Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1582: Không Đáng Yêu

Đại điện phủ thành chủ, Tô Vũ hoàn thành việc luyện hóa thành chủ lệnh.Trong lòng khẽ động, thành chủ lệnh biến mất.Ngay sau đó, một Tử Linh xuất hiện, dung nhập vào cơ thể Tô Vũ.Trong cơ thể Tô Vũ, đại lượng tử khí sôi trào, trong chớp mắt, thực lực Tô Vũ trở nên cường đại hơn, hắn đánh ra một quyền.“Rác rưởi!”Tô Vũ đột nhiên mắng!Má!Tử Linh Lăng Vân bát trọng tương đương cấp bậc Văn Minh sư của hắn, dung hợp cùng hắn, thực lực của hắn tuy cường đại hơn, nhưng thực lực này còn chẳng bằng một góc khi hắn cắn nuốt tinh huyết.Vô dụng!Cuối cùng thì ta dùng thành chủ lệnh cũng chẳng mạnh thêm chút nào.Tô Vũ tức hộc máu!Ta tưởng rằng có thành chủ lệnh rồi thì ta có thể vô địch.Ra là dù có thành chủ lệnh thì ta cũng chỉ là cặn bã.Tô Vũ bất lực!Dung hợp Tử Linh Lăng Vân bát trọng không có tác dụng gì, còn kích thích tử khí bùng nổ, hoàn toàn không được lợi ích gì hết.Tách khỏi Tử Linh kia, Tô Vũ đá bay nó sang một góc.Hiện tại lợi ích duy nhất của thành chủ lệnh chính là có thể triệu hoán Tử Linh tiến vào phủ thành chủ, ở cổ phòng khác, Tử Linh không có biện pháp tiến vào trong phòng.“Rác rưởi!”Tô Vũ buồn bực, hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi dứt khoát chạy tới hậu điện, vào cửa, hắn nhìn về phía tượng đá, tượng đá đang nhắm mắt, Tô Vũ liền cung kính nói: “Thành chủ đại nhân, tuy rằng cảnh giới của ta là Lăng Vân bát trọng, nhưng thực lực chân thật vô cùng cường hãn, có thể so với Nhật Nguyệt, dùng thành chủ lệnh dung hợp Tử Linh không có trợ giúp gì cho ta, như vậy, ta không thể hưởng thụ lợi ích lớn nhất của thành chủ lệnh. Đại nhân, có trợ giúp nào khác hay không?”Nghe vậy, tượng đá lâm vào trầm tư.Đây quả thật là vấn đề!Dung hợp Tử Linh để khiến thành chủ cường đại hơn.Nhưng trong tình huống bình thường, thành chủ đều là Nhật Nguyệt cửu trọng, không phải cửu trọng hầu như đều chết hết, bởi vì không thể thừa nhận tử khí tập kích, Tô Vũ lại không sao cả, hắn luyện hóa thành chủ lệnh không xảy ra bất cứ vấn đề gì.Trong tình huống bình thường, Lăng Vân không thể luyện hóa thành công.Nếu là Nhật Nguyệt cảnh thì việc dung hợp thêm một bản thể Nhật Nguyệt khác, tương đương với có thêm một thế thân, đương nhiên sẽ cường hãn hơn nhiều!Lúc trước Hắc Ma không dùng năng lực này là bởi vì ông ta đã bị tử khí phản phệ lợi hại, nếu dung hợp, phản phệ sẽ càng mạnh hơn, có khi ông ta sẽ tử vong lập tức.Hiện tại, không nghĩ một vị Lăng Vân lại luyện hóa thành công thành chủ lệnh!Cũng chính vì thế mà vấn đề mới xảy ra, bởi vì dung hợp Tử Linh đồng cấp không có tác dụng gì!Tô Vũ dung hợp một vị Tử Linh Lăng Vân bát trọng cũng không thể tăng thực lực lên, đối với hắn mà nói, chiêu này còn không bằng cắn nuốt một giọt tinh huyết.Tượng đá vốn không muốn trao đổi gì với Tô Vũ.Nhưng giờ phút này nó không thể không lên tiếng, mà Tô Vũ sẽ không thấy nó nói chuyện, giống như Thiên Diệt lúc trước, Tô Vũ thấy hoa mắt, tựa như đang nằm mơ, mà bên tai lại truyền đến thanh âm khàn khàn chấn động.“Dung hợp Tử Linh có lợi có hại. Nhưng với ngươi thì đúng là vô dụng, nếu thế... Tặng ngươi ba viên Nhật Nguyệt thần phù, tự giải quyết cho tốt.”Dứt lời, Tô Vũ liền tỉnh táo!Trong tay hắn bỗng có thêm ba viên thần phù!Nhật Nguyệt thần phù!Cụ thể là mấy trọng thì hắn không biết, hắn nhìn về phía tượng đá, vội vàng cảm tạ: “Đa tạ đại nhân, nhưng ta đã chọc đến vô địch, Nhật Nguyệt thần phù...”Tác dụng không lớn!Hắn cảm thấy không đủ, hoặc có thể nói là cảm thấy Nhật Nguyệt thần phù không có tác dụng lớn, bởi vì hắn từng gặp qua thần phù vô địch, chẳng ra sao cả, nó không giết nổi kẻ yếu như hắn, mà theo lý thuyết thì vô địch có thể dễ dàng thổi chết hắn.Kết quả, thần phù không giết nổi hắn, quá lởm!Tô Vũ không biết, đống thần phù vô địch của Phù Thổ Linh... Thật sự không ra sao cả.Không phải là các vị lão tổ Ngũ Hành tộc không nỡ cho gã thứ tốt hơn, mấu chốt là cho gã thần phù một kích toàn lực của vô địch thì gã dùng được sao?Như khi Tô Vũ ở thời kỳ khai nguyên, nếu cho hắn một Sơn Hải thần phù, hắn cũng không sử dụng được.Thần phù vô địch của Phù Thổ Linh chỉ có nguồn gốc từ vô địch, nhưng không có nghĩa là nó ẩn chứa một kích của vô địch, nếu không thì Tô Vũ đã bị đánh chết từ lâu rồi.Bởi vì thực lực bản thân Phù Thổ Linh hạn chế, lực sát thương kích phát ra miễn cưỡng đạt tới Nhật Nguyệt, vậy nên Mộc Linh lão tổ mới nói với Phù Thổ Linh rằng nó không thể giết Nhật Nguyệt.Nếu là thần phù vô địch thật sự, đó tuyệt đối không phải thứ Tô Vũ có thể ngăn cản.Giờ phút này, Tô Vũ nhận được Nhật Nguyệt thần phù thật sự.Nghĩa là khi nó bộc phát, sẽ đạt tới thực lực một kích toàn lực của Nhật Nguyệt.Nhưng Tô Vũ không biết.Bởi vì hắn bị nhầm lẫn từ chuyện của Phù Thổ Linh.Tượng đá không để ý đến hắn, cũng không hé răng.Vô địch?Chẳng lẽ ngươi muốn thần phù vô địch sao?Ngươi có thể kích phát nổi à?Không thể!Tên nhóc ngu xuẩn, nhóc con cậy mạnh, dùng không nổi mà còn đòi thần phù vô địch.Đưa nhóc con nhà ngươi cái búa 100 cân ngươi còn không nâng nổi, cho ngươi vạn cân thì làm được chắc?Cho ngươi một thanh đao nhỏ cũng có thể phát huy ra lực sát thương cường đại hơn cái búa nặng kia.Tượng đá không để ý đến hắn.Tô Vũ không cam lòng, ta không nhận được chút lợi ích nào, ta lại còn phải gánh vác tử khí vì ngươi, ta là thành chủ, chúng ta đều là người trong nhà, không thể cho nhau vài chỗ tốt sao?Tô Vũ bất đắc dĩ!Chẳng đáng yêu chút nào, không đáng yêu như tượng đá bên Thiên Diệt cổ thành, cũng không tốt bụng bằng đối phương.. . .Tinh Hồng tượng đá yên lặng nhắm mắt.Tô Vũ dám xem thường vô địch.Hắn nghĩ ngợi ngay trước mắt nó, bộ cho rằng nó có thể không cảm ứng được sao?Ta không đáng yêu như Thiên Diệt?Thôi, từ ngữ sỉ nhục như đáng yêu này cứ để dành cho Thiên Diệt đi, để hắn đáng yêu đi, ta thì đừng!Thiên Diệt... Vậy mà bị hình dung là đáng yêu.Giờ phút này Tinh Hồng tượng đá không biết mình đang cảm thấy thế nào, nó muốn nói cho Thiên Diệt biết, không rõ Thiên Diệt sẽ có cảm giác gì, vô số năm qua, đây là lần đầu tiên nó sinh lòng hiếu kỳ, không biết Thiên Diệt sẽ vui vẻ hay là tức giận đây?. . .Tô Vũ không cam lòng ra khỏi hậu điện.Dù trong lòng muốn có thêm, nhưng ngoài miệng hắn vẫn khách khí: “Đa tạ tiền bối ban thưởng, về sau ta sẽ thường xuyên tới tâm sự với tiền bối, tịch mịch quá lâu, ta cảm thấy tiền bối sẽ cần người chia sẻ.”Tô Vũ gan lớn, được đà lấn tới, đây là đặc điểm của hắn.Nếu tượng đá không tức giận mà còn tặng đồ, vậy chứng tỏ hắn có cơ hội lân la làm quen, làm người ấy mà, da mặt nên dày một chút.Có chỗ dựa lớn mà không tóm chặt, mặc kệ cho đối phương chạy hay sao?. . .Ngày hôm nay, Tô Vũ chính thức trở thành thành chủ Tinh Hồng cổ thành.Cánh cửa phủ thành chủ đóng chặt.Phủ thành chủ rộng lớn chỉ có mình hắn, cộng thêm một tượng đá cùng với một cục lông đang ngủ say.Toàn bộ Tinh Hồng cổ thành vẫn đang bị phong tỏa.Nhưng Tô Vũ không định phong tỏa lần nữa, cũng không muốn giết chóc Tử Linh, hắn đóng cửa phủ thành chủ, bắt đầu tu luyện, mấy ngày tới cửa thành sẽ tự mở ra cho người ta vào ở, gánh vác chút áp lực phụ hắn.Phủ thành chủ có một đặc điểm khác với cổ ốc.Ở cổ ốc bên ngoài, chỉ cần bên trong không có người thì kẻ khác có thể tùy tiện vào ra.Còn phủ thành chủ, nếu thành chủ không cho phép, dù hắn không ở trong đó, nếu không có thành chủ lệnh thì cũng không có biện pháp mở cửa.Chuyện này rất tốt!Tô Vũ đã tính toán xong, đóng cửa phủ thành chủ, nếu có nhiều người thì hắn sẽ dùng thân phận Huyền Cửu đi ra ngoài, ở trong thành làm Huyền Cửu. Còn Tô Vũ cứ việc ở trong phủ thành chủ bế quan, tránh né địch nhân đuổi giết.Còn vấn đề hắn “bế quan” bao lâu, vậy phải xem thân phận Huyền Cửu hữu dụng đến lúc nào.....Nay tới đây nha, tớ đuối muốn xỉu rồi, chưa già mà combo vai gáy lưng đau + mắt mờ + tay cứng đờ vì gõ máy. Cuối tuần lên tiếp haaaa. Chúc cả nhà ngủ ngon <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận