Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2806: Nhìn Thấu Mọi Chuyện.

Đa Bảo sững sờ, ngây ngẩn cả người."Cái này.. "Ngươi nghiêm túc sao?Đa Bảo cực kỳ ngạc nhiên, Giám Thiên Hầu trân quý nhất chính là vật này, thế mà y lại đưa cho mình, không phải là có âm mưu gì chứ?Đa Bảo cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!Giám Thiên Hầu khẽ cười: "Ngươi không hiểu đâu! Từ khi Tô Vũ xuất hiện rồi kế thừa Bút đạo thì đã định trước là ta không thể luyện hóa Liệp Thiên bảng! Văn vương sao có thể để cho ngoại tộc chấp chưởng đại đạo của y, không thể nào! Là ta tự lừa mình dối người suốt mấy triều tịch mà thôi! Văn vương đạo có mạnh hơn nữa thì đó cũng là đạo của y, hà tất phải đau khổ truy câu"Thở dài một tiếng, Giám Thiên Hầu lại nhấp một ngụm trà, mệt mỏi nhìn ra hư không vô tận: "Cho ngươi thì ngươi mau giao cho Tô Vũ đi, cũng xem như kết thúc tình cảm nhiều năm giữa chúng ta! Ngươi đi nói cho Tô Vũ biết, muốn giết ta thì hắn phải tự tới mà giết! Những người khác đến đều không có cơ hội giết ta!"Đa Bảo nhíu mày, khế than thở: "Hầu gia, sao phải đến mức này?""Đã bào ngươi không hiểu mà!"Giám Thiên Hầu không nhịn được mắng: "Bớt bày ra cái về mặt đưa đám đó đi. Cũng không phải ta không có cơ hội! Chắc gì kẻ ngã xuống đã là ta. Nếu Tô Vũ bại thì ta liền có hi vọng thoát khỏi hết thảy, bắt đầu lại từ đầu! Chẳng qua là ta và hắn đã định trước vô pháp đồng hành cùng nhau, dù ta có đầu nhập về với hắn thì đó cũng là chuyện xấu cho cả hai!"Đa Bảo không nói gì, cảm Liệp Thiên bảng lên, y chỉ cảm thấy vô cùng thần bí, nhịn không được nói: "Mặc dù ta không hiểu rõ lắm, nhưng trên đại thể cũng có thể phát giác một chút, chắc chắn là có liên quan tới số mệnh! Hiện tại ngươi từ bô Liệp Thiên bảng thì không phải là càng ngày càng suy tàn à?""Có lẽ sẽ tốt hơn cũng nên!"Giám Thiên Hầu bâng quơ đáp: "Hết thảy tự có số trời định, thật ra thứ này đã giam cầm ta nhiều năm, không có nó thì có khi ta sẽ nhanh chóng bước vào cấp Thiên vương đấy"Giám Thiên Hầu mỉm cười, phong thái đầy tiêu sái: "Ta hay lão Quy cũng vậy, kể cả Thiên Cổ cũng thế, kỳ thật đều đã đi tới giới hạn! Tô Vũ cảm thấy Thiên Cổ che giấu thực lực, ta thì nhìn không ra lão đã ẩn giấu cái gì mà chỉ cảm thấy, Thiên Cổ cũng giống như ta, quá mức chấp nhất! Dĩ nhiên, có lẽ lão có khả năng thành công, mà ta thì đã định trước không có hi vọng!""Thiên Cổ chấp nhất với Tiên Hoàng đại đạo qua bao triều tịch, năm xưa, từ thuở thượng cổ thì lão đã mang thiên phú tung hoành thiên hạ, bằng không cũng không đến mức người người đều biết Thiên Cổ. Đáng tiếc, nhiều năm qua đi mà lão vẫn một mực chấp nhất ở phương diện này.. ""Lão Quy cũng giậm chân tại chỗ nhiều năm, không thể nhìn thấu triệt để, bất quá có Tô Vũ ở bên thì có lẽ rất nhanh lão có thể nhìn thấu mọi sự!"Nói đến đây, Giám Thiên Hầu lại bảo: "Ngươi đi nói cho Tô Vũ, muốn giết ta thì tốt nhất là giết trước khi Bách Chiến vương xuất hiện! Hắn là người thông minh, ngươi chỉ cần đem lời hôm nay của ta chuyển cho hắn, hắn hẳn sẽ hiểu ngay! Nhân tộc trong triều tịch này chậm chạp không có Hợp Đạo, thực lực lại một mực bị áp chế, Nhân tộc vốn là con cưng của ông trời thì sao có thể như vậy được, chẳng qua có một số việc không nằm ở chỗ đại đạo.. "Dứt lời, Liệp Thiên các liền tiêu thất, ở nơi đó vẫn còn lưu lại một nhóm người.Thanh âm của Giám Thiên Hầu truyền đến từ xa xa: "Các chủ Tây các, lâu chủ Nam lâu cùng với một đám Nhân tộc Liệp Thiên các, ta đều trả lại hết cho Nhân tộc! Không cần nghĩ nhiều, cũng chẳng cần hoài nghi, từ nay về sau, bọn hắn không có quan hệ gì với ta! Liệp Thiên các... cũng nên biến mất thôi!""Hầu gia!"Đa Bảo hô một tiếng, nhưng mà ở hư không hắc ám, thân ảnh của Giám Thiên Hầu đã sớm vô tung vô dạng.Chỉ để lại một đám thành viên Liệp Thiên các còn hôn mê cùng với Liệp Thiên bảng mà Giám Thiên Hầu đã tâm tâm niệm niệm mười vạn năm.Mơ hồ trong đó còn có thể nghe được tiếng Giám Thiên Hầu khẽ than thở: "Hơn mười vạn năm, hôm nay mới biết ta là ai, thật thảm thương, thật đáng tiếc, vẫn là ngu ngốc một chút mới tốt. Đa Bảo, ta thật sự hâm mộ đám người ngốc như các ngươi!"Đa Bảo im lặng, trước khi đi còn mắng ta một câu, ta đần lắm sao?Nếu ta là đỏ đần thì ta có thể sống tới ngày nay à?Nói đùa cái gì vậy?Hôm nay Giám Thiên Hầu rất lạ, khả năng là y đã thật sự nhìn thấu thứ gì đó, lần này giao đồ cho mình là muốn kết thúc tình cảm nhiều năm sao?Đa Bảo siết chặt Liệp Thiên bảng trong tay, có một khắc y thậm chí đã muốn tham ô luôn thứ này.Đại đạo!Chỉ đạo!Đây chính là một đầu đại đạo cực kỳ cường đại!Nhưng người thông minh như Giám Thiên Hầu còn lựa chọn từ bỏ, nếu Đa Bảo y lấy đi... e là có mạng cầm nhưng không có mạng xài!"Thế mà đối phương lại từ bỏ.. "Đa Bảo nhủ thầm, chẳng lẽ Giám Thiên Hầu từ bỏ cái này thì thật sự có thể càng mạnh lên sao?Nếu như thế thật thì y quả nhiên lợi hại."Nhất định cứ muốn Tô Vũ đi giết mình.. "Từng suy nghĩ dâng lên trong đầu, được rồi, có nhiều thứ Đa Bảo không nhìn thấu, nếu Giám Thiên Hầu đã lựa chọn như thế thì mình cứ làm theo vậy đi.Có lẽ, thật sự có cơ hội sống sót.Bàn tay lớn vỏ một cái, tóm những người kia vào trong tay, Đa Bảo trực tiếp bay về phía Chư Thiên chiến trường.Đi tìm Tô Vũ!Ta đưa Liệp Thiên bảng tới, đây coi như là đủ yếu tố để nhập đội rồi nhỉ?Trước đó y đã nhiều lần báo tin muốn đầu hàng, thế mà Nhân tộc đều không tiếp nhận, y chưa từng thấy ai phách lối như vậy.Triều tịch thứ chín có Hợp Đạo đầu hàng thì Nhân tộc chắc chắn sẽ hoan nghênh, không ngờ tới lượt Tô Vũ lại khó chơi như thế. Xem ra đúng là hắn hung hăng càn quấy hơn Bách Chiến vương nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận