh bằng Thủy Ma tộc, cho nên Phù Thổ Linh có thể lên thứ 5, Thiên Đạc lại chỉ có thể tiến tới hạng 12, đây chính là sự chênh lệch."Vào thời khắc này, nơi xa chợt vang lên một tiếng gầm thét."Ngũ hành luyện ngục!"Sau một khắc, trong nước có vô số cây rong phình to hóa thành trường tiên, đem Thiên Đạc cuốn lấy, túm vào trong nước.Tiếp theo bốn hành khác phát động.Tường đất, roi gỗ, biển lửa. . .Trong nháy mắt tạo thành lồng giam khổng lồ!Mà Thiên Đạc một quyền lại một quyền đánh cho ngũ hành luyện ngục rung động, Tô Vũ giữ lấy đối phương, lặn sâu xuống đáy biển.Kẻ vây xem lại lần nữa cảm khái: "Đây là muốn dương trường tránh đoản, nếu ở trong nước quyết chiến, ta thấy Thiên Đạc chưa hẳn có thể thắng, không chừng còn sẽ thua, ngũ hành luyện ngục này là thứ trói người, xem ra rất mạnh, Thiên Đạc đã bị cuốn lấy rồi."". . ."Bọn hắn cách không quan chiến chứ không tới gần, thiên tài đại chiến, các ngươi tới gần thì chính là gây chuyện, có lẽ thiên tài sẽ từ bỏ việc đối đầu mà quyết đoán hợp lại giết ngươi.Nơi này đều là Lăng Vân hoặc Sơn Hải cảnh.Đằng Không đã sớm bỏ chạy, mà Nhật Nguyệt cảnh thì gần đây không có.Cường giả Sơn Hải cũng không nắm chắc có thể thắng hai vị thiên tài bên kia hợp lại, mà đây cũng là nguyên nhân vì sao Tô Vũ lựa chọn giao chiến ở nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận