Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3058: Kế Hoạch Của Tô Vũ.

Giờ khắc này, trong lòng Tô Vũ phát lạnh.Kẻ kia biết thuật tra xét!Lần này hắn thật sự gặp phải đối thủ rồi, Tinh Vũ ấn hơi dao động trấn áp tất cả dao động nguyên khí, kể cả khí vận và đại đạo, hai người bọn hắn giống như cục đá, yên lặng ngủ đông bên vệ đường.Ban nãy hắn chỉ tùy ý đảo qua mà đối phương đã cảm ứng được, tồn tại như vậy quả thực rất đáng sợ, gã tuyệt đối là Thiên Tôn, hơn nữa có khả năng còn mạnh hơn đám người Nguyệt Thiên Tôn.Bọn họ "ngủ đông" rất lâu, mãi đến khi lực lượng tra xét biến mất thì Tô Vũ vẫn tiếp tục bất động như núi, không dám tùy tiện động đậy.Một lát sau lực lượng tra xét lại càn quét một vòng, có điều không bao lâu sau nó đã biến mất.Tô Vũ chờ lực lượng tra xét kia biến mất thì tức tốc mang theo Vạn Thiên Thánh rời đi.Không lâu sau lại có người đi ra tra xét khắp ngọn núi, bọn họ hơi vô lực, cảm thấy Nguyệt Hạo chuyện bé xé ra to, lúc nào cũng cảm thấy có nguy cơ. Có phải vì gã rời khỏi Thánh tộc, không có lão tổ bên cạnh nên thiếu mất cảm giác an toàn không?Tô Vũ rút lui đến một vị trí cách rất xa, không tiếp tục quan sát bên kia nữa.Hắn hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, sau đó truyền âm: "Đây là một căn cứ lớn có rất nhiều cường giả. Tấn công nơi này không dễ, là nơi rất thích hợp để chúng ta bại trận"Tô Vũ trầm ngâm một hỏi rồi lại nói: "Chắc chắn có Thiên Tôn tọa trấn, có khả năng không chỉ một vị. Chúng ta gặp phải khúc xương cứng rồi"Vạn Thiên Thánh mỉm cười: "Không phải rất phù hợp sao? Quá yếu thì sao có thể chứng minh sự lợi hại của chúng ta, chúng ta bị đánh bại đễ dàng thì sẽ không có ai tin đâu, không phải à?"Tô Vũ gật đầu: "Không sai"Hắn nở nụ cười: "Tình huống cụ thể thì không rõ lắm nhưng có ít nhất một vị Thiên Tôn, nếu suy đoán từ trận tập kích Minh tộc lần trước thì bọn họ còn có tối thiểu 4 vị Thiên Vương"Tô Vũ trầm tư một hồi lại mở miệng: "Ngã xuống ở thượng giới không có dị tượng, đại đạo đứt đoạn và quy tắc bạo động là dấu hiệu duy nhất. Kỳ thật việc này rất dễ giả mạo, ta đang mang theo một ít ngụy đạo, chỉ cần cho ta chút thời gian thì ta có thể tạo ra động tĩnh đó, chỉ sợ người chết thật thôi"Tô Vũ nhấn mạnh: "Đối phương quá mạnh, ta sợ chúng ta sẽ thật sự xong đời"Vạn Thiên Thánh trấn an hắn: "Ngươi cứ như trước đi, có lần nào đối địch mà chúng ta không liều mạng mạo hiểm chứ? Tử vong cũng là chuyện không thể đoán trước. Nếu ngươi còn nắm giữ một ít ngụy đạo thì người trọng thương hấp hối cũng có hy vọng nhanh chóng khôi phục, không phải sao? Chỉ cần còn đường sống là vẫn còn hy vọng"Vạn Thiên Thánh nói: "Nếu đã có hoài nghi thì hãy làm cho tốt. Dù ngươi thực sự bại trận thì chúng ta vẫn sẽ ủng hộ ngươi. Những người khác không quan trọng. Nếu Bách Chiến thực sự có năng lực thì Nhân tộc sẽ không xảy ra chuyện""Nếu trong thế lực của chúng ta có người của Bách Chiến thì cứ nhường hạ giới cho bọn họ đi, thượng giới thì để lại cho vạn tộc và chỉ mạch Hỗn Độn, chúng ta sẽ chiếm Tử Linh giới vực"Vạn Thiên Thánh nói tiếp: "Cứ thử xem sao. Chỉ cần thăm dò rõ ràng tình huống cơ bản, tìm được đường lui để có thể rút lui bất cứ lúc nào là được, như vậy dù có bại trận thì cũng có thể bảo tồn sinh lực"Tô Vũ tự ngẫm một lát rồi khẽ gật đầu: "Được, nhưng phải có bảo đảm, ít nhất đám gia hỏa vạn tộc kia phải cứu viện ở thời khắc mấu chốt hoặc cùng chúng ta đối phó chỉ mạch này"Tô Vũ nhếch môi: "Nếu chúng ta sắp bại lộ, hơn nữa tên kia cảm nhận được có người đang nhìn trộm thì cứ để bọn họ phát hiện luôn đi"Dứt lời, hắn đột ngột mở Thiên Môn ra, trắng trợn nhìn về phía ngọn núi kia.Nhìn xong, Tô Vũ hít sâu một hơi, vội quát: "Rút!"Hắn lôi kéo Vạn Thiên Thánh xé rách hư không rồi biến mất trong chớp mắt.Một bóng người nhanh chóng xuất hiện, kẻ đó chính là Nguyệt Hạo!Mái tóc dài của Nguyệt Hạo bay lượn, gã nhíu mày nhìn quanh tứ phương, tay trảo một cái, không gian có dao động mỏng manh, Nguyệt Hạo lạnh mặt nhìn bốn phía, lẩm bẩm tự hỏi: "Là Thiên Môn hay là thứ gì khác?"Có người đã nhìn trộm bọn họ không chỉ một lần mà là ba lần, hai lần vừa rồi và một lần trước đó.Đảm người tra xét trở về lại nói là cổ thú động dục, đúng là vớ vẩn! Cổ thú động dục sẽ không khiến gã có cảm giác bị nhìn trộm!Nguyệt Hạo nghiền ngẫm: "Là nhất mạch của người truyền lửa sao?"Bọn họ thật to gan! Hơn nữa thủ đoạn cũng không kém khi thâm nhập được vào Hỗn Độn Sơn này!Đáng tiếc đã để bọn họ chạy thoát!"Nhìn trộm tộc ta, chẳng lẽ là có ý đỏ gì với Thánh tộc?" Nguyệt Hạo lẩm bẩm.Bọn chúng nghĩ quá đơn giản rồi, cho dù nhất mạch của người truyền lửa có Thiên Tôn thì thực lực thực tế cũng đã bị hao tổn rất nhiều, đám người Binh Quật đều đã chết, không có khả năng còn cường giả ẩn núp, trừ khi đối phương vẫn luôn trốn trong Hỗn Độn Sơn, nhưng chuyện này là không có khả năng!Giờ phút này, Tô Vũ đang điên cuồng trốn chạy, trong chớp mắt bọn họ đã chạy xa 7 - 8 ngàn dặm, sau đó hai người tiếp tục ẩn nấp ngủ đông.Chờ tới khi không còn bất kỳ động tĩnh nào đáng ngại thì Tô Vũ mới đứng lên, thanh âm hắn có chút chấn động: "Hai vị Thiên Tôn, sáu vị Thiên Vương, hơn 30 vị Hợp Đạo, vậy là bọn họ có đến 8 vị cường giả siêu cấp. Mà đây chỉ là một căn cứ chứ không phải hang ổ chính của bọn họ"Tô Vũ hoàn toàn chấn kinh!Vạn Thiên Thánh không khỏi hít sâu một hơi: "Nhiều như vậy ư? Đây chỉ là một căn cứ thôi mà, cùng lắm bọn họ chỉ chiếm một nửa hoặc là 1⁄3 tổng lực lượng, chẳng lẽ thực lực phe Ngục vương chi mạch cường đại đến thế sao?"Hai vị Thiên Tôn, sáu vị Thiên Vương, hơn 30 vị Hợp Đạo.Tô Vũ nhanh chóng tính toán một chút, có lẽ Phì Câu có thể đối phó một vị Thiên Tôn, kê còn lại thì để Tam Nguyệt ra tay!Có điều chưa chắc Tam Nguyệt sẽ đáp ứng.Đối phó Thiên Vương thì có mình, lão Vạn, Lam Thiên, Đại Chu vương, Hỏa Vân Hầu, Tuyết Lan tướng quân, Nam Khê Hầu, nhìn chung cũng chưa chắc sẽ rơi vào thế hạ phong, nhưng nếu Tam Nguyệt không ra tay, thiếu một vị Thiên Tôn thì đủ để thay đổi toàn bộ chiến cuộc.Tô Vũ liếm môi, chân chờ đề nghị: "Phủ trưởng, ngài cùng Lam Thiên đối phó một vị Thiên Tôn đi, sau đó cả hai bị giết là rất hợp lý"Vạn Thiên Thánh gật đâu: "Lam Thiên khó bị giết, bảo y để lại một phân thân là được, còn ta thì sẽ lưu lại chút ý niệm trong đại đạo giống như thứ năm xưa ta để lại trong trái tim ngươi, nếu ta thật sự không thể quay về thì đợi tới lúc ổn thoải, ngươi hãy tới thời không trường hà, nghĩ cách vớt ta ra từ trong đại đạo, ngươi biết đại đạo của ta ở đâu mà"Còn chưa xuất chiến nhưng Vạn Thiên Thánh đã đoán trước kết quả, ông và Lam Thiên không thể địch lại nổi một vị Thiên Tôn, xác suất bị giết rất lớn!"Tô Vũ, ngươi nên lo lắng cho mình thì hơn"Vạn Thiên Thánh nhắc nhở: "Ngươi sẽ gặp nguy hiểm rất lớn!"Tô Vũ nhún vai: "Ta biết, tới thời điểm tất yếu ta sẽ tự bạo Bút đạo của Văn vương, như vậy người khác sẽ cảm thấy ta chẳng còn gì. Vừa vặn ta chuẩn bị khai đạo của chính mình nên có thể lợi dụng cơ hội này. Bút đạo tồn tại chỉ là để ngụy trang mà thôi"Vạn Thiên Thánh bật cười: "Ngươi thật đúng là.."Tô Vũ lại nói: "Ta có nhiều thủ đoạn, cũng có thể dùng Thời Gian sách. Văn Minh Chí bất diệt thì ta cũng bất diệt, mấu chốt là Văn Minh Chí, bất cứ trang sách nào trong Văn Minh Chí cũng đều là một đạo hóa thân của ta"Tô Vũ mỉm cười: "Ta sẽ không xảy ra việc gì đâu. Ngài yên tâm đi! Có lẽ hiện tại đối phương đã biết chúng ta muốn nhắm đến bọn họ, bọn họ nhất định sẽ đề phòng. Phải tốc chiến tốc thắng, đại khai sát giới! Không phải Thiên Diệt luôn than vãn sau khi lên đây cứ mãi trốn Đông trốn Tây sao? Lần này thỏa mãn hắn rồi, chúng ta làm xong vụ này liền rời đi"Vạn Thiên Thánh phì cười.Hai người không nói gì nữa, nhanh chóng bay về nơi ẩn thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận